Đứa nhỏ này quả nhiên tàn nhẫn!
– Vô Hồi Thánh Chủ! Đây là tranh tài! Tại sao lại phải sát sinh!
Ly Hỏa Thánh Chủ chất vấn Vô Hồi Thánh Chủ, cực lực khống chế lửa giận, nhưng thanh âm vẫn mang theo rung động rõ ràng.
– Ngươi thật không rõ, hay là giả bộ hồ đồ? Thời điểm Đại Diễn Thánh Chủ đến Ly Hỏa thánh địa điều giải, ta nói muốn viên Bồ Đề Dương Linh Đan là có thể giả quyết, ngươi nhất định phải nói cử hành thi đấu săn giết. Chính ngươi định tên, săn giết!
– Ta nói chính là tranh tài! Tranh tài săn giết!
Vô Hồi Thánh Chủ cười nhạt một tiếng:
– Đừng trừng mắt với ta như thế, nếu như đệ tử của ta rơi xuống trên tay các ngươi, các ngươi cũng sẽ không hạ thủ lưu tình. Ngươi không nên tức giận bọn chúng ta sát sinh, mà là các ngươi vô năng!
Đường Thiết Bình giận dữ:
– Là ngươi phá hư hòa bình giữa thánh địa Nam Bộ!
Vô Hồi Thánh Chủ, Ngụy Thiên Thu, Hoắc Thiên Túng cũng hơi ngưng mi, ánh mắt tiếp cận hắn.
– Lặp lại lần nữa?
Đường Thiết Bình chỉ vào bọn hắn tức giận la mắng:
– Vô Hồi thánh địa các ngươi tại phá hư hòa bình liên minh Thánh Địa Nam Bộ! Còn muốn ta nói bao nhiêu lần?
– Ha ha… Ha ha… Ha ha… Cẩu vật, ngươi lại nói một lần cho lão nương, là ai đã phá hư hòa bình Nam Bộ?
– Là ngươi…
– Nói tiếp! Nói!
– Ngươi… Ngươi…
– Nếu như ngươi thật không nguyện ý muốn da mặt, hôm nay ta giúp ngươi lột xuống!
Sắc mặt Vô Hồi Thánh Chủ trở nên dữ tợn, lửa giận như thủy triều, trấn trụ Đường Thiết Bình.
Ngay cả Đại Diễn Thánh Chủ đều âm thầm nghiêm nghị, nữ tử này nếu điên lên thì thật là đáng sợ.
– Một đám súc sinh! Cẩu vật không biết xấu hổ! Thời điểm Đại Hoang thánh địa bị nuốt hết, các ngươi có nghĩ đến hòa bình Nam Bộ rồi? Thời điểm Vô Hồi ta đau khổ cầu khẩn, các ngươi bận tâm hòa bình Nam Bộ rồi? Lúc đan dược truyền kỳ xuất hiện tại La Phù, đó chính là tài nguyên La Phù. Đường Thiết Bình ngươi không chào hỏi, một đao bổ Thiên Sư tông, tên khốn kiếp nhà ngươi đã bận tâm hòa bình Nam Bộ rồi? Ta dìm nước Hoang Mãng nguyên, chỉ là cảnh cáo. Một trận lũ lụt mà thôi, muốn mệnh các ngươi rồi?
– Vậy mà đám hỗn trướng các ngươi muốn đi đến Đại Hoang dẫn bạo vực sâu, nếu như không phải chúng ta liều mạng ngăn cản, một khi Đại Hoang mất khống chế, hắc ám nuốt hết La Phù, xâm nhập Tân Hải, sẽ có bao nhiêu sinh linh chết thảm? Các ngươi, đã bận tâm hòa bình Nam Bộ?
Vô Hồi Thánh Chủ càng nói càng tức, âm thanh sắc nhọn, lửa giận cuồn cuộn, khí tức kinh khủng tràn ngập toàn trường, rất nhiều trưởng lão đều không chịu nổi uy thế, suýt chút nữa thì quỳ trên mặt đất.
Ly Hỏa Thánh Chủ trợn mắt nhìn, lại mấy lần há mồm đều nói không nói ra lời.
– Ly Hỏa Thánh Chủ! Ngươi nghe kỹ cho ta! Bản Thánh Chủ đồng ý đến Tây Bộ, không phải đến cùng ngươi hòa giải! Ta chính là tới giết người! Giết ngươi! Giết toàn bộ các ngươi! Ly Hỏa thánh địa các ngươi núp ở trong mai rùa, ta không thể nào bắt các ngươi, vậy mà các ngươi lại tự mình chạy ra ngoài, muốn chết! Tìm chết!
– Vĩnh Hằng Thánh Sơn sắp mở ra, nếu các ngươi dám đi đến, ta có thể cam đoan các ngươi đừng mơ có ai sống sót leo ra. Thời điểm ngươi sinh ra ý nghĩ hủy diệt Đại Hoang kia, ngươi chính là kẻ địch không chết không thôi của Vô Hồi thánh địa rồi!
– Thời điểm ngươi làm ra quyết định hủy diệt Đại Hoang này, ngươi chính là ác nhân lớn nhất toàn bộ trăm vạn dặm sơn hà Nam Bộ!
– Việc này kết thúc, ta phải bắt ngươi đi Thương Huyền Tổ Sơn, lễ bái tiên tổ thánh địa! Xin mời bốn đại thánh địa trung ương chứng kiến, tước đoạt tư cách tôn chủ Ly Hỏa thánh địa ngươi, tước đoạt tư cách thánh địa của Ly Hỏa thánh địa các ngươi!
– Lão già, ngươi xong rồi! Vểnh tai nghe cho kỹ đây, ngươi xong rồi, Ly Hỏa thánh địa các ngươi, xong rồi.
Vô Hồi Thánh Chủ càng lúc càng gào thét dữ tợn, càng lúc càng kinh khủng, khí thế, cùng dưới sự tức giận quát tháo đã chấn nhiếp toàn trường, vô số người đều kinh hồn biến sắc.
Nàng muốn làm gì?
Trèo lên Thương Huyền Tổ Sơn? Lễ bái tiên tổ thánh địa?
Nàng muốn… Tước đoạt tư cách thánh địa của Ly Hỏa thánh địa?
– Ngươi… Ngươi…
Ly Hỏa Thánh Chủ lộn xộn khí tức, hô hấp thô trọng, chỉ vào Vô Hồi Thánh Chủ lại nói không ra nửa câu.
– Vô Hồi Thánh Chủ, bớt giận…
Linh Kiếp Thánh Chủ ho nhẹ một tiếng, đang muốn ra tay khuyên can.
Vô Hồi Thánh Chủ đột nhiên hét to một tiếng:
– Hoắc Thiên Túng! Ngụy Thiên Thu!
– Có!
Hoắc Thiên Túng, Ngụy Thiên Thu ôm quyền quát chói tai.
– Bắt lại cho ta!
– Lĩnh mệnh!
Ngụy Thiên Thu, Hoắc Thiên Túng cưỡng ép giải trừ phong ấn, cảnh giới ở trong chớp mắt đã đột phá giữa sơ giai cùng trung giai, lên tới Niết Bàn cảnh tứ trọng thiên,
bổ nhào qua phía Đường Thiết Bình cùng Điện chủ Xích Diễm điện.
Đồng thời Vô Hồi Thánh Chủ cũng ra tay, lao đến Ly Hỏa Thánh Chủ.
– Các ngươi muốn làm gì?!
Hồn Thiên Thánh Chủ, Linh Kiếp Thánh Chủ kinh sợ hét lớn.
Đại Diễn Thánh Chủ đều đột nhiên biến sắc:
– Dừng tay!
– Ai dám nhúng tay, giết! Không! Tha!
Vô Hồi Thánh Chủ tăng vọt khí thế, đỉnh phá lục trọng thiên, bước vào thất trọng thiên, giết qua Ly Hỏa Thánh Chủ đang khiếp sợ.
– Điên rồi, điên rồi.
Linh Kiếp Thánh Chủ, Hồn Thiên Thánh Chủ, lập tức cuốn đi đến dưới trướng các trưởng lão, chật vật lui đến phương xa.
Bọn hắn trắng bệch sắc mặt, khó có thể tin được.
Nữ tử này thật là điên rồi sao?
Dám ở Đại Diễn thánh địa trực tiếp truy nã chủ nhân thánh địa!
Đột nhiên bộc phát trận ác chiến kịch liệt này đã dẫn bạo cổ thành, hỗn loạn dãy núi.
Uy thế kinh khủng khuấy động hơn trăm dặm dãy núi, đại địa vỡ nát, rừng rậm chôn vùi, trùng kích mấy trăm dặm.
– Xảy ra chuyện gì?
Bọn người Khương Phàm xông lên núi cao, khiếp sợ nhìn qua phương xa.
Bọn người Tô Triệt cũng ngưng mi nhìn ra xa, muốn xông tới, lại sợ hãi lay động khủng bố ở xa xa.
Đối mặt với bọn người Vô Hồi Thánh Chủ đột nhiên phát cuồng, đám người Ly Hỏa Thánh Chủ thực sự chống đỡ không được, rất nhanh đã bị thô lỗ bắt lấy.
– Vô Hồi Thánh Chủ, ngươi nhất định phải náo bây giờ sao?
Linh Kiếp Thánh Chủ rất bất đắc dĩ lại khiếp sợ, con mụ điên này đã là thất trọng thiên rồi?
– Thành thật một chút cho ta!