Đầu Bếp Nọ Là Vợ Của Ta

Chương 7



Cái ôm của Cố Duệ Vân nóng bỏng hơn bao giờ hết, hô hấp trầm nặng dần trở nên dồn dập, bắp thịt trên tay căng lên. Hắn siết chặt bả vai Lâm Diễn, không để cậu cử động.

Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến đáy lòng Lâm Diễn rối loạn, nhưng cậu nhanh chóng tỉnh táo lại.

Bác sĩ từng giải thích sơ qua tình trạng của Cố Duệ Vân và triệu chứng kỳ mẫn cảm, hắn là Alpha nên chỉ bị ảnh hưởng bởi những Alpha và Omega khác, đồng thời cũng chỉ công kích đám người nọ. Hiện giờ, thiết bị hỗ trợ ngăn gặm c ắn trên mặt Cố Duệ Vân chẳng khác nào một cái khóa chốt lại khả năng hành động của hắn.

Lâm Diễn là Beta nên sẽ không bị Cố Duệ Vân tổn thương, ý nghĩ này giúp cậu thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ tội, bác sĩ chưa từng nói, Alpha hoàn toàn có thể sinh ra h@m muốn với Beta bình thường, huống hồ Cố Duệ Vân cực kì thích Lâm Diễn, tuy hắn không làm cậu bị thương nhưng rất khó khống chế d*c vọng nguyên thủy.

“Vợ, sao em không tức giận?” Cố Duệ Vân khàn giọng, bàn tay chui vào vạt áo Lâm Diễn sờ nắn khắp nơi. Đem nhiệt độ cả hai ra so sánh, da thịt của Lâm Diễn quả thật mềm mại mát lạnh, khiến người ta kìm lòng không đặng muốn thân cận nhiều hơn.

Lâm Diễn bị hắn sờ có chút sợ, hồi lâu mới chậm chạp ngước mắt lên nhìn, “Giận, giận cái gì?”

“Ta bị người khác quyến rũ, sao em lại không giận?” Cố Duệ Vân đáp lời.

Sức lực đang siết lấy bả vai Lâm Diễn giảm xuống, Cố Duệ Vân xoay người cậu lại, mặt đối mặt. Thân hình Cố Duệ Vân cao lớn, mới đầu tầm mắt Lâm Diễn còn đặt lên ngực hắn, cậu phát hiện sắc đỏ xuất phát từ tuyến thể kia dường như sắp ngập tràn cơ thể đối phương. Lâm Diễn nâng mắt, Cố Duệ Vân đang cau mày, đuôi mắt khẽ nhướng lên, sương mù ẩm ướt ù ùn vây lấy đồng tử.

“Vợ ơi, sao em không ghen?” Cố Duệ Vân nói, dường như vừa chạm phải tầm mắt Lâm Diễn đã không đè nén được khổ sở, tủi thân, ánh nhìn trở nên ướt nhẹp.

Lâm Diễn đã đối phó với Cố Duệ Vân nhiều lần, sớm quen thói, cậu nhanh chóng soạn ra một kịch bản dài ngoằng và sa số lời biện hộ, lấp li3m để dỗ dành nhưng chưa kịp nói nửa chữ, Cố Duệ Vân lại bắt đầu c ởi quần cậu.

Hốc mắt Alpha ướt át, “Vợ, ta không vui.”

Tâm trạng nóng lạnh thất thường của hắn khiến Lâm Diễn không biết phải làm sai, rõ ràng mấy phút trước còn toét miệng cười tươi tắn, tại sao bỗng dưng ồn ào không vui. Sức mạnh của Alpha tuyệt đối không phải thứ Lâm Diễn có thể lấy cứng chọi cứng, huống hồ hôm nay cậu mặc quần thể thao, kéo một cái đã tụt.

“Cố Duệ Vân!” Lâm Diễn kêu khẽ, cái quần rộng thùng thình trượt xuống non nửa đầu gối, cậu vươn tay định kéo lên.

Dường như đã đoán trước được động tác của Lâm Diễn, Cố Duệ Vân lập tức khóa chặt tay cậu sau lưng, sức lực Alpha quá lớn, Lâm Diễn không thể tránh thoát, hai bắp đùi tr ắng nõn không chút che đậy phơi bày trong không khí. Vóc người Lâm Diễn mảnh khảnh, duy chỉ có nơi này đ ẫy đà có thịt, hai cái đùi thẳng tắp khép lại với nhau cũng chỉ chừa một khe hở mịt mờ khiến người khác không nhịn được nhìn thêm. Lâm Diễn xấu hổ phơi bày toàn bộ cảnh tượng bên dưới trước mắt Alpha.

Tham Khảo Thêm:  Chương 149: Nghển Cổ 2

“Ngài muốn làm gì?! Cố Duệ Vân à, chúng ta về nhà được không, em sẽ gọi bác sĩ đến chữa trị giúp ngài.” Bị lột quần khiến Lâm Diễn rơi vào trạng thái quẫn bách cùng cực, cậu quay đầu đi, không dám nhìn thẳng vào Cố Duệ Vân.

Cố Duệ Vân nhìn gương mặt mềm mại của cậu, rất muốn tiến lên hôn một cái nhưng vừa đến gần, rọ mõm đã cản hắn lại. Khóe miệng Cố Duệ Vân rũ xuống, tủi thân và bực dọc xộc thẳng lên đầu, cái tay khóa chặt Lâm Diễn thuận thế kéo cậu sát lại mình, “Không được.”

“Không được.” Cố Duệ Vân lặp lại, hắn nhìn thẳng vào mắt Lâm Diễn, cái tay đang trơn mớn trên đốt sống cậu nhanh chóng trượt xuống xương cụt. Động tác này khiến cả người Lâm Diễn run lên, cậu mở to mắt nhìn Cố Duệ Vân, Alpha không những không ngừng lại mà còn x0a nắn cực kỳ tục tằn, cặp mông trắng nõn mềm mại chẳng khác nào cục bột lớn bị dày vò quá độ, tình huống này hoàn toàn phát sinh ngoài dự đoán Lâm Diễn.

Cậu không dám lên tiếng vì âm điệu vốn chẳng còn vững, không gian nơi này lại chật hẹp, không cẩn thận chút thôi là đánh động đến khách hàng bên ngoài. Lâm Diễn không định kéo mọi người đến vây xem, càng không muốn bị chơi chết, cậu chỉ còn cách nhìn Alpha đầy khẩn cầu.

Nhưng dường như Cố Duệ Vân còn đáng thương hơn cậu. Hắn im lặng rơi nước mắt, thiết bị hỗ trợ ngăn gặm c ắn kim loại nhẹ nhàng cọ lên sườn mặt Lâm Diễn, Cố Duệ Vân khàn giọng, “Vợ, ta ph@t tình rồi.”

“Giúp ta một tay, được không em?”

Không được, không được, trong lòng Lâm Diễn điên cuồng chạy qua mấy lời này. Cậu nhìn ánh mắt ướt nhẹp của hắn, sau đó nói ra một câu cậu cho rằng có thể dừng động tác đối phương lại, “Ngài không nghe lời em sao?”

Alpha rõ ràng khựng lại vài giây, nhưng rồi sắc mặt nhanh chóng tối đi, “Không nghe lời.”

Chó nhỏ nghe lời sẽ được thưởng một viên đường nhỏ nhưng chó nhỏ không nghe lời, lại được ăn một miếng thịt to.

Cố Duệ Vân chỉ cảm thấy ngọn lửa trong người càng lúc càng bốc cháy dữ dội, tin tức tố nào chả là cám dỗ chí mạng với Alpha, đương nhiên có tác dụng, huống hồ hắn đang trong kì mẫn cảm, thậm chí còn ở trạng thái tinh thần rối loạn không ổn định.

Không có thuốc ức chế, không có tin tức tố của nửa kia, Cố Duệ Vân chỉ vẻn vẹn dựa vào thuốc viên liều nhẹ và thuốc bôi ngoài da chống đỡ, mấy nụ hôn vụn vặt trấn an tạm thời. Kỳ mẫn cảm hỗn loạn đương nhiên dài hơn kỳ mẫn cảm thông thường, hiện giờ đã sang ngày thứ tư, là thời điểm h@m muốn tình d*c lên cao nhất.

Tham Khảo Thêm:  Chương 68: 68: Mạo Hiểm

Chỉ cần hắn mất khống chế, không cần quan tâm thời gian địa điểm, hắn đều có thể lập tức chiếm Lâm Diễn làm của riêng.

Lâm Diễn còn đang bị Cố Duệ Vân bóp mềm người, giây tiếp theo Alpha đã xé toạc qu@n lót của cậu đầy bạo lực. Lâm Diễn không ngờ qu@n lót của bản thân có thể dễ dàng xé rách đến vậy, đường chỉ tạch tạch bục từ đoạn nhỏ nhất rồi khuếch tán ra xung quanh, cuối cùng, cái qu@n lót nhàu nhĩ bị ném xuống đất.

“Không được…” Lâm Diễn xấu hổ nghẹn ngào, cậu khẽ cựa đầu như muốn nói gì đó Cố Duệ Vân đã chuyển tay, để cậu dựa lưng vào lồ ng ngực vững vàng của mình.

Ngoài cửa mưa tuôn như trút, nuốt lấy âm thanh nhỏ vụn nơi này nhưng Lâm Diễn vẫn không dám lớn tiếng, chỉ có thể nhỏ giọng gọi tên đối phương, muốn kéo hắn tỉnh lại, “Cố Duệ Vân…”

“Cố… A…”

Gọi đến lần thứ hai, Lâm Diễn kêu thất thanh thành tiếng.

Rũ mắt nhìn xuống, cậu vừa vặn nhìn thấy d**ng v*t to dài chen vào giữa chân mình, phần gốc che khuất đằng sau. Lâm Diễn nghiêng người về trước sau bản năng nhưng Cố Duệ Vân phía sau đã nhanh tay siết eo kéo lại, dù không quay đầu nhưng xúc cảm của cậu đã nói lên hết thảy, Cố Duệ Vân chỉ vừa kéo khóa qu@n rút súng ra trận mà thôi.

“Ta không nỡ *** em ở nơi này, vợ, kẹp chắc chân.” Da thịt mềm mại khiến Alpha cực kì thoải mái, giống như một con chó hoang lần đầu được ăn thịt, hắn dần trở nên hưng phấn. Bàn tay Alpha chuyển xuống đùi cậu, ấn lại để giúp Lâm Diễn kẹp chặt hơn, d**ng v*t Cố Duệ Vân đè lên thịt mềm kín kẽ, mỗi lần rút ra đâm vào cũng vừa vặn ma sát với d**ng v*t Lâm Diễn. Khóa cảm chằng chịt dính ướt ùn ùn kéo tới khiến cậu không kìm được thấp giọng th ở dốc.

“Chân vợ mềm quá đi.” Qua lớp kim loại, Cố Duệ Vân quyến luyến ngửi sâu mùi hương đối phương.

Động tác ma sát mang đến kh0ái cảm nhột nhạo tê dại, bên tai là tiếng th ở dốc hỗn loạn hòa quyện không rõ là của ai, cơ thể Lâm Diễn bắt đầu nóng lên. Cậu tì một tay lên cửa gỗ nhỏ hẹp, tay còn lại muốn chống cự nhưng cuối cùng vẫn bị Alpha bắt được, kín khẽ đan lồ ng mười ngón.

“Ư…” Lực thúc mãnh liệt từ sau lưng dội đến khiến Lâm Diễn suýt đứng không vững, cậu chật vật lướt qua th@n dưới mình một cái, chỉ thấy quy đ@u đỏ tươi đang điên cuồng ra vào, thậm chí còn lớn hơn so với trước kia. Cảnh tượng đó liếc nhanh thôi cũng khiến người ta hồng mặt, huống hồ địa điểm bọn họ hành sự có chút đặc biệt, Lâm Diễn xấu hổ khép mắt lại, mím chặt môi sợ lộ ra âm thanh khác thường.

Cậu không nên vì tám nghìn đồng bạc tiền thưởng kia mà đồng ý hỗ trợ Cố Duệ Vân trị bệnh mới phải, suy nghĩ chợt thoáng qua đầu Lâm Diễn, sự tình quỷ quái gì thế này.

Ôm hôn thân mật đã chạm tới giới hạn của cậu, thậm chí bây giờ còn quá đáng hơn, chân cậu đang bị ch1ch tơi bời trong một tiệm quà sáng nhỏ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 156: 156: Áo Bông Nhỏ Hở Gió

Nhưng bản thân Lâm Diễn dần trở nên kỳ lạ, cậu không ngừng lui một bước, rồi lại lui một bước, dung túng nhượng bộ cho hành động tùy tiện của Cố Duệ Vân.

Tại sao chứ, hai người họ chẳng phải nửa kia của nhau kia mà.

Không khí trở nên nóng ẩm, mông lung. Mưa rơi rào rào trên mái, lấp đi âm thanh va chạm bành bạch, Cố Duệ Vân rũ mắt nhìn gáy Lâm Diễn, phần da thịt đó rất non nớt, chưa từng bị xâm phạm, không có mùi, cũng chẳng có khối thịt mềm nào nổi lên.

Hắn rất muốn, rất muốn ghim hàm răng sắc nhọn lên đó, đâm rách da thịt, rót sạch tin tức tố của Alpha vào, để mùi hương chỉ thuộc về hắn bao phủ thân thể Beta này và mọi người xung quanh đều sẽ biết, Lâm Diễn là vợ của hắn. Chỉ tội, Lâm Diễn là Beta, còn là một người vợ xấu tính chuyên tìm cách đeo rọ mõm vào cho hắn.

“A…a! Chậm thôi!” Lâm Diễn sợ hãi nhỏ giọng kêu lên.

Cố Duệ Vân ma sát ác liệt hơn, đùi trong mịn màng căn bản không chịu được lực thúc như vậy, dương thịt phồng to đè qua túi bìu mềm mại xinh xắn của người kia, cọ chảy sa số chất lỏng nhơm nhớp va chạm nhóp nhép với da thịt, nếu không phải tiếng mưa rơi bên ngoài ngày càng lớn chắc hẳn người ngoài sẽ nghe được hết một màn dâm loạn trong này.

“Ha… Vợ đừng lên tiếng.” Đầu ngón tay Cố Duệ Vân trượt lên, tóm được đầu v* Lâm Diễn, hắn trầm giọng, “Nhịn một chút, ta sắp bị em kẹp bắn rồi.”

Gò má Lâm Diễn không kìm được đỏ lên, cậu nghiêng đầu nhìn hắn, bộ dáng vừa đáng thương vừa tức giận giao hòa nơi đáy mắt.

Ngày thường cửa tiệm này làm ăn không tốt lắm, nếu không phải trận mưa bất chợt kéo thêm khách tới thì giờ này mọi hôm đã đóng cửa, em gái thu ngân đứng trước quầy khịt mũi một cái, cảm thấy tin tức tố của Alpha trong tiệm mạnh mẽ quá đi.

Mang thêm một chén hoành thánh ra, mưa bên ngoài đã dần nhỏ lại, tí tách tuôn rơi. Không lâu sau, thực khách trú mưa cũng đi gần hết, chỉ còn cả chồng bát đũa thừa lại trên bàn.

Ông chủ và thu ngân bắt đầu dọn dẹp, hai người phát hiện góc bàn có hai ly sữa đậu nành đã nguội, một ly uống được hai hớp, một ly còn đầy. Ông chủ buồn bực, “Như này không phải lãng phí sao?”

Em gái thu ngân nhìn hai ly sữa đậu nành một lúc, thầm nghĩ, hai người nọ đi rồi ư?

Bọn họ tự mình dọn dẹp chén đũa, không chú ý Alpha đang dắt tay Beta bước ra phòng vệ sinh phía sau nhà. Thoạt nhìn, hai người họ chẳng có gì khác thường nhưng tiến lại gần mới phát hiện gương mặt Beta hơi hồng, tư thế đi bộ cũng kỳ quái, dường như hai cẳng chân đã mềm nhũn.

“Vợ, em có muốn ta cõng về không?” Vừa rời khỏi tiệm hoành thánh, Cố Duệ Vân đã thì thầm.

Lâm Diễn hít sâu một hơi, “Im miệng!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.