Đế Bá

Chương 1170: Bổ Thiên cao



Đuổi Thiết Nghĩ đi, Lý Thất Dạ lấy Ngũ Đạo Phong Thiên Môn phong bế đình viện, lưu lại Viên Thải Hà cùng Tử Yên phu nhân, sau đó lấy ra dược tài đã chuẩn bị xong.

– Đại ca là muốn tôi kim tán?

Nhìn thấy dược liệu của Lý Thất Dạ, coi như Viên Thải Hà không biết phối phương, nhưng nàng làm dược đạo thiên tài cũng có thể nhìn ra được là muốn tôi kim tán.

Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu, nói ra:

– Không sai, ta dự định tôi một lò kim tán. Đến lúc đó, chỉ sợ còn cần trợ giúp của ngươi. Thời điểm Thiên hỏa buông xuống, nói không chừng cần ngươi giúp ta chưởng lô ngự hỏa.

– Ta?

Viên Thải Hà cũng ngơ ngác một chút, nàng nhẹ lắc đầu nói ra:

– Đại ca, cái này chỉ sợ ta làm không được, đối với luyện đan ta không am hiểu, còn kém bọn người Tào Quốc Dược rất xa.

– Ta tin tưởng thực lực của ngươi.

Lý Thất Dạ cười nói ra:

– Dược đạo thiên tài, không phải ai cũng có thể gọi. Lại nói, đến lúc đó ngươi xem thủ pháp của ta, ngươi liền sẽ minh bạch.

– Cái này, cái này không ổn đâu.

Viên Thải Hà cũng không khỏi do dự một chút, nói ra:

– Thủ pháp luyện đan của Đại ca, chính là tuyệt thế vô song, ta chung quy là ngoại nhân.

Thủ đoạn luyện đan của Lý Thất Dạ, đây là mọi người rõ như ban ngày, đây tuyệt đối là vô thượng dược đạo, nếu đổi lại những người khác, nghe nói có thể tận mắt quan sát thủ pháp luyện đan của Lý Thất Dạ, đặc biệt là đối với dược sư mà nói, đây tuyệt đối là dụ hoặc không cách nào cự tuyệt, đối với dạng sự tình này, không biết có bao nhiêu người đều muốn quan khán.

Viên Thải Hà không đồng dạng, mặc dù nàng cũng là một vị dược sư, nhưng tính tình nàng điềm tĩnh, không tranh với người, đối với người khác mà nói là dụ hoặc khó được, mà nàng lại có thể không nhìn tới.

Tham Khảo Thêm:  Chương 158

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của nàng, nói ra:

– Trong lòng ta, không có coi ngươi là ngoại nhân, lại nói, dược đạo đối với ta mà nói, đây chỉ là một loại hứng thú, nếu như ngươi thật có thể kế thừa dược đạo của ta, ta cao hứng cũng không kịp.

– Tại phương diện dưỡng dược chủng thảo, ta đã từ trên người đại ca học được rất nhiều thứ.

Viên Thải Hà điềm nhiên cười một tiếng, sau đó nghiêm túc nói ra:

– Đại ca đã ưu ái như thế, ta cung kính không bằng tuân mệnh.

Lý Thất Dạ mỉm cười nhẹ gật đầu, sau đó nói với Tử Yên phu nhân:

– Tử Yên cũng phải có chuẩn bị, ngươi điều chỉnh tốt trạng thái, đến lúc đó, ta cần ngươi giúp ta một chút sức lực.

– Cái này, cái này cần sao?

Tử Yên phu nhân cũng không khỏi trong nội tâm chấn động, đây đối với nàng mà nói, là chuyện bất khả tư nghị, dưới cái nhìn của nàng, thời điểm tinh Đế cấp thọ dược, thiếu gia nàng cũng là phong khinh vân đạm, dễ như trở bàn tay, cho nên, Tử Yên phu nhân không khỏi cảm thấy, bất luận cái dược gì, cũng khó không được thiếu gia của nàng.

Tử Yên phu nhân chưa từng có tưởng tượng qua ở thời điểm luyện đan, thiếu gia cần nàng trợ một chút sức lực, đây quả thực là chuyện không thể nào.

– Muốn.

Lý Thất Dạ trịnh trọng gật đầu nói ra:

– Lần này tôi kim tán cần huyết khí cường đại đến chưởng ngự lô hỏa cường đại nhất bá đạo nhất, ta cũng không nhất định có thể thừa nhận xuống, thường cách một đoạn thời gian, ta cần huyết khí của ngươi đền bù ta hao tổn.

Tử Yên phu nhân hít thở một cái thật sâu, trịnh trọng gật đầu nói ra:

– Thiếu gia yên tâm, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó.

Thiếu gia tín nhiệm nàng như vậy, cái này khiến trong nội tâm nàng không khỏi ấm áp, tư vị không nói được.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1715

Phải biết, đối với một vị dược sư mà nói, ở thời điểm toàn lực ứng phó luyện đan, là thời điểm suy yếu nhất, ở thời điểm này, thiếu gia có thể phó thác nàng, cái này đã đầy đủ nói rõ tín nhiệm nàng.

– Đại ca, ngươi luyện đến tột cùng là dược gì?

Viên Thải Hà nuôi qua vô số linh dược đan thảo, ít có người có thể so với nàng hiểu rõ dược lý hơn, nàng nhìn kỹ linh dược đan thảo của Lý Thất Dạ, nói ra:

– Cuối cùng là rèn luyện chi pháp như thế nào, có thể làm cho đại ca huyết khí không đủ?

Viên Thải Hà biết, Lý Thất Dạ luyện Đế cấp thọ dược cũng dễ như trở bàn tay, tôi kim tán đối với hắn mà nói, vậy căn bản liền không có độ khó gì đáng nói.

– Lấy dược liệu mà nói, một lò dược liệu này hoàn toàn chính xác không phải tuyệt thế vô song gì, mặc dù có mấy vị chủ dược là rất hiếm thấy, nhưng, cũng chưa nói tới đế dược, càng đừng nói tới là tiên dược.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Lô kim tán này của ta, có hai trọng điểm, một, là dược liệu phối phương; hai, thủ pháp rèn luyện.

– Điểm thứ hai trọng yếu nhất.

Nói tới luyện kim tán này, Lý Thất Dạ cũng không keo kiệt truyền thụ cho Viên Thải Hà một ít gì đó, nói ra:

– Một lò kim tán này của ta, lấy thiên chuy bách luyện để hình dung cũng không đủ, mỗi một lần thủ pháp lũy xếp, lấy rèn luyện gấp bội đến rèn luyện tinh hoa, dù là một tia dược tính cũng trải qua thiên chuy bách luyện, mỗi một lần biến hóa, đều là trải qua phối trộn hoàn mỹ. . .

– Đại ca, đây là cái kim tán gì?

Nghe được Lý Thất Dạ nói rõ, coi như Viên Thải Hà điềm tĩnh cũng không khỏi vì đó động dung, nàng làm dược đạo thiên tài, vừa nghe đến dạng luyện pháp này của Lý Thất Dạ, liền minh bạch đây là hành vi nghịch thiên.

Tham Khảo Thêm:  Chương 112: Hiểu Lầm Lớn

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Ở cực kỳ lâu trước kia, đã từng có người cho loại kim tán này một cái tên, tên là Bổ Thiên cao.

– Bổ Thiên cao!

Nghe được cái tên này, Viên Thải Hà không khỏi giật mình, nói ra:

– Danh xưng vạn giới đệ nhất dược Bổ Thiên cao? Truyền thuyết Dược quốc Đoạn Hồn Kinh Tiên Tán liền là tham chiếu qua Bổ Thiên cao!

– Chính xác mà nói, các lão tổ tông Dược quốc đều không gặp qua phối phương của Bổ Thiên cao, chỉ bất quá, lão tổ tông bọn hắn nghe nói qua một chút thủ pháp luyện Bổ Thiên cao mà thôi. Lão tổ tông bọn hắn cũng thật là Dược Đế không tầm thường, về sau bọn hắn từ trong nghe nói lấy được linh cảm, tự mình thành lập một bộ luyện pháp, liền có Đoạn Hồn Kinh Tiên Tán tiếng tăm lừng lẫy của Dược quốc.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

– Cái này, đây chính là luyện dược liệu của Bổ Thiên cao?

Viên Thải Hà nhìn lấy những dược liệu này, nàng cũng không thể tin được, nói ra:

– Truyền thuyết, Bổ Thiên cao là xuất từ Dược Thần chi thủ, tuyệt thế vô song, coi như là chân mệnh trọng thương, chỉ còn một luồng tàn hồn cũng có thể tái tạo! Trừ khi là chết hẳn, nếu không, chỉ cần có Bổ Thiên cao, liền có thể cứu sống.

– Cũng có thể nói như vậy.

Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu nói ra:

– Đương nhiên, cũng không có dễ dàng như vậy, muốn rèn luyện ra Bổ Thiên cao, cần thực lực dược đạo tuyệt thế vô song; hai, nếu quả như thật chỉ còn lại có một luồng tàn hồn, muốn tái tạo, toàn bộ quá trình rất khó khăn, quản chi là đã có Bổ Thiên cao, quản chi là Dược Đế xuất thủ, cũng là một loại khiêu chiến.

Viên Thải Hà xuất thân từ Tĩnh Viên, nàng đối với Bổ Thiên cao so với Tử Yên phu nhân biết được càng nhiều, nàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nói ra:


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.