Lão ba ba bái phục tại đất, chín gõ chín bái, cảm động đến rơi nước mắt.
Hắn làm kiệu phu cho Lý Thất Dạ, vốn chính là bị buộc, hắn căn bản không có nghĩ tới ban thưởng gì, Lý Thất Dạ có thể tha hắn một mạng hắn đã rất cao hứng, hôm nay Lý Thất Dạ lại ban thưởng hắn một kiện bảo vật để hắn cả đời cũng không dám nghĩ, này làm sao không khiến hắn cảm động đến rơi nước mắt!
Nhìn thấy một màn dạng này, không ít người hâm mộ đỏ mắt, tu sĩ như lão ba ba bất quá là tiểu yêu bình thường mà thôi, nhưng mà, lại bị Lý Thất Dạ ban cho một kiện bảo vật không tầm thường như thế, bản mệnh chân khí của Thạch Long Thần!
– Ha ha, hắc, hắc, đại gia, tiểu nhân, tiểu nhân, tiểu nhân có phần hay không?
Lúc này Tứ Nhãn Long Kê mặt dạn mày dày hướng Lý Thất Dạ đòi hỏi bảo vật.
– Không được càn rỡ!
Lúc này tỷ tỷ của Tứ Nhãn Long Kê Long Kê Tôn Giả cũng không khỏi nhẹ giọng quát đệ đệ mình, hiện tại coi như là Long Kê Tôn Giả cũng đối với Lý Thất Dạ vô cùng kiêng kỵ, dạng hung nhân này, tuyệt đối là tồn tại cử chỉ ở giữa có thể đồ diệt một giáo một nước!
– Ừm, Long Kê nhất tộc các ngươi luôn luôn rất biết tiến thối, ngươi theo ta, ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi, đồ tốt, không thể thiếu phần của ngươi.
Lý Thất Dạ đối với Tứ Nhãn Long Kê vẫn là rất thưởng thức, nhẹ gật đầu nói ra.
Nói xong, Lý Thất Dạ đứng ở trên hư không cổ chiến trường, “Ông” một tiếng, trong nháy mắt, Lý Thất Dạ tế ra Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, “Phanh” một tiếng, Phong Thiên Ngũ Đạo Môn xông ra năm con sinh linh cổ lão.
Thôn Nhật Điểu, Thực Nguyệt Lang, Phệ Tinh Nghĩ, Già Thiên Bằng, Tỏa Địa Thử, năm con sinh linh cổ lão trong nháy mắt ngồi chờ ở nơi đó, phong tỏa trấn áp toàn bộ cổ chiến trường.
Trong chớp mắt, ở dưới Phong Thiên Ngũ Đạo Môn trấn thủ, toàn bộ cổ chiến trường trở nên vững chắc, không người có thể rung chuyển, không gì phá nổi.
Tất cả mọi người không biết Lý Thất Dạ muốn làm gì, ngay thời điểm tất cả mọi người đang ngạc nhiên nghi ngờ, Lý Thất Dạ lay động giỏ trúc, “Ông” một tiếng, rơi xuống bốn kiện Tiên Đế Bảo khí.
Bốn kiện Tiên Đế Bảo khí này chính là Bảo khí mà Kim Ô Thái Dương Vương, Tinh Hải đệ nhất thánh, Đế Tôn cùng Bất Phá Đế Hoàng quản lý, khi bọn hắn bị bắt sống, bốn kiện Bảo khí này cũng bị Nã Tiên vây khốn khóa lại.
So với Tiên Đế chân khí Bàn Long Phiên, bốn kiện Tiên Đế Bảo khí trước mắt này vẫn là có chênh lệch rất lớn, Tiên Đế chân khí liền là Tiên Đế chân khí, nó có được trí tuệ càng thông linh.
Bàn Long Phiên gặp Lý Thất Dạ vừa mở giỏ trúc, liền biết không ổn, xoay người bỏ chạy, mà không phải đối địch. Nhưng mà, bốn kiện Tiên Đế Bảo khí này lại không thể đào tẩu.
Phanh, phanh, phanh. . .
Khi bốn kiện Tiên Đế Bảo khí này thoát ly vây nhốt, cũng nghĩ đào tẩu, đánh thẳng vào Phong Thiên Ngũ Đạo Môn. Nhưng mà, bọn chúng chẳng qua là binh khí mà thôi, không có tu sĩ chấp chưởng, uy lực là nhỏ rất nhiều, không cách nào bộc phát đế uy vô địch, lúc này coi như bốn kiện Đế binh muốn chạy trốn cũng đụng không ra Phong Thiên Ngũ Đạo Môn.
Ông một tiếng, lúc này, Thiên Địa Ấn của Lý Thất Dạ lại thay đổi, biến thành Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, “Oanh” một tiếng vang lên, vô tận quang mang chiếu sáng thiên khung. Ở bên trong Thiên Địa Ấn xông ra năm con sinh linh cổ lão Thôn Nhật Điểu, Thực Nguyệt Lang,… bạo phát thú tính tuyên cổ vô song, tựa hồ, bọn chúng là Thần thú cổ lão xưng bá vạn cổ.
Ở thời điểm này, năm con sinh linh cổ lão hóa thành năm đại đạo vô thượng, oanh, oanh, oanh… ở bên trong vạn đạo cùng vang lên, năm đại đạo vô thượng trong nháy mắt trấn áp toàn bộ cổ chiến trường, trong chớp mắt này, ở dưới năm đại đạo vô thượng trấn áp, lại thêm bản thân Phong Thiên Ngũ Đạo Môn trấn áp, trong chớp nhoáng này, làm cho cả cổ chiến trường biến thành vĩnh hằng bất diệt.
Ngũ Đạo Vĩnh Phong, đây là nhất kích chung cực của Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, một kích này tuyệt đối không thua gì Thiên Diệt của Tiên Đế chân khí, chỉ có hơn chứ không kém, phải biết, ở bên trong tuế nguyệt cổ lão, Ngũ Đạo Vĩnh Phong đã từng trấn phong qua một giới!
– Cái này…
Nhìn thấy dạng trấn phong này, coi như là Thiên Tùng Thụ Tổ cũng không khỏi biến sắc, lầm bầm nói ra:
– Phong ấn như thế, ai có thể đào thoát?
Phanh phanh phanh…
Thời điểm Ngũ Đạo Vĩnh Phong trấn rơi, bốn kiện Đế binh càng điên cuồng đụng chạm lấy phong tỏa, bọn chúng cũng cảm nhận được nguy hiểm, nhưng mà, ngay cả Phong Thiên Ngũ Đạo Môn bọn chúng cũng đụng không ra, hiện tại lại thêm Ngũ Đạo Vĩnh Phong, bọn chúng va chạm càng giống là kiến lay cây.
Lý Thất Dạ nhìn bốn kiện Đế binh này một chút, nhàn nhạt cười nói:
– Ta cho các ngươi một cơ hội, tự mình mở ra đế tỏa, ta tha các ngươi!
Bốn kiện Đế binh dừng một chút, nhưng, lựa chọn không để ý tới Lý Thất Dạ nói, tiếp tục va chạm Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, mặc dù nói, Tiên Đế Bảo khí không bằng Tiên Đế chân khí bao hàm thần minh, nhưng mà, Tiên Đế Bảo khí y nguyên có đế uẩn, bọn chúng có linh tính nhất định.
– Tốt, cơ hội là chính các ngươi không có nắm giữ!
Lý Thất Dạ nở nụ cười, vừa dứt lời, Thiên Địa Ấn lần nữa biến đổi, trong nháy mắt này, Thiên Địa Ấn hóa thành một cái đế lô, đế uy hạo nhiên, đây là Tiên Đế chân khí của Dược quốc… Chước Hỏa Đế Lô!
Bồng một tiếng, đế lô vừa mở, nghiêng hạ đế hỏa bá đạo nhất đáng sợ nhất thế gian, lửa này vừa ra, có thể đốt vạn giới, có thể đốt Thần Ma, cường đại hơn nữa ở dưới đế hỏa cũng sẽ bị thiêu đến hôi phi yên diệt.
– Má ơi, đây là Nghiệp Chướng đế hỏa trong truyền thuyết!
Nhìn thấy lửa này vừa ra, một vị đại giáo lão tổ sắc mặt trắng bệch, đặt mông ngồi dưới đất. Lầm bầm nói ra:
– Truyền thuyết một đốm lửa của Nghiệp Chướng đế hỏa cũng có thể thiêu hủy một đại giáo!
Mặc dù cổ chiến trường bị Phong Thiên Ngũ Đạo Môn cùng Ngũ Đạo Vĩnh Phong trấn phong. Nhưng mà, tất cả mọi người ở bên ngoài cảm nhận được đế hỏa đáng sợ nhất thế gian, coi như là Thiên Tùng Thụ Tổ cũng không khỏi mí mắt nhảy một cái.
– Thiên Diệt của Chước Hỏa Đế Lô, Nghiệp Chướng đế hỏa, đây là đế hỏa bá đạo nhất vô địch nhất thế gian!
Coi như là Tiễn gia lão Bát, sắc mặt cũng tái xanh.
Nghiệp Chướng đế hỏa, truyền thuyết đây là Chước Hỏa Tiên Đế tụ tập Nghiệp Hỏa bá đạo nhất thế gian, cuối cùng lấy thiên mệnh tinh luyện, luyện thành đế hỏa đáng sợ nhất thế gian, lửa này vừa ra, có thể đốt diệt hết thảy.
Lúc này, Lý Thất Dạ đã khóa một kiện trong bốn kiện Đế binh, Nghiệp Chướng đế hỏa chiếu nghiêng xuống, trong nháy mắt đem Đế binh này bao phủ, tất cả Nghiệp Chướng đế hỏa đều điên cuồng đốt cháy Đế binh kia.
Nghiệp Chướng đế hỏa là đáng sợ bực nào, coi như là Đế binh cũng không chịu nổi, trong nháy mắt cả kiện Đế binh bị đốt cháy đến đỏ bừng, cả kiện Đế binh bị đốt thành chất lỏng, mặc dù y nguyên bảo trì hình thái, nhưng mà đã kiên trì không lâu.
Oanh… trong chớp mắt này, Đế binh bạo phát đế uy vô tận. Ở trước mắt sống chết hủy diệt, đế uẩn của Đế binh này tỉnh lại, một hình bóng hiển hiện, tựa hồ là như Tiên Đế đích thân tới.