Đế Bá

Chương 1656: Giao dịch (1)



Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn lấy Thiên Khí Ma Vương, nói ra:

– Có lẽ, ngươi không giống những ma sĩ kia có ma nguyện, nhưng mà, ngươi có chỗ cầu, nói thí dụ như, lên Trảm Ma Đài!

– Thì tính sao?

Thiên Khí Ma Vương bất vi sở động, lạnh lùng nói.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

– Ta biết ngươi vẫn luôn đang chuẩn bị, vì ngày đạp vào Trảm Ma Đài đó mà chuẩn bị. Đối với ngươi mà nói, thời cơ có lẽ không thành thục, có lẽ ngươi thiếu một đồ vật, nếu như ngươi có được, có lẽ là thời điểm ngươi đạp vào Trảm Ma Đài.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Thiên Khí Ma Vương trong nháy mắt nhìn lấy Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:

– Như thế nói đến, trong tay ngươi có cái gì có thể giúp ta một chút sức lực.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

– Ta thực sự là có một kiện đồ vật.

Nói xong, chậm rãi lấy ra một kiện đồ vật, trực tiếp ném cho Thiên Khí Ma Vương.

Thiên Khí Ma Vương đem đồ vật này lấy ra cẩn thận nhìn một phen, coi như hắn là Ma vương, cũng không khỏi vì đó giật nảy cả mình.

Thiên Khí Ma Vương cẩn thận nhìn một phen, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn lấy Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:

– Thứ này, ngươi là từ chỗ nào lấy được!

– Cái này có trọng yếu không?

Lý Thất Dạ cười nói ra:

– Đối với ngươi mà nói, càng quan trọng hơn là, thứ này đối với ngươi tác dụng rất lớn.

Đồ vật này của Lý Thất Dạ là Trần Huyết Tiên Đế vì cứu Bạo Phong Thần cho Lý Thất Dạ, chuộc mệnh cho Bạo Phong Thần.

– Có nó, ngươi có thể cân nhắc lên Trảm Ma Đài.

Lý Thất Dạ nhìn lấy Thiên Khí Ma Vương, chậm rãi nói ra.

Thiên Khí Ma Vương cầm đồ vật này, trầm ngâm một chút, nhàn nhạt nói ra:

– Tất cả ma sĩ tâm nguyện đều là lên Trảm Ma Đài, hơn nữa, tất cả ma sĩ đều có thể lên Trảm Ma Đài.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

– Cái này, ta biết, ta biết tất cả ma sĩ đều có thể lên Trảm Ma Đài.

Lý Thất Dạ cười nói ra:

– Nhưng, ta ở chỗ này lâu như vậy, hiểu thêm một việc, vì cái gì ma sĩ có năng lực, sẽ không dễ dàng lên Trảm Ma Đài đây? Chỉ có để cho ma khí của mình càng gia tăng, mới lên Trảm Ma Đài? Cái này là vì cái gì?

– Cường đại như ngươi, nhưng mà, ngươi cũng một mực không lên Trảm Ma Đài, đây là vì cái gì?

Lý Thất Dạ nhìn lấy Thiên Khí Ma Vương nói ra.

Thiên Khí Ma Vương lạnh lùng ngồi ở chỗ đó, cũng không nguyện ý kể một ít sự tình.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

– Coi như ngươi không nói, ta cũng biết một chút. Ở trước kia, coi như là ma sĩ rất yếu ớt cũng lên Trảm Ma Đài, nhưng mà, về sau phát sinh một chút sự tình. Để mọi người minh bạch một ít đồ vật, cho nên, đa số ma sĩ ở ma khí không đạt tới một trình độ nhất định, là sẽ không tùy tiện lên Trảm Ma Đài.

– Giống như ngươi, ngươi đã đầy đủ cường đại, nhưng mà, trong nội tâm ngươi y nguyên không tự tin, ngươi cũng không có niềm tin tuyệt đối, có lẽ, ngươi đối với thông hướng bên kia có dao động.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt vừa cười vừa nói.

Thiên Khí Ma Vương lạnh lùng nhìn lấy Lý Thất Dạ, nói ra:

– Thông hướng một thế giới khác, chưa từng có ma sĩ dao động qua, ngươi là ngoại lệ, ngươi căn bản không phải người thuộc về thế giới này, ngươi căn bản không thuộc về Ma Giới!

– Ta không phủ nhận, ta xác thực không phải người của thế giới này, năm đó ta có thể trở thành Ma vương, ta có thể trở thành Đế vương, cái kia đích thật là bởi vì ta biết một số bí mật. Ta từ bên trong mưu lợi, làm một ít thủ đoạn, cho nên, để cho ta thành công trở thành Ma vương cùng Đế vương.

Tham Khảo Thêm:  Chương 164

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn lấy Thiên Khí Ma Vương, nói ra:

– Ta cũng không phủ nhận, ta đích xác là hoài nghi tới, Đế binh Chinh Đồ, Ma sĩ Trảm Ma Đài, cái huyền cơ phía sau này, ta đích xác là đối với nó tràn đầy không tín nhiệm, cái này không có gì khó nói cả.

– Nếu như ta tuyệt đối tín nhiệm mà nói, năm đó ta nên làm, đã sớm làm.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ híp con mắt một cái.

– Ha ha, không tín nhiệm? Ngươi không tín nhiệm ai?

Thiên Khí Ma Vương lạnh lùng nói ra:

– Không tín nhiệm Ma Chủ sao? Hay là không tín nhiệm Đế Chủ?

– Nói thật ra, đối với hai tồn tại Ma Chủ cùng Đế Chủ này, ta không có quá nhiều cảm quan, có lẽ nói, ta đối với bọn hắn cũng không phải là không tín nhiệm.

Lý Thất Dạ ánh mắt ngưng tụ, trầm giọng nói ra:

– Có lẽ, đó là bởi vì bọn hắn đối với đồ vật phía sau, cũng chưa chắc là hoàn toàn hiểu rõ.

Thiên Khí Ma Vương lãnh đạm nói ra:

– Ma sĩ cũng tốt, Đế binh cũng được, chắc chắn sẽ có một đường về, chắc chắn sẽ có một cái.

Nói đến đây, hắn cũng có chút trầm mặc.

Trăm ngàn vạn năm đến nay, thời gian xa xôi, người này đến người khác đạp vào Trảm Ma Đài, hơn nữa sau khi đi, chưa từng có tin tức truyền về. Nhưng mà, đây là số mệnh của ma sĩ, ở đối diện, thế giới kia, đối với ma sĩ tràn đầy lực hấp dẫn trí mạng.

– Trường sinh bất tử, vĩnh hằng bất diệt, đây là thời đại này đến thời đại khác truy cầu.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:

– Đây là vĩ nhân này đến vĩ nhân khác truy cầu, nhưng mà, lại có ai làm được đây.

– Vậy ngươi theo đuổi là cái gì?

Thiên Khí Ma Vương nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra.

Tham Khảo Thêm:  Chương 562

– Chiến đến cuối cùng!

Lý Thất Dạ hai mắt ngưng tụ, âm vang hữu lực nói ra:

– Trên thực tế, đây là hai đại truy cầu từ thời đại này đến thời đại khác. Trường sinh bất tử, chiến đến cuối cùng! Cho tới nay, là đồ vật mà mọi người thăm dò, mặc kệ không cách nào ngược dòng tìm hiểu thời đại Viễn Cổ, hoặc là thời đại Thần Thoại, hay là hiện tại!

Nói đến đây, Lý Thất Dạ thần thái trịnh trọng, nói ra:

– Có lẽ, này căn bản là một bí đề, có lẽ, chỉ có chiến đến cuối cùng, mới có thể trường sinh bất tử!

Thiên Khí Ma Vương trầm mặc không nói, vấn đề này đã vượt ra khỏi phạm trù của hắn, mặc dù, hắn đã từng từ trong miệng Ma Chủ biết một ít, nhưng mà, đó là sự tình rất xa xôi rất cổ lão.

– Có nhiều thứ, có thể hướng lớn thảo luận, cũng có thể hướng nhỏ thảo luận, rất nhiều thứ, nghe xa xôi, nhưng mà, lại cùng rất nhiều người chung một nhịp thở, chỉ bất quá, rất nhiều người không biết mà thôi. Bởi vì, tất cả mọi người không thể nhảy ra phạm vi này, không biết phía trên thiên khung là tồn tại thế nào.

Lý Thất Dạ nói đến đây, nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

Lý Thất Dạ nhìn lấy Thiên Khí Ma Vương, cười nói ra:

– Tựa như ma sĩ, các ngươi theo đuổi là cái gì? Đến bờ bên kia, thông hướng một thế giới khác? Cái này là vì cái gì?

– Không tại sao, đây chỉ là số mệnh.

Thiên Khí Ma Vương lạnh lùng nói.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

– Thiên Khí a Thiên Khí, nếu như là ma sĩ khác nói ra lời như vậy, ta cũng không kỳ quái, bởi vì bọn họ vẫn là hỗn độn vô tri, bọn hắn không bằng ngươi, nhưng mà, làm một đời Ma vương, làm Ma vương đã từng thấy qua Ma Chủ, ngươi nói ra lời như vậy, vậy liền quá trái lương tâm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.