Trên thực tế về sau Phi Dương Tiên Đế đi Lão Vô Tự, hắn cũng muốn chứng minh Không Thư là đúng, đáng tiếc hắn không có ba cây chìa khóa cho nên tất cả lãng phí không công, cho nên Phi Dương Tiên Đế lui mà cầu tiếp theo, lừa đối một tôn phật đá.
Yết — yết — yết —
Sau khi Lý Thất Dạ đặt linh vực không luân vào dấu luân ấn, một tiếng vang nhỏ vang lên, hộp đá vậy mà vỡ ra, từng đạo hào quang từ bảo thư bắn ra ngoài.
Nhìn thấy hào quang quen thuộc này, Lý Thất Dạ cũng vui vẻ, chỉ có cửu đại thiên thư mới có thể tỏa ra hào quang như thế, không hề nghi ngờ, đây là Không Thư.
Trong nháy mắt Không Thư bày ở trước mặt Lý Thất Dạ, ánh sáng thần thánh huyền diệu hiện ra.
Nhìn qua hào quang từ Không Thư, trong nội tâm Lý Thất Dạ cũng sinh ra hưng phấn và vui mừng.
Cửu đại thiên thư, hiện tại hắn có được ba quyển, Không Thư, Thể Thư, Tử Thư, trăm ngàn năm qua, tương lai hắn cũng không phải là không có khả năng thu thập cửu đại thiên thư.
Thái Sơ diễn cửu tự, cửu tự sinh cửu bảo, cửu bảo minh cửu thư! Cửu đại thiên bảo, cửu đại thiên thư, đây là thiên thư hấp dẫn người ta cỡ nào.
Lý Thất Dạ mở Không Thư ra, trong sách ghi lại cực kỳ thâm ảo, làm cho không ai xem hiểu.
Nhưng mà Lý Thất Dạ nhanh chóng bị hấp dẫn, hắn giống như bước vào một thế giới không cách nào tưởng tượng, hắn có thể nhìn thấy cấu trúc của tất cả thế giới.
Lý Thất Dạ xem thẳng huyền ảo của đại đạo, Không Thư thâm ảo huyền diệu nhất không ngừng bày ra trước mặt Lý Thất Dạ, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ xem si mê.
Đổi lại là người khác, quản chi hắn kinh tài tuyệt diễm cỡ nào, quản chi là thiên tài không ai bì nổi, thậm chí là như Mai Tố Dao có tiên cốt trong mi tâm, nàng cũng không có khả năng trong thời gian ngắn xem hiểu Không Thư, chớ nói chi là nắm giữ huyền diệu của Không Thư.
Mà tuyệt thế thiên thư như cửu đại thiên thư, cho dù là thiên tài không ai sánh kịp cũng cần mấy trăm năm thậm chí hơn ngàn năm tìm hiểu.
Nhưng mà đối với Lý Thất Dạ mà nói, nắm giữ huyền diệu của Không Thư không phải một chuyện khó. Hắn tốn hao trăm ngàn năm nghiên cứu cửu đại thiên thư, cửu đại thiên bảo.
Thậm chí có thể nói trong năm tháng dài dằng dặc như vậy, Lý Thất Dạ đã từng nắm giữ qua một ít văn chương của Không Thư, đương nhiên những văn chương này đều là tàn khuyết không đầy đủ, căn bản kém xa Không Thư chính thức.
Nhưng mà trải qua trăm ngàn năm phỏng đoán, Lý Thất Dạ đã có lý giải rất sâu với Không Thư.
Hôm nay đạt được Không Thư, lại ngộ huyền diệu trong đó, đây quả thực chính là như cá gặp nước, như hổ thêm cánh, loại cảm giác này không phải văn chương có thể hình dung.
Lúc này chỉ có thể nói Lý Thất Dạ cầu học như khát, hắn như một khối bông gòn không ngừng hấp thu giọt sương từ Không Thư, muốn nắm giữ tất cả huyền diệu của Không Thư vào trong tay của mình.
Mấy ngày nay, Lý Thất Dạ không ngừng đắm chìm trong huyền diệu Không Thư, mấy ngày nay hắn không bước chân ra khỏi nhà, hắn khóa mình ở trong phòng.
Lý Sương Nhan các nàng cũng biết Lý Thất Dạ đang tìm hiểu Không Thư, không dám đi quấy rầy hắn.
Trong mấy ngày này, phật tức trong linh sơn càng ngày càng mạnh, hơn nữa phật quang bắt đầu hiển hiện, theo thời gian qua đi, phật quang trong linh sơn càng ngày càng mạnh.
Đến cuối cùng linh sơn tỏa ra phật quang có thể chiếu sáng toàn bộ táng phật cao nguyên. Nhìn thấy linh sơn phật quang tràn ngập, bao phủ cả táng phật cao nguyên, cho dù là người chưa từng nhìn thấy các mặt xã hội cũng hiểu có đại sự xảy ra.
– Phi thăng sắp bắt đầu.”
Có người hiểu biết nhìn thấy táng phật cao nguyên phật quang trùng thiên, biết rõ sắp phát sinh chuyện gì.
Mấy ngày nay Mai Tố Dao cũng đặc biệt lưu ý biến hóa của linh sơn, bởi vì này lần phi thăng này là lão tổ Trường Hà Tông của nàng. Thời điểm nhìn thấy lão tổ này phi thăng thì có thể nhìn thấy chân giải cả đời của hắn.
Chân giải như thế đối với Trường Hà Tông mà nói có có ý nghĩa không tầm thường, cho nên đối với Mai Tố Dao mà nói, nàng nhất định phải hiểu được chân giải, những bảo vật khác nàng không muốn, nhưng mà thực muốn thì nàng sẽ ra tay tranh đoạt.
Lấy được chân giải, Mai Tố Dao thực sự không phải là vì nàng, mà là vì tông môn. Bởi vì nàng đi cho tới hôm nay cũng không cần chân giải, nhưng mà môn hạ đệ tử Trường Hà Tông thì rất cần thứ này.
– Không biết là vị lão tổ nào của quý tông sẽ phi thăng đây?
Đối với phi thăng, Trần Bảo Kiều cũng rất hiếu kỳ, nàng cũng chỉ nghe nói qua, nhưng, cho tới bây giờ chưa từng tận mắt nhìn thấy.
– Cụ thể thì ta không rõ ràng.
Mai Tố Dao nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Chư lão trong tông môn chỉ có thể suy tính ra có một vị lão tổ trong tông môn sẽ phi thăng, nhưng cụ thể là vị lão tổ nào thì không thể nói rõ ràng, chỉ có chờ đến ngày phi thăng mới biết được. Nghe các vị lão tổ trong tông môn nói, tại linh sơn có vài vị lão tổ Trường Hà Tông có tạo nghệ phật đạo cực kỳ cao thâm.
Trường Hà Tông với tư cách một môn tam đế, chưa bao giờ thiếu thiên tài, mà đại nhân vật bái nhập linh sơn rất nhiều, đã từng có người bảo thủ đoán chừng qua, Trường Hà Tông chí ít có hơn mười vị đại nhân vật bái nhập linh sơn. Nhỏ có cường giả cấp bậc hộ pháp, lớn đến Thần Hoàng.
Yết — yết — yết —
Thời điểm đa số người đang hiếu kỳ xem là vị lão tổ nào phi thăng, đột nhiên có tiếng vang trầm trọng vang lên, âm thanh di động này không phải rất to, nhưng mà dường như người trong táng phật cao nguyên đều có thể nghe được tiếng di động này.
– Cửa phật môn Lạn Đà Tự mở ra.
Không biết là ai hét lên, rất nhiều người đều nhao nhao nhìn qua linh sơn.
Quả nhiên chỉ thấy cửa phật môn Lạn Đà Tự hôm nay lại mở ra, phóng nhãn nhìn lại, phật môn sâu giống như biển, nhìn không tới cuối cùng, dường như bên trong phật môn là một thiên địa vô cùng vô tận, tại đó có thể dung nạp cửu thiên thập địa.
Ông — một tiếng, rất nhiều người giật mình nhìn phật môn Lạn Đà Tự mở ra, đột nhiên phật quang từ trên trời giáng xuống, trên không trung Lạn Đà Tự lại đột nhiên có phật môn mở ra.
Thời điểm cửa phật môn mở ra giống như thời không chi môn mở ra, cho người ta một loại ảo giác, có thể thông qua phật môn này có thể vượt qua cửu thiên thập địa, vượt qua cổ kim.
Phật môn trên bầu trời, phật quang mênh mông như biển lớn, bên trong ẩn ẩn nhìn thấy một phiến thiên địa, dường như tại đó có chúng phật đang tụng kinh.
– Phật quốc, phật quốc trong truyền thuyết–
Nhìn thấy phật môn mở ra, xuyên thấu qua phật môn nhìn thấy một quốc độ, chuyện này làm cho mọi người chấn động, có đại nhân vật xuyên thấu qua phật môn, muốn nhìn thấu huyền diệu trong đó.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít người ngừng thở, phật quốc, rất ít người tận mắt nhìn thấy phật quốc, trăm ngàn năm qua, trừ thánh tăng linh sơn, hoặc là nói trừ thánh tăng phi thăng thì chẳng có ai có thể tiến vào phật quốc cả.
Trên thế gian, đã từng có truyền thuyết cho rằng, nếu như có thể tiến vào phật quốc thì có thể trường sinh bất tử.