– Tài nghệ không bằng người thì tài nghệ không bằng người, nói thẳng là được, không có gì mất mặt…
Lúc Lâm đ*o trưởng đang tìm bậc thang cho mình, Trầm Hải Thần Vương cười lạnh một tiếng, nói ra:
– Thua ở sư huynh của ta, đây là vinh hạnh của các ngươi, có gì khó coi sao?
So với Thuần Dương Tử, Trầm Hải Thần Vương không giống, hắn là hùng hổ dọa người, hắn là khí thế khinh người, có cơ hội hắn tuyệt đối sẽ không chút lưu tình trấn áp định nhân của mình.
– Ngươi…
Lâm đ*o trưởng cùng Thái Dương Vương bị Trầm Hải Thần Vương ép buộc như thế, lập tức không xuống thang được, sắc mặt hết sức khó coi!
– Thuần dương tứ mạch, địa linh nhân kiệt, thiên tài xuất hiện lớp lớp.
Lúc này Mộng Trấn Thiên nói ra:
– Hai vị đạo hữu thanh danh như rồng, ta cũng sớm có nghe thấy.
Mộng Trấn Thiên nói ra lời này, không ít người nhìn qua Thuần Dương Tử cùng Trầm Hải Thần Vương, bất kể là ai, có thể được Mộng Trấn Thiên ca ngợi như vậy tuyệt đối là vinh hạnh, đây tuyệt đối làm tăng giá trị con người lên.
Rất nhiều tu sĩ nếu như nghe được Mộng Trấn Thiên ca ngợi như vậy, chắc chắn sẽ cảm thấy lâng lâng.
Thuần Dương Tử cùng Trầm Hải Thần Vương là sư huynh đệ, hai người bọn họ phản ứng khác nhau, Thuần Dương Tử chỉ cười cười, thần thái bình thản, Mộng Trấn Thiên ca ngợi hắn nghe được chẳng khá chỉ là lời bình thường.
Mà thần thái Trầm Hải Thần Vương lại cảnh giác, hắn đối với Mộng Trấn Thiên ôm cảnh giác rất mãnh liệt. Chuyện này cũng không trách Trầm Hải Thần Vương, tương lai sẽ tranh giành thiên mệnh, nếu như nói thuần dương tứ mạch của bọn họ chọn trận doanh, thái độ của Trầm Hải Thần Vương là rất rõ ràng, hắ ủng hộ sư huynh, sẽ không ủng hộ ai khác.
Hiện tại rất rõ ràng, sư huynh hắn nhất định là ủng hộ Lý Thất Dạ, tuy hắn đối với Lý Thất Dạ thập phần khó chịu, nhưng mà cần thiết hắn sẽ đứng qua bên sư huynh.
Kể từ đó, vậy ý nghĩa tương lai sẽ là địch với Mộng Trấn Thiên.
– Mộng đạo hữu trên đời vô song, cũng không nên gây khó dễ cho vãn bối chúng ta, Mộng đạo hữu hôm nay vì sao như vậy? Nếu Lý huynh trở về, ta nhất định sẽ cáo tri Lý huynh, bảo Lý huynh cùng Mộng đạo hữu luận bàn một chút.
Thuần Dương Tử bình thản cười nói.
Thuần Dương Tử đương nhiên biết rõ trong cốt thuyền có gì, thái độ của Thuần Dương Tử và Liễu Như Yên các nàng như nhau, nếu như Mộng Trấn Thiên cùng tiên nữ hai người có lựa chọn, không hề nghi ngờ, Thuần Dương Tử tình nguyện lựa chọn đại chiến với Mộng Trấn Thiên một hồi, một khi là tiên nữ ra tay, tất cả sẽ tràn ngập không biết, thậm chí có khả năng sẽ mang tới hủy diệt cho Thiên Linh Giới!
Thuần Dương Tử nói như vậy làm cho nhiều người hít khí lạnh, Mộng đạo hữu! Như vậy xưng hô, ở đây có ai dám như vậy xưng hô, không chỉ nói trẻ tuổi, coi như là thế hệ trước đều không có mấy người dám cùng Mộng Trấn Thiên xưng huynh gọi đệ! Phải biết rằng, Mộng Trấn Thiên thế nhưng mà liền Đạp Không Tiên Đế đều xưng là huynh trưởng người.
Nhưng mà Thuần Dương Tử không phải tự nhiên xưng một tiếng “Mộng đạo hữu “, thần thái của nó rất tự nhiên, quản chi đối mặt Mộng Trấn Thiên, hắn cũng bình thản như vậy.
Đây là điểm Trầm Hải Thần Vương bội phục sư huynh của mình nhất, mặc kệ là lúc nào, sư huynh của hắn cũng tự tin như vậy, hắn có được tư thái vô địch và tâm tính vô địch!
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít người nhìn qua Thuần Dương Tử, mặc dù không có người dám lên tiếng trách móc Thuần Dương Tử, nhưng mà không ít người cảm thấy Thuần Dương Tử tư thái có chút vô lễ, cũng dám xưng huynh gọi đệ với Mộng Trấn Thiên, chuyện này thật không được.
– Đã đến, vậy chờ Lý đạo hữu trở về đi, Lý đạo hữu thủ đoạn nghịch thiên, làm cho ta nhìn thấy cũng phải thèm.
Mộng Trấn Thiên cũng không có tức giận, giọng nói của hắn truyền ra chậm rãi, nói ra:
– Ta đang ở trên thuyền chờ hắn.
Đương nhiên Mộng Trấn Thiên đương nhiên hoàn toàn chờ Lý Thất Dạ trở về, hắn càng cảm thấy hứng thú là đồ vật trên thuyền, hắn rất muốn biết trên thuyền có đồ vật gì, tồn tai cường đại như hắn cũng cảm giác được, đồ vật trên thuyền tuyệt đối khó lường, tuyệt đối trên đời vô song!
Tuy ngữ khí của Mộng Trấn Thiên thật bình thản, nhưng mà nghe xong hắn nói lời này cũng tỏ rõ thái độ kiên định.
– Nếu như Mộng đạo hữu nhất định phải lên thuyền, ta cũng chỉ có thể không lượng sức cùng luận bàn với Mộng đạo hữu một chút.
Thuần Dương Tử chậm rãi nói ra.
Thuần Dương Tử nói ra lời này làm trái tim của nhiều người chấn động mạnh mẽ, cho tới nay, trong suy nghĩ của vô số tu sĩ Thiên Linh Giới, Mộng Trấn Thiên chính là tồn tại vô địch!
Phóng nhãn cả Thiên Linh Giới, không chỉ nói thê hệ trẻ tuổi, cho dù là thế hệ trước cũng không dám khiêu chiến Mộng Trấn Thiên.
Nhưng mà hiện tại Thuần Dương Tử mới mở miệng chính là khiêu chiến Mộng Trấn Thiên, nói như vậy làm cho người ta hít thở không thông.
Thuần Dương Tử khiêu chiến với Trác Kiếm Thi, Liễu Như Yên khiêu chiến là hoàn toàn khác nhau, Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên biết mình không phải là đối thủ của Mộng Trấn Thiên, các nàng vẫn chiến đấu, đó là vì các nàng không thể không làm như vậy.
Thuần Dương Tử mới mở miệng thì khác, thái độ hùng hổ dọa người, hắn thậm chí có thần thái bình thản, nhưng mà luận bàn một chút, nói như như thế trong miệng Thuần Dương Tử đã hoàn toàn không giống.
Trong nháy mắt này, rất nhiều người có một loại ảo giác, loại ảo giác này nói cho Thuần Dương Tử đủ tư cách chiến một trận với Mộng Trấn Thiên.
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người cũng phải ngừng thở nhìn qua Thuần Dương Tử, nam nhân mở miệng dám khiêu chiến Mộng Trấn Thiên, tại Thiên Linh Giới đúng là không có mấy người.
Nếu là trước kia, Thuần Dương Tử thật sự thanh danh không lộ ra, thanh danh của hắn so ra còn kém xa Trầm Hải Thần Vương, hôm nay hắn vừa mở miệng khiêu chiến Mộng Trấn Thiên, với rất nhiều người mà nói thật sự là thập phần rung động.
Đối với Thuần Dương Tử mà nói, phản ứng lớn nhất là Trầm Hải Thần Vương, hai mắt Trầm Hải Thần Vương sáng lên, hắn cũng không tin nổi sinh ra cảm giác hưng phấn.
Đối với Trầm Hải Thần Vương mà nói, hắn vẫn canh cánh chuyện sư huynh của mình trong lòng, hắn cảm thấy sư huynh không đi tranh giành thiên mệnh đúng là quá đáng tiếc.
Trầm Hải Thần Vương vẫn hiểu chuyện này, sư huynh hắn rất cường đại, nhưng mà hắn cũng quá mức ít xuất hiện, không muốn tranh giành với người khác. Nhưng hôm nay sư huynh hắn mở miệng là khiêu chiến Mộng Trấn Thiên, điểm này khiến Trầm Hải Thần Vương hưng phấn, đây mới là tư thái sư huynh của hắn nên có!
– Cổ Thuần tứ mạch, thật là khó lường.
Mộng Trấn Thiên cười to lên, nói ra:
– Không thể phủ nhận, với tuổi này của các ngươi đã rất khó lường. Chỉ sợ ta năm đó cũng không bằng ngươi, nhưng mà hôm nay, đạo hạnh của ngươi vẫn chưa tới.
Mộng Trấn Thiên vừa nói ra lời này, làm cho không ít người hoảng sợ, bọn người cũng không nghĩ tới Thuần Dương Tử cường đại như thế, ngay cả Mộng Trấn Thiên đều chính miệng thừa nhận mình năm đó còn không bằng Thuần Dương Tử!