Phát sinh chuyện này đối với thụ nhân, Lý Thất Dạ nghiên cứu cũng không phải thập phần khẳng định, nhưng mà có thể khẳng định, đã tràn ngập dị biến.
Thời điểm này có mấy thụ thi cường đại đang khoa tay múa chân, dùng động tác chỉ có chúng hiểu trao đổi với nhau, sau đó mấy thụ thi cường đại trong bọn chúng đi ra, bốn thụ thi xuất hiện, bọn chúng chậm rãi tới gần thụ thi đang nằm trên cây khô.
– Bọn chúng muốn làm gì?
Nhìn thấy bốn thụ thi tiến lên, Diệp Tiểu Tiểu lo lắng, nàng lo lắng bốn thụ thi sẽ ảnh hưởng tới bào thai kia.
– Hãy chờ xem.
Lý Thất Dạ không có động, chỉ giữ Diệp Tiểu Tiểu, không cho nàng hành động thiếu suy nghĩ.
Đùng đùng…
Tiếng sấm sét vang lên, thời điểm bốn thụ thi tới gần, cái bụng to tròn kia sinh ra tia chớp, tia chớp thập phần thô tô bổ vào bốn thụ thi kia.
Bị tia chớp bổ trúng, bốn thụ thi run rẩy một hồi, chúng tuy cường đại, nhưng chúng khó mà thừa nhận tia chớp khủng bố như thế, nhưng mà bốn thụ thi vẫn cố chống lại, hơn nữa còn hét lên cái gì đó.
Thời điểm bốn thụ thi ngăn cản tia chớp, ba thụ thi khác xông lên, chúng đã có ăn ý, chúng lao tới thụ thi đang nằm, chúng muốn mượn bốn thụ thi hấp dẫn tia chớp sau đó tới gần tân sinh mệnh kia.
“Bồng” một tiếng sinh ra, nhưng mà vừa tới gần thai nhi trong bụng, cái bụng lớn phun hỏa diễm, hỏa diễm đáng sợ thiêu đốt ba thụ thi.
Ba thụ thi kêu lên thê lương thảm thiết, trong khoảng thời gian ngắn, chúng đều bị đốt thành tro, cùng lúc đó, bốn thụ thi cố chống lại tia chớp cũng ngã xuống, trên người chúng có khói xanh phát ra.
Bảy thụ thi cường đại chết thảm tại chỗ, đám thụ thi khác bạo động, tuy chúng muốn tới gần sinh mệnh kia, nhưng tất cả vẫn bất lực.
– Chúng đang muốn làm gì đây? Là muốn mạnh mẽ cướp đi sinh mệnh trong bụng sao?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy cảnh này thì thì thào.
– Không, là cứu nó.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, hắn nhìn chằm chằm vào cái bụng lớn, không nháy mắt nói ra.
– Cứu nó?
Diệp Tiểu Tiểu thập phần ngoài ý muốn, nói ra:
– Làm sao cứu?
– Để nó xuất thế!
Lý Thất Dạ nhìn qua cái bụng to lớn kia, nói:
– Đây không phải tính mạng tầm thường, đây là một kỳ tích, nguồn gốc của sự sống trong thiên địa, nếu nó có thể thành công sinh ra, tương lai có khả năng sẽ là chủng tộc hoàn toàn mới.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
– Nó là lễ vật thiên địa, nó phải hứng thiên địa, mẫu thân nó còn sống, mẫu thân nó chính là môi giới, vì vậy nó cũng được hứng thiên địa. Nhưng mà mẫu thân của nó đã chết, nó bị vây trong cơ thể mẫu thân, nó không cách nào hứng thiên địa, nếu tiếp tục như vậy, nó hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
– Nếu tất cả thụ thi vì cứu nó, vì cái gì nó công kích những thụ thi này?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua cảnh tượng trước mặt, thật sự không rõ.
– Bởi vì nó là tân sinh mệnh, nó hoàn toàn không biết gì với thế giới này, nó hoàn toàn ngây thơ với thế giới này.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Đối với nó mà nói, trừ cơ thể mẫu thân ra, bất cứ sinh linh nào tới gần nó cũng tiềm ẩn nguy hiểm. Hiện tại nó mất đi cơ thể mẫu thân bảo hộ, nó giống như con thú kinh hãi, bất luận sinh linh nào tới gần đều bị công kích.
– Vậy phải làm thế nào? Thụ thi không thể tới gần nó, đều không có biện pháp làm cho nó xuất thế.
Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy cảnh này thì lo lắng nói ra.
Nhìn qua cảnh tượng trước mặt, Lý Thất Dạ trầm mặc, nói cái gì đều không có nói.
– Này, tự đại vương, ngươi không nói gì hay sao, ngươi là người không gì không biết mà.
Diệp Tiểu Tiểu vào lúc này lắc tay Lý Thất Dạ, nói ra:
– Ngươi nói rồi, chuyện gì cũng không thể làm khó ngươi được! Vậy ngươi bây giờ có phải nên cứu tiểu sinh mạng kia hay không?
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn Diệp Tiểu Tiểu, chỉ nhàn nhạt cười cười, nói ra:
– Ngươi có thể biết rằng, đổi lại tính mạng hoàn toàn mới ra đời, tương lai ai cũng không biết sẽ báo hiệu cái gì. Hoặc là nó ra đời, đây là ý chí thiên địa, hay hoặc là, nó phải chết trong thai, đó cũng là ý chí thiên địa.
– Ý chí thiên địa cơ chứ.
Diệp Tiểu Tiểu không hài lòng, há miệng nói:
– Một tiểu sinh mạng như thế, ngươi cũng không thể thấy chết mà không cứu.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Ngươi không rõ, nếu muốn tân sinh mệnh ra đời cũng không khó, ngươi không biết nó ra đời sẽ mang cho thế giới cái gì, đặc biệt là đối với Thụ tộc các ngươi mà nói, thậm chí có khả năng mang tới ảnh hưởng không thể nào đo lường được. Nếu như ngươi hiểu áo nghĩa chính thức trong đó, từ góc độ ích kỷ mà nói, nếu như ta là ngươi, ta sẽ không cho tính mạng này ra đời.
– Hừ, chuyện khác nói sau đi.
Diệp Tiểu Tiểu không hài lòng nói:
– Hiện tại cứu nó ra nói sau, nó là một tiểu sinh mệnh, là tốt là xấu ai biết, nói không chừng nó sau này trở thành chúa cứu thế của thế giới đấy.
Nghe được Diệp Tiểu Tiểu nói như vậy, Lý Thất Dạ chỉ cười cười, cũng không động đậy, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào cái bụng lớn, giống như xuyên thấu qua cái bụng nhìn thấy sinh mệnh bên trong.
Thời điểm này thụ thi trong sơn cố đã thử vài lần, nhưng mà đều dùng thất bại mà chấm dứt, chúng căn bản không thể tới gần thi thể thụ thi kia.
– Này, tự đại vương, ngươi còn do dự cái gì, nhanh cứu người đi.
Diệp Tiểu Tiểu chờ đợi trong sốt ruột, nhìn thấy những thụ thi này thất bại vài lần, mà Lý Thất Dạ không có hành động gì cả, nàng cực kỳ lo lắng.
Lý Thất Dạ cũng không để ý tới Diệp Tiểu Tiểu, hai mắt của hắn vô cùng thâm thúy, dường như có thể nhìn thấu tân sinh mệnh, dường như hắn có thể nhìn thấu tân sinh mệnh không sót lại cái gì cả.
Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ lúc này mới nhẹ nhàng thở dài một hơi, chậm rãi nói ra:
– Hoặc là chúng ta có duyên, nhất định sẽ gặp được nhau.
Nói xong Lý Thất Dạ kéo Diệp Tiểu Tiểu bay từ trên cao xuống sơn cốc.
Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu đột nhiên từ trên trời giáng xuống, lập tức kinh động tất cả thụ thi trong sơn cốc, lúc này tất cả thụ thi trong sơn cốc xoay người lại, đôi mắt mang theo tử khí nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu.
Bị nhiều đôi mắt tử khí như thế nhìn chằm chằm vào, đổi lại những người khác sẽ sợ hãi phá gan.
Khi Lý Thất Dạ kéo Diệp Tiểu Tiểu tiếp cận, đám người Lý Thất Dạ xông tới gần thụ thi, chúng nhìn Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu rống to, thần thái của chúng cực kỳ hung mãnh, giống như biến thành hung thần ác sát.
– Chúng muốn làm gì?
Diệp Tiểu Tiểu bị đám thụ thi gào thét làm cả kinh, lui về phía sau một bước nói ra.
– Bảo hộ tân sinh mệnh.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Trong mắt thụ thi xem ra, chúng ta là ngoại nhân, chúng ta sẽ tạo thành uy hiếp cho tân sinh mệnh, cho nên chúng không cho chúng ta đi qua.
– Này, chúng ta là người tốt, chúng ta tới cứu tân sinh mệnh trong bụng.
Diệp Tiểu Tiểu nghe nói như thế, lập tức cao giọng nói với đám thụ thi:
– Tự đại vương này sẽ cứu tân sinh mệnh.