Đế Bá

Chương 2288: Tân sinh mệnh ra đời



Sau khi tân sinh mệnh ổn định lại, Lý Thất Dạ tế ra Vạn Lô Thần, “Ông” một tiếng, Vạn Lô Thần mở ra, lò lửa nhảy lên.

Lý Thất Dạ tiện tay vân vê, lò lửa nơi tay, trong nháy mắt lò lửa hóa thành băng dao, Lý Thất Dạ bắt đầu giải phẩu thụ thi, muốn lấy tân sinh mệnh ra.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ giải phẫu, Diệp Tiểu Tiểu cũng ngừng thở, cũng khẩn trương lên, đồng thời khẩn trương không chỉ có Diệp Tiểu Tiểu, trên thực tế tất cả thụ thi ở đây đều khẩn trương.

Dưới ánh mắt của tất cả thụ thi nhìn chằm chằm vào hành động của Lý Thất Dạ, bọn chúng ngừng thở, chúng sợ ngay cả thở cũng gây ra động tĩnh quấy rầy Lý Thất Dạ.

May mắn là động tác của Lý Thất Dạ thập phần thành thạo, mỗi đao rất chuẩn xác, những vết đao cắt qua rất hoàn mỹ, chính là vì Lý Thất Dạ thành thạo cho nên Diệp Tiểu Tiểu và tất cả thụ thi đều buông lỏng một hơi.

Lý Thất Dạ xuất đao vô cùng trôi trải, trả qua một phen giải phẫu hắn cũng mở cái bụng lớn ra, sau khi bụng bị cắt, kim quang tỏa ra ngoài.

Sau đó Lý Thất Dạ ôm một vật trong bụng ra ngoài, vật bị ôm ra tỏa kim quang chói mắt, kim sắc quang mang thập phần sáng ngời, nó giống như mặt trời trên cao tỏa ra ánh sáng huy hoàng.

– Thành công.

Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy Lý Thất Dạ thuận lợi ôm vật trong bụng thụ thi ra, Diệp Tiểu Tiểu cũng buông lỏng một hơi, bước nhanh tới trước.

Sau khi nhìn rõ đồ vật mà Lý Thất Dạ đang ôm, Diệp Tiểu Tiểu cũng chấn động.

Lý Thất Dạ ôm tân sinh mệnh trong bụng thụ thi ra ngoài không phải là hài nhi, Diệp Tiểu Tiểu ngay từ đầu còn tưởng rằng tân sinh mệnh trong bụng thụ thi là một hài nhi, bất kể hình thù cổ quái thế nào cũng là hài nhi.

Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ ôm ra là một đóa sen thịt, mà mà hoa sen này chỉ là nụ hoa, tất cả đều có cánh hoa bao phủ, cũng không biết trong cánh hoa bao phủ vật gì.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1597: C1597: Nghĩa tử thiệu hoa vinh

Trong đóa hoa sen này còn có tiếng “Phanh phanh” như tiếng tim đập, rất là quỷ dị.

– Cái này, cái này, đây là tân sinh mệnh sao? Đây là hài nhi sao?

Nhìn thấy đóa sen thịt này, Diệp Tiểu Tiểu cũng không phải thập phần khẳng định hỏi một câu. Hoa sen trước mặt kém quá sa tân sinh mệnh trong suy nghĩ của nàng, nàng còn tưởng rằng thụ thi sẽ sinh ra một đứa trẻ đấy.

– Đúng, chính là tân sinh mệnh.

Lý Thất Dạ nâng đóa hoa sen lên, cẩn thận quan sát, không buông ra mảy may.

– Đây là thiên địa kỳ tích, đây là thiên địa muốn nó sinh ra, đây không phải chỉ là hậu đại của thụ thi, đây càng là kiệt tác thiên địa.

Lý Thất Dạ cẩn thận quan sát sau đó cảm thán.

Thời điểm này tất cả thụ thi đều quỳ xuống, toàn bộ chúng quỳ lạy trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn tân sinh mệnh trong tay Lý Thất Dạ.

– Chúng đang àm gì?

Nhìn thấy tất cả thụ thi quỳ trên mặt đất, Diệp Tiểu Tiểu tò mò nói ra.

Lý Thất Dạ nhìn qua đám thụ thi đang quỳ, nhàn nhạt nói:

– Chúng đang nghênh đón hoàng giả nơi này ra đời, đây là ông hoàng không ngai của chủng tộc chúng, là vô thượng. Tân sinh mệnh này đại biểu cho khởi nguyên của chủng tộc chúng, là sinh mạng hoàn toàn mới, hoặc là mang tới hy vọng huy hoàng cho chủng tộc, mang đến truyền thừa hương khói, hoặc là tân sinh mệnh này ra đời, nó có khả năng làm chủng tộc của chúng biến hóa thành chủng tộc khác.

– Nhưng mà đây chỉ là một đóa hoa sen thịt thôi, làm sao trở thành chủng tộc hoàn toàn mới được?

Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua đóa sen thịt trong tay của Lý Thất Dạ, hỏi một câu.

– Không, ngươi chỉ nhìn thấy biểu tượng mà thôi.

Lý Thất Dạ nâng đóa hoa sen lên cao, nhẹ nhàng lắc đầu nói ra:

Tham Khảo Thêm:  Chương 167

– Nó còn chưa chính thức sinh ra đâu, nó ít nhất cần chữa dưỡng mười năm, thậm chí là càng lâu hơn nữa, nó hiện tại xuất thế đó là hành động bất đắc dĩ, đây là sinh non. Thời điểm nó chính thức trưởng thành sẽ không phải bộ dáng này.

– Vậy sau khi nó chính thức thành thụ, sẽ như thế nào?

Diệp Tiểu Tiểu hiếu kỳ, nàng cẩn thận quan sát đóa sen thịt trước mặt này, nàng không cách nào tưởng tượng nổi, đóa hoa sen này khi trưởng thành sẽ có bộ dáng như thế nào.

Lý Thất Dạ há miệng định nói chuyện, nhưng mà chỉ trong nháy mắt, ánh mắt của hắn nhảy dựng lên, vào giờ phút này âm thanh sa sa sa vang lên.

Trong âm thanh sa sa sa này, dưới mặt đất sinh ra một rễ cây, rễ cây này dài hẹp giống như mãng xà, sau khi rễ cây này vừa xuất hiện, rất nhiều thụ thi ở đây đều hết sức kiêng kỵ, cũng nhao nhao lui ra phía sau.

– Đây là vật gì?

Nhìn thấy nhiều rễ cây xuất hiện như vậy, Diệp Tiểu Tiểu giật mình.

Đặc biệt là sau khi nhìn thấy vô số rễ cây xuất hiện, cảnh này lam Diệp Tiểu Tiểu sợ nổi da gà.

Ngay vào lúc Diệp Tiểu Tiểu chấn động, rễ cây dài hẹp như thế đan vào nhau tạo thành một bàn tay khổng lồ, thời điểm bàn tay này xuất hiện, trong lòng mọi người chấn động mạnh mẽ, dường như bàn tay này có thể cầm nắm thiên địa.

– Nó muốn làm gì?

Nhìn thấy bàn tay khổng lồ này xuất hiện, Diệp Tiểu Tiểu biến sắc, trong nội tâm có dự cảm điềm xấu xuất hiện.

– Nó muốn mang tân sinh mệnh đi.

Lý Thất Dạ nhìn qua bàn tay khổng lồ này, lạnh nhạt nói.

– Không được, mặc kệ nó là vật gì, cũng không thể để nó mang tân sinh mệnh đi.

Diệp Tiểu Tiểu biến sắc, mẫu tính trong lòng nàng bộc phát, nàng lao ra, cầm trường kiếm đánh thẳng vào bàn tay.

Âm thanh “Keng, keng, keng” vang lên, thụ kiếm va chạm, nhánh cây như kiếm, trong một chớp mắt trăm ngàn đạo kiếm quang hóa thành kiếm trận, nó dùng tư thái cường ngạnh cắt qua bàn tay.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Phanh —— một thanh âm vang thật lớn, bàn tay khổng lồ đánh tan kiếm trận, tất cả thụ kiếm tan vỡ.

Đó cũng không phải Diệp Tiểu Tiểu nhỏ yếu, mà là bàn tay quá mức cường đại, Đại Hiền bình thường không cách nào chống lại nó.

– Đi ——

Diệp Tiểu Tiểu quát một tiếng, lúc này mẫu tính trong lòng nàng bộc phát, quản chi đối mặt với tồn tại cường đại, nàng tiện tay triệu hồi thần thụ, thần thụ này đánh tới, lập tức bao phủ bàn tay khổng lồ kia.

Từng tiếng nổ “Phanh, phanh, phanh” không ngừng truyền ra, trong khoảng thời gian ngắn, thần thụ bị bàn tay khổng lồ kia đánh tan, căn bản không cách nào ngăn cản bàn tay khổng lồ mảy may.

– Chúng ta mang theo tân sinh mệnh trốn đi, nó quá cường đại.

Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy bàn tay khổng lồ cường đại như thế, sắc mặt đại biến, nhìn Lý Thất Dạ nói ra.

Lý Thất Dạ kéo Diệp Tiểu Tiểu ra phía sau, nhàn nhạt nói:

– Ngươi không phải đối thủ của nó, giao cho ta đi.

Bàn tay khổng lồ đánh tan thần thụ của Diệp Tiểu Tiểu, “Phanh” một tiếng vang lên, một chưởng đánh nát hư không, chụp thẳng vào đóa sen thịt trong tay Lý Thất Dạ.

“Loong coong ——” một tiếng, lúc này Lý Thất Dạ một kiếm cầm kiếm nhìn thẳng vào bàn tay khổng lồ kia, Lý Thất Dạ nhìn cũng không nhìn nhiều, kiếm quang lập tức bộc phát, thời điểm kiếm quang này bộc phát, một đạo pháp dài hẹp hiện ra, mỗi một đầu đạo pháp giống như từ cửu thiên giáng xuống.

Loong coong ——

Tiếng kiếm minh vang vọng cửu thiên, Lý Thất Dạ tiện tay đánh ra một kiếm, chém thẳng vào bàn tay khổng lồ kia, một kiếm này không có bất kỳ chiêu thức nào, không có bất kỳ biến hóa nào, thậm chí Lý Thất Dạ không có bao nhiêu lực lượng, đây chẳng qua là một kiếm tiện tay mà thôi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.