Lý Thất Dạ nói câu này làm tất cả bóng dáng hải thần nơi đây ánh mắt lóe lên, tuy hải thần không phải chân thân, nhưng mà ánh mắt của bọn họ vừa nhảy lên đã tỏa ra uy lực cực kỳ đáng sợ.
– Dùng khả năng của chúng ta, hy vọng Hải yêu nhất tộc vào lúc đại tai nạn hàng lâm sẽ sống sót.
Cuối cùng nhất, Thiên Thủy hải thần trịnh trọng nói ra.
– Nếu như các ngươi không cách nào cho ta câu trả lời thuyết phục, chúng ta không có gì cần bàn.
Lý Thất Dạ tươi cười, lắc đầu, nói ra:
– Nếu như các ngươi khát vọng Hải yêu nhất tộc may mắn còn sống sót khi đại tai nạn tiến đến, như vậy là các ngươi cầu ta, mà không phải ta cầu các ngươi.
Lý Thất Dạ nói ra câu này, những hải thần trong hội nghị nhìn nhau, đám bọn họ đang suy nghĩ cẩn thận.
– Ta có thể đả bảo cho đại nhân.
Cuối cùng, Chân Vũ hải thần trịnh trọng nói ra.
Thiên Thủy hải thần hít sâu một hơi, trịnh trọng nói nói:
– Đại nhân chính là chúa tể tuyên cổ, ta nghĩ chuyện này cũng không giấu diếm được đại nhân! Đúng vậy, ta thành lập bóng dáng hội nghị cũng có suy nghĩ này, nhưng ước nguyện ban đầu của ta lại hy vọng nắm quyền chủ động trong tay.
– Ta hiểu, tuy với tư cách hải thần, các ngươi đã làm giao dịch với Cốt Hải, từng thỏa hiệp với Cốt Hải, nhưng mà trong lòng các ngươi không nhất định tín nhiệm Cốt Hải! Cho nên, các ngươi trước khi tọa hóa đã lưu chuẩn bị phía sau!
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn qua tất cả hải thần trên bàn tròn, nói:
– Cũng không phải ta xem thường các ngươi, nếu như toàn bộ các ngươi vẫn còn sống, chân thân các ngươi vẫn giữ tới bây giờ, dựa vào đám người các ngươi vẫn có cơ hội đối kháng Cốt Hải. Nhưng, hiện tại các ngươi không được, thời điểm các ngươi tự nhận có thể đối mặt Cốt Hải, chỉ bằng trạng thái này có thể vung ra bao nhiêu uy lực?
Lý Thất Dạ nói thế làm tất cả hải thần lâm vào trầm mặc, đương nhiên bọn họ biết rõ chuyện này.
– Cho nên nói, các ngươi đã chuẩn bị đường lui cho mình.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Ta cũng có thể đoán được thủ đoạn của các ngươi là gì, cho nên chúng ta mới có chuyện cần bàn.
– Không biết đại nhân nghĩ muốn cái gì?
Cuối cùng nhất, vẫn là Chân Vũ hải thần trịnh trọng nói.
– Ta không muốn cái gì cả.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
– Trái lại, ta mang tin tức tốt cho các ngươi, mang tới hy vọng và ánh rạng động tới.
– Âm nha đại nhân có ý là?
Đám người Thiên Thủy hải thần nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy cũng chấn động, các hải thần ở đây nhìn nhau.
– Đúng, ta mang tin vui tới cho các ngươi.
Lý Thất Dạ cười to lên, chậm rãi nói:
– Trước tiên tiết lộ tin tức này cho các ngươi biết, đại tai nạn sắp tới, còn sớm hơn tưởng tượng của các ngươi, ít nhất một thời đại sau sẽ đến.
– Nhanh như vậy…
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Chân Vũ hải thần chấn động mạnh.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả hải thần đưa mắt nhìn nhau, với tư cách hải thần, bọn họ đêu trải qua vô số sóng gió, bọn họ đều trải qua vô số hung hiểm, nhưng mà nghe được tin tức này, nội tâm bọn họ rùng mình, thần thái cực kỳ ngưng trọng.
Đối với ở đây đối với đám người Thiên Thủy hải thần mà nói, bọn họ biết rõ nhiều nội tình, cho nên hiểu đại tai nạn có ý nghĩa gì.
– Không biết đại nhân nói là cái gì? Nên Cốt Hải, hay là vòng xoáy lớn, hay hoặc làThần Thụ Lĩnh?
Vào lúc này, có một hải thần mở miệng nói ra.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Chẳng lẽ các ngươi vẫn chưa rõ sao? Đối với các ngươi mà nói, Cốt Hải mới là chuyện các ngươi cần lo lắng nhất. Lại nói cho tới nay bọn chúng bảo trì trầm lặng, một khi đại tai nạn tiến đến, các ngươi cũng biết rõ nó sẽ là cái gì!
Trong khoảng thời gian ngắn, hải thần ở đây lâm vào trầm mặc, bọn họ đương nhiên biết rõ đại tai nạn tiến đến sẽ có ý nghĩa thế nào.
– Không biết đại nhân có tin vui nào cho chúng ta hay không?
Cuối cùng nhất, Thiên Thủy hải thần hít sâu một hơi nói ra.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Đáng giá các ngươi cao hứng là, chúc mừng các ngươi, ta rốt cục nghĩ ra một chuyện, ta đã cho Thiên Linh Giới một cơ hội không tệ, lúc này ta đặt cửa Mị Linh tộc.
Nghe nói như vậy, cho dù là đám người Thiên Thủy hải thần là hải thần cũng phải vui vẻ, bọn họ biết rõ tồn tại như Lý Thất Dạ nói ra câu này sẽ có ý nghĩa như thế nào! Đây chính là chúa tể tuyên cổ, là tồn tại có thể diệt Cổ Minh.
– Đại nhân chính là chúa cứu thế của cửu giới, là người thủ hộ cửu giới!
Chân Vũ hải thần vui vẻ nói một câu.
– Không!
Lý Thất Dạ chen ngang lời Chân Vũ hải thần, nói ra:
– Chân Vũ, đừng vội tâng bốc ta, trước tiên cần phải nói, ta không phải là chúa cứu thế, ta cũng không phải thủ hộ thần, nếu như người đời muốn gọi danh hiệu của ta, như vậy, ta cảm thấy được đồ tể cửu giới thích hợp với ta hơn, đương nhiên, với các ngươi mà nói, ta ưa thích cái tên độc thủ sau màn hơn.
Nghe Lý Thất Dạ nói lời này, Chân Vũ hải thần cười khổ.
– Đại nhân muốn tuyên chiến sao?”
Thanh Lam hải thần hỏi.
– Không.
Lý Thất Dạ lắc đầu, vừa cười vừa nói:
– Hai ngày trước ta đã khiêu khích một hồi, muốn trước khi tai nạn Thiên Linh Giới các ngươi đến làm nóng người. Đáng tiếc, không có người ứng tiếng, Cốt Hải cũng tốt, Thần Thụ Lĩnh cũng được, tất cả đều cô tịch. Đương nhiên, các ngươi không cần bảo ta lưu lại, cho rằng ta sẽ chiến vì Thiên Linh Giới.
– Ý đại nhân là?
Thiên Thủy hải thần nhìn qua Lý Thất Dạ, trầm ngâm nói.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Thiên Linh Giới không có bao nhiêu quan hệ với ta, thẳng thắn mà nói, ta sẽ không lưu lại Thiên Linh Giới, cũng không chiến đấu vì Thiên Linh Giới, Thiên Linh Giới chết sống thế nào, không quan hệ nhiều tới ta. Nhưng mà lúc này ta đặt cửa cho Thiên Linh Giới cũng không phải ta nhân từ, chỉ có thể nói, trong Thiên Linh Giới có một ít người, có một việc vẫn đáng giá ta bảo vệ.
– Không biết đại nhân trong tương lai sẽ giúp Thiên Linh Giới như thế nào?
Thanh Lam hải thần hỏi.
– Không phải ta.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Như ta đã nói lúc trước, thời điểm đại tai nạn tới ta sẽ không lưu lại, ta sẽ không ra tay vì Thiên Linh Giới. Nhưng mà ta có lưu một ít chuẩn bị phía sau, nói thí dụ như Cốt Hải, lại nói thí dụ như bản thân vòng xoáy lớn.
– Vòng xoáy lớn không nhất định đứng bên Mị Linh.
Chân Vũ hải thần lo lắng nói một câu.
– Yên tâm đi, một chút hắc ám dưới vòng xoáy lớn cũng không giày vò ra cái gì cả. Ta cũng không đặt cược lên con kiến hôi hắc ám kia.
Lý Thất Dạ cười thoáng một phát, nói ra:
– Nếu như muốn ta cam đoan với các ngươi, như vậy, ta có thể cam đoan với các ngươi rằng, thời điểm các ngươi đối kháng Cốt Hải sẽ có người nhất định đứng ra đối kháng chính diện với Cốt Hải. Tất nhiên sẽ là ở chiến trường đấu chính diện với Cốt Hải!
– Chính diện đối kháng Cốt Hải