Thiên Quân Thượng Thần ngắt lời Tề lâm Quản Luật:
– Tề lão, đây là ân oán cá nhân của ta, không liên quan tông môn.
Thiên Quân Thượng Thần chậm rãi nói:
– Dù ta đánh thua bỏ mình cứ nói cho Già Nhật môn biết là được, không cần báo thù cho ta.
Thiên Quân Thượng Thần đã nói vậy thì Tề lâm Quản Luật còn biết nói gì hơn?
Tề lâm Quản Luật đành nhắc nhở một câu:
– Bảo trọng, cẩn thận.
Nam Dương Thượng Thần mở miệng muốn nói, nhưng cuối cùng hóa thành tiếng thở dài.
Cùng là Thượng Thần, Nam Dương Thượng Thần không muốn khuyên Thiên Quân Thượng Thần, bởi vì hai người khác hẳn nhau. Thiên Quân Thượng Thần nhất định sẽ báo thù cho nhi tử, vì đó là con một, dù nhi tử không nhận phụ thân như Trầm Thiên Quân thì Thiên Quân Thượng Thần nguyện làm bất cứ chuyện gì cho nhi tử.
Nam Dương Thượng Thần có nhiều tử tôn, mấy trăm tôn nhi, tuyệt đối không liều mạng với người vì tử tôn của mình. Nếu trên đường tu luyện lâu dài mỗi tử tôn bị người đánh bại, giết chết thì Nam Dương Thượng Thần phân thân ra mười người cũng bận mệt thở.
Thiên Quân Thượng Thần đứng dậy, hai mắt như điện nhìn thẳng vào Lý Thất Dạ:
– Tiểu bối, đi ra đánh một trận, hôm nay hoặc ngươi chết hoặc ta mất!
Mắt Thiên Quân Thượng Thần bắn ra tia sáng lạnh băng, không chút che giấu sát khí với Lý Thất Dạ.
Hôm nay Thiên Quân Thượng Thần bất chấp, như đã nói với Tề lâm Quản Luật, chuyện này không liên quan ích lợi tông môn mà chỉ là ân oán cá nhân, Thiên Quân Thượng Thần nhất định phải báo thù cho nhi tử đã chết.
Thiên Quân Thượng Thần khiêu chiến rõ rành rành làm các đại giáo lão tổ nín thở. Thượng Thần sắp ra tay, đây sẽ là một kích kinh thiên, thần uy bao trùm.
Lý Thất Dạ ngồi trên đế tọa, tùy ý thản nhiên. Dù Thượng Thần khiêu chiến thì Lý Thất Dạ vẫn cứ hờ hững.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Nếu ngươi muốn xuống suối vàng chung với nhi tử thì ta thành toàn ngươi, ngươi muốn chết như thế nào?
Thiên Quân Thượng Thần rống to:
– Giết!
Tiếng rống vỡ trời trắng. Nhắc tới nhi tử là Thiên Quân Thượng Thần nổi khùng, một bước một thế giới, bước ra một bước đẩu chuyển tinh di, Càn Khôn điên đảo, một bước vọt tới trước mặt Lý Thất Dạ, cú đấm đanh ra.
Rầm!
Tiếng quyền rít, cú đâm chưa đánh trúng người đã kêu điếc tai. Cú đam với lục đạo luân hồi, vạn vực tùy hành, uy lực cú đâm không gì sánh bằng.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, cú đấm bị chặn lại. Cú đấm cách Lý Thất Dạ trong gang tấc, cú đấm dừng lại gần đầu hắn, còn kém một chút sẽ đấm trúng đầu. Cú đâm này thần uy như vạn vực đổ xuống, có thể tan vỡ tất cả, nó cách đầu Lý Thất Dạ chỉ gần trong gang tấc làm người xem tim đập chân run.
Cách biệt gang tấc lại không cách nào vượt qua, như có bàn tay vô hình chặn lại cú đâm của Thiên Quân Thượng Thần. Bàn tay vô hình liên miên vô biên, mênh mông vô cùng. Mặc cho uy lực cú đấm của Thiên Quân Thượng Thần lớn đến mấy khi đánh vào bàn tay vô hình cũng bị tan biến.
Thiên Quân Thượng Thần không tin ra, gầm lên:
– Mở!
Cùng với tiếng rống, thần uy bộc phát, Hỗn Độn chi khí bắn lên cao.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hỗn Độn chi khí của Thiên Quân Thượng Thần điên cuồng tuôn ra, từ tuôn trào đã không đủ hình dung. Khi Hỗn Độn chi khí đanh ra tựa như một thế giới Hỗn Độn chi khí vỡ đê, nước lũ diệt thế nháy mắt xóa tan mọi thứ trên đời.
Chớp mắt sau lưng Thiên Quân Thượng Thần hiện ra ba đồ đằng, mỗi đồ đằng như một thế giới, mỗi đồ đằng chịu tải một đại đạo vô thượng, chiu tải Hỗn Độn chi khí bao la mênh mông.
Mới rồi một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí của Kim Mãng Thánh Tôn đã kinh khủng nhưng so với Hỗn Độn chi khí của Thiên Quân Thượng Thần thì nhỏ bé hơn nhiều. Thiên Quân Thượng Thần có ba đồ đằng tựa như có ba thế giới Hỗn Độn chi khí, khó thể dùng đấu để tính.
Nhìn đồ đằng của Thiên Quân Thượng Thần, có đại giáo lão tổ thẫn thờ:
– Thượng Thần có ba đồ đằng!
Mọi người đều biết Thiên Quân Thượng Thần sớm là một Thượng Thần, nhưng cụ thể là Thượng Thần thế nào thì không rành. Khi thấy ba đồ đằng, khá nhiều người bất ngờ.
Ầm!
Khoảnh khắc đó thần uy tứ giăng, cú đâm rực rỡ, uy lực cú đấm của Thiên Quân Thượng Thần kèm theo llba thế giới tăng vọt gấp đôi đánh ra ngoài.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ vang lên.
Cuối cùng một tiếng bùm, Thiên Quân Thượng Thần đánh nát phòng ngự vô hình, cú đâm đánh vào đầu Lý Thất Dạ.
Nhìn cú đấm đánh vào đầu Lý Thất Dạ, không biết bao nhiêu người phản ứng đầu tiên là hét lên:
– Nguy rồi!
Không phải bọn họ lo lắng cho Lý Thất Dạ mà vì cảnh tượng đó rất mạo hiểm, lôi cuốn lòng người.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, cú đấm đánh hụt nhưng dư uy quyền hình tàn phá.
Vang tiếng nổ điếc tai
Một chuỗi tiếng vỡ vụn vang lên, nhiều pho tượng hai bên quảng trường vỡ ra. Quảng trường bị xới tung nham thạch, một rãnh quyền thật sâu hằn trên quảng trường.
Mỗi tấc đất Tề Lâm Đế gia trải qua các đời tiên hiền gia cố, Tiên Vương gia cố, nhưng cú đâm của Thượng Thần nổ nát pho tượng nham thạch trong quảng trường.
Cú đấm đánh hụt, Lý Thất Dạ biến mất, giây sau hắn xuất hiện trong hư không chỗ khác. Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên đế tọa, vẫn là rồng vàng cuộn mình cạnh bên.
Niệm Thư phối hợp Không Thư khiến Lý Thất Dạ muốn làm gì thì làm, có thể đi thông bất cứ tọa độ nào, tùy ý xuất hiện trong tọa độ thời không mình thích, sẽ không sai lệch hút nào.
Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên đế tọa, bình tĩnh nói:
– Thượng Thần ba đồ đằng, hơn nữa đồ đằng không thành bộ mà muốn khiêu chiến ta? Sai lầm lớn.
Đại giáo lão tổ nhìn nhau, Thượng Thần có ba đồ đằng đều không đủ sức khiêu chiến với Lý Thất Dạ, giọng điẹu kiêu ngạo, bá đạo biết bao.
Thượng Thần dung hợp đại đạo, Mệnh Cung, Hỗn Độn chi khí thành một thể, hóa thành đồ đằng. Có được đồ đằng khiến Thượng Thần thoát khỏi phạm trù cảnh giới Đạo Thiên, có tư cách khiêu chiến Đại Đế Tiên Vương.
Mười hai đồ đằng gọi là Cổ Thần, Cổ Thần có thể nói là tồn tại đỉnh cao nhất trong đẳng cấp phong thần. Tồn tại đỉnh nhất Đại Đế Tiên Vương là có mười hai Thiên Mệnh.
Cùng là mười hai nhưng Thượng Thần không thể so sánh với Đại Đế Tiên Vương. Tựa như Thượng Thần ba đồ đằng và Đại Đế Tiên Vương bThiên Mệnh nếu so sánh thì Thượng Thần ba đồ đằng làm sao khiêu chiến với Đại Đế Tiên Vương ba Thiên Mệnh?
Đáp án rất đơn giản, đồ đằng thành bộ! Đồ đằng thành bộ tức là ba đồ đằng phù hợp lẫn nhau, ba đồ đằng có thể trở thành bọ hoàn chỉnh.
Đương nhiên ba đồ đằng thành bộ chỉ là bộ cơ sở nhất, có thể là bốn, sáu, chín đồ đằng thành bộ.
Tại sao chỉ có đồ đằng thành bộ Thượng Thần mới có tư cách khiêu chiến Đại Đế Tiên Vương? Trong đó có đủ loại tin đồn, chỉ Thượng Thần đến cảnh giới đó mới hiểu khác biệt.
Nghe đồn khi Thượng Thần đồ đằng thành bộ mới hiểu được ảo diệu Mệnh Cung tứ tượng, thật sự nám giữ ảo diệu Mệnh Cung tứ tượng mới có lực lượng Mệnh Cung tứ tượng đích thực.
Lực lượng Mệnh Cung tứ tượng là duy nhất trên đời, mỗi người chỉ có một, loại lực lượng Mệnh Cung tứ tượng này gọi là chân ngã.