Lý Thất Dạ thôn Hỗn Độn chi khí, nạp lực lượng Thái Sơ xong trong Mệnh Cung có sinh mệnh chi hỏa bập bùng cháy. Sinh mệnh chi hỏa không có bất cứ tạp chất, cực kỳ tinh thuần, tựa nư mồi lửa thuần túy nhất, độc nhất vô nhị, nhiều lần rèn luyện Đạo Phôi. Sinh mệnh chi hỏa được rèn luyện nhêìu lần đã rất ôn hòa, hiền hòa, như băng tuyết hòa tan.
Trong Mệnh Cung, sinh mệnh chi hỏa rèn luyện Đạo Phôi là bộ sáo trang mà Lý Thất Dạ lấy từ Cuồng Thần hung địa. Bộ sáo trang chưa bị đoàn tạo, mỗi viên Đạo Phôi hoàn chỉnh, đều ở trạng thái ban đầu.
Trước kia Cuồng Thần có được bộ sáo trang này không hề đoàn tạo nó, vì Cuồng Thần muốn dùng chân ngã luyện hóa, đó là lý do Cuồng Thần sốt ruột muốn trở thành Cổ Thần.
Lý ra Cuồng Thần đã là Thượng Thần mười một đồ đằng, vượt qua thời gian dài như vậy rồi không cần vội vàng trở thành Cổ Thần. Hơn nữa Cuồng Thần có cơ hội khá lón trở thành Cổ Thần.
Nhưng Cuồng Thần nóng nảy cầu thành, kiếm tẩu thiên phong, cắn nuốt thiên địa, cuối cùng chiêu đến họa sát thân.
Chân ngã, đây là lĩnh vực rất thâm ả, chỉ Tiên Đế và Thượng Thần đến cảnh giới nhất định mới chạm tới được. Lực lượng của lĩnh vực này do Mệnh Cung tứ tượng hình thành, khiến nó có được lực lượng chân ngã duy nhất.
Trên đời này có rất nhiều lực lượng, lực lượng Thái Sơ do Hỗn Độn chi khí, lại như lực lượng đại đạo của vô thượng đại đạo, lực lượng thế tục thất tình lục dục trong hồng trần, lực lượng khiển trách thuộc về trời.
Nhưng các lực lượng này không phải của tu sĩ, là lực lượng Thái Sơ Hỗn Độn chi khí hay lực lượng khiển trách của trời đều có dựa vào, hoặc là sinh trong thiên địa, hoặc là trời giáng xuống.
Chân ngã thì khác, nó là lực lượng của riêng mình, cũng là lực lượng độc nhất vô nhị, không bị mọi thứ trên đời dao động.
Từng có Đại Đế nói chỉ khi thật sự nắm giữ chân ngã có thể khiêu thoát trói buộc, nếu không dù Đại Đế Tiên Vương mạnh cách mấy, lực lượng vô địch đến đâu cũng chỉ là làm giá y, lực lượng không thuộc về mình.
Đây là lý do tại sao Cuồng Thần nóng nảy trở thành Cổ Thần, gã cần thật sự nắm giữ chân ngã, uốn dùng chân ngã đoàn tạo ra bộ sáo trang.
Chân ngã không thành vấn đề với Lý Thất Dạ, hắn sớm là một bước tiên nhân. Khi mười ba Mệnh Cung là Lý Thất Dạ diễn biến chân ngã thương thiên, thật lâu trước khi hắn chưa trở thành Tiên Đế đã nắm giữ chân ngã, hắn sớm hơn tiên nhân một bước hiểu rõ áo nghĩa Mệnh Cung tứ tượng.
Rào rào! Rào rào! Rào rào!
Các Đạo Phôi bị sinh mệnh chi hỏa luyện hóa lần lượt biến ảo, Đạo Thiên nhiều lần diễn biến.
Tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám Đạo Phôi nhiều lần biến ảo, lần lượt xuất hiện trong diễn biến. Nhiều Đạo Phôi như thế phải nói là cảnh tượng cực kỳ đồ sộ. Nếu có ai thấy cảnh tượng ày sẽ rất là rung động lòng người.
Bạch sáo trang là binh khí tầng chót yếu nhất trong đạo binh, nhưng khi số lượng đến trình độ nhất định thì uy lực rất khủng.
Như chung cực sáo trang trong tay Thánh Đế không yếu hơn sáo trang của vị Đại Đế Tiên Vương nào. Nếu nói sáo trang nào mạnh hơn chung cực sáo trang trong tay Thánh Đế thì chỉ có chân tiên sáo trang.
Lý Thất Dạ nắm giữ bạch sáo trang mặc dù không bằng chung cực sáo trang của Thánh Đế nhưng một khi luyện thành, uy lực của nó siêu khủng.
Lý Thất Dạ ở lại Tề Lâm Đế gia một lúc rồi chuẩn bị lên đường, đã tới lúc hắn rời đi.
Khi giá lâm Đệ Thập Giới, Lý Thất Dạ vốn muốn đến Tề Lâm Đế gia thăm người xưa, đáng tiếc không thể trông thấy, không có cơ hội ly biệt.
Khi Lý Thất Dạ sắp đi, Nam Dương Thượng Thần vô cùng cung kính hỏi:
– Không biết đại nhân định đi đâu? Nếu đại nhân không chê thì tiểu thần nguyện ở bên đại nhân, đi theo sau đại nhân.
Nam Dương Thượng Thần đã là một Thượng Thần ghê gớm nhưng gã đứng trước mặt Lý Thất Dạ tự xưng vãn bối, dáng vẻ cung kính.
Với Nam Dương Thượng Thần thì không có gì đáng xấu hổ, đừng nói Thượng Thần nho nhỏ như gã, trong Thập Tam Châu này có bao nhiêu Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế là vãn bối của Lý Thất Dạ.
Đây là tồn tại từ cuộc chiến săn đế, hắn từng hiệu lệnh trăm đế, trên đời chỉ có tồn tại như Thế Đế mới có tư cách ngồi ngang hàng với hắn, Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế khác không các nào đối kháng.
Nên trước vị tồn tại vô thượng đó tiểu thần như Nam Dương Thượng Thần không khác gì con kiến.
Lý Thất Dạ cười, lắc đầu nói:
– Tuy xác suất Thượng Thần chiêu dến thiên tru cực nhỏ, đặc biệt Thượng Thần chưa nắm giữ lực lượng chân ngã thì xác suất vời thiên tru rất bé nhỏ nhưng vẫn có khả năng đó.
Nói tới đây Lý Thất Dạ nhìn Nam Dương Thượng Thần, lạnh nhạt nói:
– Ngươi cũng biết tiến lùi, có thể ở bên cạnh ta cũng xem như không dễ dàng. Ngươi khó nám giữ chân ngã, đồ đằng thành bộ, đây không phải việc dễ, đi con đường này sẽ rất dài.
Nam Dương Thượng Thần cảm thán rằng:
– Đại nhân nói rất đúng, nếu đồ đằng của Thượng Thần thành bộ, nắm giữ chân ngã là có hy vọng sánh vai với Đại Đế Tiên Vương. Muốn đến bưcónày nói dễ hơn làm.
Lý Thất Dạ rút một quyển viết tay ra đưa cho Nam Dương Thượng Thần:
– Thôi, nghĩ tình ngươi khó hăn, hai ngày nay ta viết một thiên tâm đắc chân ngã, ngươi cầm đi nghiền ngẫm tham ngộ, cái này có ích vô cùng cho ngươi.
Nghe thế Nam Dương Thượng Thần ngây người. Chân ngã, đây là lĩnh vực mà Đại Đế Tiên Vương thậm chí Thượng Thần cường đại chạm tới. Mỗi Đại Đế Tiên Vương đều có bí pháp của mình, loại lĩnh vực này quá quan trọng, hơn nữa bên trong dính dáng nhiêu bí mật, Đại Đế Tiên Vương không dễ truyền xuống loại bí pháp này.
Bây giờ Lý Thất Dạ tùy tiện truyền tâm đắc lĩnh vực chân ngã cho Nam Dương Thượng Thần, hiện tại Nam Dương Thượng Thần khao khát có được tâm đắc này nhất, là báu vật vô giá.
Hai tay Nam Dương Thượng Thần run rẩy nhận lấy sổ tay, nhẹ nhàng mở ra xem. Đây là tâm đắc dính dáng lĩnh vực chân ngã, tu sĩ bình thường không xem hiểu được, chỉ có bọn họ tu luyện đến đẳng cấp này mới nhìn thấu.
– Đa tạ đại nhân.
Nam Dương Thượng Thần cực kỳ hưng phấn váilạy:
– Nam Dương thế gia ta suốt đời ghi nhớ ơn lớn của đại nhân, khi đại nhân có gì cần dùng Nam Dương thế gia chỉ cần ra lệnh một tiếng, toàn bộ Nam Dương thế gia nguyện vì đại nhân vượt lửa qua sông!
Thứ này qua quý giá với Nam Dương Thượng Thần, nếu có thể nắm giữ chân ngã tức là thực lực Nam Dương Thượng Thần sẽ tăng vọt một bậc thang lớn, sẽ khiến đồ đằng thành bộ.
Lý Thất Dạ thản nhiên nhận lễ lớn của Nam Dương Thượng Thần, dặn dò lần cuối, Nam Dương Thượng Thần lại vái rồi từ biệt Lý Thất Dạ, lặng lẽ lui xuống.
Trước khi đi Lý Thất Dạ kêu Tề Lâm Đế Nữ đến:
– Ta lây đồ của Tề Lâm Đế gia các ngươi sẽ không lấy không, ta sẽ không thiếu Tề Lâm Đế gia các ngươi. Thôi, ngươi là một cô nương thông minh, ta ban cho một cơ duyên. Chờ ta ở Vực Ngoại Thaian Thành, khi đó ta sẽ dẫn đi một nơi.