Đế Bá

Chương 3137: Thất Dạ đạo



Mười ba Mệnh Cung xuất hiện, khi mười ba Mệnh Cung chìm nổi giữa thiên địa thì trời đất yên lặng, Đại Đế Tiên Vương cũng bị rung động, tinh thần bị kéo mạnh.

Thượng Thần kinh hoàng tái mặt, khó ton xoe tròn mắt nghĩ rằng mình bị hoa mắt:

– Mười ba Mệnh Cung!

Thượng Thần kêu lên:

– Sao… Sao có thể!?

Xác định mắt mình không bị mờ, Thượng Thần hoảng hốt, lòng dậy sóng thần dữ dội:

– Thật sự là mười ba Mệnh Cung, cái… Này… Quá… Quá khó tin!

Đại Đế Tiên Vương cũng bị rung động, dù là Đại Đế Tiên Vương cũng không tin được. Vì mười hai Mệnh Cung là cực hạn, này là thường thức, Đại Đế Tiên Vương nào cũng biết điều đó, cũng xem nó là chân lý.

Dù là thiên tài tuyệt thế như Kiếm Đế cũng công nhận mười hai Mệnh Cung là cực hạn, trên đời này không thể vượt qua mười hai Mệnh Cung được. Nhưng hiện tại xuất hiện mười ba Mệnh Cung, khiến người quá sức rung động.

Thiên phú của Kiếm Đế đã là hiếm có vạn cổ, nhưng vẫn chỉ có mười hai Mệnh Cung. Huống chi Kiếm Đế xuất thân từ Thiển gia nên gã có điều kiện cao hơn bất cứ ai, có học thức uyên bác hơn ai hết, thế nhưng gã vẫn không thể đột phá mười hai Mệnh Cung.

Hiện tại mười ba Mệnh Cung xuất hiện, đến từ Lý Thất Dạ, cảnh tượng rung động tất cả người có mặt.

Đại Đế tinh thần rung động thì thào:

– Mười ba Mệnh Cung, tương lai sẽ có mười ba Thiên Mệnh không? Vượt trên tất cả Đại Đế Tiên Vương?

Vạn cổ đến nay mạnh nhất là Đại Đế Tiên Vương có mười hai Thiên Mệnh, xưa nay chỉ xuất hiện chín vị. Bây giờ Lý Thất Dạ có mười ba Mệnh Cung, chẳng lẽ sắp trở thành một vị Đại Đế Tiên Vương có mười ba Thiên Mệnh?

Nghĩ đến tình huống đó tất cả Đại Đế Tiên Vương hút ngụm khí lạnh. Nếu Lý Thất Dạ thật sự trở thành Đại Đế Tiên Vương mười ba Thiên Mệnh thì hắn đã vượt qua bất cứ Đại Đế Tiên Vương nào đương thời, trở thành Đại Đế Tiên Vương mạnh nhất, khủng bố nhất cõi đời.

Ngẫm lại xem, như Thế Đế, như Huyền Đế, như Nhất Diệp Tiên Vương đã khiến bất cứ Đại Đế Tiên Vương kiêng kị, khiến bất cứ hạng người vô địch nào cũng e ngại. Không có Đại Đế Tiên Vương hay Thượng Thần vô địch nào đấu lại Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh. Nếu Lý Thất Dạ trở thành Đại Đế Tiên Vương mười ba Thiên Mệnh thì khủng bố biết mấy, có lẽ một mình hắn đủ càn quét Thập Tam Châu, không ai ngăn được, không người địch nổi. Tới lúc đó rất có thể Thế Đế, Huyền Đế bắt tay nhau cũng không đánh lại Lý Thất Dạ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 561

Đại Đế rung động cảm thán rằng:

– Không uổng là bàn tay đen vạn cổ, không uổng là Âm Nha có thể nhấn chìm vạn cổ, không uổng là đạo sư của Tiên Đế!

Đối với Đại Đế Tiên Vương bây giờ thì cái tên Lý Thất Dạ đã bị bỏ qua, không người quan trọng hắn tên Lý Thất Dạ hay Lý Bát Dạ, đó chỉ là cái tên. Tên thật của hắn là… Âm Nha!

Có người hút ngụm khí lạnh, thẫn thờ lẩm bẩm:

– Đời này Đại Đế Tiên Vương mười ba Thiên Mệnh sắp sinh ra.

Kiêu ngạo như đám Kiếm Đế là Đại Đế mười một Thiên Mệnh cũng nín thở. Đương thời Thế Đế, Huyền Đế, Nhất Diệp Tiên Vương đã rất mạnh, bọn họ có thể trấn áp nguyên đại thế nhưng vẫn không thể có mười ba Mệnh Cung, bọn họ chỉ sở hữu mười hai Mệnh Cung. Hiện tại Lý Thất Dạ có mười ba Mệnh Cung, sớm muộn gì hắn sẽ vượt qua bất cứ ai.

Trong tất cả Đại Đế Tiên Vương chỉ có Thế Đế lạnh lùng nhìn mọi thứ trước mắt. Với Thế Đế thì Âm Nha có sáng tạo bất cứ kỳ tích nào cũng không đáng gọi là kỳ tích, vì bản thân Âm Nha là kỳ tích.

Kiếm Đế rống to:

– Giết!

Một kiếm phá trời, lực lượng mười một Thiên Mệnh kèm theo huyết thống Thánh Quyền, Kiếm Đế một kiếm chém chí thánh, diệt vạn cổ, một kiếm phá không, chúng thần đều diệt, âm dương tan vỡ, một kiếm vô địch.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khoảnh khắc Kiếm Đế ra tay thì nhóm Long Thương Ma Đế, Vũ Luân Ma Đế cũng tấn công ngay. Bọn họ theo sau Kiếm Đế cho Lý Thất Dạ một kích trí mệnh.

Một kích vô địch của nhóm Kiếm Đế ngưng tụ thành lực lượng vạn cổ không gì sánh bằng, như thanh kiếm to chém trời chém thẳng vào Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ cười dài một tiếng:

– Đến hay lắm!

Một bước một thế giới, đối diện bảy Đại Đế nhóm Kiếm Đế mà Lý Thất Dạ vẫn ung dung bình tĩnh.Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, tay không đánh ra.

Khi Lý Thất Dạ vươn tay thì ngân hà quanh quẩn bàn tay, trời trăng ẩn hiện. Chưởng giơ lên là một thế giới sinh, chưởng giáng xuống là một thế giới diệt.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Tham Khảo Thêm:  Chương 66

Chỉ chớp mắt Lý Thất Dạ và nhóm Kiếm Đế đánh nhau mấy chiêu nhưng không nhìn ra thắng thua.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Tiền bối trong tay Lý Thất Dạ như các miếng vảy nứt ra.

Ầm!

Vang tiếng nổ như trường kiếm vỡ vụn, các mảnh vỡ hóa thành thiên kiếm phóng lên cao.

Keng!

Khó tin là thanh kiếm của Kiếm Đế dung luyện thiên địa thành kiếm trận nhốt Lý Thất Dạ vào trong.

Thấy kiếm hóa thành kiếm trận giết chóc vô cùng, đồ tiên chém đế thì đám người rợn tóc gáy, sống lưng lạnh lẽo:

– Đây là thanh phạt thiên đế binh!

Thanh 5 của Kiếm Đế là phạt thiên đế binh, bản thân thanh kiếm này là kiếm trận giết chóc khủng bố.

Kiếm Đế nhốt Lý Thất Dạ trong kiếm trận, hét to:

– Chư đế, giúp ta một tay!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, sáu Đại Đế nhóm Long Thương Ma Đế hợp sức, rót lực lượng Thiên Mệnh vào trong kiếm trận.

Đinh!

Trong khoảnh khắc thế giới biến mất, thế giới Lý Thất Dạ đang ở là cấu trúc từ kiếm khí, hơi thở giết chóc tràn ngập mỗi tấc không gian. Ngươi bước ra một bước là phập một tiếng sẽ bị nghiền thành thịt nát.

Ầm!

Mười ba Mệnh Cung biến mất, hỗn độn tràn ngập.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong tích tắc ba thuyền lớn của Lý Thất Dạ hiện ra, sinh mệnh chi thuyền, sáng thế chi thuyền, vĩnh sinh chi thuyền nháy mắt tuôn ra sinh mệnh lực, sáng thế lực, vĩnh sinh lực vô cùng vô tận.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lực lượng khủng bố điên cuồng khuếch trương, kiếm trận lung lay.

Nhóm Kiếm Đế biến sắc mặt rống to:

– Giết!

Bọn họ rót hết lực lượng, huyết khí vào kiếm trận.

Keng!

Chớp mắt kiếm trận hóa thành thanh kiếm chế tài tuyên cổ bất diệt, nhát kiếm chém xuống là đại thế diệt, nhưng đây không phải một nhát kiếm.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Nhát kiếm chém xuống chớp mắt ức kiếm luân hồi, vô cùng vô tận, tuần hoàn đời đời.

Tức là một kiếm chém xuống khiến ngươi vạn cổ luân hồi trong kiếm giết chóc này, mãi mãi không thể trốn thoát. Dù ngươi đỡ được nhát kiếm thì mặt sau vẫn có ức vạn luân hồi chém xuống, ngươi mãi mãi không thể đỡ, cho tới khi ngươi chết.

Kiếm Đế hét to:

– Kiếm Luân Vạn Cổ!

Huyết khí, lực lượng Thiên Mệnh điên cuồng rót vào, Long Thương Ma Đế cũng dốc hết sức ứng đối, bọn họ muốn nhốt chết Lý Thất Dạ trong kiếm luân hồi này, khiến hắn suốt đời không ra khỏi luân hồi cho tới khi bị giết thì thôi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 45

phạt thiên đế binh đã rất khủng khiếp, khi phạt thiên đế binh bị thương thì khó phục hồi. Huống chi kiếm trận này từ phạt thiên đế binh biến ra, nguyên kiếm trận dung hợp toàn bộ lực lượng của bảy Đại Đế nhóm Kiếm Đế thì khủng bố biết bao, vô địch cõi đời.

Trong kiếm trận đó dù là Đại Đế Tiên Vương mười một Thiên Mệnh cũng không chịu nổi, phải chạy trốn.

Ầm!

Trong khoảnh khắc Lý Thất Dạ biến mất khỏi kiếm đạo luân hồi vô cùng tận, như hòa vào hắc ám vô tận.

Một thanh âm từ xa văng vẳng:

– Đêm thứ nhất có ánh sáng, khởi nguyên hỗn độn…

Trong hắc ám kiếm đạo luân hồi vô cùng tận có tiếng bóc, một luồng sáng lóe lên trong bóng tối.

Luồng sáng lập lòe trong hắc ám, khi nó bừng sáng thì Hỗn Độn chi khí tràn ngập, tựa như nó là một tia sáng thở thiên địa sơ khai.

Xèo xèo xèo!

Khi tia sáng xuất hiện thì nhát kiếm luân hồi trong kiếm trận chém xuống, là luân hồi vô cùng vô tận, vô số nhát kiếm chém xuống tia sáng đó, muốn dập tắt tia sáng.

Nhưng mặc cho ngươi giết chóc luân hồi vạn cổ cũng không chém diệt tia sáng này được, ngược lại nó khỏe mạnh trong hỗn độn, vì hỗn độn là đất nuôi nó.

Thanh âm văng vẳng từ xa:

– Đêm thứ hai có đạo, khai thiên tích địa!

Bùm!

Hỗn độn nổ tung.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Giết chóc luân hồi vô tận bị nổ bay.

Kiếm Đế hét dài:

– Kiếm về mộng cảnh!

Tất cả kiếm chém luân hồi biến mất, sau đó kiếm trận như mộng như ảo.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Chỗ nào cũng sinh ra thanh kiếm tru tiên đẫm máu, dường như mỗi kiếm đều từng đồ sát chúng thần tiên linh. Miễn ngươi có sinh mệnh, có máu thịt là sẽ sinh ra các thanh kiếm đó, nó trải đầy mỗi tấc không gian.

Giết chóc không chỗ không ở, khiến ngươi đại điện nơi trốn. Nó sinh ra từ trong mơ của ngươi, chui ra ngoài, nên ngươi mạnh cỡ nào cũng không thể trốn thoát giết chóc như thế.

Thanh âm văng vẳng vang lên:

– Đêm thứ ba có linh, phong thần nghịch tiên!

Trong thế giới này sinh ra thành thần linh.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Sau khi thần linh sinh ra liền ra tay trấn phong các thanh kiếm tru tiên.

Phập! Phập! Phập!

Là tiếng giết chóc, có thần linh bị kiếm tru tiên khủng bố sinh ra từ thân thể tru sát.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.