Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Đúng vậy, nhất thân kiêm song tiên thể, hai đại thành tiên thể!
Vạn thể nhất niệm, đây chính là tiên kinh Lý Thất Dạ tốn thời gian vạn
cổ sáng tạo ra, kỳ tích vạn cổ chứng kiến trên người Hắc Long Vương.
Tử Thúy Ngưng buột miệng kêu lên:
– Không thể nào!
Tử Thúy Ngưng biến sắc mặt, cho dù nàng từng chứng kiến rất nhiều kỳ tích.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Nhưng tổ sư của nàng lại có thể. Một vị song tiên thể duy nhất trong
vạn cổ, một thân có hai đại thành tiên thể, đây làn iềm kiêu hãnh của tổ sư nàng.
Đương nhiên cũng là niềm kiêu ngạo của Lý Thất Dạ, hắn không thể nói ra cho ai biết.
Tử Thúy Ngưng ngây người:
– Sao . . . Sao . . . Sao có thể?
Từ vạn cổ đến bây giờ đại thành tiên thể khó còn hơn lên trời. Truyền
thuyết một vị đại hiền vô địch khi đại thành tiên thể có thể đánh lại
tiên đế.
Một vị song tiên thể là tồn tại như thế nào? Từ vạn cổ đến bây giờ chưa
từng nói có ai tu luyện hai tiên thể, đây là chuyện không thể nào, vì
chỉ có một thể phách.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Tổ sư nàng ba đời độc tôn. Thiên Lý tiên đế, Ngâm Thiên tiên đế, Lăng
Không tiên đế sau này vẫn bị tổ sư của nàng xé rách thiên mệnh. Nàng cảm thấy trấn thiên đại đạo của Trấn Thiên Hải Thành có thể làm tiên đế sợ
sao?
Tử Thúy Ngưng nghẹn họng. Trận chiến cuối cùng thiên mệnh xé rách, ai
thắn ai thua đã không quan trọng. Xé rách thiên mệnh là kỳ tích vạn cổ,
thử hỏi trên đời có ai làm được?
Trấn thiên đại đạo của Trấn Thiên Hải Thành có thể làm được sao? Nhưng
nhất thân song tiên thể, chuyện như vậy nghe còn vớ vẩn hơn truyền
thuyết.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Rất ít người biết chuyện này, nó là một bí mật. Trấn Thiên Hải Thành các người chỉ còn vài cố tôn là biết.
Trấn Thiên Thần Nữ lây lại tinh thần, nàng nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, hỏi:
– 48 là gì của sư tổ ta?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ta không phải phải con riêng của tổ sư nàng, càng không là tử tôn bị hắn phong ấn đến bây giờ chui ra.
Lý Thất Dạ biết Trấn Thiên Thần Nữ suy nghĩ cái gì, lắc đầu, nói:
– Tổ sư của nàng suốt đời si tình.
Trấn Thiên Thần Nữ hit sâu, nàng không muốn hỏi thêm nữa. Chuyện này tràn ngập mơ hồ, không ai giải đáp được bí ẩn.
Lý Thất Dạ ra lệnh:
– Lấy hắc long thương ra đây.
Tử Thúy Ngưng không chút suy nghĩ đưa hắc long thương cho Lý Thất Dạ ngay.
Đinh!
Hắc long thương rơi vào tay Lý Thất Dạ biến thành tiên huyết mâu.
Lý Thất Dạ nhìn Tử Thúy Ngưng, nói:
– Nàng nên hiểu. Từ nhỏ nàng đi con đường khác với trấn thiên đại đạo
của tổ sư mình, trấn thiên đại đạo là cành lá so với tu đạo của nàng, có biết tại sao không?
Tử Thúy Ngưng kinh ngạc nói:
– Nghe bảo là di huấn của tổ sư.
Tử Thúy Ngưng không rõ ràng, cách ba vạn năm tại sao tổ sư chỉ định nàng làm truyền nhân? Chẳng lẽ đúng là tổ sư có thể suy tính tương lai?
Lý Thất Dạ bật cười, không chọc thủng. Thức hải của Lý Thất Dạ gợn sóng, trán hắn mở ra, một pháp tắc hiện trong thức hải bắn ra khỏi trán rơi
vào tiên huyết mâu.
Tiên huyết mâu tỏa ánh sáng đỏ, rừng luồng sáng đỏ lấp lánh đan xen vào nhau hóa thành tiên văn khắc trong tiên huyết mâu.
Đinh!
Hai tay Lý Thất Dạ khép lại, tiên huyết mâu biến thành hắc long thương.
Lý Thất Dạ trả hắc long thương cho Tử Thúy Ngưng:
– Đại đạo trên tiên huyết mâu mới là con đường tương lai nàng nên đi. Có ngày nàng sẽ đứng ở trên đỉnh cao nhất giết thần ma. Hãy tham ngộ sâu
sắc vào, khi nàng đi đại đạo đó, có ngày trên đời nếu có tiên cũng bị
nàng giết.
Tử Thúy Ngưng rung động nghe. Thí tiên? Đây không phải truyền thuyết, đây không phải một câu lời nói suông!
Tử Thúy Ngưng hít sâu, không kiềm được hỏi:
– Tại sao ngươi không tu luyện?
Tiên huyết mâu là vũ khí vô địch, thí tiên chi đạo là đạo hung dữ nhất.
Lý Thất Dạ đưa cho Tử Thúy Ngưng, đổi lại người khác đã chiếm làm của
riêng.
Lý Thất Dạ im lặng một lúc nói:
– Ta mệt.
Một câu hai ý, Tử Thúy Ngưng có nghe được huyền cơ hay không đã chẳng quan trọng.
Tiên huyết mâu, huyết mâu dính đầy máu tươi, giết chóc nhiều, quá khứ
nặng nề. Chuyện dĩ vãng không muốn nhớ lại, Lý Thất Dạ không thích giữ
tiên huyết mâu bên mình.
Tử Thúy Ngưng cất hắc long thương, lặng lẽ đi ra.
Trước khi Tử Thúy Ngưng đi, Lý Thất Dạ hỏi:
– Cuộc chiến giữa nàng và Cơ Không Vô Địch như thế nào?
– Hắn không uổng là hậu nhân của Lăng Không tiên đế.
Tử Thúy Ngưng nói:
– Tiếc rằng chưap hân thắng bại đã bị bắn ra thời không, hắn đi trước
một bước. Nếu lần sau đấu tiếp, chắc chắn ta sẽ đánh bại hắn.
– Đó là tất nhiên.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Tiên huyết mâu trong tay nàng thậm chí đâm thủng cổ họng tiên đế, hậu
nhân tiên đế có là gì? Lần sau dùng tiên huyết mâu đi, đừng dùng hắc
long thương.
Tử Thúy Ngưng gật đầu rời đi, nhưng nàng ở lại Thiên Đạo Viện.
Sau khi Tử Thúy Ngưng ở lại Thiên Đạo Viện, nàng hấp dẫn nhiều ánh mắt nhất sau Thần nhân Cơ Không Vô Địch, Tiên nữ Mai Tố Dao.
Tiên nữ Mai Tố Dao, Thần nhân Cơ Không Vô Địch lần lượt rời khỏi Thiên
Đạo Viện, bây giờ Trấn Thiên Thần Nữ Tử Thúy Ngưng cực kỳ nổi bật.
Khác với Tiên nữ Mai Tố Dao, Thần nhân Cơ Không Vô Địch, Tử Thúy Ngưng
thuộc mẫu người đại đạo độ hành, khí thế mạnh khủng khiếp, không ai dám
đến gần bắt chuyện.
Điều này thì Tử Thúy Ngưng khác với Tiên nữ Mai Tố Dao, Thần nhân Cơ Không Vô Địch.
Tiên nữ Mai Tố Dao nhập thế tu hành, giảng kinh dạy đạo, có thể nói nàng đi qua đâu là chỗ đó náo nhiệt.
Thần nhân Cơ Không Vô Địch càng khỏi phải nói, gã có chí tung hoành
thiên hạ, cố ý vô tình chiêu lãm rất nhiều người đi theo. Chỗ nào có Cơ
Không Vô Địch là sẽ hình thành một lực lượng cường đại.
Trấn Thiên Thần Nữ Tử Thúy Ngưng đại đạo độc hành, khó ai đến gần nàng
được. Khí thế của Tử Thúy Ngưng giống như tên hiệu của nàng, nhiều người muốn đến gần bị khí thế đè nghẹt thở.
Nên Tử Thúy Ngưng ở lại Thiên Đạo Viện ít khi lộ mặt, một mình tu hành, trừ Lý Thất Dạ ra nàng hiếm khi qua lại với ai.
Mặc dù Tử Thúy Ngưng kiêu ngạo nhưng không ai dám gây sự với nàng.
Truyền nhân của Trấn Thiên Hải Thành, đừng nói thế hệ trẻ, các đại giáo
cường quốc có mấy truyền thừa muốn đối địch với Trấn Thiên Hải Thành?
Sau khi Tử Thúy Ngưng đi, Lý Thất Dạ ở lại trong phòng, tĩnh tọa thần
du. Mệnh cung hiện ra, sáu mệnh cung biến thành một cương vực do chủ
mệnh cung dẫn đầu.
Chân mệnh chủ mệnh cung hiện ra, chân mệnh như chúa tể một cương vực,
cao cao tại thượng, bao trùm cửu thiên. Có thể nói trong cương vực đó
chân mệnh của Lý Thất Dạ là tồn tại tuyệt đối, một niệm quyết định sinh
tử.
Đạo cơ do “Côn Bằng lục biến” cấu tạo bàng bạc mênh mông, đạo cơ đôi khi hóa tiên thành, đôi khi hóa thần phủ, nhiều lúc thành Côn Bằng khổng
lồ. Côn Bằng thù hộ chân mệnh, bay vòng quanh chân mệnh.
Khác với trước kia là đạo cơ do “Côn Bằng lục biến” cấu tạo có thay đổi
rất lớn. Đạo cơ pháp tắc diễn biến thần thánh trật tự, có thể tạo ra
thần giới, thôi diễn áo nghĩa chung cực nhất thiên địa vạn đạo.