Tư Không Thâu Thiên nói:
– Truyền thuyết Hổ Thần tổ sư Hổ Khiếu tông từng cấu trúc bốn hung mộ và cơ nghiệp Hổ Khiếu tông chung với nhau. Đồn rằng Hổ Khiếu tông có thể
mượn lực lượng vô địch từ bốn hung mộ này, một khi mở hung mộ, có người
tiên tri nó có thể giết chết đại hiền! Theo ta thấy ý đồ của Hổ Khiếu
tông quá rõ ràng, muốn dụ công tử vào tòng.
Trần Bảo Kiều, Lý Sương Nhan giật mình kêu lên:
– Vậy phải làm sao?
Hổ Khiếu tông chiếm ưu thế sân nhà, rất bất lợi cho bọn họ.
Trì Tiểu Điệp hơi lo lắng hỏi:
– Vậy chúng ta nên làm sao đây? Hay chúng ta cầu cứu người khác?
Lý Thất Dạ lo an toàn của gia gia, Tiểu Đao, nhưng nàng cũng lo cho Lý Thất Dạ.
– Điều này thì Tiểu Thâu sai rồi.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Ta từng đi Bạch Hổ mạch, tứ tượng hung mộ sao? Không có gì ghê gớm,
nếu Hổ Khiếu tông chỉ có thủ đoạn bình thường đó thật khiến người ta
thất vọng.
Lý Thất Dạ híp mắt lại. Đúng hơn Lý Thất Dạ không chỉ đi qua tông thổ tổ địa, hắn còn biết bí mật thật sự.
– Công tử thật sự muốn đi?
Tư Không Thâu Thiên hỏi:
– Hay chúng ta tìm thêm cao thủ đi cùng, ví dụ Băng Vũ cung?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Không cần.
Lý Thất Dạ nhìn Tư Không Thâu Thiên:
– Ngươi nói Diêu Quang cổ quốc cũng dính dáng trong đó hay Thanh Huyền cổ quốc?
– Ha ha, Diêu Quang cổ quốc thì chắc chắn không thoát được, với thế cục
bây giờ sợ là một môn phái Hổ Khiếu tông không ăn nổi. Trong tay công tử có hai đế binh, không có đế binh thêm can đảm thì Hổ Khiếu tông dám làm liều không?
Tư Không Thâu Thiên nói:
– Tuy bọn họ thập thò hành động nhưng trên đời không có gì giấu kín mãi mãi.
Lý Thất Dạ sờ cằm:
– Nghe nói thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc còn sống trên đời.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
– Không biết nó có đến không?
Đám người Tư Không Thâu Thiên sợ hãi tim đập chân run.
Mặt Trì Tiểu Điệp trắng bệch hét thất thanh:
– Có . . . Có thật không? Lỡ thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc đến
thì sao? Nghe nói thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc ngang ngửa với
thủ hộ thần của Thiên Đạo Viện, cũng vô địch.
– Nếu thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc đến thì lớn chuyện.
Da đầu Tư Không Thâu Thiên tê dại:
– Lão già đó tuyệt đối không phải tồn tại lão bất tử, cường giả trong
truyền thuyết. Theo ta thấy lão già kia chắc chắn là bất hủ, nhân vật
đẳng cấp này siêu vô địch. Nếu hắn đến thì là tử cục.
Mặt Trì Tiểu Điệp trắng bệch, tuy nàng muốn cứu gia gia, Trì Tiểu Đao nhưng cũng không hy vọng Lý Thất Dạ rơi vào tử cục.
Lý Thất Dạ bình tĩnh thản nhiên, cười nói:
– Ai bảo là tử cục? Ta thì lo . . .
Trần Bảo Kiều cướp lời:
– Lo cái gì?
Lý Thất Dạ nhe rang cười nói:
– Ta lo thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc không đến. Vô địch như
vậy không đên thì buồn. Thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc tới mới
náo nhiệt, lão già kia tuy được gọi là thần thú nhưng huyết thống không
phải thuộc thần thú thật sự. Tóm lại nhiều ít có chút huyết thống thần
thú, máu thần thú siêu bổ. Mặc dù xương già chút, ít thọ huyết chút, nếu thủ hộ thần thú của Diêu Quang cổ quốc đồng ý thì ta muốn nếm máu thần
thú một lần nữa.
Lý Thất Dạ liếm môi.
Tư Không Thâu Thiên lạnh gáy. Mới rồi Tư Không Thâu Thiên nghe thủ hộ
thần thú của Diêu Quang cổ quốc tồn tại vô địch thì giật nảy mình, giờ
gã nhìn ánh mắt Lý Thất Dạ, da đầu gã tê dại, tim đập chân run.
Tư Không Thâu Thiên cảm giác Lý Thất Dạ mới là thợ săn, Hổ Khiếu tông là con mồi.
– Đi một chuyến xem.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Đã lâu không thấy đại cục thật sự, đừng như khi đánh lén Thiên Đạo
Viện, một đám lão bất tử chán chết. Mấy tồn tại bất hủ chôn dưới lòng
đất chắc cũng bò ra.
Tư Không Thâu Thiên hít sâu, gã cảm thấy không đối địch với Lý Thất Dạ là quyết định sáng suốt nhất đời gã.
Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều đã thói quen.
Trước khi đi Hổ Khiếu tông Lý Thất Dạ kêu Tử Thúy Ngưng tới:
– Cho ta mượn dùng tiên huyết mâu vài ngày.
Tử Thúy Ngưng không chút suy nghĩ đưa vũ khí mạnh nhất đại biểu Trấn Thiên Hải Thành cho Lý Thất Dạ ngay.
Tử Thúy Ngưng hỏi:
– Có cần ta san bằng đường cho ngươi không?
– Không cần.
Lý Thất Dạ cười nheo mắt nói:
– Không đồ diệt một môn, không đạp phá một cương thì có vài người cho
rằng ta làm bằng đất, dễ nặn. Đã có kẻ muốn khiêu chiến thu đoạn thật sự của ta thi ta sẽ thành toàn bọn họ.
Tử Thúy Ngưng cười cười, nụ cười như tiên nữ biển cả làm người yêu thích.
Hổ Khiếu tông bắt sống Trì Tiểu Đao, nhốt Sư Hống thánh hoàng, nhìn như
là hai phái xung đột lại khiến nhiều người trong Đông Bách Thành chú ý.
Đại nhân vật mắt sáng liền biết đây không phải xung đột ngẫu nhiên mà là âm mưu từ trước.
– Giông tố sắp đến sao?
Có giáo chủ nhân hoàng nhỏ giọng nói:
– Lần này sắp máu chảy thành sông, trong cơn bão này sẽ có môn phái ngã xuống.
Còn môn phái nào ngã xuống thì không ai dám kết luận.
Hổ Khiếu tông bắt sống Trì Tiểu Đao, vây khốn Sư Hống thánh hoàng, trong khoảng thời gian ngắn ở Đông Bách thành đưa tới không ít người nhìn
vào, không ít người đang lén bàn luận chuyện này.
– Hổ Khiếu tông thật có can đảm làm nha, phải biết rằng Sư Hống thánh
hoàng từng có giao tình không tệ với mấy vị viện chủ của Thiên Đạo viện!
Có tu sĩ thế hệ trước nghe được tin tức như thế, không khỏi lẩm bẩm nói.
Đối với thuyết pháp như vậy, có những tu sĩ khác của thế hệ trước lắc đầu nói:
– Giao tình của Sư Hống thánh hoàng chỉ sợ là mất linh rồi. Một năm
trước Thiên Đạo viện đánh một trận, chư vị viện chủ của Thiên Đạo viện
đã là thương tích liền thương tích, tàn phế đã tàn phế, chết thì chết
rồi, hiện tại Sư Hống thánh hoàng chỉ sợ là không có được cứu binh.
– Sư Hống thánh hoàng không hẳn là bị khốn trụ nha, nghe nói tiên thể của Sư Hống thánh hoàng đã có sở thành.
Cũng có người nghi ngờ nói.
Ở Đông Bách thành mà nói, Sư Hống thánh hoàng cũng được coi là nhân vật
số một, đặc biệt là thời đại đạo khó, hắn ở trong số những cường giả thế hệ trước coi như là hạng người tiếng tăm lừng lẫy.
– Cường long cuối cùng là khó áp địa đầu xà, Sư Hống thánh hoàng tiến vào Hổ Khiếu tông là cử chỉ không sáng suốt!
Có Thánh chủ nói:
– Hổ Khiếu tông đoạt lấy đại mạch, tổ cơ cực kỳ cường hãn, Sư Hống thánh hoàng tiến vào Hổ Khiếu tông, đây là tự chui đầu vào lưới.
– Giết người thì đền mạng!
Đang ở lúc Hổ Khiếu tông bắt sống Trì Tiểu Đao, vây khốn Sư Hống thánh
hoàng, Hổ Khiếu tông rốt cuộc có người phóng ra tiếng gió rồi.
Một người của Hổ Khiếu tông xuất hiện rồi, đó là một vị lão giả thất
tuần, mặc dù đã là xế chiều nhưng mà huyết khí ngập trời, đặc biệt là
quanh thân lão thậm chí có bốn mươi chín đạo thần hoàn vây quanh, tựa
như một tôn thánh linh!
Lão giả này vừa ra, bốn mươi chín đạo thần hoàn chống trời, tựa như cự
nhân đứng ở giữa thiên địa, khí tức Thánh tôn như biển gầm phong bạo, ép tới cả vạn dặm đại địa đều bị run rẩy, vô số Hào hùng đều không khỏi
trong lòng phát lạnh.