Âm Dương Tiên Sư mỉm cười nói:
– Nhi tử tạm thời ở trong Tổ giới chưa về được. Tiên thể của hắn có điều thành tựu, đã độ xong tiểu kiếp. Bây giờ nhi tử đang bế quan tu hành, định lên đại thành.
Nghe Âm Dương Tiên Sư giải thích, đám người hút ngụm khí lạnh:
– Tiên thể tiểu thành!
Thiên hạ đều biết thiên phú của Thiền Dương, gã được Tổ giới thu làm truyền nhân, tu luyện công pháp độc nhất vô nhị, sẽ không thua kém đế thống tiên môn nào. Bây giờ Thiền Dương tiên thể tiểu thành, hỏi sao không làm người rung động?
Sau khi Thiền Dương vào Tổ giới, danh tiếng, thiên phú, thành tựu của gã đã ngang ngửa với Đế Tọa, Thiên Luân Hồi. Bây giờ Thiền Dương tiên thể tiểu thành, điều này làm bao nhiêu người phải e dè.
Nếu Thiền Dương tiên thể đại thành, dù gã không trở thành tiên đế cũng sẽ là tồn tại tranh phong với tiên đế, đáng sợ biết mấy.
Nghe tin đó, các quỷ tộc nhận ra Âm Dương môn có tiềm lực vô cùng. Âm Dương Tiên Sư có nhi tử quá xuất sắc, không chỉ trở thành truyền nhân Tổ giới mà tương lai sẽ tiên thể đại thành.
Địa vị của Âm Dương Tiên Sư, Âm Dương môn lại nâng cao thêm.
Khi tin tức tuyền ra, tim mọi người rớt cái bịch:
– Tiểu thành tiên thể!
Quỷ tộc hay chủng tộc khác đều bàn tán xôn xao.
Có người nhỏ giọng nói:
– Không . . . Không lẽ Thiền Dương sẽ bao trùm trên Thiên Luân Hồi, Đế Tọa sao? Thiền Dương sẽ đứng đầu tam kiệt U Thánh?
Từ khi Thiền Dương đi Tổ giới thì mờ nhạt dần trong mắt thế nhân. Đế Tọa đấu với thiên hạ, càn quét bát phương, uy danh hiển hách. Đế Tọa còn nổi tiếng hơn cả Thiền Dương, Thiên Luân Hồi.
Khi tin Thiền Dương tiên thể tiểu thành truyền ra, mọi người nhận ra rằng gã đi Tổ giới nhưng không có nghĩa là yếu hơn Đế Tọa, Thiên Luân Hồi. Không chừng Thiền Dương tiên thể tiểu thành sẽ kéo giãn khoảng cách với Đế Tọa, Thiên Luân Hồi.
Tin Thiền Dương tiên thể tiểu thành truyền vào tổ sơn bên ngoài đệ nhất hung mộ.
Nghe tin đó, một thanh âm già nua cười nói:
– Tiên thể tiểu thành có là gì, chờ tiên thể đại thành lại tính đi. Vạn Cốt Hoàng Tọa không phải chưa từng ra tiên thể đại thành.
Người khác nói câu này sẽ rất kiêu ngạo, có người cho rằng ngông cuồng dốt nát. Nhưng đại nhân vật Vạn Cốt Hoàng Tọa tuyệt đối có tư cách nói lời đó.
Vạn Cốt Hoàng Tọa không chỉ từng ra tiên đế, bọn họ có ra tiên thể đại thành. Vạn Cốt Hoàng Tọa là một trong số môn phái hiếm hoi có tiên thể thuật hoàn chỉnh.
Còn về Thiên Luân Hồi ngay bên ngoài đệ nhất hung mộ, khi gã biết Thiền Dương tiên thể tiểu thành chỉ cười cười, cao thâm khó dò.
Một nụ cười đã tỏ rõ Thiên Luân Hồi tự tin thế nào, dù Thiền Dương tiên thể tiểu thành thì gã vẫn tràn đầy tự tin. Thiên Luân Hồi đúng là cao thâm khó dò.
Âm Dương Tiên Sư mang đến tin tức nhi tử của mình cùng với một tin khác làm người giật mình.
– Chư lão Tổ thành sẽ giá lâm, đệ nhất hung mộ lần này mở ra khác với trước.
Tổ thành là một thành cổ Tổ giới xây dựng tại U Thánh giới. Tổ thành, nó vừa là điểm dừng chân của Tổ giới tại U Thánh giới, bình thường đại biểu ý chí Tổ giới.
Tổ thành ít khi hỏi chuyện đời, can thiệp quỷ tộc tranh chấp. Trước kia khi đệ nhất hung mộ mở ra, người Tổ thành rất it đến. Nhưng lần này Tổ thành sắp đến đệ nhất hung mộ, sao không khiến người ngạc nhiên?
Tổ thành đột nhiên đến làm đám người tim rớt cái bịch, thầm bất an. Tổ thành đến đệ nhất hung mộ, mọi người cảm thấy chuyện này không đơn giản.
Âm Dương Tiên Sư dẫn Âm Dương môn cắm trại bên ngoài đệ nhất hung mộ. Ổn định xong người thứ nhất Âm Dương Tiên Sư đến viếng không phải Vạn Cốt Hoàng Tọa hay quỷ tộc khác mà là Thiên Lý Hà.
Âm Dương Tiên Sư bái phỏng, Thiên Lý Hà đón chào với nghi thức cực kỳ long trọng. Âm Dương Tiên Sư ngồi chễm chệ trên ghế mềm được nâng vào doanh địa Thiên Lý Hà, khi Bảo Quy Đạo Nhân đón chào gã cũng không xuống kiệu, chỉ gật đầu chào.
Thái độ kênh kiệu của Âm Dương Tiên Sư làm chư lão Thiên Lý Hà rất bất mãn. Bảo Quy Đạo Nhân là chủ một môn thì khá rộng rãi, cười tủm tỉm gật đầu chào.
Âm Dương Tiên Sư được mời vào trong phòng, vẫn ngồi trên kiệu mềm, cằm hếch cao nhìn Bảo Quy Đạo Nhân.
Âm Dương Tiên Sư nói:
– Bảo Quy đạo hữu, ta muốn gặp Lý Thất Dạ, hộ giáo nhân của Thiên Lý Hà các người.
Chư lão Thiên Lý Hà rất bất mãn với thái độ của Âm Dương Tiên Sư, nếu không phải người tới là khách bọn họ sớm đuổi gã ra ngoài.
Âm Dương môn là đế thống tiên môn nhưng Thiên Lý Hà cũng vậy, Thiên Lý Hà có tự tin tuyệt đối chỉ mạnh chứ không yếu hơn Âm Dương môn.
Âm Dương Tiên Sư có một nhi tử tốt, Thiền Dương trở thành truyền nhân Tổ giới, nhưng Thiên Lý Hà không sợ. Tổ giới chỉ có uy với quỷ tộc, Thiên Lý Hà là truyền thừa nhân tộc và yêu tộc, không thèm sợ.
Vì vậy chư lão Thiên Lý Hà rất bất mãn với thái độ của Âm Dương Tiên Sư.
Bảo Quy Đạo Nhân tốt tính cười lắc đầu, nói:
– Cáo lỗi, Âm Dương môn chủ, hộ giáo nhân của chúng ta tạm bế quan không gặp khách lạ.
Âm Dương Tiên Sư cười khẩy nói:
– Không gặp cũng phải gặp!
Âm Dương Tiên Sư hùng hổ, chỉ tay năm ngón, lạnh lùng cười:
– Việc này không theo ý hắn!
Thái độ của Âm Dương Tiên Sư chọc giận chư lão Thiên Lý Hà, đặc biệt Dương lão luôn ủng hộ Lý Thất Dạ.
Dương lão mỉm cười nói:
– Âm Dương môn chủ, về thân phận hộ giáo nhân Thiên Lý Hà chúng ta cao hơn chưởng môn, hoàng chủ mảng lớn. Muốn gặp hộ giáo nhân chúng ta không khó, kêu lão tổ quý môn tự mình đến có khi hộ giáo nhân sẽ đích thân gặp mặt.
Âm Dương Tiên Sư nét mặt sa sầm nói:
– Chẳng lẽ Thiên Lý Hà các người định đối địch với quỷ tộc chúng ta?
Âm Dương Tiên Sư hầm hừ nói:
– Bổn tọa đại biểu cho Tổ thành tới đây.
Dương lão sắc mặt âm trầm, lão là nguyên lão Thiên Lý Hà, một trong cường giả hiếm có đương thời, không dễ bị hù.
Dương lão định phản bác Âm Dương Tiên Sư nhưng bị Bảo Quy Đạo Nhân ngăn cản.
Một thanh âm nhàn nhã vang lên:
– Tổ thành có là gì?
Thanh âm từ tốn nói:
– Ta không để nó vào mắt, đối địch với quỷ tộc trong thiên hạ cũng không có gì ghê gớm. Chuyện như vậy không phải Lý Thất Dạ ta chưa từng làm. Ai muốn đối địch với ta thì ta sẽ đồ sạch ngàn vạn. Dù quỷ tộc các ngươi có ức vạn tu sĩ, nếu đối đầu với ta thì ta không ngại đồ hết ức vạn người, thế thì sao?
Lý Thất Dạ ung dung đi tới, Lam Vận Trúc theo bên cạnh. Lý Thất Dạ bước vào, chư lão Thiên Lý Hà đứng lên đón chào.
Bảo Quy Đạo Nhân mỉm cười nói:
– Công tử đã xuất quan.
– Chỉ đi ra hít thở không khí một lúc, nghe có người huênh hoang trong này nên tới xem.
Lý Thất Dạ cười ngồi xuống đối diện Âm Dương Tiên Sư.
Đệ tử nâng Âm Dương Tiên Sư lên tiếng quát Lý Thất Dạ:
– Tiểu bối, đừng vội cuồng!
Lý Thất Dạ lười xem đệ tử Âm Dương môn, ra lệnh:
– Một kiệu phu dám la lối trước mặt ta? Vả miệng.
Bốp! Bốp!
Hai tiếng tát tai rõ to vang lên. Lam Vận Trúc đi bên cạnh Lý Thất Dạ tát đệ tử nang kiệu hai cái, Âm Dương Tiên Sư muốn ngăn cũng không kịp.