Lý Thất Dạ thản nhiên liếc Thần Nhiên Phượng Nữ:
– Ô, kẻ thua cuộc đây mà.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Tổ tông Thần Nhiên quốc các ngươi từ từ khi nào thành quỷ tộc? Tổ tiên các ngươi thật sự là quỷ tộc sao?
Thần Nhiên Phượng Nữ không hề tức giận, bình tĩnh nói:
– Là dâu quỷ tộc tất nhiên chính là con cháu quỷ tộc.
Không uổng là vị hôn thê của Đế Tọa, phong độ vô cùng. Thần Nhiên Phượng Nữ có thể trở thành dâu của Vạn Cốt Hoàng Tọa đúng là có chỗ hơn người.
– Được rồi, nàng nói đúng.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Như thế nào? Lần trước thua thê thảm chưa đủ, lần này muốn thua thêm một lần?
Dường như Thần Nhiên Phượng Nữ đã chuẩn bị sẵn sàng trước khi đến, nàng không giận, không nóng nảy, ung dung nói:
– Lý Thất Dạ, ngươi có bản lĩnh cuồng nhưng ngươi nghĩ ngươi vô địch thiên hạ sao?
Lý Thất Dạ lười biếng nhìn Thần Nhiên Phượng Nữ:
– Ta không biết mình có tồn tại thiên hạ không, nhưng nếu6e ai nhất định đối địch với ta, muốn chặn đường ta thì chỉ một đáp án, giết không tha! Dù là người trong thiên hạ cũng vậy.
– Người trẻ tuổi, thật lớn lối.
Một nam nhân trung niên đi theo Thần Nhiên Phượng Nữ đứng ra lên tiếng:
– Có sự ngông cuồng như ta lúc trẻ, nhưng sự cuồng vọng của ngươi chấm hết tại đây.
Khi nam nhân trung niên đứng ra có thần ận đặc biệt, bộ dáng phấn chấn kết hợp hơi thở trầm ổn tạo ra đặc biệt. Khí thế như đại đạo vạn năm chỉ mình ta đi.
Nhìn nam nhân trung niên, rất nhiều đại nhân vật quỷ tộc biến sắc mặt nói:
– Long Tôn Thiên!
Lão tổ đại giáo cũng biểu tình trầm trọng.
Long Tôn Thiên, đây là tồn tại như truyền thuyết trong U Thánh giới, gã tựa mặt trời lên cao, gã xuất đạo tràn ngập truyền kỳ.
Long Tôn Thiên, hỏi đạo vào thời đại đạo khó, la thiên tài chói mắt nhất thời đại đọa khó trong U Thánh giới. Khi ấy Long Tôn Thiên trẻ tuổi, tiếu ngạo tu hành, dường như thời đại đạo khó không thể ngăn cản bước chân lên đỉnh của gã.
Khi Long Tôn Thiên trẻ tuổi đã trở thành thánh hoàng, lúc đó gã cực kỳ chói mắt, kinh động bát phương. Có người cho rằng Long Tôn Thiên có cơ hội chém ngược đạo khó, bước chân lên đỉnh.
Tiếc rằng Long Tôn Thiên sinh không đúng dịp, thời đại đạo khó gã nghịch đạo mà đi, cưỡng ép lên cảnh giới đỉnh cao dẫn đến thọ suy giáng xuống, tai nạn kinh thiên.
Mệnh ách như tâm ma, thọ suy như thiên khô. Đối với tu sĩ thì thọ suy là khó vượt qua nhất, bao nhiêu thiên tài chết vì thọ suy.
Xui xẻo hơn là Long Tôn Thiên sinh trong thời đại đọa khó, thọ suy như thiên khô tạo đả kích trí mạng. Mọi người cho rằng Long Tôn Thiên không vượt qua thọ suy được, gã chết chắc.
Nhưng trước thọ suy trí mạng, Long Tôn Thiên chém ngược kiếp nạn, mạnh mẽ độ qua thọ suy. Hành động này kinh động thiên hạ. Tuy nhiên từ đó để lại vết thương khó chữa, Long Tôn Thiên tu luyện chậm chạp.
Mặc dù vậy uy danh của Long Tôn Thiên vẫn uy hiếp bát phương, nhiều lão tổ đại giáo chú trọng, kiêng dè gã.
Long Tôn Thiên không chỉ là thánh hoàng lợi hại, đáng sợ nhất là gã thánh thể đại thành. Long Tôn Thiên có được kim cương thánh thể, lại còn kim cương thánh thể đại thành!
Kim cương thánh thể, đây là thánh thể dưới kim cương bất diệt tiên thể? Kim cương bất diệt tiên thể là vạn khí không nhập, vạn pháp không thương. Người tu luyện kim cương bất diệt thể được gọi là không sợ mọi vũ khí trong thiên địa, chịu được tất cả công pháp oanh tạc.
Tuy Long Tôn Thiên không phải tiên thể nhưng gã có kim cương thánh thể đại thành, thể chất siêu cường đại. Có tin đồn Long Tôn Thiên từng dùng cơ thể đỡ một kích tiên đế bảo khí, không biết chuyện thật hay giả nhưng chứng minh người gã cứng rắn đến độ làm người ta e ngại.
Nhìn Long Tôn Thiên hộ đạo cho Thần Nhiên Phượng Nữ, có người rung động nói:
– Không ngờ Đế Tọa đại nhân thuyết pchụ được Long Tôn Thiên. Thiên tài số một như Long Tôn Thiên đều xem trọng Đế Tọa đại nhân, chắc chắn Đế Tọa đại nhân sẽ chịu tải thiên mệnh, thành tựu tiên đế.
Vào thời đại đạo khó danh tiếng Long Tôn Thiên nổi như cồn, có người gọi gã là đệ nhất nhân thời đại kia. Mãi sau này Long Tôn Thiên thọ suy mới từ từ mờ nhạt trong mắt mọi người, rồi có tam kiệt U Thánh.
Long Tôn Thiên xuất thân tán tu rất được tôn kính, nhiều đại giáo cường quốc, thậm chí đế thống tiên môn vươn cành ô liu với gã. Vạn Cốt Hoàng Tọa từng lôi kéo Long Tôn Thiên nhưng gã rất kiêu ngạo, dứt khoát từ chối.
Không ngờ nhiều năm sau Đế Tọa nổi lên, thành thiêu kiêu tuyệt trần thuyết phục được Long Tôn Thiên. Từ nay Long Tôn Thiên thành đạo sư của Đế Tọa.
Vạn Cốt Hoàng Tọa có lão tổ rất lợi hại, bọn họ có lão tổ cường giả trong truyền thuyết. Nhưng người như Long Tôn Thiên rất hiếm có, gã làm đạo sư của Đế Tọa khiến Đế Tọa được ích lợi khá lớn.
Long Tôn Thiên kiêu ngạo, năm xưa từ chối Vạn Cốt Hoàng Tọa lôi kéo lại đồng ý làm đạo sư cho Đế Tọa, có thể tưởng tượng gã kinh diễm, ghê gớm cỡ nào.
Long Tôn Thiên được gọi là thiên tài số một thời đại đại khó đều đồng ý phụ tá cho Đế Tọa, điều này nói lên gã có tương lai tươi sáng, có thể chịu tải thiên mệnh, thành tựu tiên đế.
Long Tôn Thiên đứng ra, Lý Thất Dạ nhìn gã, thái độ ung dung.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Như thế nào? Ngươi định ra tay dạy ta?
Long Tôn Thiên nhìn Lý Thất Dạ, cười lắc đầu, nói:
– Ta lớn tuổi rồi, không thích lao gân động cốt làm gì. Chỉ cho ngươi một lời khuyên, ngoài người có người, ngoài trời có trời. Hôm nay có mặt vô số lão tổ, ngươi đúng là kỳ tài ngút trời nhưng nếu đại hiền ra tay thì ngươi không có nhiều cơ may.
– Hãy nghe lời khuyên, thu về ngông cuồng đi, không thì dù ta không ra tay cũng có giải quyết ngươi.
Long Tôn Thiên nói:
– Đương nhiên nếu ngươi muốn so tài với ta một phen thì ta không ngại dạy dỗ người trẻ tuổi!
Long Tôn Thiên nói rất bá khí, tràn đầy tự tin. Long Tôn Thiên có tư cách bá khí như thế, gã là thánh hoàng, về đạo hạnh không bằng lão tổ đại giáo nhưng gã thánh thể đại thành. Lão tổ đại giáo muốn đối địch với Long Tôn Thiên sẽ phải đắn đo trước khi hành động.
Lý Thất Dạ không để bụng lời Long Tôn Thiên nói, cười bảo:
– Nếu ngươi muốn ra tay dạy thì ta tùy thời theo. Nếu nói ngoài người có người, ngoài trời có trời thì ta chịu, còn nhiều lão tổ đại giáo gì đó muốn chém ta tại đây . . .
Lý Thất Dạ bật cười nói:
– Lão tổ đại giáo thì sao? Dù lão tổ đại giáo muốn chém ta tại đây thì ta sẽ đồ sạch. Ai chắn đường ta, giết không tha!
Lý Thất Dạ thốt lời trêu chọc các môn phái, truyền thừa, đắc tội toàn bộ quỷ tộc. Tuy nhiên đây không phải lần đầu tiên Lý Thất Dạ đắc tội quỷ tộc.
Trong phút chốc nhiều đại nhân vật đại giáo cường quốc lạnh lùng trừng Lý Thất Dạ, không ai ra tay nhưng ý đồ quá rõ ràng, sớm muộn gì bọn họ sẽ tiêu diệt nhân tộc ngông cuồng này.
Một thanh âm hư ảo vang lên:
– Người trẻ tuổi, cuồng vọng không sai nhưng nói chuyện như nước đổ đi, không phải câu nào cũng tùy tiện nói được
Không biết ai đang nói nhưng thanh âm như sấm, đám người tim rớt cái bịch. Chắc chắn là một vị lão tổ đại giáo.