Đối với hoàng chủ cường quốc, được người gọi là nhân hoàng hay yêu hoàng không dễ dàng gì. Yêu hoàng, nhân hoàng là loại tôn xưng, bình thường hoàng chủ cảnh giới thánh hoàng mới được gọi như thế.
Hôm nay Tử Yên phu nhân triệu tập các yêu vương, trọng thần bàn việc lớn.
Tử Yên phu nhân ngồi trên ngia vàng nhìn các yêu vương, trọng thần, nói:
– Không lâu nữa đại hội dược sư sẽ tổ chức, Cự Trúc quốc chúng ta sẽ tham gia lần này.
Tử Yên phu nhân thốt lời làm các yêu vương, trọng thần nhìn nhau.
Có trọng thần bước ra nói:
– Bệ hạ, luyện dược không phải sở trường của Cự Trúc quốc chúng ta, tham gia sẽ rất khó khăn. Tốn tiền không thành vấn đề, làm mất danh dự Cự Trúc quốc thì không hay.
Tử Yên phu nhân nói:
– Thắng bại là chuyện thường, có truyền thừa như Dược quốc, Bách Luyện thế gia, bất cứ môn phái cường quốc nào thua cũng không mát mặt. Đại hội dược sư lần này rất quan trọng, đối với Cự Trúc quốc cũng vậy, nên Cự Trúc quốc phải tham gia.
Có yêu vương trầm ngâm nói:
– Đi đâu tìm người?
Tử Yên phu nhân nói:
– Ta đã truyền tin cho Khánh gia, truyền thừa Khánh gia sẽ đại biểu Cự Trúc quốc tham gia đại hội dược sư. Nhưng chúng ta còn cần nhân tuyển khác, nên các ngươi hãy tìm một số dược sư trẻ tuổi. Không cần biết là dược sư tán tu hay truyền thừa, miễn có thực lực, đồng ý góp sức cho Cự Trúc quốc thì đều được trọng thưởng. Đương nhiên chư viên có môn đồ đồng ý tham gia càng tuyệt.
Các yêu vương, trọng thần nhìn nhau. Tử Yên phu nhân nói thì dễ nhưng làm không dễ chút nào.
Tuy Thạch Dược giới là nơi có nhiều dược sư nhất, nhưng dược sư giỏi thì đi đâu cũng đắt hàng. Dược sư có chút thành tựu hoặc xuất thân từ môn phái lớn hoặc sớm bị môn phái lớn mướn đi.
Nhất là dược sư thiên tài, khi còn trẻ dược sư thiên tài rất được yêu thích. Nếu là dược sư thiên tài không có môn phái thì càng nhiều đại giáo cường quốc tranh cướp.
Tuy Cự Trúc quốc là cường quốc hạng nhất nhưng so với cường quốc đỉnh cao không có chút ưu thế nào.
Tử Yên phu nhân nói:
– Ta biết chuyện này không dễ dàng, nhưng đại hội dược sư lần này quá quan trọng với Cự Trúc quốc. Dược quốc có hứa hẹn, nếu chúng ta nổi bật trong đại hội dược sư sẽ là cơ hội.
Có yêu vương lên tiếng:
– Việc lớn này liên quan đến ngọc huyết trúc chúng ta, chư vương sẽ hết sức ủng hộ bệ hạ bắt lấy đại hội dược sư lần này.
Tử Yên phu nhân nói:
– Vậy thì tốt. Chư vương cố gắng chiêu mộ dược sư có tài đi, trong lãnh thổ nước ta sẽ tổ chức chọn lựa, chú trọng bồi dưỡng một đám dược sư. Dù chúng ta không giành được gì trong đại hội dược sư nhưng hy vọng lần sau sẽ có tiến triển.
Tử Yên phu nhân ra lệnh, các trọng thần, chư vương lên tiếng, thực hành ngay.
Trong Ngọc Huyết sơn, phòng Lý Thất Dạ.
Lúc này Lý Thất Dạ dùng Phong Thiên Ngũ Đạo Môn phong ấn căn phòng của mình, hắn lấy một thứ ra, đó là một tảng đá.
Nói đúng hơn đây là một khối tiên thạch. Lý Thất Dạ lấy được khối tiên thạch này trong ao nước thủy vực đệ nhất hung mộ, cứ bận rộn chiến đấu suốt nên bây giờ hắn mới lấy ra.
Lý Thất Dạ ở trong Ngọc Huyết sơn tu luyện khá là nhàn rỗi, hắn chợt nhớ đến khối tiên thạch bị bỏ quên. Lý Thất Dạ lấy được khối tiên thạch ở giữa ao nước, chắc chắn là tiên vật rất ghê gớm. Đương nhiên so với Dạ Thế Hoa của Lam Vận Trúc thì kém hơn nhiều.
Gần đây Lý Thất Dạ nghiên cứu khối tiên thạch này rất lâu, cuối cùng tìm ra điểm huyền diệu.
Lý Thất Dạ cầm lưỡi dao chậm rãi rạch theo hoa văn tiên thạch. Khối tiên thạch vốn rất cứng, nhưng khi Lý Thất Dạ cắt theo hoa văn thì nó rất giòn.
Lý Thất Dạ cắt từng tầng cuối cùng thứ trong khối tiên thạch kiếm quang.
Trong khối tiên thạch nằm sáu thanh trường kiếm, mỗi thanh kiếm tỏa ánh sáng khác nhau. Sáu thanh kiếm, sáu màu. Mỗi thanh kiếm ngân vang, hiện ra đồ đằng khác nhau, dị tượng cũng khác. Sáu thanh kiếm, sáu loại đồ đằng.
Lý Thất Dạ quan sát kỹ sáu thanh kiếm, hắn khá ngạc nhiên vuốt ve chúng.
Lý Thất Dạ lẩm bẩm:
– Tuy bẩm sinh không bằng phần mộ bí chi bí Dạ Thế Hoa, nhưng rèn giũa hậu thiên thì rất có triển vọng.
Lý Thất Dạ nhấc sáu thanh kiếm lên, quan sát cẩn thận. Lý Thất Dạ nghiên cứu một lúc sau đã hiểu rõ huyền diệu của sáu thanh kiếm.
Lý Thất Dạ trầm ngâm, lục tìm trong thức hải, cuối cùng chạm đến một ký ức phủ bụi.
Lý Thất Dạ tìm tòi ký ức, nhỏ giọng nói:
– Ta biết có một bộ kiếm pháp rất thích hợp cho sáu thanh kiếm, trùng hợp nằm trong Thạch Dược giới này.
Lý Thất Dạ cất sáu thanh kiếm đi, cũng cất Phong Thiên Ngũ Đạo Môn. Lý Thất Dạ bước ra khỏi phòng, hít không khí mới mẻ vào buồng phổi.
Lý Thất Dạ vừa bước ra đã ngửi được mùi thuốc, hắn theo mùi tìm đến Thạch Hạo mở lò luyện đan trong sân.
Nhìn Lý Thất Dạ đến, Thạch Hạo vội báo cáo:
– Ta mới gom đủ dược liệu cho một lò mệnh đan, vừa lúc tăng trình độ luyện đan của ta.
Thạch Hạo tập trung tinh thần mở lò lửa.
Thạch Hạo chỉ là tiểu dược sư, còn trong giai đoạn nhập môn nên không có cách luyện đan riêng. Thạch Hạo đang dùng cách luyện đan, thuật ngự hỏa toàn là cách gã thường hay dùng nên không sợ bị người nhìn trộm. Thạch Hạo không kiêng dè Lý Thất Dạ đứng một bên xem.
Trình độ luyện đan của Thạch Hạo có hạn, nên gã nói với Lý Thất Dạ xong không dám phân tâm, tập trung tinh thần vào lò đan dược.
Thạch Hạo rất cẩn thận, có thể nói là phập phồng lo sợ. Thạch Hạo khởi động lò lửa, cẩn thận luyện hóa dược liệu.
Không phải tính cách Thạch Hạo thận trọng mà gã buộc lòng phải hết sức cẩn thận. Đối với Thạch Hạo thì gom đủ dược liệu cho một lò mệnh đan không dễ dàng gì.
Dược liệu của lò mệnh đan nhiều biết bao, dù toàn là dược liệu một biến cấp thấp cũng rất khó khăn cho Thạch Hạo.
Bởi vậy Thạch Hạo không hy vọng lò mệnh đan một biến này bị luyện hỏng, gã phải hết sức cẩn thận. Mỗi một bước Thạch Hạo làm theo thứ tự, nghiêm khắc đúng theo quy trình.
Lý Thất Dạ đứng bên cạnh nhìn Thạch Hạo luyện đan, xem cách luyện đan của gã, hắn lắc đầu.
Lý Thất Dạ không kiềm được lên tiếng chỉ điểm:
– Tăng mạnh lò lửa lên.
Thạch Hạo ngần ngừ:
– Nhưng mà . . .
Thạch Hạo sợ lò lửa mạnh quá sẽ phá hỏng lò mệnh đan này.
Lý Thất Dạ trầm giọng quát:
– Mau, ngay bây giờ, tăng lửa lên gấp ba lần!
Tiếng quát của Lý Thất Dạ rất uy nghiêm, khiến người phải nghe theo.
Tim Thạch Hạo đập nhanh, đầu óc trống rỗng tăng mạnh lò lửa. Mùi thuốc lan tỏa.
Lý Thất Dạ chỉ điểm:
– Làm rất tốt, cách thúc lửa đừng dùng loại này, dùng cách đảo ngược lửa.
Thạch Hạo hỏi ngay:
– Cái gì là cách đảo ngược lửa?
Lý Thất Dạ tựa tay chỉ dạy, truyền khẩu quyết cho Thạch Hạo. Khẩu quyết khá ngắn, Thạch Hạo lại có thiên phú luyện đan. Sau khi được Lý Thất Dạ giải thích, Thạch Hạo lĩnh ngộ siêu nhanh, trúc trắc thúc giục lò lửa.
Lý Thất Dạ chỉ tiếp:
– Tốt lắm, hơi tiến bộ. Về luyện đan không đơn giản là giục lửa, lô thần có sự sống, dù là lô thần yếu nhất. Ngươi phải thử câu thông cùng lô thần . . .
Thạch Hạo có thiên phú luyện đan nhưng không phải kiểu tuyệt thế vô song, cộng thêm gã vừa nhập môn. Muốn dạy dỗ Thạch Hạo rất khó khăn.