Thạch Hạo liên tục gật đầu, gã không biết nên nói gì để biểu đạt lòng cảm kích.
Bạch Ông hâm mộ nhìn. Lô thần như thế bao nhiêu dược sư cầu còn không được. Bạch Ông đã hiểu Lý Thất Dạ xem trọng Thạch Hạo, muốn bỏ công đào tạo gã.
Tiếp theo đấu giá vài món, vật phẩm đấu giá kế tiếp là một vật sống.
Một con gà bị nâng lên đài đấu giá, nó được ôm lên dài thì rất ghê gớm. Con gà tỏa ra từng lũ tiên quang, nó vừa xuất hiện toát ra mùi thuốc thoang thoảng, mùi thuốc làm người thèm nhỏ dãi.
Có một dược sư kinh nghiệm phong phú ngửi mùi thuốc, say mê lẩm bẩm:
– Cửu long tiên hương, đạo mộc trầm hương, tiên hà liên hương . . . Làm người ta say mê biết bao, mùi thuốc tuyệt thế.
Một lão dược sư nổi tiếng như cồn đứng bật dậy, mắt trợn to, vẻ mặt khó tin nhìn con gà, hút ngụm khí lạnh.
Lão dược sư lạc giọng:
– Không thể nào! Chẳng lẽ đây là dược đạo kê trong truyền thuyết?
– Lão tiên sinh này rất có ánh mắt, quả nhiên bất phàm.
Người đấu giá nói:
– Đúng vậy! Đây chính là dược đạo kê! Trên đời hiếm có, ít nhất trong quốc đô thạch nhân phường lần đầu tiên đấu giá một con dược đạo kê.
Đại nhân vật khác phản ứng còn đỡ, dược sư thì không chịu nổi.
– Thật sự là dược đạo kê!?
Đám dược sư đứng bật dậy, mắt nhìn chằm chằm vào dược đạo kê.
Bạch Ông rùng mình:
– Dược đạo kê!
Bạch Ông trợn to mắt, hận không thể nhìn kỹ từng tấc, không bỏ qua một cọng lông.
Bạch Ông hút ngụm khí lạnh:
– Trên đời thật sự tồn tại dược đạo kê. Nó là . . . Là thần vật vô thượng trong mắt dược sư. Có một con dược đạo kê đúng là . . .
Bạch Ông không nói nên lời, lão cảm thấy dược đạo kê là thần vật. Dược sư trong thiên hạ ai cũng muốn có một con dược đạo kê.
Thạch Hạo hỏi:
– Dược đạo kê là gà gì?
Kiến thức Thạch Hạo hẹp, gã không biết dược đạo kê có tác dụng gì. Nhưng nhìn nhiều dược sư trợn to mắt, Thạch Hạo biết con gà này rất ghê gớm.
Bạch Ông nhìn chằm chằm con dược đạo kê:
– Nói ra thì rất dài, con gà đó là thứ tất cả dược sư khao khát.
Lý Thất Dạ cũng nhìn dược đạo kê. Lúc này mọi người đều nhìn con dược đạo kê, dược sư là kích động nhất. Đối với dược sư thì dược đạo kê là thần vật, khao khát ước mơ.
Con dược đạo kê đã bị phong ấn, nó ngồi yên tại chỗ, cúi đầu, dửng dưng với mọi người. Tuy dược đạo kê nó rơi vào tay con người nhưng vẫn tỏ ra kiêu ngạo.
Người đấu giá nói nhanh:
– Dược đạo kê, ta nghĩ các vị dược sư biết rõ thứ này hơn ta.
– Ăn trùng vương, bắt giữ độc vật, thủ hộ linh dược đan thảo, phân của nó là đất màu mỡ nhất trên đời.
– Quan trọng hơn, dược đạo kê có thiên tính ở bên cạnh bảo vệ linh dược đan thảo, vì vậy có nó sẽ tìm được linh dược đan thảo người khác không tìm thấy. Có con dược đạo kê trông chừng dược điền, không cần lo độc vật trùng vương gì nữa, nước phù sa cũng khỏi dùng . . .
Người đấu giá giải thích hàng loạt làm đám dược sư thèm nhỏ dãi.
Người đấu giá không giải thích thì các dược sư cũng biết công dụng tuyệt vời của dược đạo kê. Nghe người đấu giá giải hích, đám người thèm nhỏ dãi, hận không thể sở hữu một con dược đạo kê.
Có dược sư thành tựu lớn khá cẩn thận, quan sát dược đạo kê một lúc sau dò hỏi:
– Sao con dược đạo kê này trông ủ rũ vậy?
Người đấu giá mở miệng nói:
– Vị khách quý kia, người nên biết bắt một con dược đạo kê khó khăn cỡ nào, nó sẽ không chờ ngươi bắt sống. Vì bắt dược đạo kê mà mời ba vị đại hiền, khó khăn biết mấy, bỏ vốn lớn cỡ nào?
– Vì bắt sống nó, canh giữ năm này qua năm kia, ba vị đại hiền đuổi theo dược đạo kê ngàn vạn dặm mới phong ấn nó hoàn mỹ không khuyết điểm.
– Thử nghĩ xem, qua nhiều phen trằn trọc cuối cùng vẫn bị phong ấn, quý khách cảm thấy nó phấn chấn nổi không?
Mọi người ngẫm nghĩ thấy có lý. Thần vật như dược đạo kê muốn bắt sống nó khó còn hơn lên trời. Nếu không có ba vị đại hiền ra tay e rằng không bắt dược đạo kê được.
Người đấu giá vỗ ngực bảo đảm:
– Đương nhiên thạch nhân phường chúng ta bảo đảm con dược đạo kê này không bị thương, chúng ta bảo đảm bằng tấm biển vàng của mình. Thế nên khách nhân cứ yên tâm mua.
Dược đạo kê là thần vật dược sư nào cũng muốn có. Được một con dược đạo kê chẳng những dễ dàng nuôi trồng dược thảo hơn, còn có thể đào móc nhiều linh dược quý hiếm.
Đừng nói dược sư, truyền thừa tông môn có nơi nào không cần nuôi trồng dược thảo? Không chỉ với dược sư, truyền thừa tông môn có con dược đạo kê thì tương lai sẽ được nhiều linh dược đan tảo hơn.
Không chỉ đám Bạch Ông nhìn chằm chằm dược đạo kê, Lý Thất Dạ cũng vậy.
Lý Thất Dạ mở miệng hỏi:
– Ta có thể nhìn con dược đạo kê này được không?
– Được được.
Người đấu giá vội kêu người đưa dược đạo kê vào tay Lý Thất Dạ.
Thần tài như Lý Thất Dạ đương nhiên có đặc quyền, trong phòng đấu giá này không mấy người vung tiền như rác, hào khí bá đạo như hắn.
Lý Thất Dạ chằm chằm chằm mắt dược đạo kê một lúc lâu sau khen:
– Gà tốt, một con gà tốt.
Lý Thất Dạ trả lại cho người.
Thiếu nữ kiêu ngạo Tiễn Vô Song ngồi ở ban công phòng riêng khác kiêu ngạo nói:
– Sắp bắt đầu đấu giá đúng không? Giá khởi điểm con dược đạo kê này là bao nhiêu?
Ngó bộ dáng của Tiễn Vô Song rất có hứng thú với dược đạo kê.
Dược đạo kê lại được đưa về đài đấu giá, người đấu giá trả lời ngay:
– Giá khởi điểm dược đạo kê là năm mươi vạn đại hiền tinh bích.
– Cái gì? Năm mươi vạn đại hiền tinh bích?
Có khách quý oán trách:
– Các ngươi đang giật tiền sao?
– Quý khách, vật này có giá trị cao.
Người đấu giá bình tĩnh nói:
– Các vị khách quý nên biết, người trẻ tuổi đương thời chưa có đại hiền, thế hệ trung niên thì chỉ vài đại hiền, mọi người đều biết chuyện này. Đại hiền đương thời hoặc thành đạo từ ba vạn năm trước hoặc là đại hiền sớm hơn nữa, toàn là nhân vật lão tổ các đại giáo cường quốc.
Người đấu giá nghiêm túc nói với khách quý:
– Tình huống của các vị lão tổ chắc không cần tiểu nhân nói nhiều. Các vị lão tổ phong ấn dưới lòng đất, lánh đời không ra. Thử nghĩ xem, mời ba vị đại hiền xuất thế đuổi theo ngàn vạn dặm mới bắt được con dược đạo kê, các vị cũng hiểu phải trả giá đắt cỡ nào. Tinh bích quý nhưng thì huyết thạch càng quý hơn, các vị khách quý thấy ta nói đúng không?
Đám khách quý nhìn nhau, người đấu giá nói cũng đúng, mời ba vị đại hiền xuất thế đúng là rất đáng giá.
Nhưng năm mươi vạn đại hiền tinh bích là giá khởi điểm thì quá cao. Đừng nói khách quý bình thường, giá khởi điểm thế này là quét gần hết khách quý ra ngoài cửa. Giá khởi điểm cao khủng khiếp.
Có dược sư cắn răng kêu giá:
– Năm mươi mốt vạn.
Dược sư kia mới bắt đầu thì thiếu nữ kiêu ngạo Tiễn gia Tiễn Vô Song đã nâng giá gấp đôi:
– Một trăm vạn.
Kiểu kêu giá này làm người ta không biết nên nói cái gì. Mọi người rất khó chịu cái kiểu này, nâng giá quá cao, không người mua nào muốn làm kẻ ngốc.