Phụt!
Vạn cổ hàn băng hóa thành từng cây hàn châm đóng đinh Huyết Thần Nhu trong lửa đen.
Huyết Thần Nhu iều mạng mấp máy nhưng bị các hàn châm đóng đinh không thể nhúc nhích.
Lý Thất Dạ đặt Huyết Thần Nhu lên hạt giống Bồ Ma thụ, các cây gai trên hạt giống khóa Huyết Thần Nhu lại. Huyết Thần Nhu liều mạng vùng vẫy nhưng vô dụng.
Lý Thất Dạ rút hàn châm ra, độc vật cường đại tà ác như Huyết Thần Nhu sao chịu ngồi chờ chết? Huyết Thần Nhu liều mạng chui vào hạt giống Bồ Ma thụ, muốn hút khô hạt giống. Hạt giống Bồ Ma thụ không yếu thế, các cây gia nhốt Huyết Thần Nhu lại, cũn cắn nuốt nó.
Lý Thất Dạ rót một sợi đạo pháp mỏng như tơ vào hạt giống Bồ Ma thụ, bên trong hạt giống hiện ra vòng xoáy. Đó là phù văn vô tận biến thành vòng xoáy, kết quả Lý Thất Dạ luyện hóa.
Trong khi Lý Thất Dạ luyện hóa, Huyết Thần Nhu và hạt giống Bồ Ma thụ dần hòa hợp thành một, thật lâu sau, hạt giống Bồ Ma thụ, Huyết Thần Nhu hoàn mỹ dung hợp. Hạt giống Bồ Ma thụ không còn màu đen mà đỏ rực, trông như hạt giống máu.
– Rất tốt, ta sớm có cách nghĩ này nhưng mãi không gặp tà vật thích hợp.
Lý Thất Dạ nhìn hạt giống trong tay, nhỏ giọng nói:
– Ta sẽ bồi dưỡng ra thực vật mạnh nhất trên đời.
Không cần nói nhiều về sự cường đại của Bồ Ma thụ, Huyết Thần Nhu cũng là tà vật cường đại kinh khủng. Hai thứ dung hợp lại có thể biến thành thứ vừa mạnh vừa khủng khiếp, làm người ta khó thể tưởng tượng.
Lý Thất Dạ cất hạt giống Bồ Ma thụ vào trong hộp, lại phong ấn. Thứ cường đại như vậy có ngày hắn sẽ cần dùng.
Lý Thất Dạ lại lấy thứ giống ngọc đen to cỡ ngón tay ra, cẩn thận xem xét.
Lý Thất Dạ lẩm bẩm:
– Thứ tốt, từ vạn cổ đến bây giờ không bao nhiêu người trông thấy vật này.
Người khác cảm thấy Lý Thất Dạ một hơi bỏ ra hai trăm khối tiên đế tinh bích mua con dược đạo kê là điên, chỉ kẻ điên mới làm như vậy.
Nhưng Lý Thất Dạ không điên chút nào, vì hắn nhìn ra được dược đạo kê có vấn đề.
Dược đạo kê ủ rũ không phải vì bị phong ấn mà do trong cơ thể có thứ gì. Dược đạo kê nuốt tiên vật, ai ngờ lão oan gia sớm ngủ đông trong tiên vật. Huyết Thần Nhu và tiên vật cùng chui vào cơ thể dược đạo kê.
Huyết Thần Nhu là thứ rất khủng bố, tà ác, một khi bám vào cơ thể thì sinh linh gì cũng sẽ bị nó hút khô tinh huyết, cắn nuốt thọ huyết. Mãi khi nào Huyết Thần Nhu hút khô hết sau đó xé xác chui ra.
Huyết Thần Nhu rất tà ác, khủng bố và cực mạnh, mãi chưa có ai thu phục được tà vật này.
Dược đạo kê nuốt Huyết Thần Nhu, bị Huyết Thần Nhu hút khô giảm đạo hạnh. Nếu không thì ba đại hiền bình thường muốn bắt nó không dễ dàng.
Lý Thất Dạ có kinh nghiệm phong phú, có thứ gì hắn chưa từng thấy? Lý Thất Dạ ngó bộ dáng dược đạo kê là biết ngay trong cơ thể nó có Huyết Thần Nhu.
Lý Thất Dạ ra tay dùng tiên đế tinh bích mua con dược đạo kê, người khác nghĩ hắn điên nhưng thật ra Lý Thất Dạ lời to. Một hơi mua ba thứ cực kỳ quý hiếm, còn gì đáng giá bằng?
Lý Thất Dạ xem một lúc lâu, hắn cất thứ đó đi, vỗ Vạn Lô Thần bên cạnh mình.
Lý Thất Dạ ra lệnh:
– Đi đi, dưới lòng quốc đô có một hỏa nguyên nó từng được gia cố thần tính. Tuy nó không bằng mồi lửa vô thượng ngươi đã nuốt nhưng từng do ta tạo ra, thần tính không tệ. Hãy đi nuốt nó, thuận tiện giải quyết một số vấn đề nhỏ giùm ta.
Vạn Lô Thần nghe Lý Thất Dạ ra lệnh thì chui xuống lòng đất, biến mất.
Cổ Tùng yêu vương rời khỏi phòng ngủ của Lý Thất Dạ, ra lệnh Bạch Ông hầu hạ hắn chu đáo, còn lão vào cung xin gặp yêu hoàng ngay.
Trong hoàng cung đã mở cuộc họp bí mật lớn, mười tám vị yêu vương mạnh nhất Cự Trúc quốc đều dến.
Trong cuộc họp, Cổ Tùng yêu vương lên tiếng:
– Bệ hạ, Lý công tử không thích vào cung gặp mặt.
Tử Yên phu nhân gật đầu, nói:
– Ta có nghe nói về thạch nhân phường.
Một yêu vương trầm giọng nói:
– Lớn lối quá vậy? Không lẽ muốn bệ hạ đích thân đi gặp hắn sao?
Yêu vương này là một trong mười tám yêu vương, Phi Ưng yêu vương.
Tử Yên phu nhân lắc đầu, nói:
– Không trách hắn. Có đan thuật vô thượng, hắn nói một tiếng thì hàng đống người trong Thạch Dược giới giành giật, đế thống tiên môn cũng vui vẻ cung phụng hắn. Dược sư vô song như vậy đi đâu cũng được ưa thích, loại người rộng rãi, toàn thân là báu vật như hắn không thiếu thứ gì, ít có thứ nào làm hắn động tâm.
Tử Yên phu nhân khẽ thở dài:
– Cự Trúc quốc ta miếu nhỏ, sợ là không thể giữ lại dược sư như thế.
Cổ Tùng yêu vương đề nghị:
– Hay bệ hạ tự mình đi gặp Lý công tử xem? Ta thấy Lý công tử có tình cảm với Cự Trúc quốc, nếu bệ hạ tự mình cầu hiền không chừng công tử sẽ bị chân thành đánh động.
Cổ Tùng yêu vương biết rõ dược sư vô song không thiếu tiền, không thiếu báu vật như Lý Thất Dạ khó dùng tiền tài của quý thuyết phục hắn. Có thể dùng cách khác đánh động Lý Thất Dạ.
Tử Yên phu nhân rất khiêm tốn, cảm thấy Cổ Tùng yêu vương nói có lý:
– Nếu Lý công tử đòng ý thì ta đi một chuyến có ngại gì. Dược sư vô song một thế hệ, đáng giá cho ta tự mình đến đón chào.
Một yêu vương khác lên tiếng:
– Cái này . . . Không ổn lắm. Bệ hạ là hoàng chủ một nước, hay để chúng ta đón chào.
– Không.
Tử Yên phu nhân lắc đầu, nói:
– Hoàng chủ một nước thì sao? Mỗi đời dược đế được tiên đế đối xử như khách quý, chắc chắn tương lai Lý công tử sẽ trở thành dược đế, hoàng chủ một nước bình thường như ta tự mình chào mời là nênn làm.
– Không biết Lý công tử có chịu ở lại không.
Phi Ưng yêu vương trầm ngâm nói:
– Bệ hạ phải có tính toán riêng, nếu không giữ Lý công tử được thì bệ hạ nên chọn người tham gia đại hội dược sư.
Phi Ưng yêu vương và Khánh gia có chút quan hệ nên hay nói góp lời hay.
Tử Yên phu nhân gật đầu, nói:
– Ta tự có quyết định.
Yêu vương khác lên tiếng:
– Bệ hạ, Hoàng Phủ công tử của Hoàng Phủ thế gia có hứng thú . . .
Tử Yên phu nhân ngắt lời yêu vương:
– Không nhắc lại chuyện này nữa.
Hoàng uy hùng dũng làm người ta không dám nhìn thẳng. Yêu hoàng rốt cuộc là yêu hoàng, thực lực của Tử Yên phu nhân không thể xem thường.
Yêu vương mới nhắc đến chuyện này im miệng ngay, không dám nói nữa.
Tử Yên phu nhân ra lệnh:
– Ngày mai ta đích thân đi nghênh tiếp Lý công tử, nếu hắn vào cung ở một thời gian là tuyệt nhất.
Tử Yên phu nhân mới ra lệnh xong một thân tín vội xông vào:
– Bệ hạ, bệ hạ! Xảy ra chuyện lớn!
Tử Yên phu nhân nhìn bộ dạng thân tín hấp tấp, nhíu mày hỏi:
– Xảy ra chuyện gì mà hoảng hốt vậy?
Thân tín vội nói:
– Liệt gia tiêu rồi!
Một yêu vương đứng bật dậy, kinh ngạc hỏi:
– Liệt gia tiêu rồi? Tiêu thế nào?
Tuy Liệt gia không phải thế gia vô địch nhưng trong quốc đô có thực lực không tầm thường, huống chi bọn họ là dược đạo thế gia, được gọi là dược đạo đệ nhất gia quốc đô.
Thế gia như vậy trong một đêm tiêu tùng là chuyện không dễ dàng.