Những môn phái truyền thừa kia nơi nào còn dám phản kháng, Khánh gia hạ tràng tất cả mọi người đều biết, dược đạo thế gia sừng sững một thế lại một thế nói mất liền mất, ngay cả loại tồn tại như Đan Hoàng này cũng bị giết, bọn hắn những môn phái truyền thừa kia càng không có ý nghĩa?
Cho nên, những chưởng môn, tổ sư này đều nhao nhao vào kinh thành quỳ gối nhận tội, chỉ cần có thể bảo vệ môn phái của bọn hắn, chỉ cần có thể bảo toàn truyền thừa của bọn hắn, coi như để bọn hắn đền mạng bọn hắn cũng nguyện ý nỗ lực!
Trong vòng một đêm, vốn là lời đồn nổi lên bốn phía, âm thanh rầm rĩ chập trùng Cự Trúc quốc lập tức an tĩnh lại, không có bất kỳ một môn phái, không có bất kỳ một tu sĩ nào dám hành động thiếu suy nghĩ!
Đây cũng là kết quả mà Lý Thất Dạ mong muốn, lấy thủ đoạn thiết huyết lập tức bình định người có dã tâm, giết gà dọa khỉ, lập tức để một chút người có dã tâm câm như hến.
– Rất nhiều chưởng môn, tổ sư quỳ gối ngoài cửa, chịu đòn nhận tội, ngươi dự định xử trí bọn hắn như thế nào?
Màn đêm buông xuống, Tử Yên phu nhân hỏi Lý Thất Dạ.
Hiện tại, coi như mười tám Yêu Vương ở trước mặt Lý Thất Dạ cũng cung kính, bọn hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ, không khỏi vì đó kính sợ.
– Để bọn hắn quỳ đi, ngươi muốn xử trí bọn hắn thế nào liền xử trí thế đó.
Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm nói ra:
– Ta không phải hoàng chủ của Cự Trúc quốc, ngươi mới là, cho nên, nơi này là ngươi làm chủ.
Nhìn lấy Lý Thất Dạ, Tử Yên phu nhân không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng. Trong nội tâm nàng biết, Lý Thất Dạ sẽ không lưu lại Cự Trúc quốc, hoặc là, Cự Trúc quốc bọn hắn không có cái gì có thể giữ lại hắn.
– Vì cái gì không lưu lại nơi đây?
Tử Yên phu nhân nhìn lấy Lý Thất Dạ êm ái nói. Đối với nàng mà nói, nếu như Lý Thất Dạ nguyện ý lưu lại, nàng lập tức thối vị nhượng hiền.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Tử Yên phu nhân, một hồi lâu mới dời ánh mắt, nhìn phía xa, một lát sau, hắn chậm rãi nói:
– Ta là người huyết sát bát phương, chỗ ta đi qua, chú định xương khô như núi, có ta ở đây, nhất định là gió tanh mưa máu. Cự Trúc quốc là một địa phương yên tĩnh, ta sẽ không đem nó đưa vào bên trong giết chóc.
Tử Yên phu nhân bắt đầu trầm mặc, lời tương tự, trước đó Lý Thất Dạ cũng đã nói. Qua một hồi lâu, Tử Yên phu nhân lần nữa ngẩng đầu, nhìn lấy Lý Thất Dạ, không khỏi nói:
– Vậy vì sao ngươi lại tuyển chọn Cự Trúc quốc? Hoặc là nói vì sao ngươi đến đây?
Hiện tại ở trong nội tâm Tử Yên phu nhân cuối cùng minh bạch Lý Thất Dạ tới Cự Trúc quốc thực sự không phải là một loại trùng hợp, hắn thật sự là vì Cự Trúc quốc mà đến, bất quá, Tử Yên phu nhân cũng không cho rằng Lý Thất Dạ là vì bảo vật của Cự Trúc quốc bọn hắn mà đến, trong nội tâm nàng minh bạch, chỉ sợ Cự Trúc quốc bọn họ không có bảo vật gì có thể đánh động Lý Thất Dạ.
Đối với vấn đề này của Tử Yên phu nhân, Lý Thất Dạ nở nụ cười, cũng không trả lời, hắn nhìn qua xa xa, thật lâu không nói lời nào.
Đương nhiên, bí mật bên trong hắn không có khả năng cùng Tử Yên phu nhân nói. Thời điểm nhìn phía xa, trong nội tâm Lý Thất Dạ không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, đi qua đều đã tan thành mây khói.
Qua rất lâu sau đó, lúc này Lý Thất Dạ mới nghiêng đầu nhìn lấy Tử Yên phu nhân nói:
– Vậy tại sao ngươi phải chấp nhất ở tham gia dược sư đại hội đây.
Tử Yên phu nhân cũng không giấu diếm, nói ra:
– Lần này bên trong dược sư đại hội có một kiện đồ vật ta rất cần, ta muốn đột phá Đại Hiền cảnh giới, liền cần một món đồ như vậy.
– Ngươi là Tử Trúc thành đạo, có thể nói là đạo căn huyền bảo, thực sự hiếm có. Ngươi thiên phú rất cao, lại là Tử Trúc thành đạo, có được đạo căn dạng này, ngươi hẳn là nhất phi trùng thiên mới đúng. Nếu như ta không nhìn lầm, lúc ngươi chưa thành đạo nhận qua lôi kiếp, đạo căn có chỗ thương tổn, mặc dù đã khép lại, nhưng mà huyền bảo lại khó có thể nối tiếp, ngươi cần một kiện Thiên Bảo chi vật đúng không?
Lý Thất Dạ nhìn Tử Yên phu nhân một cái, chậm rãi nói.
Lý Thất Dạ lời này vừa ra, sắc mặt Tử Yên phu nhân lập tức đại biến, chuyện này có thể nói là cơ mật của Cự Trúc quốc, người biết ít càng thêm ít, coi như người biết cũng sẽ không tiết lộ, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại một ngụm nói toạc ra.
Tử Yên phu nhân hít thở một cái thật sâu, nàng đã chậm rãi thích ứng Lý Thất Dạ mang tới ngạc nhiên, cẩn thận nghĩ, Tử Yên phu nhân cũng minh bạch, kim tán chữa thương vốn chính là một bộ phận dược đạo, Lý Thất Dạ dược đạo vô song, hắn có thể nhìn ra được, cái này cũng không tính là sự tình ngạc nhiên.
Tử Yên phu nhân cười khổ một cái, sau đó khẽ gật đầu, nói ra:
– Đúng vậy, không sai, ta đích xác bị qua lôi kiếp.
Nói đến đây, Tử Yên phu nhân nhẹ nhàng thở dài một tiếng nói:
– Cự Trúc quốc đã mấy đời chưa đi ra Đại Hiền, hiện tại lão tổ phong ấn bên trong Thời Huyết Thạch, tình huống cũng không ổn, huyết khí đã khô, lão tổ ở bên trong Thời Huyết Thạch không biết còn có thể phủ bụi bao lâu. Cho nên, tại một thế này, ta khát vọng có thể đột phá Đại Hiền cảnh giới, hy vọng có thể tận sức.
Trăm ngàn vạn năm đến nay, rất nhiều lão tổ thậm chí nhân vật vô địch phủ bụi ở trong Thời Huyết Thạch, mai táng dưới đất, nhưng mà, trăm ngàn vạn năm đến nay, lại có bao nhiêu lão tổ cuối cùng vẫn chết ở bên trong Thời Huyết Thạch.
Mặc dù nói Thời Huyết Thạch có thể phủ bụi một người, nhưng mà Thời Huyết Thạch cũng không phải vạn năng, theo thời gian trôi qua, cho dù là người phủ bụi ở bên trong Thời Huyết Thạch cũng sẽ huyết khí xói mòn, mặc dù là rất nhỏ tinh lực xói mòn, nhưng mà thời gian lâu dài, cho dù là xói mòn nhỏ nhẹ cũng kinh người vô cùng.
Đặc biệt là những lão tổ vốn thọ nguyên đã cạn, huyết khí đã khô phủ bụi bên trong Thời Huyết Thạch, càng khó có thể kiên trì.
Cũng chính bởi vì dạng này, lão tổ càng hấp hối càng không nguyện ý xuất thế, bởi vì lão tổ loại trạng thái này. Trên cơ bản lần nữa xuất thế liền khó thoát khỏi cái chết.
Lý Thất Dạ nhìn Tử Yên phu nhân một cái, sau đó nhàn nhạt nói ra:
– Yên tâm đi. Vật ngươi muốn ta sẽ giúp ngươi lấy được, Dược quốc dược sư đại hội ta sẽ đích thân đi một chuyến.
Nói đến đây, hai mắt hắn híp một cái.
Tử Yên phu nhân yên lặng nhẹ gật đầu, không nói gì nữa.
Ở bên trong Hoàng Phủ thế gia, Hoàng Phủ thế gia gia chủ nhận được tin tức từ Cự Trúc quốc truyền về, lập tức kinh hô một tiếng nói:
– Cái gì…
Sau khi nghe xong tin tức truyền về, Hoàng Phủ thế gia gia chủ đặt mông ngồi ở trên mặt ghế.
Chư lão Hoàng Phủ thế gia ở đây cũng không khỏi hai mặt nhìn nhau, sắc mặt bọn hắn đều khó coi. Thậm chí vẻ giận dữ tràn đầy mặt mũi, ở bên trong vẻ giận dữ cũng có được chấn kinh.
– Cự Trúc quốc đây là khinh người quá đáng, trước thương Hào nhi, lại giết lão tổ của chúng ta, chúng ta cùng Cự Trúc quốc thề bất lưỡng lập!
Có trưởng lão không khỏi tức giận nói.