Để Ta Mang Các Vị Vùng Lên

Chương 43: Vạn Thánh Thần 1



Vô số tiếng ồn vang lên rồi trộn vào nhau như một mớ hỗn độn.

Một cột thép nằm ngang như một cây cầu nhỏ mắc ngang giữa hai toà cao ốc vỡ nát nghiêng ngả.

Nơi đây hoang vu hẻo lánh, địa thế nhấp nhô.
Bên trên cột thép lớn chênh vênh, thanh niên tóc đen đang nằm ngửa bất động.

Áo sơ mi trắng dính đầy bụi bẩn, quần dài đen cùng đôi chân trần.

Nhìn qua như thể sẽ rơi xuống bất kỳ lúc nào.
Hắn mở mắt.
[ Phó bản: Vạn thánh thần.
Cấp độ: A ( Đã sửa đổi)
Số lượng người chơi: 100 ( 25 người một trận doanh, phân phối ngẫu nhiên)
Thế giới hủy diệt rồi tái sinh.

Tôi chết cùng họ nhưng lại tỉnh dậy một mình.

Thế gian lần nữa ươm mầm sự sống, nhân loại lại bước thêm một bước mới.
Chúng ta đang sống trong thời đại tồi tệ nhất lịch sử, cũng là thời đại kỳ diệu nhất.
Nhiệm vụ chính tuyến: Gặp được các thần
Tiến độ nhiệm vụ: 0/4 ]
[ Đang chia trận doanh…!]
[ Ting ~ ]
Tầm nhìn của Kinh Thế trở lại.

Thân thể vì giật mình mà nghiêng ngả, trọng lực chớp lấy cơ hội tóm hắn kéo xuống.
[ Phát hiện người chơi không thuộc phạm vi người chơi gia nhập phó bản.

Hệ thống tự động tiến hành phân bổ lại.

]
[ Đang trong quá trình làm việc…!]
[ Phân vai thành công ]
Hai tay Kinh Thế bắt lấy thanh thép.

Gân xanh trên cổ nhảy lên thình thịch.
[ Thân phận người chơi: Kinh Thế – Kẻ báng bổ thần
Một kẻ không có niềm tin, có sự khinh thường mãnh liệt đối với thần linh.

Cực kỳ trung thành với thuyết vô thần, không có tín ngưỡng.

Nhiệm vụ phụ tuyến: Đóng vai NPC, tránh né và lừa dối đôi mắt của thần linh.

Đừng để thần nhìn thấu bạn.

]
Lại là nhập vai NPC? Còn tránh né thần linh trong khi nhiệm vụ chính lại cần gặp thần linh? Kinh Thế còn chẳng biết mình nên làm gì bây giờ.

Ánh mắt của hắn hướng về phía dưới trong khi hai tay vẫn gồng sức bám lấy thanh thép.

Mặt đất ở sâu bên dưới lầy lội bùn đất, rải rác vô số mảnh vỡ xi măng và cột thép.

Không cẩn thận rơi trúng chắc chắn sẽ bị xuyên thủng.
Sự im lặng bị phá vỡ khi có người cất tiếng
: “Ngươi không định xuống đất trước à, con mồi?”
Kinh Thế ngẩng đầu lên với linh cảm không lành.
Thiếu niên tóc nâu ngồi xổm trên thanh kim loại lớn mà hắn bám vào, đôi mắt tròn xoe nhìn xuống.
: “Cậu theo tôi vào tận trong này?” Kinh Thế không giấu giếm vẻ nghi ngờ trên khuôn mặt.
Mephisto im lặng và tránh ánh mắt của hắn, cố gắng hết sức lảng qua vấn đề khác: “Cần ta giúp một tay không?”
: “À, tôi nghĩ là tôi tự…”
Kinh Thế còn chưa nói hết câu, đối phương đã gỡ hai tay hắn ra rồi đẩy xuống.
Kinh Thế: “…”!!!
Mephisto triệu hồi lưỡi hái lớn, nhảy lên nó lướt xuống dưới với tốc độ nhanh chóng.

Khí đen tức tốc tụ tập lại, chạy thành vòng tròn dưới chân.
Một người đứng trên lưỡi hái lơ lửng gần mặt đất trong khi người kia đang rơi xuống từ trên cao.
Gió nổi lên.

Những tia khí đen đan chéo vào nhau, đỡ lấy Kinh Thế một cách êm ái.

Thả hắn vừa vặn rơi vào trong tay Mephisto.
Thể lực của thiếu niên tốt đến đáng sợ, dùng một tay đỡ người cao hơn mình mà thần sắc cũng không đổi.
Kinh Thế không có thời gian để tiếp tục cảm nhận loại khó xử này.

Khu livestream mở ra, khán giả đổ xô vào phòng phát sóng của hai người đều kinh ngạc không thôi.

Số lượng fan đông đảo của Mephisto xông lên trước:
[ Á á á!!! Là tổ tông nhà tôi kìa! Sao ẻm lại ở cùng phó bản với chồng mới của tôi vậy?! ]
[ Tổ tông hôm nay vẫn đáng yêu ghê gớm.

Mẹ nó ai đây? Mục tiêu mới à?!!! ]
[ Mặt cũng đẹp đấy, đúng kiểu đối tượng của tổ tông rồi.

Nhưng cái kiểu đối xử dịu dàng này là sao hả??? Vô lý vừa phải thôi cho người ta còn tin.

]
[ Không phải người mới nổi ở Vực Thẳm đây sao??? *Sốc ngu toàn thân* ]
[ Đúng mặt hàng đấy rồi, cơ mà đẹp trai phết.

Tham Khảo Thêm:  Chương 6

Anh trai nghĩ sao về việc tới cục dân chính với em? ]
Trong khi fan ở phòng livestream của Kinh Thế thì trầm ổn hơn nhiều:
[…!]
[ Ồ, thư ký Kinh lại thay sếp mới hả? ]
[ Tới nữa rồi đó.

]
[ Cuối cùng cũng hiểu lý do bản thân sa cơ lỡ vận.

Là tôi không đủ chuyên nghiệp để nhảy việc linh hoạt như anh Kinh.

]
Hai người an toàn chạm đất.

Mephisto chốc chốc lại liếc trộm Kinh Thế.

Người nọ lạnh lùng đứng thẳng dậy, quay đầu lại.

Vẻ mặt khó lường nhìn chằm chằm Mephisto vài giây
: “Hợp đồng giữa chúng ta đã kết thúc, cậu còn theo tôi làm gì.

Hiện tại ở đây chúng ta là phe ngoại lai, quá nguy hiểm.”
Thiếu niên nhìn chòng chọc vào hắn: “Ta thích viên kẹo đó.”
: “Hả…?” Kinh Thế lại bắt đầu có cảm giác không lành.
Mephisto vừa nghiêng đầu vừa bắt đầu nói với giọng nghiêm túc: “Ta sẽ bảo vệ ngươi không bị thương qua phó bản này.

Sau đó ngươi vẫn sẽ là con mồi của ta.”
Giọng cậu ta tràn ngập sự quyết đoán và chắc chắn.
Kinh Thế: “…”
Có thể hiểu là cậu ta định bám theo mình ngay cả khi kết thúc phó bản.
Điều này nghe thật kinh khủng.
Nhỡ Dung Ly hay Micae biết thì mình chết chắc.
Biểu cảm của Kinh Thế trở nên nghiêm trọng.

Hắn dường như có thể cảm nhận một cơn đau âm ỉ bên trong đầu.
Kinh Thế quyết định để lời của Mephisto trôi từ tai này sang tai kia.
Thiếu niên vẫn theo sát hắn, một tấc không rời.

Sau khi im lặng vài giây, giọng điệu có chút kỳ quái: “Thế…!Kẻ hãm hại ngươi là người nào?”
Kinh Thế không nói tiếng nào, tập trung quan sát xung quanh.

Vừa thăm dò bối cảnh vừa kiểm soát chặt chẽ mọi nguy cơ có thể phát sinh.
Mephisto dành một chút thời gian để nhìn chằm chằm vào hắn: “Ngươi đang lơ ta à?”
Kinh Thế im lặng.

Tâm lý đấu tranh gay gắt trước khi tuyệt vọng vuốt mặt một cái: “Không có.

Chỉ là đang suy nghĩ thôi.”
: “Muốn hại tôi.

Hẳn là người của Ám Sát.”
Thiếu niên xoay người và di chuyển: “Đám thỏ con của Ám Sát cũng chỉ được cái mã ngoài.

Còn thực lực tổng quan xếp vào loại trung bình.”
: “Yên tâm đi.” Nụ cười của Mephisto thậm chí càng lớn hơn: “Ta rất mạnh.”
Kinh Thế cảm thấy mình cần té ngay bây giờ.
Gió lạnh cùng sương giá cuốn qua.

Một tiếng trống nảy lên, từ phương xa dội lại.

Quanh quẩn trong dải đất trống giữa đám cây cối thưa thớt, sau đó truyền đi khắp bốn phương tám hướng.
Kinh Thế và Mephisto ăn ý chuyển hướng, nhắm vào nơi phát ra tiếng động mà đi.

: “Thân phận của cậu thế nào?” Kinh Thế tùy tiện hỏi.
Thiếu niên dùng tay xoa mặt: “Xem ra kẻ ngoại lai như chúng ta đều bị phân vào NPC rồi nhỉ?”
Hai người trao đổi thân phận.

Mephisto biểu cảm bối rối: “Kẻ báng bổ ấy à? Nghe như kẻ thù của cả thế giới ấy.

Không hợp với kiểu yếu đuối như ngươi tí nào.”
: “Của ta là Đọa thiên sứ, thiết lập không quá phức tạp.

Nhiệm vụ chính và phụ tuyến đều giống ngươi.”
Thiên sứ cơ đấy.

Có thể tùy ý phô diễn sức mạnh, được kính ngưỡng, thân phận này tuyệt đối an toàn.

Cách biệt vạn dặm với dân thường như hắn.

Đã không tin thần còn ép người ta đi nhìn thần, sợ là muốn sớm bị đánh chết.
Rời khỏi khu vực đổ nát, hai người tiến vào thành phố trước khi trời tối.

Qua vài phút, trên con đường dần dần truyền đến tiếng người ồn ào.
Kinh Thế vô cùng thận trọng đi dịch vào lề đường, trong khi Mephisto cảnh giác ngóng cổ ra trước thăm dò.
Tiếng trống dồn dập chồng lên nhau, hết lượt này đến lượt khác.

Loáng thoáng có tiếng nói ầm ĩ lọt vào tai.

Một đám đông nam nữ già trẻ trộn lẫn diễu hành ngang qua.

Tất cả họ đều đang đan chặt hai tay trước ngực, lẩm bẩm cầu nguyện.
Với mục đích thăm dò phó bản, hai người Kinh Thế cẩn thận trà trộn vào sau cùng đám đông.

Tham Khảo Thêm:  Chương 245: C245: Có gì mà không hay

Hai tay đan vào nhau để trước ngực, bắt chước bộ dạng cúi đầu thành kính của họ.
Hơn trăm người gấp rút đi đường, hướng thẳng về một phía.

Cách một đoạn, sẽ lại có thêm người hoặc nhóm nhỏ nào đó gia nhập vào.

Nhân số mỗi lúc một đông.
Đó là một tòa giáo đường lớn cách không xa trung tâm thành phố.

Khắp nơi đều tràn ngập hơi thở tôn giáo nồng đậm.
Ánh mắt Kinh Thế đảo qua gác chuông và những tháp nhọn đâm lên của khối kiến trúc đồ sộ kia.

Những cột đá cẩm thạch nối tiếp nhau, hai bên đều có cửa ngách.

Cách một đoạn sẽ có một hình vẽ hoặc hoa văn điêu khắc hình mặt trăng.

Cảm giác vừa xa xưa vừa mới mẻ.

Thời điểm bước qua cổng, hắn cảm nhận được một đôi mắt đang nhìn chòng chọc vào mình.

Một loại ánh mắt rất kỳ lạ, giống như đang đánh giá một vật bài trí.
Kinh Thế cố gắng lờ đi cảm giác bị theo dõi, bình tĩnh bước tiếp.
Bên trong giáo đường đã phủ kín tín đồ, thế nhưng số lượng tràn vào vẫn không ngừng tăng lên.

Tiếng cầu nguyện nối tiếp nhau vang lên rất khẽ.
Kinh Thế đang định tùy tiện tìm một chỗ gần cửa đứng quan sát, bả vai liền bị Mephisto vươn tay kéo về.
: “Là người của Sứ giả.”
Tầm mắt Kinh Thế lướt qua một nhóm vóc người rắn chắc đeo mặt nạ bạc che nửa mặt trên.

Đi giữa là một người khoác áo choàng trắng.

Nhìn từ mặt nghiêng chỉ có thể thấy quai hàm cùng chóp mũi tuấn tú đầy mỹ cảm.
Sứ giả của Thần.

Công hội tồn tại như một tổ chức tôn giáo trên Vực Thẳm trong một thời gian dài.

Chuyên gia thâm nhập vào các phó bản liên quan đến tín ngưỡng tôn giáo.

Từng có liên hệ với Ám Sát nhưng vì nguyên nhân nào đó mà tách ra.
: “Một đám điên.” Mephisto thầm giễu cợt trong lúc quan sát.
Kinh Thế không nghĩ nhiều về chuyện này, hắn kéo thiếu niên cùng mình nép vào góc khuất hơn.

Bọn họ ngẩng đầu nhìn xuyên qua dòng người, loáng thoáng thấy được vài cảnh tượng.
Đứng ở trên bục cao là một quý ngài trung niên mặc áo dài đen.

Vòng cổ mặt trăng khuyết đeo trước ngực, đôi con ngươi màu nâu tỏa sáng và ánh lên vẻ tinh anh.

Vẻ mặt cực kỳ cuồng nhiệt.
: “Nữ thần Mặt trăng sẽ cứu rỗi chúng ta.

Ánh trăng thần thánh sẽ gột sạch tội lỗi của chúng ta.”
Đúng vậy, ông ta đang truyền đạo.

Có vẻ như vị thần được thờ phụng ở nơi này là Nữ thần Mặt trăng.
: “Nữ thần kính mến, ngài là truyền thuyết không bao giờ kết thúc, ngài là đấng toàn trí toàn năng.”
: “Xin hãy nhận lấy lễ vật từ những tín đồ nhỏ bé tầm thường của ngài.”
Dứt lời, ông ta giật lấy mặt vòng cổ trăng khuyết đang đeo rồi đột ngột lao xuống.

Đâm thẳng vào yết hầu của một người phụ nữ trong đám đông.

Máu tươi phun ra như vòi nước hở van.

Người nọ ngã xuống chết ngay tại chỗ, không một tiếng rên.

Biểu cảm còn đọng lại trên mặt là sự thỏa mãn kỳ lạ, như vừa được giải thoát.
Người xung quanh xem nó như là việc rất bình thường, thậm chí còn tỏ ra vô cùng ngưỡng mộ người phụ nữ đã chết kia.
Kinh Thế đứng sững bất động trong một chốc vì quá kinh ngạc.

Bấy giờ hắn mới để ý, dưới chân đám đông dẫn dầu đoàn tín đồ, còn vài người cũng trong tình trạng y hệt.

Thấm đẫm máu đỏ nằm dài trên đất.
Hai người khoác áo choàng dài màu đen phủ kín thân.

Chiếc mũ rộng vành màu đen và mặt nạ hình mỏ chim, mặt nạ của bác sĩ dịch hạch.
Dù sao thì nhìn qua trông cũng rất kinh dị.
Bọn họ khênh những chiếc cáng chở những người bị thương hoặc các bộ phận cơ thể người bị tách rời ra khỏi giáo đường, lên một chiếc xe bán tải đen và rời đi.
Buổi lễ cũng đã đi tới hồi kết.

Tham Khảo Thêm:  Chương 33

Người đàn ông cả người dính máu, hai tay chắp trước ngực buông ra, vươn lên cao và hét lên
: “Ca ngợi Nữ thần!”
: “Ca ngợi Nữ thần!!!” Đám đông đồng thanh hô, hai tay vươn cao lên trời.
Người trong giáo đường dần dần tản đi.

Nhưng vẫn còn một lượng lớn ở lại tỏ lòng kính ngưỡng bằng cách ngồi trên băng ghế và cầu nguyện.
Kinh Thế cùng Mephisto giả bộ đi loanh quanh, hỏi thăm thêm tin tức về Nữ thần cũng như các tôn giáo khác.

Đồng thời tận lực tránh mặt công hội Sứ giả.

Sau nửa tiếng, hai người chọn một góc tương đối hẻo lánh hợp lại.

Nghỉ ngơi một lát rồi bắt đầu sửa sang và tổng kết lại.
Mephisto nhìn ngó dáo dác về phía mấy người đeo mặt nạ đã đi xa
: “Tại sao ta cũng phải trốn đám cuồng tín đó chứ? Mấy tên ấy yếu mà.”
: “Vậy đây là toàn bộ thông tin thu được.” Kinh Thế nhún vai và không trả lời câu hỏi của thiếu niên.
Phòng livestream của Kinh Thế:
[…!]
[ Déjà vu thế nhỉ? Ủa sao anh Kinh lơ tổ tông thuận miệng ghê? ]
[ Một ngày mà tổ tông nhà tôi bị bơ hai lần luôn, thêm một lần nữa không biết sẽ thế nào nữa.

]
[ Anh Kinh, anh đang tự thao túng tâm lý chính mình hả? ]
[ Lảng tránh người ta dễ sợ kìa.

Anh Kinh sợ tổ tông phải không? Nói ừ một tiếng chúng tôi sẽ giải cứu anh ngay và luôn.

]
Thành phố khổng lồ này tôn thờ ba vị thần linh cùng với loài Rồng.

Xem như chia thành bốn trận doanh.

Thần Mặt trời, Nữ thần Mặt trăng, Tử thần và Rồng.
Hiểu biết của những tín đồ Mặt trăng với các tôn giáo khác rất ít.

Thậm chí có người không nói gì đến nó, không biết tí gì về nó, và trước đây cũng chưa bao giờ nhìn thấy nó.

Với những tín đồ lâu năm hoặc có chức vụ trong nhà thờ, bọn họ tỏ ra là mình có ấn tượng vô cùng tiêu cực đối với ba phái còn lại.
: “Thật sự là kinh tởm và bện.h hoạn.” Kinh Thế vừa nhớ vừa lặp lại biểu cảm khiếp sợ dường như đã tới mức cùng cực của người gác cổng giáo đường: “Bọn thờ rồng ấy là quỷ.

Chúng đắm mình trong sự giàu có thối nát.

Chúng tôi được căn dặn là phải lẩn tránh chúng như tránh bệnh dịch vậy.”
Mephisto cũng nói ra thông tin mình thu được, dưới góc nhìn của các tín đồ Mặt Trăng
: “Thánh điện Mặt trời là nơi hội tụ của những kẻ điên và phần tử nguy hiểm.

Còn Điện Tử Thần là nghĩa địa một đi không trở về.”
: “Xem ra bốn trận doanh trong phó bản này đối địch lẫn nhau.” Kinh Thế đổi tư thế sao cho thoải mái hơn.
: “Ngoài ra, không cần quá tin lời của bất kỳ ai.

Ở đây, cần giữ vững lập trường kiên định của mình.”
Mephisto: “À đúng rồi, có cái này…”
Ngay lúc đó, một thanh âm tao nhã mà bí ẩn vang lên
: “Thảo luận bất cứ điều gì trong giáo đường mặt trăng, đều sẽ bị Nữ thần nghe thấy đấy.”
Hai người không khỏi liếc mắt nhìn qua.
Đó là một chàng trai trẻ tướng mạo xuất chúng với mái tóc đen ngắn.

Dáng người mảnh dẻ thon dài, ăn mặc sơ mi đen gọn gàng sạch sẽ.
Rõ ràng, người nọ không phải một người đơn giản.

Ngoại hình kiểu này thì chắc chắn không phải người qua đường.

Bét nhất cũng phải là NPC có cốt truyện.

Kinh Thế bắt đầu tự hỏi phải chăng nhân vật ngẫu nhiên vừa xuất hiện này đang che giấu thân phận gì đó?
: “Anh là…?” Mephisto bộ dáng cực kỳ bình tĩnh, không chút gợn sóng liếc mắt.
Gương mặt người đối diện mang theo nụ cười, là điệu cười khiến người khác vừa gặp đã nảy sinh cảm giác thân thiết.
: “Xin lỗi vì đã xen vào cuộc trò chuyện mà chưa giới thiệu.”
: “Tôi là một bác sĩ, Âu Dương.”
: “Nam Cung Mộ Dung Hiên Viên Ngạo Thiên?” Mephisto sửng sốt.
: “…!Là Âu Dương thôi.”
_.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.