Trên đỉnh núi Thiên Hỏa này do nguyên nhân đặc thù mà phạm vi năm mươi dặm không một ngọn cỏ nào có thể sinh sống. Những khu vực khác đều đa số là diện tích núi rừng, đại thụ chọc trời, trùng điệp thành rừng.
Trong đó có một khe sơn cốc hoa cỏ nở rộ, cốc đó chính là lãnh thổ của bầy yêu thú Thiết Tí Ma Viên, bình thường hiếm có ai dám liều lĩnh đến gần.
Thiết Tí Ma Viên vốn là yêu thú Tiên Thiên tứ khiếu, số lượng rất đông, đạt đến hai ba trăm con.
Trong đó có những con Ma Viên Vương sánh ngang với Tiên Thiên lục khiếu, tính tình nóng nảy, thực lực hung hãn, lại càng không có ai dám chọc vào chúng.
Thế nhưng lúc này bên ngoài sơn cốc.
Advertisement
Một đám võ giả cẩn thận tụ tập lại với nhau ở đây, nếu như Lâm Nhất có mặt ở đó thì chắc chắn có thể nhận ra mấy người dẫn đầu trong đó.
Đại hán Mạc Bình trên gương mặt vuông chữ điền có vết sẹo lớn và cả Lưu đà chủ của phân đà Kim Diễm Tông, đằng sau toàn bộ đều là thành viên trong phân đà, số lượng cũng không ít, cỡ khoảng năm sáu trăm người.
Nhưng người cầm đầu chân chính không phải là hai người này.
Mạc Bình và Lưu đà chủ phải cúi đầu khom lưng, vô cùng cung kích với một thanh niên phong thần tuấn lãng, mặc trường bào kim tuyến bên cạnh.
Advertisement
“Lưu đà chủ, ông chắc chắn Long Vân quả ở trong sơn cốc này chứ?”
Trên gương mặt tuấn lãng của người thanh niên lộ ra vẻ ngưng trọng, lên tiếng xác nhận lại.
“Thuộc hạ tuyệt đối không dám nói dối, sau khi mấy người trong phân đà mạo hiểm liều chết vào bên trong mới phát hiện ra bên trong sơn cốc này quả thực có Long Vân quả. Chỉ là bầy Thiết Tí Ma Viên này thực sự rất khó dây vào, với thực lực của chúng tôi không thể thay Mai huynh đệ hái xuống được”.
Lưu đà chủ vội vàng trả lời, không dám chậm trễ, áp lực nặng như núi đè.
Mặc dù ông ta thân là đà chủ phân đà, nhưng so với đệ tử nội môn của bản tông thì thân phận không cao hơn bao nhiêu.
Huống chi vị Mai huynh đệ trước mắt đây, Mai Tử Họa chính là đệ tử chân truyền hàng đầu của Kim Diễm Tông, tuổi tác còn trẻ, chỉ khoảng mười mấy tuổi mà tu vi đã đạt đến Tiên Thiên ngũ khiếu.
Chính là bất thế kỳ tài duy nhất tu luyện được Kim Diễm Quyết đến tầng thứ ba trước hai mươi tuổi trong hàng trăm năm nay của Kim Diễm Tông.
Cả tông môn đều gửi gắm kỳ vọng ở hắn ta rất cao.
Thậm chí rất có thể vị trí tông chủ đời tiếp theo sẽ chính là Mai Tử Họa!
Lưu đà chủ cho dù có gan lớn bằng trời cũng không dám bất kính trước mặt người này, chỉ có thể tận tâm hầu hạ.
“Huynh đệ, dựa trên sách cổ ghi chép lại, bầy đàn Thiết Tí Ma Viên này có truyền thống coi Long Vân quả là thánh quả truyền thừa, mỗi đời Ma Viên Vương mới lên đều sẽ nuốt Long Vân quả để gia tăng thực lực, thống lĩnh bầy đàn…”
Mấy người đệ tử bản tông đứng sau lưng Mai Tử Họa cũng cùng mặc trường bào kim tuyến giống hắn ta, trong đó có một người lên tiếng nói.
“Vậy xem ra chắc không sai rồi, tìm được Long Vân quả coi như lập được đại công, ta cũng không mong chờ các ngươi thật sự giúp ta lấy được nó”.
Thần sắc Mai Tử Họa lạnh nhạt, thoải mái nhẹ nhàng nói một câu, khiến Lưu đà chủ và Mạc Bình đều vui sướng không thôi.
Công lớn, hiển nhiên sau chuyện này sẽ không thiếu phần thưởng cho hai người bọn họ.
“Cảm ơn Mai huynh đệ”.
Mai Tử Họa xua tay, rồi tập hợp mấy sư đệ của mình tới tụ lại một chỗ bàn bạc đối sách.
Mạc Bình nói thầm với Lưu đà chủ: “Đà chủ, mấy người này giải quyết được Thiết Tí Ma Viên không? Bên trong có đến hai ba trăm con Thiết Tí Ma Viên đó, ngài không biết chứ đám Thiết Tí Ma Viên này cực kỳ khó chơi, phòng ngự mạnh mẽ, công kích hung hãn, thân pháp còn linh hoạt hơn so với chúng ta… càng chưa nhắc đến còn có Ma Viên Vương”.
Sắc mặt Lưu đà chủ hơi thay đổi, vội vàng ra hiệu cấm nói: “Suỵt! Nhỏ tiếng thôi, đừng để Mai huynh đệ nghe thấy. Ngươi yên tâm đi, đệ tử bản tông kiến thức sâu rộng hơn chúng ta nhiều, thủ đoạn cũng cực nhiều. Người nhìn mấy người này đi, mặc dù tu vi chỉ là Tiên Thiên tứ khiếu, nhưng khí tức đều mạnh hơn chúng ta!”
“Việc này thì không sai”.
Ánh mắt Mạc Bình nóng rực nhìn về phía mấy đệ tử bản tông, Mai Tử Họa thì thôi không cần nhắc đến, đây là kỳ tài được tông môn toàn lực bồi dưỡng.
Mấy đệ tử tinh anh còn lại khí tức trên người ai ai cũng đều mạnh hơn hắn ta nhiều.
Hắn ta rất rõ, đối phương tu luyện Kim Diễm Quyết mới có thể có được khí tức cô đọng hùng hậu như vậy.
Đáng tiếc… thành viên phân đà chỉ có thể coi như là thế lực vòng ngoài của Kim Diễm Tông mà thôi.
Muốn tu luyện được công pháp bản tông trừ khi lập được công lao cực lớn thì may ra mới có được chút khả năng nhỏ nhoi.
“Không ngờ lại có cả một tộc đàn Thiết Tí Ma Viên, cũng may chúng ta có chuẩn bị trước”.
“Thực lực của Ma Viên Vương ước chừng tương đương với Tiên Thiên lục khiếu, thậm chí còn mạnh hơn chút. Có điều cũng chỉ đến mức vậy mà thôi, uy hiếp lớn nhất vẫn là hai trăm con Thiết Tí Ma Viên kia, số lượng quá đông”.
“Huynh đệ, chúng ta đem theo Ngũ Độc phấn, Sát Nhân Hương, Nhiễu Hồn Đan và Mê Hương Tán, không biết dùng loại nào để đối phó với đám Thiết Tí Ma Viên này thì tốt”.
Mã Tử Họa có chút đăm chiêu, trầm giọng nói: “Thiết Tí Ma Viên kháng độc cực cao, Ngũ Độc Phấn rõ ràng không có tác dụng, Nhiễu Hồn Đan và Mê Hương Tán khuếch tán trên diện tích quá nhỏ, số lượng bị ảnh hưởng có hạn, Sát Nhân Hương cũng không chắc có tác dụng hay không, thật sự phù hợp nhất là…”
Dừng lại một lát, Mai Tử Họa đưa ra quyết định, ánh mắt lóe lên vẻ ngoan lệ, nhẹ giọng nói: “Dùng Sát Nhân Hương trước thử xem”.
Một vị sư đệ lấy ra một cây tử hương dài nhỏ.
Mai Tử Họa vẫy tay, Lưu đà chủ và Mạc Bình vội vàng chạy tới.
“Vật này gọi là Sát Nhân Hương, hai người có biết không?”
Mạc Bình còn đỡ, Lưu đà chủ vừa nghe vậy sắc mặt khẽ thay đổi, Sát Nhân Hương này là vật kỳ độc. Một khi đốt cháy, người ngửi phải mùi hương sẽ lập tức rơi vào trạng thái điên loạn, trở nên hiếu chiến thị sát, không thể kiểm soát việc giết người.
Nhưng Thiết Tí Ma Viên liệu có trúng Sát Nhân Hương hay không thì vẫn chưa nói rõ được.
“Thuộc hạ biết”.
Lưu đà chủ thành thật trả lời.
“Rất tốt, ngươi chọn một người, vào trong cốc đốt hương này lên”.
Lưu đà chủ nghe vậy thì khẽ biến sắc, một khi vào trong cốc đốt hương thì người đốt hương chắc chắn sẽ phải chết.