Người của Thanh Diệp đã tiến hành biên tập lại những tư liệu tìm được rất cẩn thận, dựa theo thứ tự thời gian mà sắp xếp các sự kiện phát sinh trên đường Quảng Nguyên.
Mốc thời gian về vụ động đất truyền ầm ầm trên mạng được đề cập đầu tiên nhưng lại là một thông tin bịa đặt. Núi Thái An nằm trên đường Quảng Nguyên chưa từng xảy ra động đất. Còn thôn dân ở trong núi Thái An, ngay từ thời vương triều phong kiến cũng đã theo một phòng trào di cư tổng thể tại địa phương, đồng loạt chuyển đến một vùng đất rộng người thưa ở Tây Bắc. Theo đà phát triển suốt mấy trăm năm sau đó, nơi đây đã lần nữa xuất hiện thôn xóm, thành thị. Có điều cư dân mới không di chuyển vào trong núi Thái An, cùng lắm thì họ chỉ ở dưới chân núi.
Quốc lộ Quảng Nguyên được hoàn thành vào năm 2000, mục đích là vì tài nguyên tự nhiên trên núi Thái An. Thảm thực vật trên núi Thái An rậm rạp, có rất nhiều cây cổ thụ cao lớn. Năm 2000 hoàn thành đường Quảng Nguyên, để phục vụ vận chuyển lâm sản khai thác được trên núi. Địa phương quyết định vừa đốn cây chặt rừng, vừa trồng lại cây mới, nhằm hình thành rừng nhân tạo và rừng thứ sinh. Những công việc này ban đầu đều rất thuận lợi. Mãi đến tháng 7 năm 2002, xưởng chế biến gỗ núi Thái An xảy ra hỏa hoạn, mới khiến xưởng này lâm thời đóng cửa.
Vụ án khá phức tạp, công tác khám nghiệm hiện trường và đền bù sau vụ việc mất không ít thời gian. Đến lúc mọi việc kết thúc, thì thời gian đã đến cuối tháng 12 năm 2004. Bấy giờ, hội đồng lãnh đạo của thành phố Tùy Ninh cũng đã đổi một loạt thành viên. Chính quyền tỉnh thành phố cũng đã trải qua một đợt bầu cử mới, người đứng đầu thay đổi dẫn đến kế hoạch phát triển thành phố bấy giờ cũng phát sinh thay đổi. Bên trên quyết định nối liền Tùy Ninh và Mạnh Hương – vốn cách nhau một ngọn núi lại với nhau, đồng thời xây dựng một khu công nghiệp công nghệ cao ở vùng ven thành phố, gắn kết mấy thành phố thành một khối. Đường Quảng Nguyên được nối dài, đường hầm quốc lộ Quảng Nguyên được khởi công, xưởng chế biến gỗ ngày xưa bị đóng cửa.
Tôi cứ tưởng vụ cháy của xưởng gỗ là nguồn cơn của tất cả, nhưng thật bất ngờ, trong thời gian nối dài quốc lộ Quảng Nguyên, xây dựng đường hầm không hề phát sinh bất kì một vụ án mạng nào. Mãi đến năm 2007, đường Quảng Nguyên thông xe trở lại, tất cả vẫn bình yên.
Vấn đề duy nhất chính là quá trình thiết kế khu công nghệ cao không được thuận lợi, rầm rộ được một thời gian, nhưng vẫn chưa được hoàn thành. Quốc lộ Quảng Nguyên không được nườm nượp xe cộ qua lại như dự tính ban đầu, trái lại còn khá là vắng vẻ.
Vụ án mạng đầu tiên xảy ra vào ngày 14 tháng 2 năm 2009, lễ Tình nhân và cũng là ngày mùng hai Tết nguyên đán của năm đó. Lưu lượng khách về quê ăn Tết đã giảm thiểu, khắp nơi trong cả nước, nhà nào cũng đang vui vẻ đón Tết. Ban ngày, ngày 14 tháng 2, thành phố Tùy Ninh nhận được một cuộc gọi báo cảnh sát, trình bày bản thân đang gặp tai nạn giao thông trên đường Quảng Nguyên, cần được cứu trợ. Cảnh sát sau đó đã chạy ngay đến hiện trường nhưng chẳng tìm được gì, hoàn toàn không tìm ra chiếc xe gặp nạn. Lúc cảnh sát liên lạc lại với người đó, thì điện thoại đã tắt nguồn. Đến ngày 18 tháng 2, bên Mạnh Hương nhận được cuộc gọi báo cảnh sát, báo tin người nhà mình mất tích. Người báo cảnh sát tự trình bày, em trai mình từ xứ xa về quê ăn Tết, nhưng gặp tắc đường lớn, không về kịp trước đêm giao thừa. Tối ngày 13 tháng 2, hai bên còn điện thoại nói chuyện, người em báo đã đến thành phố Tùy Ninh. Sau đó thì bặt vô âm tín. Họ đã đi tìm mấy ngày trời vẫn chưa tìm được người em, nên mới báo cảnh sát.
Cuộc gọi này được ghép nối với cuộc gọi báo cảnh sát bên Tùy Ninh vào ngày 14 tháng 2. Sau khi cảnh sát hai bên làm việc với nhau, qua điều tra đã xác định, người gọi điện trước chính là em trai của người gọi điện sau. Họ bèn mở cuộc tìm kiếm lần nữa, đồng thời mở rộng phạm vi, núi Thái An cũng được đưa vào ra soát. Kết quả là tại một cụm rừng trong núi, đã tìm được một chiếc xe bị nén đến biến hình và thi thể của người tài xế trong xe.
Không ai hiểu được tại sao người tài xế này lại lái xe chạy vào trong rừng. Hiện trường không hề có vết bánh xe, chiếc xe hệt như giữa hư không xuất hiện trong rừng. Nhưng trên xe đích xác là có tổn hoại do va chạm.
Vụ án này cuối cùng cũng đành bỏ ngỏ, quy kết đơn giản thành tai nạn giao thông.
Nam Cung Diệu đã tìm được hình ảnh khám nghiệm hiện trường lúc bấy giờ. Trên hình, chiếc xe van cong queo méo mó, bị kẹt cứng giữa bốn năm gốc cây, mỗi thân cây đều phải là người trưởng thành dang hết vòng tay ra ôm mới hết, trong rừng không có bất kì khoảng trống nào đủ để chiếc xe chạy vào. Ô kính chắn gió trên xe bị vỡ nát, trên người tài xế đang cắm rất nhiều mảnh kính vỡ và cành cây, đầu vỡ máu chảy, một con mắt bị nhánh cây chọc vào, tình trạng tử vong vô cùng thê thảm.
Hình ảnh về đường Quảng Nguyên không nhiều, chỉ có mấy tấm chụp được trong lần thông xe đầu tiên và lần thông xe sau khi nối dài sau đó. So với mấy tấm ảnh này, thì trên tấm ảnh hiện trường tai nạn, có thêm một lớp âm khí lờ mờ.
Trên đường Quảng Nguyên, tôi vẫn chưa gặp hồn ma của người tài xế này, có lẽ anh ta vẫn chưa biến thành ma, cũng có thể là trong giấc mơ, tôi chỉ đi theo Trịnh Ma Thiên quẩn quanh trên đường, chưa đi vào trong núi Thái An.
Bên dưới vụ án này, Nam Cung Diệu còn đính kèm một tấm bản đồ.
Địa điểm xảy ra tai nạn nằm ngay bên trên đường hầm.
Vụ án mạng thứ hai xảy ra vào ngay 14 tháng 3 năm 2009, vừa đúng một tháng sau. Thời gian là hơn 11 giờ đêm, cũng bắt đầu bằng một cuộc điện thoại báo cảnh sát. Người gọi điện trình bày mình gặp phải sụt lở trong đường hầm trên quốc lộ Quảng Nguyên, mức độ sụt lở không nghiêm trọng lắm, có điều nóc đường hầm có thứ gì đó rơi xuống, đập vào đầu xe của anh ta. Xe của anh ta bị hỏng, không thể chạy được.
Cảnh sát thành phố Tùy Ninh nhận được tin báo, lập tức cử đội cứu nạn và xe thi công đến đường hầm kiểm tra. Lần này không phải về tay không, chỉ có điều sau khi họ đến nơi thì nhận thấy người báo cảnh sát đã chết. Miếng bê tông từ trên trời rơi xuống không phải đập lên đầu xe mà là đập lên nóc xe của anh ta, đè chết tài xế ngay tại chỗ.
Ban đầu cảnh sát cứ ngỡ mình tìm nhầm xe, sau đó còn nghi ngờ người khác báo cảnh sát, nhưng hai nghi ngờ này đã nhanh chóng bị loại trừ. Họ đổi hướng, kiểm tra kĩ lưỡng tình trạng của đường hầm. Nhưng toàn bộ đường hầm chỉ có một mảng tường bị bong tróc và đơn thuần chỉ là sự cố, không hề có dấu vết do con người tạo ra.
Sự kiện này cũng đi vào ngõ cụt, không một ai biết được sự thật là gì.
Tôi cẩn thận quan sát tấm ảnh hiện trường của vụ việc, cũng có một lớp âm khí, nhưng đậm hơn lần trước.
Có lẽ cũng bắt đầu từ đây, quốc lộ Quảng Nguyên đã có thêm một số truyền thuyết, sau khi được người ta thêm mắm dặm muối, thì càng ngày càng ly kì hơn.
Sự kiện thứ ba cũng phát sinh trong giai đoạn này, vẫn là đúng một tháng sau. Ngày 14 tháng 4 năm 2009, trên đường Quảng Nguyên có người gọi điện báo cảnh sát, trình bày mình bắt gặp một chiếc xe du lịch đang nằm giữa đường, bên trong chở đầy những bộ xương người. Sau khi cảnh sát chạy đến nơi, đã tìm ra chiếc xe như người kia mô tả.
Trên hình, một chiếc xe van cũ nát với sáu bộ xương ngồi bên trong, trên ghế tài và ghế phụ mỗi ghế một bộ, băng giữa ba bộ, băng sau cùng đã bị tháo bỏ, chỉ có một chiếc ghế đẩu và mấy chiếc túi vải. Và trên ghế cũng có một bộ xương ngồi trên ấy.
Cảnh sát chỉ có thể đưa ra phán đoán là nhóm này chắc đã chết cách đây hai ba năm. Thân phận của họ thì không thể tra được. Trong túi vải và các vật phẩm tùy thân của các bộ xương, cảnh sát tìm được ma túy và dao găm, từ đó đã có thể đoán ra thân phận của sáu người này.
Qua tấm ảnh này, tôi rất chắc chắn mấy bộ xương này chính là mấy bộ xương mà tôi đã gặp trong cảnh mộng. Tôi không biết họ đã gặp phải chuyện gì, nhưng từ trên hình tôi nhìn thấy âm khí đã nhiều hơn.
Âm khí trong tấm ảnh này đã có thêm vài nét đặc sắc, khiến người ta có cảm tưởng đang nhìn thấy phong cảnh núi rừng đầy quỷ dị.
Bên dưới sự kiện này có thêm phần chú thích của nhóm Thanh Diệp. Theo suy đoán của họ, có thể vụ việc của nhóm 6 người này mới là vụ án mạng sớm nhất trên đường Quảng Nguyên, có điều lúc được phát hiện thì đã trôi qua mấy năm rồi. Còn thân phận của họ thì cũng chưa thể khảo chứng.
Tôi thở hắt ra một hơi, xem tiếp sự kiện thứ tư. Vẫn là ngày 14 tháng tiếp theo, được phát hiện chỉ có một cái xác bị xe hơi cán nát. Nhưng người chết không phải chết do ngoại thương, mà do đói. Người chết là một người vô gia cư, không bà con thân thích, không tài sản đất đai, thi thể được đưa ngay đến nhà hỏa táng, hỏa thiêu và được an táng trong nghĩa trang.
Kể từ đây, quốc lộ Quảng Nguyên bị đồn là cực kì tà quái, người địa phương không chịu đi con đường này nữa. Công trình tu sửa tuyến đường này của chính quyền cũng trở thành công cốc.
Sự kiện cô nhân viên trực tổng đài xảy ra vào tháng 5 năm 2010, nhưng không phải ngày 14 mà là ngày 30. Diễn biến của sự tình cũng tương tự như lời đồn trên mạng.
Chỉ có điều, trên mạng không nhắc đến, trong quá trình tìm kiếm, cảnh sát không chỉ tìm thấy thi thể của nhân viên trực tổng đài, mà còn tìm thấy hiện trường tai nạn của tám chiếc xe khác.