Không lâu sau khi đám Lý Phong trở về Đông Hải, hội quán Kim Đao đã đóng cửa.
Quả là một tin sốc!
Thế giới ngầm vững trãi hơn 20 năm đã hứng chịu một tổn thất lớn!
Đao Gia bị người ta hạ độc, bệnh nặng!
Cùng lúc đó, toàn bộ thế giới ngầm đều đang đồn thổi.
Ông chủ Lôi đến rồi!
Tên thật của ông chủ Lôi là Lôi Vũ Giáp, ông ta cũng đến từ tỉnh Giang Châu.
Gia đình có năm anh em, tất cả đều là những kẻ khét tiếng tàn nhẫn.
Khi còn trẻ, chúng lộng hành khắp chốn, không từ một thủ đoạn nào để đạt được mục đích.
Vì tiền, vì tranh giành địa bàn, nhiều người đã chết dưới tay chúng.
Về sau, Đao Gia đã đích thân ra tay, gi3t chết hai anh em nhà chúng, và đuổi ba người còn lại ra khỏi tỉnh Giang Châu.
Sau khi rời tỉnh Giang Châu, chúng đến nhờ cậy một nhân vật có quyền thế ở Bắc Phương, chiêu mộ quân ở tỉnh lân cận để chờ thời cơ.
Những năm gần đây, thế giới ngầm cũng được gọi là khá yên bình, cùng lắm cũng chỉ có một vài cơn sóng nhỏ.
Tất cả đều là nhờ có Đao Gia.
Bây giờ Đao Gia bị bệnh nặng, Lôi Vũ Giáp nhất định sẽ quay trở lại!
Hai mươi chiếc ô tô và ba mươi chiếc xe buýt, như lũ thú hoang, từ tỉnh bên cạnh xông vào tỉnh Giang Châu một cách hung hãn!
Thế giới ngầm của tỉnh trở nên cực kì hỗn loạn!
Đổng Bưu, một trong Tứ đại thiên vương, như một đứa cháu trai, lịch sự mời ông chủ Lôi vào tỉnh.
Thế giới ngầm của tỉnh vốn dựa vào thế lực nhỏ bé của Đao Gia.
Chỉ cần nói một từ “không” thôi thì sẽ bị xóa sổ ngay!
Gió tanh mưa máu sẽ quét sạch toàn bộ thế giới ngầm của tỉnh!
Trương Toàn Vũ và hai anh em Hắc Long và Hắc Báo hiện đang dưỡng sức tại một bệnh viện ở tỉnh.
Cơ thể của họ đã hồi phục được một chút.
Cả Trương Toàn Vũ và Hắc Long đều đã có thể xuống giường đi bộ.
Đúng lúc hai anh em Trương Toàn Vũ và Hắc Long đang lên kế hoạch cho tương lai.
Thì có một nhóm người hùng hổ bước vào.
“Các người làm gì vậy? Có biết đây là nơi nào không?”, Hắc Long gầm lên.
Lúc này, một người đàn ông rất gầy, như thể gió thổi qua cũng sẽ ngã, đi đến.
Khi Trương Toàn Vũ nhìn thấy người này, đồng tử hắn đột nhiên run lên.
Hắn đang định cảnh cáo Hắc Long bên cạnh thì loáng một cái, một con dao sắc bén từ trong tay áo người đàn ông kia rơi xuống.
Người đàn ông cầm con dao lên, cứa một đường.
Lập tức, cổ Hắc Long xuất hiện một vết hở lớn.
“Phụt!”
Giống như một đường ống nước bị cắt đứt, máu tươi phun ra tung tóe, Hắc Long ngửa đầu ngã xuống.
Chết không nhắm mắt.
Hắc Long, đao thủ hàng đầu ở Đông Hải, đã chết như vậy đấy, đến lúc chết hắn cũng không biết tên người đã ra tay là ai.
Lôi Vũ Ất!?
Trương Toàn Vũ kinh hãi gọi tên đối phương.
Lôi Vũ Ất cười lạnh một tiếng.
Ông ta nhìn Trương Toàn Vũ một cách trịnh thượng: “Tao sẽ cho mày một con đường sống, dập đầu quỳ lạy, từ nay về sau làm chó của tao”.
“Mẹ mày, mơ đi, ông đây có chết cũng không làm chó của mày”.
Trương Toàn Vũ rít lên một tiếng.
Hắn nhanh chóng lấy một con dao từ dưới gối của mình ra.
Dùng tất cả sức lực còn lại của mình, vung một phát nhanh nhất về phía Lôi Vũ Ất.
“Keng!”
Lôi Vũ Ất đón lấy dễ dàng, chế nhạo: “Tứ đại thiên vương cũng chỉ đến thế!”
Con dao trong tay Lôi Vũ Ất lóe lên một tia sắc bén.
Trong phút chốc, đầu của Trương Toàn Vũ khẽ lay động, rồi lập tức rơi khỏi cổ.
“A!A!”, Hắc Báo ở bên cạnh hét ầm lên như con gái.
“Đừng giết tôi! Tôi sẽ làm chó cho ông, tôi sẽ làm chó của ông, đừng giết tôi!”
Hắc Báo quỳ xuống, không ngừng dập đầu lạy Lôi Vũ Ất.
Lôi Vũ Ất giơ chân giẫm lên đầu Hắc Báo, con dao trong tay ông ta đâm xuyên qua đầu Hắc Báo từ đằng sau!
Rút dao ra, máu bắn tung tóe.