Hậu Thụy Niên bịa ra kịch bản mà ông ta đã nghĩ ra trước đó.
Ông ta nói với Cầu Thiên Sơn rằng Hứa Mộc Tình là một mỹ nhân thật sự.
Không chỉ có vẻ ngoài vô cùng xuất chúng.
Đồng thời, trong sự nghiệp, cô cũng là một người phụ nữ mạnh mẽ quyền lực.
Bây giờ, phần lớn hoạt động kinh doanh của Tập đoàn Lăng Tiêu do Hứa Mộc Tình một mình đảm nhiệm.
Vì vậy, ở bên cạnh cô ấy, có rất nhiều doanh nhân thành đạt trẻ tuổi đang theo đuổi.
Trong số những người này, có một số người có ý đồ xấu xa, thủ đoạn dơ bẩn, bọn họ sẽ ngăn cản tuyệt đối đối thủ của mình xuất hiện.
“Vì vậy, tối nay nếu như cậu Cầu và Hứa Mộc Tình nói chuyện với nhau, nhất định phải chú ý đám người này nhé”.
“Ha ha, tôi còn nghĩ là chuyện gì cơ?”
“Thì ra là mấy tên cậu ấm nhà giàu, bọn chúng chỉ lũ chuột hôi hám mà thôi”.
Cầu Thiên Sơn đắc ý cười lớn.
Anh ta nhìn Hậu Thụy Niên, đột nhiên nói một câu: “Ông Hậu, nếu như tôi đánh què tay chân đám người này, ông có thể giúp tôi sắp xếp những chuyện sau đó không?”
Hậu Thụy Niên lập tức tiếp lời: “Cậu Cầu, cậu yên tâm, đừng nói là đánh què chân đám người này”.
“Cho dù cậu có giết chết chúng, tôi cũng sẽ đứng ra nhận hết giúp cậu!”
Nói xong, hai cha con Cầu Thiên Sơn và Hậu Thụy Niên cùng nhìn nhau, phá lên cười.
Toàn bộ phòng khách của căn hộ tổng thống này vang vọng tiếng cười điên cuồng không thể kiềm chế của ba người này!
……
“Bác sĩ, sức khỏe của em gái tôi như thế nào rồi?”
“Vết thương của cô ấy có phải là nặng lắm không?”
“Vừa rồi cô ấy nôn ra máu”.
Khi có kết quả khám bệnh, Hứa Mộc Tình lo lắng nhìn bác sĩ.
Cử chỉ đó, biểu cảm đó, cứ như thể Trần Quả là em gái ruột của cô vậy.
Trần Quả lúc này đang ngồi ổn định trên ghế.
Ánh mắt cô ấy nhìn Hứa Mộc Tình tràn đầy biết ơn và một tình cảm ấm áp đặc biệt.
Kể từ khi cô ấy trở thành vệ sĩ của Hứa Mộc Tình, Trần Quả cảm thấy như mình đang sống một cuốc sống khác.
Cô ấy xuất thân từ nông thôn.
Trong nhà có năm chị em gái và một em trai.
Cô ấy là con thứ năm trong nhà.
Tư tưởng ở nông thôn còn tương đối lạc hậu, bố mẹ của Trần Quả luôn muốn có con trai nên mới sinh ra tận năm chị em gái bọn họ.
Trước khi có em trai, điều kiện sống của năm chị em họ cũng khá tốt.
Nhưng khi em trai vừa ra đời, bố mẹ đã dồn toàn bộ tâm sức cho em.
Rõ ràng Trần Quả và em trai chỉ cách nhau một tuổi.
Như từ nhỏ cô ấy đã giống như một đứa con ghẻ trong nhà.
Nói khó nghe hơn một chút thì là nếu như Trần Quả rơi xuống sông, bị chết đuối.
Sợ rằng một hai ngày sau bố mẹ cô ấy cũng vẫn không phát hiện ra.
Nhưng từ khi đến nhà Hứa Mộc Tình, cô ấy từ một cô gái quê mùa, một người ngoài không liên quan gì đến gia đình họ.
Lại thực sự cảm nhận được sự quan tâm và ấm áp chưa từng có.
Cả Hứa Mộc Tình, Liễu Ngọc Phân và Hứa Hiếu Dương đều coi cô ấy như người thân trong gia đình.
Ngay cả Lý Phong, người bình thường đối xử với cô rất nghiêm khác, vào thời khắc quan trọng, cũng sẽ thể hiện sự áp áp và che chở cho cô ấy giống như một người anh trai.
“Cô Hứa, đừng lo lắng. Sức khỏe của bạn cô rất tốt”.
Bác sĩ mỉm cười với Hứa Mộc Tình.
Cách ăn mặc của Trần Quả trông giống như một vệ sĩ hoặc một tài xế.
Hứa Mộc Tình là một người phụ nữ mạnh mẽ nóng bỏng ở Thiên Môn.
Bất kể đi đến nơi nào, cũng sẽ thu hút sự chú ý của giới truyền thông.
Bây giờ rất nhiều người ở Thiên Môn đều biết đến Hứa Mộc Tình.
Mọi người có thể tìm kiếm thông tin cửa Hứa Mộc Tình trên tivi hoặc trên mạng.
Các bác sĩ cũng không ngoại lệ.
Chỉ là ông ấy không ngờ rằng, một người phụ nữ quyền lực như này lại đối đãi tử tế với một nhân viên nhỏ bé bên cạnh mình đến như vậy.
Là một bác sĩ, ông ấy đã gặp qua đủ loại người.
Những người giàu có mà ông ta thường gặp, kẻ nào cũng cao cao tại thượng, kiêu ngạo hống hách.
Dáng vẻ lúc nói chuyện giống như coi cả thế giới này đều là đồ ngốc, chỉ có bọn họ mới là những người thông minh nhất.
Hứa Mộc Tình thì không như vậy.
Bác sĩ chưa từng thấy một người giàu có nào giống như Hứa Mộc Tình, đơn giản, bộc trực, mang đến cho người khác một cảm giác ấm áp lạ thường.
Tinh hoa của xã hội!
Chỉ có người giống như Hứa Mộc Tình mới được coi là người ưu tú thực sự!
Kết luận của bác sĩ khiến Hứa Mộc Tình thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn thấy Trần Quả bị đánh rất dã man trước đó, Hứa Mộc Tình cảm thấy rất khó chịu.
Những vết thương trên người Trần Quả đều do bảo vệ cô mà ra.
Mặc dù đây là trách nhiệm của Trần Quả.
Nhưng Hứa Mộc Tình tốt bụng sẽ không để tâm đến những điều này, cô nghĩ tất cả đều là trách nhiệm của mình.
Bây giờ nghe thấy bác sĩ chuẩn đoán như vậy, Hứa Mộc Tình cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Nhưng ngay cả khi bác sĩ nói Trần Quả không sao, Hứa Mộc Tình vẫn bảo Trần Quả ngồi ở ghế sau, để Lý Phong làm tài xế.
So với vừa nãy, bây giờ có thêm một người nữa trong xe của bọn họ.
Đó là Millay.
Nơi nhóm người Hứa Mộc Tình đến lúc này là trại trẻ mồ côi của Millay.
Tập đoàn Lăng Tiêu đã thực hiện rất nhiều hoạt động từ thiện ở Đông Hải và Thành Hải.
Điều mà gia đình Hứa Hiếu Dương đặc biệt chú ý khi làm từ thiện đó là họ thật thà và chân thành, không bao giờ dấm dúi che mắt thiên hạ.
Thái độ từ thiện của họ và tất cả các khoản chi tiêu sẽ được công khai rõ ràng để mọi người cùng theo dõi.
Điểm này đã được mọi người trong ngành công nhận.
Sau khi đến Thiên Môn, Hứa Mộc Tình đã đối đầu trực tiếp với tập đoàn Đương Quy.
Sự công kích của tập đoàn Đương Quy trong hai ngày này đã yếu đi nhiều.
Hứa Mộc Tình được dịp thở phào.
Hôm qua, Hứa Mộc Tình cũng đã bàn bạc với Lý Phong, lên kế hoạch làm từ thiện ở Thiên Môn để giúp đỡ những người thực sự cần giúp đỡ.
Sự xuất hiện tình cờ của Millay cũng phù hợp với tâm tư của Hứa Mộc Tình lúc này.
Trại trẻ mồ côi này ở ngoại ô thành phố.
Trại trẻ mồ côi này được tu sửa lại từ một trường tiểu học bỏ hoang, nhìn trông có vẻ rất cũ.
Vốn dĩ đây là một trại trẻ mồ côi vô danh, có thể nói là một trại trẻ mồ côi đã bị người ta lãng quên, cho vào dĩ vãng.
Nhưng vì sự xuất hiện của Hứa Mộc Tình ở đây, ngay lập tức đã được giới truyền thông chú ý đến.
Chẳng bao lâu, trại trẻ mồ côi đã được lên tivi.
Lúc này, trong phòng tổng thống của khách sạn Sheraton.
Cha con Cầu Tứ Hỉ và Cầu Thiên Sơn đang chán nản ngồi trên ghế sofa xem tivi.
Khi Cầu Thiên Sơn muốn chuyển sang kênh khác, tay anh ta đột nhiên khựng lại.
Ngay sau đó, ánh mắt anh ta trợn tròn lên.
Anh ta thậm chí còn bò trên ghế sofa, hai mắt nhìn chằm chằm vào tivi.
Lúc này, cảnh quay Hứa Mộc Tình ở trại trẻ mồ côi đang được truyền hình trực tiếp trên tivi.
“Bố!”
“Bố!”
“Cô ấy là Hứa Mộc Tình?”
“Cô ấy có phải là Hứa Mộc Tình không?”
Cầu Tứ Hỉ gật đầu liên tục.
Mặc dù trước đây đã từng xem qua ảnh của Hứa Mộc Tình, nhưng khi nhìn thấy trên tivi, phát hiện ra người thật còn đẹp hơn trong ảnh gấp ngàn lần.
Ngay cả khi ông ta biết đây là vợ của con trai mình.
Cầu Tứ Hỉ không thể không liếc nhìn thêm một lúc.
Ông ta cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì.
Hồi còn trẻ, ngay cả vợ anh trai mà ông ta cũng dám tò te.
Chưa kể, người này là chỉ là người phụ nữ của “cháu trai”.
Hai cha con đang dán mặt mắt vào màn hình tivi, trong ánh mắt bọn họ bất giác lóe lên những ánh nhìn giống nhau.
Dâm dục!
Dơ bẩn!
“Bố! Con không chịu được nữa rồi, bây giờ con muốn lập tức đi tìm Hứa Mộc Tình, con không thể chờ được đến tối nữa rồi!”