Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 701: 701: Bàn Tay Của Thần



Lý Phong nói với Lý Na: “Chị dâu, mọi hoạt động kinh doanh của công ty vẫn tiếp tục”.

“Chị quay lại với công việc của chị đi”.

“Khi nào Tình Tình tỉnh lại, hãy báo tin vui cho cô ấy”.

Lý Na kiên định gật đầu: “Đừng lo lắng.

Chị sẽ không phụ kỳ vọng của Tình Tình đâu”.

Sau khi hai người im lặng trong mười giây, Lý Tấn chủ động nói.

“Con cứ yên tâm đi làm việc của con đi”.

“Đợi đến khi việc của con kết thúc thì sẽ đến phiên bố!” “Bố sẽ không tha cho kẻ đã bắt nạt con dâu bố đâu!” Khóe miệng Lý Phong hơi nhếch lên.

Sau đó, một cơn gió rít qua hành lang.

Lý Phong đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt của mọi người! Cho dù là với thực lực của Lý Tấn, ông ta cũng không thể nhìn rõ động tác của Lý Phong.

Bởi vì Lý Phong quá nhanh! Sân bay tư nhân Trường An.

Chiếc chuyên cơ của nhà họ Long đã được khởi động.

Nhưng cửa của phi cơ riêng vẫn mở.

Họ đang chờ đợi sự trở lại của Long Chiến.

“Này, sao đội trưởng vẫn chưa trở lại nhỉ?” “Này, đội trưởng, với tốc độ bình thường thì đã trở lại với cái đầu chó của Lý Phong từ lâu rồi chứ nhỉ”.

“Ồ! Đội trưởng nói gì thì cũng là người thôi, có lẽ đột nhiên bụng có chút khó chịu, đi toilet rồi thì sao”.

“Đúng vậy, đội trưởng của chúng ta là Chiến Hoàng đấy! Cả cái Trường An to lớn này, ai có thể ngăn được bước chân của anh ấy chứ?” Bỗng một cơn gió thoảng qua.

Long Chiến lập tức xuất hiện trước mặt hai người.

Sự xuất hiện đột ngột của Long Chiến khiến hai thành viên trong đội thị vệ của nhà họ Long sửng sốt.

Mặc dù sức chiến đấu của Long Chiến trong miệng của họ rất mạnh.

Tuy nhiên, chưa bao giờ họ sợ hãi như lúc này.

Bởi vì tốc độ của Long Chiến đã vượt xa trình độ bình thường của anh ta! “Đội trưởng?” Hại thành viên của đội thị vệ đột nhiên phát hiện ra vẻ mặt của Long Chiến có chút kỳ quái.

Tham Khảo Thêm:  Chương 184: Hề hề yêu lục chinh

Mắt Long Chiến trợn ngược, sắc mặt tái nhợt.

Trên người lại trông thật bẩn thỉu và xộc xệch.

Quần áo cũng cho thấy mức độ hư hại khác nhau.

Lúc này, Long Chiến liền lao về phía một tên thị vệ.

Lúc đầu tên thị vệ còn ngạc nhiên.

Khi anh ta đưa tay ra đỡ lấy Long Chiến.

Đột nhiên kinh hãi phát hiện ra Long Chiến đã tắt thở từ đời nào.

Anh ta đã chết! Mà có một người đứng sau lưng Long Chiến.

Lý Phong! Hai thị vệ trong nháy mắt đã nhận ra Lý Phong! Trước khi họ kịp hét lên, Lý Phong đã cuốn theo một cơn gió mạnh, lướt qua họ.

“Rắc!” Bàn tay Lý Phong nắm lấy cổ Long Chiến, nhanh chóng đi vào cửa phi cơ riêng.

Cơ thể của hai thị vệ khẽ rung lên, sau đó nằm thẳng cẳng trên mặt đất.

Cổ của họ đã bị gãy! Máy bay riêng này rất sang trọng.

Lúc này, trong cabin có bảy tám nhân viên y tế rất chuyên nghiệp, đang vây quanh Long Áo Quang.

Trước khi những nhân viên y tế này kịp phản ứng, thì đã có một đôi tay huỳnh quang trong không khí điểm nhẹ vào cột sống của họ.

Tất cả mọi người đều cứng đơ cùng một lúc.

Thứ duy nhất có thể di chuyển là nhãn cầu và miệng của họ.

“Có chuyện gì vậy? Tại sao cơ thể tôi không thể cử động được nữa?” Một nhân viên y tế vừa dứt lời.

Một nữ y tá khác liền hét lên một tiếng.

Cô ta trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm vào Lý Phong đang đứng trước mặt mình.

Lý Phong lập tức ném Long Chiến xuống đất, sau đó lạnh lùng nói.

“Đừng lo, kẻ tôi giết chỉ là huyết thống trực hệ của nhà họ Long thôi”.

“Tôi chả buồn quan tâm đến mấy kẻ thuộc nhánh phụ như các người đâu”.

Lý Phong vừa dứt lời, mặt Long Áo Quang đang nằm trên giường bệnh cũng biến dạng vì sợ hãi! Anh ta chưa từng nghĩ tới Lý Phong thật sự sẽ xuất hiện ở trước mặt anh ta! Anh ta không ngừng kêu gào với Lý Phong.

Tham Khảo Thêm:  Chương 8: Biển cạn đá mòn, gắn bó kề cận bên nhau

Nhưng Lý Phong lại coi như anh ta không tồn tại, bước tới phòng điều khiển.

Cơ trưởng máy bay và cơ phó đang ngồi tán gẫu.

Họ đang trò chuyện về việc sau khi trở về với gia tộc sẽ chơi mạt chược suốt đêm nay.

Khi hai người nhìn thấy Lý Phong đột nhiên đi vào, đều sửng sốt một hồi.

Cơ trưởng trừng mắt nhìn Lý Phong: “Cậu là ai? Tới đây làm gì?” Lý Phong bước nhanh về phía trước, tay phải nhanh chóng xẹt qua không trung, trực tiếp bóp cổ cơ trưởng! Cơ phó ngồi bên cạnh sợ hãi.

Bởi vì cơ trưởng của chiếc máy bay này là một người có thực lực Chiến Hoàng.

Những siêu cao thủ như anh ta, dù ở đâu, đều là người khiến người ta phải bò lăn ra bái phục.

Chỉ có trong nhà họ Long, địa vị của anh ta mới thấp hơn một chút.

Nhưng cho dù là như vậy, lúc này đội trưởng trong tay Lý Phong cũng giống như một con gà chờ bị làm thịt.

Lý Phong muốn anh ta sống thì sống chết thì chết.

Lý Phong lạnh lùng nhìn cơ trưởng máy bay.

“Tao sẽ cho mày một cơ hội”.

“Nếu mày muốn sống sót trở về rồi chơi mạt chược cả đêm nay”.

“Thì chỉ cần ngoan ngoãn lái phi cơ đến chỗ tộc trưởng nhà họ Long các người”.

Khi cơ trưởng bị Lý Phong bóp cổ, anh ta vùng vẫy không thôi.

Nhưng không biết tại sao, tay Lý Phong như mang theo một ma lực rất kỳ lạ.

Khi một người bị anh bóp cổ, tay chân đều sẽ buông thõng như không còn xương.

Cơ trưởng vội vàng cầu xin sự thương xót.

Anh ta còn nói với Lý Phong rằng máy bay sẽ bay đến khu nhà của nhà họ Long.

Tộc trưởng của nhà họ Long đã ra lệnh khẩn cấp phải đưa Long Áo Quang trở lại càng sớm càng tốt.

Lý Phong khẽ gật đầu.

Sau khi anh thả tay ra, cơ trưởng nằm rạp trên mặt đất, cả người không ngừng run lên.

Tham Khảo Thêm:  Chương 113: 113: Tôi Đã Nói Với Vân Tam Thủy Rồi!

Cơ trưởng chỉ cảm thấy mình không còn bất kì sức chống đỡ nào.

Nhưng khi Lý Phong buông tay ra, anh ta mới cảm nhận được khí tức kinh khủng khiến người ta chỉ có thể thán phục tỏa ra từ cơ thể Lý Phong.

Người này là ai? Anh ta sẽ làm gì ở nhà tổ của nhà họ Long? Khi hai người đàn ông trong phòng điều khiển đang liên tục suy đoán về mục đích của Lý Phong.

Thì Lý Phong đã điều khiển máy bay một cách điêu luyện.

Ngay sau đó, cabin của máy bay tự động đóng lại.

Ngay sau đó, chiếc máy bay tư nhân đã đậu sẵn trên đường băng bắt đầu lái chậm trên đường băng.

Lý Phong nói với cơ phó bên cạnh: “Ít nhất phải mất năm phút đồng hồ đồng nghiệp của cậu mới có thể trở lại bình thường”.

“Trong thời gian này, chiếc máy bay này nằm trong tầm kiểm soát của cậu”.

Lý Phong thậm chí không cần nói thêm những lời đe dọa không cần thiết.

Cơ phó ngoan ngoãn gật đầu hết lần này đến lần khác, làm đúng như những gì Lý Phong đã nói.

Máy bay nhanh chóng cất cánh hướng về khu nhà của nhà họ Long! Tất cả mọi người trên máy bay, bao gồm cả Long Áo Quang, đều cho rằng Lý Phong bị điên.

Bởi vì bất kỳ ai biết được sự tồn tại của Long tộc sẽ không thể làm loại chuyện này.

Từ trước đến nay, không ai dám đối đầu với nhà họ Long.

Trong mấy ngàn năm qua, không biết có bao nhiêu thế lực lớn mạnh và gia tộc ôm mộng chống lại gia tộc họ Long.

Nhưng cuối cùng, những thế lực và gia tộc lớn này đã hoàn toàn biến mất trong dòng chảy dài của lịch sử.

Sự tồn tại của hà họ Long được ví như đỉnh Everest
– nóc nhà thế giới.

Không ai có thể leo lên ngọn núi này.

Kết cục cuối cùng của họ chỉ có một.

Đó là cái chết!.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.