*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Người anh em.
Lâm Cẩm Vân biết, có thể khiến Phó Quân Thâm nói ra ba chữ này thì tức là sự việc đã cực kỳ nghiêm trọng rồi.
br>
Khuôn mặt ôn hòa nho nhã của Lâm Cẩm Vân lập tức sa sầm.
Nội hình trong người ông ta bùng phát mạnh mẽ, thể nặng ngàn1 cân, trực tiếp giáng xuống người Lâm quản gia.
Không hề nương tay một chút nào.
“Rắc!”
Là tiếng xương gãy.
9
Lâm quản gia quỳ sụp xuống đất, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh tủa ra như tắm, ông ta hét lên: “Xin gia chủ tha
mạng!”
Lâm Cẩm Vân gọi hai hộ vệ đến, nói nhát gừng: “Chiếu theo gia quy của nhà họ Lâm, phế bỏ nội kình, đuổi ra khỏi
nhà họ Lâm”
Lâm quản gia gần như không thể tin nổi: “Gia chủ!”
Ông ta chỉ tiết lộ chút tin tức ra ngoài mà thôi, nhà họ Dư muốn ra tay thì liên quan gì đến ông ta?
Lâm Cẩm Vân lại không thèm ngó ngàng gì đến Lâm quản gia, ông ta mím môi: “Cậu đã hài lòng chưa?”
Cho dù các trưởng lão và lão tổ tông của nhà họ Lâm đều có thực lực mạnh hơn Phó Quân Thâm, nhưng vì một
quản gia mà đắc tội với Phó Quân Thâm thì không đáng.
Huống hồ, đây vốn cũng là lỗi của Lâm quản gia.
Phó Quân Thâm đứng dậy, rời khỏi đại sảnh.
Giọng nói của anh phiêu du trong đêm, đem lại cảm giác lành lạnh.
“Lần thứ hai, không còn lần sau nữa đâu.”
Vẻ mặt của Lâm Cẩm Vân lại biến đổi.
Lần thứ hai, vậy hẳn là lần của Đệ Ngũ Huy cũng tính lên đầu nhà họ Lâm.
Không phải ông ta chưa đi điều tra xem Đệ Ngũ Huy đã gây ra chuyện gì mà là không điều tra ra.
Cũng không biết
Đệ Ngũ Huy đã làm gì mà chọc giận đến Phó Quân Thâm.
Lâm Cẩm Vân thở dài một tiếng, vừa quay người lại thì đụng phải Lâm Thanh Gia vừa từ cửa khác tiến vào.
Lâm Thanh Gia nhìn thấy Lâm quản gia bị hai hộ vệ lôi đi, kinh hãi: “Bố, chuyện này là?”
“Vi phạm gia quy” Lâm Cẩm Vân cũng không giải thích gì nhiều, nhưng giọng điệu lại dịu hẳn xuống: “Con vừa
khám bệnh xong à?”
“Vâng” Lâm Thanh Gia khẽ gật đầu: “Gần đây số người bị thương khá nhiều”
“Vết thương bình thường thì cứ để cho người khác khám” Lâm Cẩm Vân nhíu mày: “Thời gian của con đầu có
nhiều như thế?
Lâm Thanh Gia bất lực: “Không nhịn được”
“Con đấy.” Lâm Cẩm Vân lắc đầu, rồi nói tiếp: “Nếu có thời gian thì đi ra bên ngoài xem xem, dù sao.”
Nói đến đây, ông ta ngừng lại, không nói tiếp nữa.
Lâm Thanh Gia hiểu ý của bố mình: “Thưa bố, con biết rồi
Lâm Cẩm Vân không nói gì nữa, vỗ vỗ vai cô ta: “Được rồi, quay về nghỉ ngơi đi”
***
Buổi tối.
Trên sân khấu buổi biểu diễn chính thức của “Thanh Xuân 202”.
Buổi biểu diễn chính thức thứ hai bắt đầu vào sáu rưỡi, năm rưỡi cho khán giả vào sân, có người sáng sớm đã vác
ghế nhựa ra xếp hàng.
Nhưng lúc này tổ sản xuất lại đang rất lo lắng.
“Cô Doanh đâu?” Nhà sản xuất Lý vội vàng đi ra phía sau sân khấu: “Vẫn chưa đến?”
Hứa Đường Chu đang chỉ đạo các thí sinh, nghe vậy ngẩng đầu, mím môi nói: “Vẫn chưa, gọi điện không ai nhấc
máy”
“Lần này thì tiêu rồi” Nhà sản xuất Lý lòng nóng như lửa đốt: “Vân Hòa Nguyệt, màn biểu diễn của cậu nằm ở đầu
chương trình, nếu cô Doanh còn không đến thì không kịp mất, gọi thêm cuộc nữa hỏi xem sao.”
Thế nhưng Vân Hòa Nguyệt lại không mấy để tâm, lần này cô ấy trực tiếp lên tiếng: “Không sao, một mình tôi cũng
được”
“Được cái gì mà được?” Hứa Đường Chu lắc đầu: “Người khác đều có ngôi sao hỗ trợ, nếu một mình em lên sân
khấu thì số phiếu bầu sẽ bị bỏ xa”
Nhất là người đang xếp thứ hai Phong Đồng.
Thứ tự biểu diễn của Phong Đồng là số một, năng lực ca hát và nhảy của cậu ấy đều không kém, còn mời được một
thần tượng đồng fan là Hoa Dận trợ chiến.
Hoa Dận cũng xuất thân từ show tuyển chọn ngôi sao, năng lực khống chế sân khấu hiển nhiên rất tốt.
Hai người hợp tác, hiệu quả biểu diễn chắc chắn sẽ rất bùng nổ.
Nhiệt độ của Vân Hòa Nguyệt tuy rất cao nhưng trước khi debut thì đừng nói là so với thần tượng số một, bây giờ
so với ngôi sao tuyến đầu thì lượng fan của cô ấy cũng còn kém xa.
Đến lúc đó, số phiếu bầu của Phong Đồng sẽ vượt trội.
Vân Hòa Nguyệt ngẫm nghĩ một hồi, an ủi Hứa Đường Chu: “Em lấy một chọi hai”
Hứa Đường Chu: “..”
Nhà sản xuất Lý: “..”
“Thế này đi, tôi bảo bên phía đạo diễn đẩy thứ tự biểu diễn của cậu xuống dưới.
Nhà sản xuất Lý nói: “Các thí sinh
khác biểu diễn trước, nếu cô Doanh thật sự không thể đến được, thì cũng có người thay
Hứa Đường Chu thở dài một tiếng: “Cũng chỉ có thể làm vậy thôi.”
***
Trên sân khấu.
Fan hâm mộ đến tận nơi xem biểu diễn đã ngồi kín chỗ trên khán đài, ai nấy đều giơ cao biển hiệu và đèn tiếp ứng.
Diệp Hi cũng đến, với tư cách là khách mời hỗ trợ của một thí sinh khác thuộc công ty Truyền thông Thiên Hành.
Bởi Vì có dính dáng đến thiên tài nghiên cứu và giới học thuật mà danh tiếng gần đây của cô ta sụt giảm nghiêm
trọng, nhưng may sao cũng không đến nỗi flop.
Dù gì đối với những ngôi sao sống bằng nhiệt độ như cô ta mà nói, nổi nhờ thị phi cũng là nổi.
Có vết đen không đáng sợ, sợ là không có chủ đề để người ta bàn tán.
Hoa Dận và Phong Đồng biểu diễn đầu tiên, đúng như nhà sản xuất Lý dự đoán, hiệu quả sân khấu quá mức bùng
nổ, khiến số phiếu bầu của Phong Đồng tăng lên nhanh chóng, chớp mắt đã vượt qua Vân Hòa Nguyệt, đứng vững
ở vị trí số một.
Số thứ tự biểu diễn của Diệp Hi là số bảy.
Cô ta không biết nhảy nhưng biết chơi một chút vĩ cầm, tuy trình độ chỉ xoàng xĩnh song cũng giúp cho thí sinh của
mình kéo được không ít phiếu bầu.
Trên khung bình luận của buổi livestream tràn ngập những lời khen ngợi nức nở của fan hâm mộ.
[Hi Hi là đỉnh nhất]
[Đứa nào bảo Hi Hi nhà này không có tài thì mở to mắt ra, đừng có giả mù!]
[Hi Hi không chỉ giỏi diễn xuất mà còn biết chơi nhạc cụ nữa, giỏi quá đi.]
Dù sao cũng phải thừa nhận, đúng là Trần Lê rất hiểu tâm lý của fan hâm mộ.
Cô ta lợi dụng vết đen của Diệp Hi,
khiến fan hâm mộ của Diệp Hi càng thêm trung thành.
Diệp Hi bước xuống sân khấu, quay về hàng ghế khán giả.
Cô ta chau mày đọc bình luận trên Weibo, cuối cùng cũng yên tâm, ngẩng đầu hỏi Trần Lê: “Chị Lê, chị nói xem,
Doanh Tử Khâm có đến nữa không?”
Vốn dĩ, thứ tự biểu diễn của cô ta là thứ ba từ dưới lên, nhưng nghe tổ sản xuất chương trình nói khách mời hỗ trợ
cho Vân Hòa Nguyệt xảy ra sự cố, cô ta đã chủ động đổi lên biểu diễn trước.
“Ai biết được?” Trần Lê cười lạnh: “Cho dù cô ta có tới thì cũng địch lại Hoa Dận được chắc? Cô ta có tài nghệ gì?”
Diệp Hi lạnh nhạt: “Cô ta không đến mới là tốt nhất, em không muốn nhìn thấy cô ta”
Nếu không phải vì Doanh Tử Khâm thì cô ta đã chẳng bị cư dân mạng châm chọc.
Trần Lê cũng không muốn: “Vậy cứ đợi xem sao?
Hai tiếng sau, đã đến lượt Vân Hòa Nguyệt lên sân khấu biểu diễn.
[Nguyệt Nguyệt cố lên!]
[Nguyệt Nguyệt, em giỏi nhất!]
[Cuối cùng cũng đến Vân Hòa Nguyệt rồi, không phải Doanh thần gì đó nói là cô ta sẽ đến à? Đâu rồi?]
[Thấy có người bảo, đáng ra Vân Hòa Nguyệt phải biểu diễn thứ bảy cơ, nhưng vì người trợ giúp không đến nên bị
đẩy xuống sau, còn bắt Diệp Hi gánh hộ, đúng là chịu thua.]
[Người làm nghiên cứu không thể thiếu tin cậy như vậy được, thế này thì viện nghiên cứu quốc gia có dám dùng cô
ta không?
Thực ra fan của các thí sinh khác có thể cà khịa đủ thứ, nhưng không một ai dám khóa thực lực của Vân Hòa
Nguyệt.
Vân Hòa Nguyệt hát live hoàn toàn, vừa bước lên sân khấu đã tung nhẹ một nốt cao.
Lập tức khiến tất cả mọi người đang có mặt phải cứng đờ!
Lúc cô ấy lên nốt cao thì vẫn còn đang nhảy.
Điệu nhảy này thuộc về phong cách hắc ám cực kỳ tốn sức, thế nhưng
nó lại không hề ảnh hưởng đến việc ca hát của cô ấy.
“Vân Hòa Nguyệt này.” Ánh mắt Trần Lê vụt biến: “Đúng là không thể để cậu ta debut được”
Thực lực quá mạnh mà lại không thuộc quyền kiểm soát của cô ta.
Vì để đề phòng Văn Hòa Nguyệt nổi tiếng, chỉ có
thể nghĩ cách từng bước hủy hoại thanh danh của “cậu ta”.
Trần Lê suy tư một lúc, rồi liên lạc với đám blogger do mình nuôi.
Bất luận thế nào, cho dù biểu hiện của Vân Hòa
Nguyệt có xuất sắc cách mấy, Doanh Tử Khâm không đến, thì màn biểu diễn này cũng là lừa gạt.
Trần Lê đăng thông cáo xong, quay lại xem biểu diễn với vẻ thờ ơ.
Đúng vào lúc này, đột nhiên có tiếng đàn vang lên.
Vào đoạn cao trào nhất của phần biểu diễn, dung hòa một cách hoàn hảo với giọng hát của Vân Hòa Nguyệt, chỉ
trong chớp mắt đã đưa màn trình diễn lên đến đỉnh cao.
“Tinh!”
Tất cả khán giả đến xem buổi biểu diễn đều trở nên yên tĩnh, hai mắt trợn tròn.
Fan hâm mộ ở nhà, xem trực tiếp qua mạng cũng dùng spam bình luận.
Sự chú ý của tất cả mọi người đều đổ dồn vào một nơi – vật đang dần dần xuất hiện trên sân khấu, đó chính là một
cây đàn dương cầm.
Nhưng bởi vì đặt trong góc khuất, lại không có ánh đèn chiếu tới, xung quanh tối đen, căn bản không thể nhìn ra ai
là người đang chơi đàn.
“Tình tang!”
Nhạc nền hoàn toàn biến mất, thời khắc này chỉ còn lại tiếng đàn dương cầm.
Cùng với giọng hát và bước nhảy của Vân Hòa Nguyệt, lúc trầm thấp khoan thai, lúc cao vút rộn ràng.
Như nước
suối róc rách, như núi cao phủ sương.
Tiếng đàn dương cầm xuất hiện giữa chừng, nhưng lại bắt kịp từng tiết tấu
của Vân Hòa Nguyệt.
Cho dù là người không hiểu về dương cầm, cũng có thể nghe ra được tiếng đàn này không tầm thường.
“Tiếng đàn này.” Trần Lê cũng rất kinh ngạc: “Chơi giải thật đấy, chắc chắn là nghệ sĩ dương cầm chuyên nghiệp”
Hàng mi của Diệp Hi rũ xuống, cô ta lạnh nhạt nói: “Có giỏi đến mấy thì cũng có ích gì, một nghệ sĩ dương cầm có
thể hút được bao nhiêu fan”
Phong Đồng có thể có được nhiều phiếu bầu thế kia là vì có fan của Hoa Dận bầu cho.
Trần Lê cũng rất tán thành, cô ta khẽ phì cười: “Vân Hòa Nguyệt nói sẽ mời Doanh Tử Khâm, tổ sản xuất cũng đã
đăng thông báo lên Weibo rồi, bây giờ Doanh Tử Khâm không đến, Vân Hòa Nguyệt không mất fan mới là chuyện
lạ đấy”
Đây là gì chứ?
Là lừa gạt fan hâm mộ.
Diệp Hi lấy điện thoại ra, kiểm tra số phiếu bầu thời gian thực, cười nói: “Chị Lê, chị xem này, Vân Hòa Nguyệt đã
bị đẩy xuống vị trí số 2 rồi, số phiếu của Phong Đồng đang dẫn đầu, trên Weibo đúng là có không ít người đang
chửi cậu ta”
Trần Lê liếc mắt nhìn.
Số phiếu hiện giờ là như sau:
No.
1: Phong Đồng 34.981.298
No.
2: Vân Hòa Nguyệt 32.738.930
Khoảng cách giữa hai người còn đang dần bị kéo giãn.
[Không phải nói giới giải trí và giới học thuật sẽ kết hợp với nhau ư? Không phải Vân Hòa Nguyệt sẽ mời Doanh
thần à?]
[Lừa đảo, từ fan chuyển anti]
[Thật ngại quá, Nguyệt Quang chúng tôi không hề cảm thấy thế, phiến fan nhà Phong Đồng đừng đội lốt Nguyệt
Quang tuyên bố chuyển sang anti làm gì, các người vốn đã là anti rồi.]
[Hơn nữa, ai nói là Doanh thần không đến? Nếu không đến thì ai đang chơi đàn thể?]
[Đây là thần tiên đang đánh đàn đấy ư!!]
[Ha ha ha, cười chết mất, bạn bảo là Doanh thần đang chơi đàn á? Đùa cái gì thực tế hơn đi, Doanh thần chi học giỏi thôi, nếu là cô ấy
đang chơi thật thì tôi sẽ là ông chủ của Truyền thông Sơn Quang.]
Vào lúc màn trình diễn của Vân Hòa Nguyệt gần kết thúc.
“Soạt!”
Một ánh đèn chiếu xuống khiến góc sân khấu nơi đặt cây đàn dương cầm sáng bừng lên, cũng chiếu sáng cả người đang chơi đàn.