Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 78: Sẽ Bị Đại Học Norton Tước Học Vị



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngón tay thon dài, trắng nõn, trong suốt như bạch ngọc, tựa như được phủ lên một lớp ánh sáng nhạt.
Nhưng điều khiển Hạ Tuần chú ý không phải là bàn tay mà là đề bài trên trang giấy kia, một trong bảy đề toán khó nhất thế giới.
Giả thuyết Riemann.
Được đưa ra vào năm 1859 nhưng phải đến năm 2016, nghĩa là hơn 100 năm sau khi giả thuyết này ra đời, mới có nhà toán học chứng minh nó.
Đề khó thế này là môn bắt buộc ở Đại học Norton.

Nhưng Hạ Tuần lại nhận ra, cách của chủ nhân bàn tay chứng minh giả thuyết Riemann khác với nhà toán học năm 2016 kia.
Sắc mặt anh ta thay đổi, cuối cùng cũng xem chăm chú hơn.

Lần đầu tiên Hạ Tuần tiếp xúc với livestream nên không tắt bình luận trên màn hình đi.
Vô số dòng bình luận với màu sắc khác nhau lướt qua.
“Đại thần, hôm nay có thể giảng về Vật lý đại học không?”
“Quỳ xuống cầu xin đại thần giảng Nguyên lý điện từ trường.

Sinh viên khối A sắp trượt rồi.

Hu hu hu, các chị em, là con gái thì phải suy nghĩ thật kỹ trước khi chọn chuyên ngành Điện tử đấy.” “Tự dưng thấy mình thất học quá.

Một câu “trời đựu” tung hoành khắp thiên hạ.

Ngoài bình luận câu “đỉnh của chóp” cho đại thần ra thì tôi còn làm được gì nữa?”
Hạ Tuần nhìn chằm chằm vào tờ giấy, nhanh chóng đăng ký một tài khoản rồi bắt đầu bình luận.
“Bạn có thể chứng minh phương trình Navier-Stokes không?”
Phương trình Navier-Stokes cũng là một trong những đề toán học khó nhất thế giới.
Bình luận này vừa xuất hiện, những người xem livestream khác liên mất hứng.
“Bạn vừa bình luận ơi, đằng ấy mới xem livestream à? Nội dung livestream đã được quyết định sẵn từ hôm trước.

Tham Khảo Thêm:  Chương 2: Cậu

Không biết là xin đại thần nói về thứ khác thì phải donate hả? Tài khoản thường sao mà lầm yêu cầu thế? Sao đằng ấy không lên trời chơi với chim luôn đi?”
“Bất lịch sự như vậy, đại thần sẽ không giảng cho đằng ấy đâu.”
Hạ Tuần nhíu mày.
Anh ta tạm dừng livestream, mở tài khoản mới đăng ký của mình ra, nạp 100 nghìn tệ vào.
Hạ Tuần đến Thanh Trí làm giáo viên không phải là vì thiếu tiền, nhà anh ta vốn rất giàu.

Tiền với tri thức, cái đằng trước còn lâu mới quan trọng bằng cái đằng sau.
Hạ Tuần donate hắn 100 cái tên lửa, một lần nữa gây ra màn hình sao băng.

Số lượng người trong phòng livestream lại tăng lên.
Sau khi donate 100 nghìn tệ, trong phòng livestream vang lên một giọng nói.
“Biết.”
Một từ rất xa cách.

Giọng nói cũng nhàn nhạt, không thể phân biệt ra là nam hay nữ nhưng rất hay.
Hạ Tuần nhìn thấy bàn tay đó lấy một tờ giấy khác, không nhanh không chậm giải phương trình Navier-Stokes.

Sắc mặt anh ta từ nghiêm túc chuyển thành chấn động.

Không ngờ một streamer trên mạng lại có thể chứng minh được.

Anh ta và một vài người bạn đại học của anh ta cũng không thể giải nổi.

“Tuy không hiểu những đề khó này nhưng tôi tò mò
không biết đại thần là vị học giả lão làng nào trong giới học thuật quá.”
Hạ Tuần cũng khá là tò mò.

Anh ta còn chưa gửi bình luận hỏi thì điện thoại vang lên, cuộc điện thoại này không hiển thị số gọi đến.

Số điện thoại đã bị giấu đi.

Sắc mặt Hạ Tuần thay đổi, ra khỏi văn phòng mới nhấc máy: “Thầy ạ.” Đầu dây bên kia là một ông cụ người nước ngoài những tiếng Hoa của ông lại giỏi đến bất ngờ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Chỉ có điều giọng ông vẫn mang khẩu âm của châu u.
“Hạ, em ở nước Hoa thể nào rồi?”
“Tất cả vẫn tốt ạ.

Thầy cũng chú ý đến sức khỏe của mình ạ.”
“Hạ, thầy phải nhắc nhở em, còn ba tháng nữa là em phải thi rồi.

Nếu lần này mà em còn không qua nữa thì thấy cũng hết cách.”
Ngữ khí của ông cụ khá tiếc nuối.
Hạ Tuần mím chặt môi không nói gì.
Người ngoài không biết, vào được Đại học Norton rồi không đồng nghĩa với việc có thể thành công lấy được bằng tốt nghiệp của Đại học Norton Hơn nữa khác với những trường đại học khác học viện của Đại học Norton có những đẳng cấp khác nhau.

Cấp SSS là cao nhất, cấp D là kém nhất.
Học viện mà anh ta học được đánh giá là cấp D.

Mà học viện dưới cấp A bao gồm cả sinh viên học viện cấp A cũng đều phải tham gia một bài kiểm tra, tổng cộng là ba lần.
Nếu anh ta không thể qua được bài kiểm tra này thì anh ta sẽ bị hủy học vị.
Hạ Tuần về chỗ, ngẩn ngơ nhìn livestream.

Anh ta suy nghĩ rất lâu, sau đó gửi tin nhắn riêng cho streamer.
“Bạn có thể giúp tôi một chuyện được không?”
Song, cho đến khi kết thúc livestream rồi, tin nhắn của anh ta cũng không được đáp lại.
Hạ Tuần nhíu mày, bỏ qua sự khó chịu trong lòng, cầm sách rồi bắt đầu soạn giáo án.
Tan học, Doanh Tử Khâm nhận được điện thoại của ông cụ Chung.

Ông bảo cô đến nhà họ Chung, ông cũng đã cử tài xế đến đón cô.
Doanh Tử Khâm ngồi xuống ghế sau, mở app livestream Cá Mập ra xem thu nhập của mình hôm nay.
Sau khi chia 50% cho app, cô nhận được 70 nghìn.

Tham Khảo Thêm:  Chương 112: C112: Chương 112

50 nghìn tệ trong đó đến từ một tài khoản mới.

Tài khoản này còn gửi tin nhắn riêng cho cô nữa.

Nhưng cô không không quan tâm.

Người xem donate, cô giải phương trình Navier-Stokes, không bao gồm việc giải đáp những vấn đề khác.
Doanh Tử Khâm ngáp một cái, tựa vào cửa chợp mắt một lúc.

20 phút sau, tài xế dừng xe ở cổng lớn nhà họ Chung.

Đang là giờ cơm, người làm trong nhà bếp đang bận rộn chuẩn bị đồ ăn.
Trong phòng khách.
Ngoài Ông cụ Chung ra, Chung Mạn Hoa, Chung phu nhân và Chung Tri Vãn đều có mặt đầy đủ.

Chung Mạn Hoa nhìn thấy cô gái đi vào thì thay đổi sắc mặt.

Nhưng ngại vì ông cụ Chung đang ở đây nên bà ta nhẫn nhịn không nói gì.
Một bên, vành mắt Chung Tri Vãn đỏ bừng, hiển nhiên là không lâu trước đó đã khóc một trận.
Doanh Tử Khâm đưa mắt liếc nhanh một vòng.

Chú ý thấy môi Chung Tri Vãn cong cong giống như đang khiêu khích.
Cô cũng không quan tâm, chỉ gật gật đầu với ông cụ Chung: “Cháu chào ông.”
Ông cụ Chung còn chưa nói gì, Chung phu nhân đã đập bàn, giận dữ đứng phắt dậy: “Một đứa con nuôi như này lại không biết ngại mà gọi ông? Mày đẩy Vãn Vãn xuống hồ, sao mày lại độc ác như thế? Tao nói…”
Còn chưa nói xong, ông cụ Chung đã giận dữ quát một tiếng: “Câm miệng lại cho ta!”
Chung phu nhân ngạc nhiên.

“Tử Khâm, đến đây với ông nào.” Ông cụ Chung vẫy vây tay.
Đợi đến khi Doanh Tử Khâm ngồi xuống, ông cụ Chung mới lạnh mặt nói: “Chung Tri Vãn, xin lỗi em họ cháu đi!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.