Edit: Thủy Tích
Hai người đi tới tiệm net, để tài xế ở lại chờ trong tiệm bán bao bố.
Người chưa đủ mười tám tuổi không thể thuê máy ở tiệm net, cho nên phải dùng thẻ căn cước của Sơ Lam Phong. Lúc đăng ký ở phía trước, em gái khủng long (*) vẫn nhìn chằm chằm vào Sơ Lam Phong.
(*) Để chỉ mấy cô gái xấu xí, khiến người ta nhìn mà hoảng sợ.
Có đẹp trai như vậy thật sao?
Lý Tân Hạo quay đầu lại, nhìn sườn mặt của Sơ Lam Phong, trong lòng đưa ra kết luận, vẫn không có đẹp trai bằng mình.
“Em đang nhìn cái gì?” Sơ Lam Phong bị cậu nhìn chòng chọc nổi cả gai óc.
“Hừ.” Thật ra thì tính tình của Lý Tân Hạo không nhỏ, đời trước lúc ở cùng Hàn Đông Lỗi, cũng là vì tính khí như vậy cho nên đến cuối cùng hai người mới chấm dứt trong sự ầm ĩ không vui.
Chọn một phòng máy VIP, điều kiện bên trong khá tốt, chủ yếu nhất là không có người nào cả.
Lý Tân Hạo mở máy lên, điền hai chữ “Taobao” vào Baidu, sau đó… Trong Baidu không tìm được bất kỳ thông tin nào liên quan tới Taobao cả.
Taobao? Sơ Lam Phong nheo mắt lại, nhìn trêи mặt chữ có thể láng máng đoán được chút gì đó.
Tới năm 2003 thì Taobao mới được thành lập, bây giờ là tháng 9 năm 2002, dĩ nhiên sẽ không có tài liệu về cái này. Như vậy, Lý Tân Hạo nghĩ đến vấn đề của máy tính lên mạng được, cũng đã liên tưởng đến vấn đề điện thoại di động có thể lên mạng: “Điện thoại di động của anh có thể lên mạng không?”
“Có thể.” Sơ Lam Phong đưa điện thoại cho Lý Tân Hạo.
Nhưng mà, khi Lý Tân Hạo mở ra, mới phát hiện một vấn đề. Vào năm 2002, điện thoại có thể lên mạng và điện thoại thông minh sau này lên mạng là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Cậu lại điền hai chữ “smart phone” vào Baidu, vẫn không tra được tin tức liên quan tới điện thoại thông minh, nếu có chỉ là thông tin của điện thoại cùng trí năng tách biệt ra.
Lý Tân Hạo tắt máy tính, trong đầu hỗn loạn mất trật tự, có loại cảm giác xấu hổ vì ăn cắp thành quả của người khác. Nhưng mà, tay cậu lại bị người nào đó nắm lấy. Cậu ngẩng đầu lên, nhìn Sơ Lam Phong, cậu biết Sơ Lam Phong hiểu ý của mình, nhưng nếu Sơ Lam Phong hỏi, cậu phải nên giải thích như thế nào đây.
Ra khỏi tiệm net, Sơ Lam Phong cũng không hỏi chuyện ban nãy, y cảm nhận được sự căng thẳng cùng mâu thuẫn của thiếu niên. Y đưa tay ra, xoa xoa đầu cậu: “Đi mua thức ăn trước đi.”
“Vâng.”
Mua thức ăn xong, về đến nhà đã là ba giờ chiều. Cha Lý đang ở nhà, đã được mẹ Lý kể lại chuyện xảy ra ban sáng. Ông nhìn con trai, cảm động vì cậu hiểu chuyện.
“Ba, có phải ba cảm thấy con trai mình càng ngày càng đẹp trai ra không?” Lý Tân Hạo bày ra một dáng POSE.
Cha Lý chỉ vui vẻ mà cười. Nếu như nói, chuyện mượn tiền còn chưa đủ để ông thấy rõ bộ mặt thật của một nhà chị cả mình, vậy thì chuyện Lý Tân Vĩnh cầm cuốc chém Hạo Hạo, anh rể xách dao phay xông vào nhà đã đủ khiến ông nản lòng rồi.
“Ba, ba đừng cười kiêu ngạo như vậy.” Lý Tân Hạo kéo lấy Sơ Lam Phong, “Đến phòng em.”
Cha Lý nhìn bóng lưng chạy lên lầu của con trai, trong lòng dâng lên quyết tâm, cho dù cuộc sống sau này có như thế nào thì ông cũng sẽ không để cho con trai mình phải chịu ấm ức.
Đi tới phòng của Lý Tân Hạo: “Anh có gì muốn hỏi em không?”
Sơ Lam Phong khẽ nhếch mày: “Không có.”
“Không có?” Lý Tân Hạo nheo mắt lại.
Sơ Lam Phong mỉm cười: “Thật là không có. Nhưng mà, tôi có vấn đề muốn xin em chỉ bảo.”
“Vấn đề gì?”
“Taobao cùng smart phone, là có ý gì?” Không hỏi tại sao Lý Tân Hạo lại nghĩ tới hai cụm từ này, mà là hỏi hai cụm từ này có ý nghĩa gì, “Taobao (*) hiểu theo mặt chữ, là một trang web mua bán đồ, theo kinh tế và khoa học kỹ thuật ngày càng phát triển, mua bán online là con đường tắt để mua bán tiện lợi nhất, chẳng hạn như đường dây giao dịch internet dưới cờ tập đoàn Alibaba. Mà smart phone, là điện thoại công nghệ cao. Tôi hiểu đúng không?”
(*) Taobao: (淘宝): đào bảo
Nghe Sơ Lam Phong nhắc tới tập đoàn Alibaba, trong lòng Lý Tân Hạo trở nên căng thẳng, Taobao cũng là công ty con của tập đoàn Alibaba, nhưng mà bây giờ còn chưa được mở rộng.
“Tập đoàn Alibaba được thành lập lúc nào?”
“Năm 1999.” Sơ Lam Phong trả lời.
Tập đoàn Alibaba được thành lập năm 1999, bây giờ là năm 2002, Lý Tân Hạo nhớ lần đầu tiên mình mua đồ online là khoảng năm 2006, nói cách khác khi đó Taobao đã trở thành trang web phổ biến với mọi người rồi. Vậy thì có lẽ Taobao được thành lập trong khoảng giữa từ năm 2002 đến năm 2006.
“Đúng vậy, Taobao là một web mua hàng online. Lúc trước anh có nhắc tới xử lý khủng hoảng, em mới đột nhiên nghĩ tới cái này. Bây giờ, chúng ta muốn mua đồ, đều phải tới tận cửa tiệm để mua, nhưng mà đi dạo phố cùng mua đồ cần phải tiêu tốn một thời gian nhất định, vả lại có lúc tốn thời gian cũng chưa chắc có thể mua được món đồ mà mình vừa ý. Nhưng nếu như trêи mạng có một khu mua sắm như vậy, chúng ta có thể chọn mua trực tiếp ngay trêи mạng, tìm kiếm thứ mình thích, sẽ tiết kiệm được thời gian, không phải sao?”
Sơ Lam Phong hơi trầm ngâm nhìn chằm chằm Lý Tân Hạo.
“Sao… Sao vậy?” Lý Tân Hạo lôi lôi kéo kéo quần áo của mình, mặc rất đứng đắn mà.
Sơ Lam Phong lắc đầu, quay trở về chủ đề: “Nhưng mà giao dịch mua bán trêи mạng cũng có chỗ thiếu sót, bởi vì mua đồ online đều là hư cấu, nếu như khách hàng trả tiền mà người bán không giao đồ cho khách hàng thì sao?”
“Đây là vấn đề của chương trình thao tác cùng quản lý của bên thứ ba.” Lý Tân Hạo đi tới bàn học lấy một quyển sổ cùng một cây viết, “Nếu như chúng ta thao tác như vầy. Ví dụ như chúng ta thành lập một bên thứ ba. Anh là người bán, mở một cửa hàng trêи đài giao dịch này, sau đó đưa bộ quần áo của anh lên. Mà em là khách hàng, em tìm kiếm được bộ quần áo của anh trêи khu vực mua bán này, sau đó dựa theo tài liệu trêи mạng, đã hài lòng về tất cả mọi mặt, rồi em quyết định mua, phải trả tiền, số tiền này không phải đưa cho người bán, lúc này bên thu mua có thể thành lập một cái hệ thống thanh toán online, tạm thời tiền sẽ được đưa tới đài giao dịch trước.
Sau khi em trả tiền rồi, anh phải giao bộ quần áo cho em, mà phải giao cho em như thế nào đây? Dùng giao hàng nhanh, chờ quần áo vào tay em rồi mà em cũng hài lòng rồi, em sẽ quay lại đài giao dịch để xác nhận đã nhận hàng. Sau khi em đã xác nhận hàng xong, thì hệ thống thanh toán sẽ giao tiền lại cho anh.”
“Vậy nếu như em không hài lòng thì sao?”
“Vậy thì trả hàng lại, bảo đảm quyền lợi của người tiêu dùng.”
Sơ Lam Phong lại trầm mặc lần nữa.
Thứ trong lúc vô ý mà Lý Tân Hạo nhắc tới, khiến cho Sơ Lam Phong nhìn thấy được chuyện cơ mật thương nghiệp, mà cơ mật này lại giống như một cái chìa khóa, cái chìa khóa này mở ra là cả một kho báu tiền tài.
Một thiếu niên nho nhỏ mới mười bốn tuổi, lại lần nữa khiến y không thể nào tưởng tượng nổi.
“Hạo Hạo.”
“Hửm?”
Sơ Lam Phong đứng lên, thân người cao lớn, từ trêи cao nhìn xuống Lý Tân Hạo, đáy mắt thâm sâu tựa như một vòng xoáy, khiến Lý Tân Hạo không thể nhìn thấy rõ đáy mắt của y.
Lý Tân Hạo không biết đời trước Jack Ma lập ra Taobao có thể kiếm được bao nhiêu tiền, nhưng mà tập đoàn Hàn thị do Hàn Đông lỗi thừa kế lại là một sự tồn tại không thể dao động trong nước. Top mười xí nghiệp mạnh nhất, có tên tập đoàn Hàn thị.
Hàn Đông Lỗi đã từng nói với cậu, tài sản của Sơ Lam Phong đều ở nước M cùng khắp các nơi trêи thế giới. Mà lúc Hàn U Nhụy gả đến nhà họ Sơ, ông nội Hàn từng cho bà một số cổ phần của tập đoàn Hàn thị xem như là của hồi môn.
Tại sao Sơ Lam Phong đời trước không trở về nước phát triển?
Một người từ khi ra đời là đã có thể đứng trêи đỉnh kim tự tháp trong nước, y khinh thường loại thành quả này.
Đột nhiên Lý Tân Hạo cảm thấy mất mát. Cậu cho rằng mình đã tự mở một cánh cửa có thể kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền, nhưng thật ra thì những thứ này trong mắt Sơ Lam Phong lại chẳng đáng là gì. Y không cần cánh cửa này, cũng có thể tự mình kiếm được.
Sơ Lam Phong nâng cằm Lý Tân Hạo lên, gương mặt chậm rãi áp sát lại. Từ trước đến nay, Lý Tân Hạo chưa từng hồi hộp như vậy, trái tim cậu đập bùm bùm, giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.
“Sơ… Sơ Lam Phong.” Người đàn ông này nhìn mình như vậy, khiến mình không thể nào bình tĩnh được.
“Hạo Hạo.”
Giọng nói trầm thấp dịu dàng tựa như mang theo bùa mê, khiến Lý Tân Hạo tự nguyện chìm sâu vào đó.
Cánh tay mạnh mẽ ôm lấy vòng eo Lý Tân Hạo, ngón tay thon dài đều đặn nâng cằm cậu lên, thân thể lẫn nhau kề sát cùng một chỗ, trêи người đối phương truyền tới hơi thở đàn ông trưởng thành, tầm mắt nóng bỏng khiến cho cậu không nơi nào có thể trốn chạy.
“Tôi chỉ muốn cứ như vậy mà ăn luôn Hạo Hạo thôi.” Thiếu niên mê người cùng trí tuệ bí ẩn, khiến Sơ Lam Phong cảm thấy nhiệt huyết toàn thân mình đều đang sôi trào lên.
Lý Tân Hạo mặt đỏ đến mang tai, một lời âu yếm như vậy, làm cậu rất hưởng thụ.
Thiếu niên tựa như một con mèo, thích nghe lời nói êm tai, thích người khác cưng chiều mình, làm theo ý mình, đây chính là Lý Tân Hạo.
Xùy… Sau một tiếng cười khẽ, môi của Sơ Lam Phong cũng tiến lên theo.
Lý Tân Hạo là người thành thật với cảm giác của bản thân. Cậu không đẩy Sơ Lam Phong ra, hai tay vòng lấy eo Sơ Lam Phong, ngón tay tựa như bị ai đó kiểm soát mà vói vào trong áo sơ mi, sờ lên eo cùng tấm lưng vững chãi của y.
“Em đang quyến rũ tôi, hửm?” Hai tay Sơ Lam Phong nâng lấy ʍôиɠ Lý Tân Hạo, đặt cậu lên trêи bàn học, “Hạo Hạo?” Cảm giác tay của thiếu niên vuốt ve sau lưng, mẹ kiếp, thật dễ chịu.
Lý Tân Hạo cong mày lên, hai tròng mắt tràn ngập ánh sáng nhìn Sơ Lam Phong, đôi chân quặp lấy eo y: “Ừm.” Cậu thừa nhận, có thể từ chối người đàn ông này, nhưng cậu không muốn từ chối, bởi vì y khiến trái tim mình ngứa ngáy.