Idol Thế Mà Lại Yêu Thầm Tôi

Chương 98: 【Kết thúc gameshow】Vung cơm tró cho cả nước hoa mắt



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dân mạng bị câu “vật hi sinh cho tình yêu” làm cho chết cười, nhưng tiếc là Liêu Chí Nghị không đọc được bình luận, các nhân viên bắt đầu bưng trà rót nước cho ông.

Mười mấy năm nay, Liêu Chí Nghị diễn không biết bao nhiêu nhân vật Hoàng đế, được vô số người nổi tiếng gọi “Phụ hoàng”, không phải chưa từng bị con gái đoạt vị, ám hại cuối cùng băng hà, nhưng — lần này chắc chắn là lần Phụ hoàng “hẹo” đáng thương nhất.

Sói tự xử để lừa thuốc giải, cuối cùng phù thủy lại không cứu, chết vô ích.

Mấu chốt là bị đưa lên đường bởi chính con gái yêu và chồng của nó trong phim, đến di ngôn còn không có!

Nghĩ đến là thấy đau lòng.

Liêu Chí Nghị uống một ngụm nước nhân viên vừa đưa tới, thờ dài: “Haiz, tôi nghĩ kĩ rồi, Tô Diên chắc chắn là phù thủy, hai cái đứa này thông đồng bắt nạt tôi, hừ!”

【=))))))) Thầy Liêu đáng iu vãi】

【Phụ hoàng đứng buồn! Người chính là công thần của Kẹo Giòn! Con sẽ ghi tên người vào《Lịch sử Kẹo Giòn》!】

【Bọn cháu sẽ tặng cho chú một vị trí admin trong Super Topic nhía!!!】

【Admin =)))))))】

Cùng với sự kết thúc của đêm đầu tiên, lượng người xem trong live stream của Liêu Chí Nghị tăng lên rất nhiều, đa phần là fan Kẹo Giòn đến hóng hớt, nhân tiện thương thương, cảm ơn phụ hoàng, bình luận một câu rồi phắn về phòng live stream của cục cưng nhà mình.

Bây giờ nhân số của hai đội liên minh chỉ còn lại bốn người, tiếp tục cuộc hành trình.

Doãn Túc tuy mới hơn 30 nhưng thành danh sớm, nhiều tác phẩm tiêu biểu nên đã là tiền bối trong giới. Anh ít khi tham gia các loại gameshow, không hiểu sao lần này lại đi. Người xem trong live stream của Doãn Túc sôi nổi ngồi xổm tán dóc: “Thân phận này vào tay chú nhà mình là đi tong rồi.”

Sóng comment đoán, có thể là để thăm dò thân phận, cũng có thể là để giảm bớt nghi ngờ hai người là cặp được ghép đôi, Tô Diên bắt đầu sóng vai đi cùng Doãn Túc, Lạc Đường đi cùng Tề Nam để tám chuyện.

Tô Diên và Doãn Túc mới hợp tác với nhau trong một bộ phim, tính hai người cũng không hay nói nên nói chuyện cũng chỉ là những đề tài nghiêm túc, mọi người chạy hết sang góc nhìn của Lạc Đường và Tề Nam để hóng.

Lạc Đường chắc chắn sẽ không để phí thời gian đi đường, cô phải thăm dò.

Cô nhìn ông anh đã không còn biểu cảm bi thống khi chứng kiến Liêu Chí Nghị ra đi, trở về hình tượng như bình thường.

Lạc Đường rất tự nhiên bắt chuyện về đề tài hai người thường nói: “Tề Nam, dạo này anh học được từ gì mới không đó?”

“Có chứ.” Tề Nam trả lời rất nhanh: “Real vl.”

Lạc Đường cứ tưởng mình nghe nhầm: “… Dạ? Anh học được cái gì cơ?”

Tề Nam: “Học được câu ‘Kẹo Giòn real vl’!”

Lạc Đường:??????

Vẻ mặt mơ màng của Lạc Đường được quay cận cảnh sắc nét lên live stream, sóng comment cười ngất.

【=)))))) Lạy chúa tôi, Kẹo Giòn real vl, đúng là Tề ngáo】

【Thế nên ổng mới bắn Kẹo Giòn ấy hả? Con zai ngáo nhà mị xịn quá các thím ơi =))))))】

【Lúc ổng nói câu “Kẹo Giòn real vl” trôi chảy vãi, em cười khằng khặc như vịt luôn á, bây giờ mẫu hậu của em đang đứng ở cửa chửi đây nè QwQ】

【Con zai đu cùng một CP với ma ma, được của ló luôn】

【Ê này, cả nhà có nghĩ tí nữa Tề Nam sẽ chạy ra trước mặt mọi người tiết lộ mình là Cupid, xong hò hét “Kẹo Giòn vạn tuế” “Kẹo Giòn real vl” không?】

【????? Từ chối hiểu!】

【????? Lầu trên bị gì zậy?】

【Ủa đừng nha, chị đây muốn thấy phe thứ ba chiến thắng!!!】

Trong lòng Lạc Đường bây giờ cũng đang chửi bậy một tỉ lần.

Quần què gì thế này, anh ấy chỉ học ngôn ngữ mạng thôi mà? Chẳng lẽ từ này đã thành từ mạng hot rồi à???

Bắt chuyện thất bại, Lạc Đường không định dụ tiếp nữa, nhỏ giọng hỏi thẳng: “Tề Nam, buổi tối anh có được mở mắt không ạ?”

Lần này Tề Nam lại lắc đầu ngay, sau đó cũng không nói gì khác, cười nguy hiểm với cô một cái.

Trực giác mách bảo Lạc Đường, nụ cười ngốc nghếch này có ẩn ý… Nhưng Lạc Đường… Hoàn toàn không “get” được. Với lại biểu cảm của Tề Nam, nói là nguy hiểm cũng được, nhưng bảo là nhìn hề hề, ngốc ngốc thì chuẩn hơn.

Tám thêm một lúc nữa, Lạc Đường phát hiện: Cô không nhìn thấu được cái anh ngáo này.

Cô bỏ cuộc, chuẩn bị coi cậu như dân thường mà xử.

Bây giờ đã là buổi sáng thứ hai trong trò chơi, đi được khoảng năm phút, Lạc Đường ra dấu tách đoàn với Tô Diên.

Tô Diên nói với Doãn Túc, nếu bốn người họ đã liên mình thì cứ chia nhau ra hành động trước đã, thăm dò hai nhóm còn lại.

Hiện tại, giọng điệu của Doãn Túc và Tề Nam đều thể hiện rằng mình là dân thường, mà họ thì nghĩ Tô Diên và Lạc Đường là thần dân. Sau khi chia ra hành động, Lạc Đường nói thầm với Tô Diên: “Em nghĩ tổ đạo diễn sẽ không để thầy Doãn Túc là dân thường đâu anh.”

“Anh cũng nghĩ vậy.” Tô Diên nói: “Nhưng anh ấy không phải là Cupid, anh ấy một là thợ săn, hai là tiên tri.”

Sóng comment có người vừa từ góc nhìn của Doãn Túc sang: Đờ mờ! Thầy Doãn Túc là thợ săn!!! Dù là thầy Doãn chơi ứ giỏi lắm…

“Em nghĩ tổ đạo diễn sẽ cho khách mời thân phận dễ chơi tí, ví dụ như Tiếu Nghênh và thầy Liêu đều là sói, em là sói, Lương Tử Nguyệt — nó có phải là thần dân không nhỉ?” Lạc Đường suy nghĩ một lượt: “Trong dàn khách mời thì có vẻ chỉ có Tề Nam là dân thường.”

Cô lại hơi bực: “Nhưng em vẫn cảm thấy anh ấy là Cupid, vì nhìn qua cũng nghĩ anh ấy là người hay làm trò như này. Cupid tự chọn người ghép đôi, chắc chắn biết bọn mình cùng phe rồi, sao anh ấy từ đầu đến cuối vẫn không hề thể hiện là đứng về phe mình thế nhỉ…?”

Tô Diên không hề lo lắng: “Không sao, có Cupid hay không cũng vậy. Mấu chốt bây giờ là giết hết sói trước, hay giết hết dân thường trước.”

“…” Lạc Đường tự nhiên cảm thấy câu “Có Cupid hay không cũng vậy” của anh sao mà ngầu thế, yên lặng si mê một chút, cô tò mò hỏi: “Nhưng mà anh ơi, anh thích chơi Ma sói ạ? Anh chơi lúc nào đấy ạ?”

“Trước đây anh quay phim điện ảnh có quay một trò chơi sắm vai dạng như này, cũng xem qua mấy chương trình Ma sói, biết chơi từ đấy.”

Anh nói nhẹ nhàng bâng quơ, Lạc Đường lại hớn hở hỏi: “Vậy anh cảm thấy em chơi thế nào? Trước khi đến đây ngày nào em cũng luyện chơi hẳn một tuần đấy!”

Tô Diên kéo tay cô, mặt không biểu cảm nhìn cô một lát, ra vẻ lạnh lùng nói: “Tạm được.”

Lạc Đường: “…”

Đang live stream đấy! Dám coi thường cô như thế!

Người yêu anh lúc trừng mắt giận hờn với anh trông cũng đáng yêu ghê gớm, Tô Diên xị mặt trêu tiếp: “Dù sao đây cũng là trò chơi trí tuệ, trong thời gian ngắn mà em chơi được như vậy là đã…”

Ông bà ta có câu “Thà chết vinh còn hơn sống nhục”, Lạc Đường lập tức bị anh châm ngòi: “Ồ, bây giờ Tô thần còn định so IQ với em nữa à?” Cô gạt tay anh ra: “Anh đừng quên lớp 11 em là bạn cùng lớp với anh đấy, do em học nhảy lớp đấy nhé!”

Lạc Đường chuẩn bị nói xong thì lườm anh một cái, ai ngờ Tô Diên lại ôm vai cô, giọng nói tràn đầy ý cười, thì thầm nói — “Ừm, anh sai rồi, em thông minh nhất.”

【… Xỉu】

【… Anh sai rồi QwQ mê vl huhu】

【Chết tui! Đêm nay tuyệt vời quá! Tô thần cứ thế này thì chết tui!】

【Từ từ nhé! Lúc Tô thần lớp 11 là ẻm nhảy lớp, sao mị cứ cảm thấy thời cấp ba của hai ông bà í có bí mật không thể nói cho ai biết thế nhở???】

【Giang cư mận bây giờ gà thế nhỉ! Hai con người nổi tiếng thế này mà đến tận giờ vẫn không thấy bạn học cấp ba nào ló mặt ra cả! A a a a a đây không chỉ là đu idol thành công, tình yêu tuyệt vời mà còn là thanh mai trúc mã à? Xa cách lâu ngày rồi gặp lại? Yêu từ cái nhìn đầu tiên?】

Tham Khảo Thêm:  Chương 63

【Em cũng tò mò là sao không có bạn học cấp ba nào xuất hiện QwQ trực giác mách bảo cho em là trong chuyện này có thính!!!】

Hai người đi một lúc, Lạc Đường đột nhiên nhớ tới quyển sổ nhật ký mình cất trong túi áo: “À, em cũng chưa đọc xong nhật ký vừa nãy nhặt được.” Cô lấy ra tiếp tục lật giở: “Đừng nói là có mỗi một trang thôi đó nha… A! Còn một trang nữa!”

【Ngày xx, trời quang.

Ảo ảnh nửa người người sói đó là thật! Tôi đã liều mạng trốn chạy nhưng không kịp nữa rồi… Tôi đã bị cắn, bị thứ như vậy cắn, không còn hy vọng sống sót, chỉ tiếc… của tôi…】

“Cái gì của tôi cơ?”

Lạc Đường nhìn gần lại vẫn không thấy rõ, mặt sau bị mực vấy bẩn một mảng lớn.

Tô Diên cầm lấy quyển nhật ký: “Ở trang thứ nhất, người này nói anh mang theo một cây súng lên núi.” Anh gập quyển sổ lại: “Câu cuối chắc là nói đến cây súng đó. Ban đầu tổ đạo diễn bảo có thể nhặt được đạo cụ trên đường để sử dụng vào ban đêm, anh đoán đạo cụ chính là cây súng này.”

Lạc Đường bất ngờ, tai nghe truyền đến tiếng thông báo quen thuộc của tổ đạo diễn:

“Chúc mừng bạn lấy được đạo cụ dân thường có thể nhặt: một cây súng.”

“Uầy, anh đoán được thật nè, đúng là đạo cụ dân thường có thể nhặt được…” Lạc Đường sửng sốt: “Cơ mà em là sói.”

Tô Diên cũng nói: “Anh là phù thủy, cái này chắc không phải là lỗ hổng trò chơi. Hai bọn mình đều không sử dụng được, đây là đạo cụ dành cho dân thường, để bọn họ có kỹ năng mở mắt vào ban đêm.”

“Súng hình như giết được cả người lẫn sói ạ?”

“Ừ.”

“Ý là có thể giết được em.” Lạc Đường nhìn quyển sổ trong tay: “Với cả bọn mình không dùng được, giữ làm gì?”

Đạo diễn đang quan sát màn hình giám thị tự nhiên ngửi thấy mùi toang toang đâu đây.

Ngay lúc đó, Lạc Đường giật luôn hai trang giấy có chữ duy nhất trong quyển sổ ra, xé vụn rồi phủi phủi tay: “Thế xé đi là xong, đọc không được thì kích hoạt súng kiểu gì!”

“Ừm.”

Hai người lấy phần còn lại của cuốn nhật ký giả thành đạo cụ, đặt bên cạnh hốc cây, sau đó nắm tay nhau nghênh ngang rời đi.

Tổ đạo diễn: …

Tổ đạo cụ: …

Ngoài ra, trên đường đi hai người còn nhặt được [Lá chắn, tiên tri có thể nhặt], cũng dùng cách thức như vừa rồi mà phá hỏng hoàn toàn, để lại chỗ cũ, đi tiếp.

Tổ đạo diễn: … Tổ đạo cụ thay cái mới nhanh!

Tổ đạo cụ: … Tuân lệnh.

Má, hai cô cậu là ‘thần phá của’ Cupid phái tới hay gì???

Từ sau khi tách khỏi Doãn Túc và Tề Nam, nhóm của Lạc Đường và Tô Diên đúng kiểu tung hoành ngang dọc, ca vang hào sảng, tay trái có khiên, tay phải có đao.

Chẳng tìm được đạo cụ nào dùng được nên gặp cái nào là hai người phá cái đấy — Mình không được dùng thì phe đối thủ cũng đừng hòng được “xơ múi” được gì.

Chỉ khổ tổ đạo cụ thôi.

Đến một ngã ba, Tô Diên lờ mờ nghe được tiếng người ở đường bên phải. Anh định đi theo xem sao nhưng lại không để ý đến Lạc Đường đang nhìn về một hướng khác.

“Tô Diên Tô Diên! Em thấy chỗ kia hình như có hang núi đấy!”

“…”

Tô Diên và người quay phim của anh dường như rất “tâm linh tương thông”. Không biết là tình cờ hay sao mà ngay lúc ấy, ống kính hạ thấp xuống, quay được đôi chân Tô Diên đang muốn xoay sang hướng khác. Nhưng vừa nghe tiếng Lạc Đường, anh lập tức dừng động tác chuẩn bị dắt cô xoay người lại.

Sau đó, nhìn thoáng qua hướng cô vừa chỉ, không chút do dự dắt cô về hướng đó: “Ừ, sang đó đi em.”

【Đậu mé, cái đồ không có nguyên tắc】

【Không có nguyên tắc +1】

【??? Đệt, Tô thần! Anh lại chiều chị nhà rồi!!! (ghen tị gào thét)】

【Ahuhu lại chiều chị ý rồi!!! (tiếng sóc đất gào thét)】

【Anh! Lại! Chiều! Chị! Ấy! Hôm nay đúng là đại hội vung cơm tró cho cả nước hoa mắt luôn:)】

Từ khi chỉ có hai người đứng chung một khung hình, mật độ của bình luận vẫn luôn ở mức cao. Sau khi màn vung cơm tró này xuất hiện, cả màn hình  tràn ngập “Anh lại chiều chị ấy”.

Hình như Lạc Đường được may mắn vận vào người nên trên con đường cô chọn dày đặc những manh mối mà người bí ẩn để lại.

Kẹo Giòn biết được thông tin “Tiên tri là con gái”,. Ngoài ra, trong hang núi mà Lạc Đường bảo, hai người còn tìm được một mẩu giấy.

[Người bí ẩn nhắc nhở: Thần thoại về Cupid bắt nguồn từ đâu?]

“Đương nhiên là Hy Lạp.” Lạc Đường trả lời, sau đó lại nhìn mẩu giấy: “Tại sao lại hỏi nguồn gốc? Ở đây có ai là người Hy Lạp đâu nhỉ —”

Lạc Đường bất động, ngẩng đầu: “Không có người Hy Lạp, nhưng mình có người chơi hệ ABC!”

【=))))))) Người chơi hệ ABC, buồn cười vl】

【@ Băng vệ sinh thủ công ABC】

ABC = Always Being Clean

【Ê này, tui không hiểu, sao lại bảo mình có người chơi hệ ABC? ABC là gì?】

【ABC = American Born Chinese = Người Mỹ gốc Hoa = Tề Nam】

Lạc Đường: “Ý chỉ người nước ngoài ạ? Tề Nam?”

Tô Diên cũng nghĩ giống cô.

Lạc Đường im lặng một lúc lâu: “Bảo sao… Em nói mà, sao mà có Cupid nào ngốc thế được.”

— Nếu Tề Nam là Cupid, thì tất cả đều rõ ràng rồi.

Ghép đôi yêu nhau thật thành đôi yêu nhau trong trò chơi, không hổ là Tề ngáo.

Lạc Đường nhìn đồng hồ: “Bọn mình tách ra được mười phút rồi đó, có quay lại tìm Tề Nam không anh?”

“Không sao, không cần tìm cậu ấy.” Tô Diên đứng dậy: “Thân phận của cậu ấy không có gì nguy hiểm, với lại tìm được cũng chẳng được việc gì, ba người đi cùng nhau càng làm người khác nghi ngờ.”

Lạc Đường: “…” Vô cùng hợp lý.

“Thế mình đi thôi ạ!”

Hai người bỏ rơi Cupid một cách cực kỳ quyết đoán làm người xem chết cười, sóng comment toàn là “Con zai ngốc Tề Nam của tui khóc ngất trong nhà vệ sinh”.

Lạc Đường dẫn Tô Diên đi quanh vài vòng. Mười phút sau, trước khi đến đêm thứ hai, hai người gặp nhóm của Lương Tử Nguyệt và Tiếu Nghênh cùng một thành viên cố định của chương trình. Tiếng người hồi nãy Tô Diên nghe được chắc là của bọn họ.

Đêm thứ hai, theo chỉ đạo của Tô Diên, không động đến những người bọn họ vừa gặp, Lạc Đường và hai sói còn lại chọn giết một dân thường không có mặt ở đây.

Đêm đó chỉ có một người chết, mọi người đều nghĩ rằng hai người đang ghép đôi vẫn còn sống, Lạc Đường lại đi thăm dò, tiếp tục đưa ra lời thuyết phục: “Hay là cứ xem đêm sau ai chết rồi kết luận”.

Trên đường đi, hai người gặp Doãn Túc và Tề Nam, lúc sau thì gặp nhóm cuối cùng. Chín người bắt đầu tìm chỗ để lần lượt đưa ra ý kiến.

Cũng chính trong gần một tiếng đồng hồ sau đây, Lạc Đường được chứng kiến tận mắt năng lực “gạt người” của Tô Diên.

Sau khi Lạc Đường và Tô Diên trà trộn vào mọi người thì không có thời gian lén lút trao đổi nữa. Vừa vào hai người đã ra đòn tẩy não: “Mọi người đừng quá tin tưởng thành viên cùng nhóm mình, không biết được thân phận của nhau mà, sao biết được mình đang đối mặt với người hay sói.”

Mà đối diện với nghi ngờ ‘bọn họ có phải người được ghép đôi hay không’, hai người trả lời vô cùng dễ dàng.

Muốn thuyết phục người khác rằng bọn họ không phải cặp được ghép đôi, chỉ cần dùng lập luận “Cupid bị ngốc mới ghép hai người rõ ràng như bọn tôi thành đôi”, “Cupid không định thắng hay sao mà lại ghép bọn tôi” là xong.

Sau đó chính là màn lươn lẹo đỉnh cao của Tô Diên.

Tô Diên nói ít nhưng lần nào cũng nêu ra được chỗ quan trọng nhất, lời nói không hề có lỗ hổng, cộng thêm khí chất ngời ngời của anh khiến mọi người tin tưởng ngay.

Anh tự nhận mình là một thần dân, công khai dẫn đường cho mọi người giết một sói, lại âm thầm giết một sói khác. Anh còn ám chỉ, tuy mình là thần dân nhưng thần dân thật sự lại là người khác, anh là người bảo vệ cho mọi người, giết anh cũng vô ích. Không những vậy, Lạc Đường và Tô Diên còn bắt tay diễn một màn kịch “vào game là không có yêu đương gì sất”, tuy không cãi nhau qua lại nhưng rõ ràng là đứng về hai phe đối lập.

Tham Khảo Thêm:  Chương 44: Chương 44

Cô không thể biến mình thành sói nhưng Tô Diên đã trở thành người tốt thật rồi.

Đêm thứ ba, ba sói giết Doãn Túc, mà Doãn Túc là thợ săn, lại rất tin tưởng Tô Diên, nên trước khi chết đã sử dụng kĩ năng, kéo theo thành viên cố định “thần game” của chương trình.

Chỉ còn lại hai sói, tính cả Tô Diên thì còn hai thần dân và ba dân thường.

Cục diện chết hai người rất dễ khiến mọi người nghĩ đến trường hợp thợ săn kéo người hoặc nửa còn lại của cặp đôi tự tử. Nhưng đêm thứ tư, Lạc Đường và Tiếu Nghênh giết chết Lương Tử Nguyệt, Tô Diên dùng thuốc độc giết Tiếu Nghênh, lại chết hai người.

Một lần chết hai người, có nghĩa, nếu không phải thợ săn kéo người thì là tình nhân tự tử. Nhưng hai đêm chết bốn người, vậy là cả hai tình huống này đều đã xảy ra.

Tô Diên chỉ ra một điểm cực kỳ quan trọng — phù thủy từ đầu đến giờ chưa dùng thuốc giải, chắc chắn là do chết quá sớm.

Vậy nên, lúc này mọi người đều cho rằng đôi tình nhân đã OUT, thợ săn và phù thủy cũng chết. Năm người cuối cùng, trừ phe thứ ba bọn họ thì còn lại dân thường No.4 và dân thường No.1.

Đêm thứ năm, ban đêm Lạc Đường giết người chơi No.4. Vốn là người chơi No.1 vẫn còn sống, nhưng không ngờ người chơi No.4 lại nhặt được súng, tin lời Tô Lươn Lẹo nên đêm đó đã dùng súng bắn chết người chơi No.1.

— “Trời sáng, trò chơi kết thúc.”

— “Rừng rậm Ma sói – bên thứ ba chiến thắng, mời người chơi theo hướng dẫn của nhân viên công tác đến khu nghỉ ngơi giữa rừng rậm để nhận nhiệm vụ tiếp theo.”

_

Người chơi bị OUT giữa trận cũng đã được đưa tới khu vực giữa rừng rậm từ trước, mà nhóm ba người chiến thắng lại đến nơi cuối cùng.

Lạc Đường, Tô Diên, Tề Nam cười cả quãng đường đi, lúc đến khu nghỉ ngơi, nhìn đủ loại ánh mắt của mọi người, chuẩn bị chào hỏi.

Nào ngờ, Lương Tử Nguyệt lại kích động nhất, bay ngay đến lắc bả vai cô: “Mày thế mà lại là sói!!! A a a a a! Uổng công tao tin tưởng mày như thế!!!”

Lạc Đường: “Thực ra tao thắng được chủ yếu là nhờ vào Tô thần thôi, tao vô dụng, tao chỉ làm việc theo chỉ đạo thôi, mày đi mà trách anh ấy á…”

Lương Tử Nguyệt giả điếc, làm bộ không nghe thấy gì, vẫn tập trung tấn công cô: “Mày lừa tao…”

Lạc Đường: “Ê… Do Tô Diên mà…”

Lương Tử Nguyệt: “Huhu mày lừa tao…”

“…” Lạc Đường đang chuẩn bị làm cho con bạn mình tỉnh táo lại tí, nhưng Tiếu Nghênh cũng ra chỗ cô nói: “Bà không là sói bình thường! Bà phản bội tộc sói!!!”

Hiện trường loạn hết cả lên, trừ hai người này, Lạc Đường cũng định đi tạ tội với vị Phụ hoàng đáng thương Liêu Chí Nghị. Nhưng đúng lúc đó, tai nghe lại truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống —

“Người chơi chú ý, xé bảng tên bắt đầu trong một phút nữa.”

“Phần thưởng dành cho phe chiến thắng trong vòng đầu tiên là ở vòng thứ hai sẽ có hai mạng. Mời nhân viên công tác dán cho người chơi No.6, No.9 và No.10 hai bảng tên.”

“Quy tắc của trò chơi vòng này là…”

Lần này, trò chơi chia đội theo ba phe đã hình thành trong vòng trước. Sau khi tiến hành xé bảng tên được 20 phút sẽ bắt đầu kiểm tra số người chơi còn lại, người bị xé bảng tên lập tức OUT, phe còn lại số bảng tên nhiều nhất sẽ giành thắng lợi.

“Phe chiến thắng của vòng này sẽ nhận được mặt nạ vàng Vua Sói, có thể đổi lấy những phần quà bí mật, sau khi chiến thắng phải ngay lập tức quay lại khu nghỉ ngơi để nhận thưởng. Thời gian đếm ngược 60 giây, bắt đầu.”

Cuối cùng cũng đã đến trò chơi được bao người mong ngóng – xé bảng tên.

Tổ đạo diễn cố ý sắp xếp thứ tự trò chơi như vậy là để tăng hiệu quả chương trình.

Một tiếng rưỡi để chơi Ma sói, mà trong Ma sói có một phần đoạn vô cùng hấp dẫn, chính là khi đã tìm ra phe chiến thắng, mọi người thẳng thắn tiết lộ thân phận thật sự của mình.

Dù nhóm chiến thắng có là phe người, sói hay phe thứ ba thì chắc chắn vẫn sẽ sỉ những người chơi khác bị “vả”.

Nếu phe người tốt thắng thì thường là do thần dân hoặc một vài dân thường chơi cực kỳ đỉnh. Ví dụ như dân thường hy sinh thay cho thần dân,… Sói thắng, chủ yếu là dựa vào kĩ thuật “lươn lẹo”, giả dạng thành thần dân có kĩ năng đặc biệt nào đó, hoặc liên tiếp đưa ra những phân tích logic không dễ phản bác, hay là không tiếc bán rẻ đồng đội để lừa được thuốc giải,… Sói quá xảo quyệt dễ khiến người tốt nóng nảy.

Có sự xuất hiện của phe thứ ba, sói của phe thứ ba sẽ giả làm bạn tốt của phe sói để giết người tốt như bình thường, nhưng vào cuối cùng sẽ cắn lại “đồng đội” sói của mình. Nếu một trong hai người được ghép đôi là dân thường thì sẽ khá khó chơi; nếu một người là phù thủy thì cặp đôi cần phải hợp tác ăn ý với nhau, diễn một màn kịch tránh hiềm nghi của mọi người.

Vậy nên —

Để phe thứ ba có thể giành được thắng lợi chắc chắn phải kể đến diễn xuất xứng tầm Oscar lừa gạt hai bên “đồng đội”. Sau khi có kết quả trò chơi, chắc chắn sẽ lọt vào tầm công kích của hai phe sói, người còn lại.

Chính là nhóm của Lạc Đường và Tô Diên.

Tổ đạo diễn và tổ đạo cụ vừa nãy bị hai cô cậu này hành cho lên bờ xuống ruộng, cuối cùng cũng đến lượt hai đứa nó biết thế nào là “lễ hội”, bây giờ đang ngồi trước màn hình giám sát, hớn hở xem một màn “tàn sát” giữa rừng.

【Vl, mấy ông bà chơi nhiệt thế! Xé thật vcl luôn á! Tui thấy Phụ hoàng một mớ tuổi đang cố gắng xé Lạc Đường kìa =))))))) Tiếc cho Phụ hoàng là gái yêu mảnh mai linh hoạt vãi ~ /doge】

【Thôi xin đừng nhắc đến mà thêm đau lòng, người thảm nhất hôm nay chính là Phụ hoàng, vừa lên đài đã thăng thiên rồi =))))】

【Uầy ba ông bà này được của ló đấy nhỉ, phối hợp cũng ăn ý, Lạc Đường chạy nhanh phết, hơn hẳn mị lúc chạy 800m】

【Áu áu áu xem cái này phê vl thích quáaa】

Lạc Đường chưa được chơi xé bảng tên bao giờ nên trước đây xem người nổi tiếng chơi trên TV là đã muốn thử. Lúc ấy cô còn không hiểu sao mọi người chơi vui thế này mà mặt ai cũng dữ tợn, tóc tai loạn hết cả lên.

Bây giờ cô hiểu rồi.

Ba người bọn cô tuy có hai mạng, NHƯNG MÀ! Tám người phe địch đều dồn hết về phía bọn cô!!!

Quả nhiên, vòng đầu diễn đỉnh quá nên vòng này phải nhận quả báo.

Phe thắng chắc chắn sẽ rơi vào tầm ngắm của phe thua, có hai cái mạng cũng khó mà trụ được… Tổ đạo diễn đã tính sẵn rồi.

Lạc Đường cắn răng để Tô Diên kéo chạy, Tề Nam cũng duy trì tốc độ chạy bên cạnh hai người, cô ở trong phạm vi được bọn họ bảo vệ.

Chạy được 15 phút, sức lực của Lạc Đường dần dần cạn kiệt, vô tình vấp phải cành cây dưới đất. Cùng lúc ấy, người phía sau tăng tốc chạy lên, Tô Diên lập tức ôm cô lên không trung, đặt cô trước mặt anh, nhưng — bảng tên của anh đã bị xé mất.

Người kia còn muốn xé nốt bảng tên còn lại của anh, nhưng Tô Diên lại nhanh hơn, dùng không đến một giây vươn tay về sau lưng người kia, “xoẹt” một cái, bảng tên bị xé rách, OUT.

Chú quay phim không giữ được máy quay ổn định nhưng vẫn quay được toàn bộ quá trình, sóng comment trong phòng live stream của cả Tô Diên và Lạc Đường toàn tiếng hét như muốn điên lên.

Cuối cùng Lạc Đường cũng kịp phản ứng.

Cô đang định nói nhưng dường như anh đã đoán được ý của cô, nói trước: “Anh không sao.”

Tô Diên còn nhướng mày với cô: “Còn một mạng mà. Bọn mình thắng chắc.”

Vừa vận động mạnh, trên trán anh hơi ướt mồ hôi, nhướng mày cười với cô trông hệt như cậu thiếu niên cấp ba đang khoe với cô bé mình thích về trận đấu bóng rổ vừa thắng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 30

Rất dễ khiến người ta rung động.

Nhưng dưới tình huống như bây giờ, Lạc Đường cũng chỉ kịp rung động ba giây, phía sau đã có tiếng Lương Tử Nguyệt hò hét.

“Tao khô máu với màyyy —— Không có chị em gì nữa! Không thèm lập nhóm với tao! Lại còn giết tao! A a a mày ra đây cho tao —!”

Lạc Đường cứ tưởng bọn họ sẽ tiếp tục chạy thục mạng nhưng có vẻ Tề Nam và Tô Diên không muốn trốn nữa.

Tô Diên chỉ còn một mạng nên lần này Tề Nam ra trận, thừa dịp Tề Nam thăm dò đối phương, Tô Diên nhanh tay xé bảng tên người kia,’

Không uổng công nam chính và nam phụ《Ngự kiếm hành》quay biết bao nhiêu cảnh hành động.

Lạc Đường sợ cô lao lên không có tính toán sẽ gây ảnh hưởng đến họ nên cứ ở phía sau, vừa cố gắng trợ giúp, vừa gào thét —

“No.1! Chị No.1 ơi! Chị quên vừa nãy ai giết chị rồi ạ? No.4 đấy chị ơi! Hai anh chị đều là dân thường, thế mà anh ấy lại lấy súng bắn chị một phát thăng thiên luôn. Chị có cần em tiện tay xé anh ấy một cái không chị?”

“Nguyệt Nguyệt! Nguyệt Nguyệt mày biết sao không? Sói bọn tao trước khi giết người phải chọn người để giết ấy, tao có muốn giết mày đâu, cơ mà cái thằng Tiếu Nghênh là đứa cầm đầu chọn giết mày đấy!!!”

“…”

【=)))))) Gái iu đỉnh quó, nằm trên giường mà xem mà cười muốn xỉu】

【Buồn cười vl, mấy chị nhìn bả đứng sau nhắng nhít nhảy loạn xì ngầu xong luôn miệng đục nhà người ta đi, xịn vãi =)))))】

【Em mà là Tô thần em cũng tìm người yêu thế này, cất ở nhà nuôi, đáng iêu vl】

Lạc Đường nhảy đến phởn cả người.

Chuẩn! Cô không xé được bảng tên, cô không có cơ bắp, nhưng mà cô biết châm ngòi ly gián!!!

Cô hét lên với ba, bốn người như thế không ngờ lại có hiệu quả thật.

Sao có thể ỷ lại vào một bên mà thắng được! Người cùng nhóm phải dựa vào nhau!

— “Tiếu Nghênh cái đồ tồi! Mịe nhà ông, là sói mà còn dám lừa tôi cả một game! Cuối cùng còn lươn lẹo mình là Cupid, ông bị điên à???”

— “Lương Tử Nguyệt bà mới là cái đồ tồi ý! Đậu xanh, bà là tiên tri mà có làm được cái mịe gì đâu? Tô thần người ta ở phe đối địch mà bà còn tưởng người ta cứu bà à???”

— “Ông còn mặt mũi để nói tôi à? Ông nhìn Tô thần không thấy hãi vãi tè ra chắc? Tôi tưởng anh ấy cứu tôi, còn ông thì tin chắc anh ấy ở phe người xấu, tưởng anh ấy là thợ săn còn gì???”

Lương Tử Nguyệt với Tiếu Nghênh tự nhiên lại khô máu với nhau.

【Khá khen cho một cuộc nội chiến thú vị, tuyệt vời!】

【Phức tạp thế để làm gì, để em phiên dịch cho, Lương Tử Nguyệt: “Đây là idol tôi cơ mà? Anh ấy diễn gì tôi cũng tin!” Tiếu Nghênh: “Bà tin mà bà còn dám nói tôi à? Đậu má đấy cũng là idol tôi nhá!” Đảm bảo chuẩn không cần chỉnh】

【Hai ông bà này bắt đầu tự chiến với nhau rồi, giúp Kẹo Giòn trốn khỏi chiến trường =))))))】

【=)))))) Hai chiếc fan u mê Tô thần】

Ban đầu, tám người đồng lòng chung sức định trả thù ba người phe thứ ba, cho dù sức chiến đấu của Tô Diên và Tề Nam có mạnh đến đâu thì cũng không có khả năng địch lại.

Nhưng từ lúc Lương Tử Nguyệt và Tiếu Nghênh cãi nhau thì những người vừa bị lừa cũng không nhịn nổi nữa, cuối cùng biến thành một trận nội chiến siêu to khổng lồ. Ngược lại, nhóm ba người bên này không dính líu gì đến lừa lọc thì vô cùng đoàn kết.

Cả ba bắt đầu chuyển từ phòng thủ sang tấn công.

Trước tiên là xé Lương Tử Nguyệt và Tiếu Nghênh đang chiến nhau, sau đó Lạc Đường và Tề Nam đồng thanh “xin lỗi Phụ hoàng” rồi cùng nhau bắt nạt ông, Liêu Chí Nghị OUT, Doãn Túc cũng không địch lại Tô Diên.

Những người còn lại tách nhau ra nên đã không còn sức chống cự, mà cả ba người của phe thứ ba đều còn ít nhất một cái mạng.

Liêu Chí Nghị & Doãn Túc: … Già rồi già rồi.

Lương Tử Nguyệt & Tiếu Nghênh: … Lúc lơ đãng chúng ta làm sai chuyện gì rồi hả?

Vừa rồi trong quy tắc nói, nhóm thắng lợi phải lập tức chạy về trung tâm rừng rậm để nhận thưởng, vậy nên ba người không thèm quan tâm đến biểu cảm của những người sau lưng mà bắt đầu chạy về vị trí quy định.

Tổ đạo diễn không ngờ Tề Nam và Tô Diên lại phối hợp ăn ý như vậy nên sau khi thương lượng, họ chế ra quy tắc mới.

Một phút sau, khi ba người còn cách trung tâm chưa đến 100m nữa, hệ thống thông báo:

— “Người chơi chú ý! Cuối cùng, không phải một nhóm có thể lấy được mặt nạ vàng Vua Sói. Có duy nhất một chiếc mặt nạ, chỉ có một người chơi có thể lấy được.”

Sóng comment lập tức bùng nổ.

【Giề??? Chỉ có một cái á? Thế là phải xé cả đồng đội mình rồi à?】

【Vl kích thích dữ ta! =)))))) Có cái mặt nạ mà phải như này luôn hả!】

【Mặt nạ gì đâu, đến đây là vì vinh quang ó】

【? Ê kìa, sao Tề Nam trông như ứ nghe thấy hay sao í mà vẫn cười ngây ngô thế kia?】

【Vì vừa nãy Tề ngáo xé bảng tên thấy tai nghe vướng quá nên bỏ xuống rồi, hừmmm】

【=)))))) Cái anh ngáo này bị gì vậy chời???】

【Nên bây giờ mặt anh ta như nở hoa thế này là do không nghe thấy thông báo hả? Cười ẹ =))))))】

【Á á á ba ông bà í sắp đến nơi rồiii】

【Uầy các chị có thấy gì không? Đạo diễn vừa thông báo quy tắc mới cái là vợ chồng kia cùng lúc liếc Tề Nam một cái! Ánh mắt như là hổ rình mồi ấy, cơ mà Tề ngáo lại đáp lại đôi vợ chồng kia một nụ cười tươi không cần tưới =)))))) Cười xỉu】

【Các thím đừng nói nữa, em cười đau bụng quá】

Sóng comment cười ngất, mà Tề Nam chơi high quá, cứ tưởng chiến thắng đã nằm trong lòng bàn tay rồi, tai nghe tí nữa lấy thưởng xong ra nhặt cũng chẳng sao.

Ba người chạy đến điểm cuối cùng. Đêm nay Tề Nam phởn lắm nhưng vẫn nhớ mình nằm không cũng thắng nên dang rộng đôi tay, muốn tặng cho hai người đồng đội yêu quý của mình một cái ôm thật chặt: “Nào Tô thần, chúng ta thắng rồi.”

Tô Diên “Ừ” một cái.

Sau đó, mọi người đều nhìn thấy, anh vươn tay ra sau lưng Tề Nam, ngay lúc ai kia còn chưa kịp ôm được anh —

“Xoẹt —”

“……”

Màn hình ngập trong “hahahahaha”, cùng với đó là cận cảnh vẻ mặt ngơ ngác của Tề Nam khi bị chính tay nam thần trong lòng xé bảng tên.

Hình ảnh hề hước đến mức Lạc Đường phải nhịn cười đau cả bụng, lúc anh xé Tề Nam về, Lạc Đường cực kỳ thản nhiên quay lưng lại: “Cả ngày hôm nay anh gánh em rồi, xé…”

Chữ “đi” của cô còn chưa nói ra khỏi miệng, Tô Diên đột nhiên đưa tay ra.

Lúc Lạc Đường không hề để ý, anh vòng tay ra sau lưng mình,. Cô nhìn anh, đến khi nghe thấy tiếng “xoẹt” quen thuộc mới hiểu anh muốn làm gì.

Tô Diên rụt tay lại cầm thêm một bảng tên【Tô Diên】.

Chú quay phim ngớ người, quần chúng hóng hớt ngớ người, một trong hai nhân vật chính cũng ngớ người.

Nào ai ngờ, anh sẽ tự tay xé bảng tên của mình rồi đưa ra trước mặt cô, sau đó còn thấp giọng gọi cô: “Bé yêu.”

“…”

Lạc Đường cứng đờ tay nhận lấy bảng tên của anh, não cô bây giờ chẳng nghĩ được gì nữa.

Lúc Tô Diên cụp mắt nhìn cô, khóe mắt hơi cong cong, lông mi phủ xuống làn da một lớp bóng mờ. Anh tháo tai nghe ra, khẽ cười xoa đầu cô: “Em thắng rồi.”

【A a a a a a cái ditconme soft vcl, em chèo thuyền này cả đời ạ】

【Đờ mờ đờ mờ đờ mờ muốn lấy mạng người mẹ già này hay gì???】

【Hôm nay cũng là ngày Kẹo Giòn gáy tooo vcl!!! Đậu mọe Tô thần rù quến vcl a a a a a!!!】

【A a a a a không ai xé được anh nhưng anh sẽ tự tay xé mình để đưa em đến chiến thắng!!! Ôi đúng là tình iuuu!!! Mị điên rồi, mị chết rồi, đờ mờ mị có về với đất mẹ cũng thấy hạnh phúc!!!】


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.