Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 163: Xem bọn họ thua thế nào



Minh Thông nghiến răng: “Đấu. Tôi vẫn chưa chọn mà.”

Tề Tiểu Tô cười rạng rỡ: “Vậy mời anh Minh Thông.”

Sáu khối đá thô cô chọn đã để ở bên cạnh, có nhân viên nghiệp vụ qua hỏi: “Cô Tề, bây giờ muốn cắt đá sao?”

“Cắt đi, tranh thủ cắt lúc Minh Thông chọn đá thô, tiết kiệm thời gian.”

“Cắt cả sáu khối sao?”

“Không, cắt ba khối là được rồi.” Tề Tiểu Tô chỉ, “Cắt ba khối này đi.”

Mấy người Minh Thông nhìn qua, ba khối cô chọn lại chỉ có một khối bọn họ mang vào, một khối khác chưa bảo cắt! Bọn họ lập tức sáng mắt lên, trong lòng dường như có hy vọng.

“Cô Tề, nếu đã chọn sáu khối đá thô rồi, vậy thì dùng cả sáu khối dự thi đi, không cắt ba khối là do cô đấy nhé, bên chúng tôi sẽ cắt cả sáu khối, sau khi lấy ra tính tổng giá cả để quyết định thắng bại.” Quyền Tứ lập tức nói.

“Tiểu Tô, hay là cắt cả sáu khối đi?” Nghiêm Uyển Nghi có chút lo lắng.

Tề Tiểu Tô lắc lắc đầu, mỉm cười nói: “Được thôi, mấy người cứ chọn sáu khối đi, tôi cắt ba khối này thôi.”

Ba khối khác đương nhiên cũng đều có ngọc, hơn nữa còn không tệ!

Nhưng cô vốn không thể cắt cả sáu khối, nếu không, sáu khối đều có ngọc, cũng quá nghịch thiên rồi! Những người bán kia đợt lát nữa sẽ mất cân bằng tâm lý.

Để lại ba khối để cho bọn họ không biết, đây là cần thiết.

Có cơ hội như vậy, cô cũng không muốn bỏ tiền ra mua phế liệu, bởi vì vừa vặn có thể lấy ba khối cho Hệ thống Tiểu Nhất bổ sung năng lượng.

“Cậu Minh Thông, chọn cẩn thận nhé.” Quyền Tứ thấp giọng nói với Minh Thông.

Minh Thông nghiêm túc gật đầu.

Nếu chỉ là ba khối, giả như chỉ có một khối kia là ngọc quý, hai khối còn lại là phế liệu, vậy thì, gã tìm ra sáu khối ngọc tốt, giá trị cộng lại vẫn có thể cao hơn giá trị của một khối!

Minh Thông biết khả năng này, cho nên không dám buông lỏng chút nào, cẩn thận chọn đá thô.

Tham Khảo Thêm:  Chương 40: Chương 40

Mà bên này cắt đá cũng cần thời gian, Tề Tiểu Tô sau khi nói đường cắt trên đá thô cho thợ cắt đá, liền nói với Chúc Tường Viêm: “Tiểu Viêm, có thể phiền anh ôm giúp tôi ba khối đá thô lên xe trước không?”

“Khách sáo thế.”

Chúc Tường Viêm dẫn theo hai người, mỗi người ôm một khối đá thô đi theo cô.

“Nghiêm lão, tôi ra ngoài một chuyến, sẽ quay lại ngay.”

“Đi đi, tôi sẽ trông ở đây.”

Tề Tiểu Tô nhìn Nghiêm Uyển Nghi, cô ấy cắn môi dưới, đi theo.

Tề Tiểu Tô thở dài, Nghiêm Uyển Nghi xem ra thật sự để tâm đến Chúc Tường Viêm rồi.

Mấy người ra khỏi phòng triển lãm, đến bãi đỗ xe, tài xế ngồi đợi ở trong xe, mở cửa để cho cô lên xe, cô nói với tài xế: “Phiền anh đi mua giúp tôi một lon cô ca lạnh được không?”

“Đương nhiên, đương nhiên.” Tài xế lập tức xuống xe.

Tề Tiểu Tô bảo bọn họ đặt đá thô vào, sau đó đóng cửa lại.

Chúc Tường Viêm gõ gõ cửa, Tề Tiểu Tô ấn cửa sổ xuống, nháy mắt với anh ta: “Ngại quá, tôi phải xem lại mấy khối đá thô này, anh đưa Uyển Nghi trở về trước đi.”

“Này, Tề Tiểu Tô, cô đùa tôi đấy à!” Chúc Tường Viêm vốn dĩ cho là cô có lời muốn nói với mình, nhưng không ngờ cô thật sự chỉ muốn nhờ anh ta ôm giúp đá thô ra ngoài, lập tức giận đến mức muốn nhấc chân đạp xe của Nghiêm lão.

Nghiêm Uyển Nghi thấy anh ta như vậy, cắn môi dưới, xoay người đi về phía phòng triển lãm.

Chúc Tường Viêm nghiêng đầu nhìn bóng lưng cô, trong mắt hiện lên vẻ không nỡ, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn đuổi theo. Tề Tiểu Tô thấy anh ta đuổi kịp Nghiêm Uyển Nghi, kéo cánh tay cô lại, liền thở dài, nâng cửa kính lên.

Cô ôm ba khối đá thô tiến vào không gian chứa đồ.

Vừa vào Hệ thống Tiểu Nhất đã kêu lên: “Nhanh lên, năng lượng của bản Hệ thống đang cấp báo rồi, không bổ sung là gay to.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Vừa rồi nó đã không ngừng cảnh báo năng lượng không đủ năng lượng không đủ rồi, nếu không Tề Tiểu Tô cũng không cần vội đi ra ngoài cho nó hấp thu năng lượng như vậy,

Hơn nữa, bên trong hai khối đá thô bọn Quyền Tứ đưa tới thật sự đều có ngọc tốt!

Nhưng vì muốn cho Hệ thống hấp thu, nên cô không thể không để lại một khối, nếu không bán hết được gấp mười lần giá mua, thì cô đã phát tài rồi.

“Mười lần giá của ba khối kia đã quá nhiều rồi! Bản Hệ thống mà còn không hấp thu năng lượng nữa thì thật sự không có cách nào tìm ra mảnh vỡ áo giáp kia ở đâu.”

Hệ thống Tiểu Nhất nói.

“Được rồi, mau hấp thu đi.”

Tề Tiểu Tô lập tức bảo nó hấp thu năng lượng.

Ba khối ngọc phẩm chất rất tốt còn chưa có cơ hội đi ra nhìn mặt trời, đã bị Hệ thống hấp thu toàn bộ, hóa thành một đống bột phấn.

Tề Tiểu Tô nhìn đống bụi nhỏ kia, lòng đang rỉ máu.

Nếu có thể sớm tìm được mảnh vỡ áo giáp, cô không phải là không cần hy sinh ba khối ngọc này rồi sao?

Nhưng bây giờ cũng không biết làm sao.

Cô chui ra ngoài, tài xế vừa vặn mua coca về.

“Cám ơn, tôi đi vào trước đây.” Cô nhận lấy coca rồi xuống xe, quay về phòng triển lãm, nhưng quay về mà không nhìn thấy Nghiêm Uyển Nghi và Chúc Tường Viêm đâu cả.

“Tiểu Tề quay lại rồi.” Nghiêm lão đang ngồi ở bên cạnh, có trợ lý đưa một cái bình giữ nhiệt đến, ông ấy đang uống trà sâm, xem cắt đá. Mà bên kia Minh Thông đã chọn năm khối đá thô, đang chọn một khối cuối cùng, nhưng sắc mặt gã không đẹp lắm.

Tề Tiểu Tô cười thầm, trong những khối đá thô kia thật sự có đồ không tồi, nhưng đều bị cô chọn mất rồi, bây giờ ở bên trong chỉ có ba khối bình thường, cắt ra giá trị nhiều nhất cũng chỉ ba bốn vạn thôi, xem xem bọn họ muốn lấy cái gì so với cô!

Tham Khảo Thêm:  Chương 21: Kế hoạch của Dụ Nhiên

“Uyển Nghi và vị Tiểu Viêm kia chưa quay lại à?” Nghiêm lão lại hỏi.

Tề Tiểu Tô giật mình, đang định nói, Chúc Tường Viêm đã cùng Nghiêm Uyển Nghi trở lại. Mặt Nghiêm Uyển Nghi hơi đỏ, nhưng rõ ràng tâm trạng đã tốt hơn rồi.

Chẳng lẽ Chúc Tường Viêm đã vượt qua bóng đen tâm lý, đón nhận cô ấy rồi?

“Con nhờ Tiểu Tô mua giúp con lon coca, con đến phòng vệ sinh.” Nghiêm Uyển Nghi có chút lắp bắp giải thích. May mà lúc này sự chú ý của Nghiêm lão đều đặt trên việc cắt đá, không hỏi kỹ, chỉ ừ một tiếng.

“Được rồi, tôi đã chọn xong sáu khối rồi, cắt đá đi.”

Minh Thông vừa dứt lời, hai thợ cắt đá bên kia đồng thời kinh hô lên: “Ra ngọc rồi! Lãi rồi lãi rồi!”

Mọi người lập tức xúm sang bên đó.

“Đây là cái gì?”

“Loại pha lê! Trong như vậy, đẹp như vậy, nhất định là loại pha lê!”

“Màu xanh này, màu xanh này đẹp quá! Mau cọ đi, cọ cả khối còn lại đi, xem ra khối này còn không nhỏ! Đẹp như vậy, đừng cắt hỏng đấy!”

Có người còn căng thẳng hơn chủ nhân Tề Tiểu Tô này.

Nghiêm lão lập tức đứng lên, nhét bình giữ nhiệt trong tay vào tay trợ lý, sải bước qua đó: “Tôi xem nào!”

Ông cầm đá thô đã cắt được quá nửa lên, nhìn thấy một ô to.

Xối nước vào, màu xanh óng ánh mà tươi mát đập vào mắt.

“Loại pha lê, đúng là loại pha lê thật! Vân hoa, vân hoa này đẹp quá!” Ông hưng phấn tay cũng hơi run rẩy.

“Nghiêm lão, còn một khối này nữa, khối này xem ra cũng rất tuyệt! Phỉ thúy băng cao cấp, to thế này có khắc đồ trang trí cũng đủ ấy!” Có người vội nói.

Khối kia đã cắt xong, loại phỉ thủy băng cao cấp, xanh lá cây, không có chút tạp chất nào, trơn nhẵn, người ở đây đều là người biết hàng, lập tức không dời mắt đi được.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.