Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 200: Quá vô sỉ, bản hệ thống thích



Năng lượng cấp A+++ cô còn biết, cũng từng nghe nói, nhưng chưa từng nghe Hệ thống nói đến cái gì mà cấp AA cả, trước đây nó cũng không nói với cô cấp bậc năng lượng khoáng thạch còn có cấp AA.

Hệ thống Tiểu Nhất đang định giải thích cho cô, đột nhiên lại “đinh” một tiếng, “Minh Thông muốn qua đây tranh mua, mau, giao dịch trước!”

Minh Thông luôn lén lút ở bên cạnh chuyên tâm giám sát Tề Tiểu Tô, đây là nhiệm vụ Thạch Quỷ giao cho gã, bởi vì không biết Tề Tiểu Tô rốt cuộc có phải có dị năng đấu đá không, cho nên Thạch Quỷ kêu Minh Thông nhìn chằm chằm cô, thông qua quan sát sắc mặt mà bọn họ luôn học để thăm dò tâm trạng và suy nghĩ của đối phương.

Một thoáng vừa rồi Tề Tiểu Tô sờ lên khối đá thô này, nghe thấy Hệ thống nói khối đá thô này cấp AA+++, ánh mắt cô không tự chủ được hưng phấn mà kinh ngạc mở to, để lộ ra vẻ kích động.

Minh Thông thấy được điểm này, trong lòng ít nhiều có chút rối loạn, bởi vì gã cảm thấy Tề Tiểu Tô biểu hiện như vậy ít nhiều chứng minh một điểm, cô biết chất của khối đá thô này.

Cũng chính là nói, bên trong khối đá thô này vô cùng có khả năng ra ngọc quý!

Bởi vì bản thân Thạch Quỷ có dị năng, cũng có suy tính riêng của hắn, vì khiến cho đứa con trai này quyết một lòng đi theo mình, nghe lời mình, sau này cũng có thể thừa kế của cải của mình, Thạch Quỷ ít nhiều cũng tiết lộ một chút sự thật về đồ tốt trên người hắn, hơn nữa đồng ý với gã, đợi hắn già rồi, truyền lại thứ kia cho gã.

Cho nên đối với phản ứng lúc Tề Tiểu Tô nhìn đá thô, Minh Thông càng khẳng định hơn so với người bình thường.

Khối đá thô này nhất định phải giành được.

Bọn họ mặc dù là tới giúp Nghê Hào, nhưng thắng lợi trận này đối với bọn họ cũng rất quan trọng, có thắng lợi của trận này, bọn họ sẽ có vốn liếng lớn hơn thuyết phục người khác hợp tác với bọn họ, nắm lấy hạng mục kia, đó sẽ là một hạng mục tài nguyên cuồn cuộn thực sự.

Tham Khảo Thêm:  Chương 59: Mác Thú Tập Kích

“Khối đá thô này tôi mua, bao nhiêu tiền?” Minh Thông lập tức chạy vội tới, bắt lấy bảng viết số liệu của khối đá thô kia, khiêu khích nhìn Tề Tiểu Tô.

Chủ nhân của khối đá thô này không có ở đây, gã bây giờ lấy được bảng viết thân phận và số điện thoại của chủ nhân đá thô, Tề Tiểu Tô chỉ còn lại cách tìm nhân viên nghiệp vụ thông báo phát thanh.

Nhưng người của Nghê Hào cũng không phải ăn chay, mặc dù bên người cô đều đi theo người của Chúc Tường Đông, nhưng bọn họ nhất quyết phải xem tấm bảng kia mới biết chủ nhân là ai, mới thông báo phát thanh cho đối phương được, ai cũng không có cách nào.

Minh Thông cầm bảng đắc ý giơ lên với Tề Tiểu Tô, lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi điện thoại.

Khoáng thạch năng lượng cấp AA+++, nếu như để cho gã cướp đi, Tề Tiểu Tô cảm thấy mình nên đi mua một khối đậu phụ đập chết mình.

“Tiểu Nhất, nhiễu sóng tín hiệu điện thoại của gã, tôi muốn xem xem gã gọi điện thoại thế nào.” Tề Tiểu Tô nhướng mày.

Hệ thống Tiểu Nhất ha một tiếng: “Quá vô sỉ, bản Hệ thống thích.”

Minh Thông ấn số, nhưng trong điện thoại truyền đến âm thanh hệ thống báo đối phương đang bận, vẻ đắc ý trên mặt gã lập tức cứng lại.

Tề Tiểu Tô đưa mắt với Báo, Báo hiểu ý, lập tức đứng ở trước mặt khối đá thô này, người khác ai cũng đừng mong động vào.

Bọn họ hai bên cùng lên, nào có ai dám đến nhúng chân vào?

“Fuck.” Sau khi liên tục gọi ba lần đều máy bận, Minh Thông bắt đầu cuống cuồng.

“Anh Minh Thông, không bằng kêu người thông báo phát thanh gọi người bán đến đây đi.” Tề Tiểu Tô lạnh nhạt nói.

Minh Thông hừ một tiếng: “Không cần, tôi đợi lát lại gọi!” Dù sao kéo dài gã cũng sẽ không để cho người kia qua đây giờ này, đợi lát nữa gọi điện thoại, gã có thể nói chuyện giao dịch trước trong điện thoại.”

Tề Tiểu Tô nhún vai: “Vậy tùy anh.”

Cô đi về phía một khối đá thô khác, Minh Thông lại đứng đối diện cô nhìn chằm chằm cô, phát hiện lần này Tề Tiểu Tô rất bình tĩnh, thậm chí mơ hồ có chút sốt ruột thất vọng, liền suy đoán khối đá thô này cô khẳng định không coi trọng rồi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 40: Ngoại truyện: Tiểu Tứ Quý (1)

Nhưng Tề Tiểu Tô lại lấy điện thoại ra, nhìn số điện thoại của chủ nhân trên bảng hiệu bắt đầu bấm số, cô còn liếc Minh Thông một cái: “Tôi muốn mua khối này, bây giờ sẽ liên lạc với bên bán, anh Minh Thông có định cướp không?”

Giả vờ.

Thật sự có thể giả vờ.

Vừa rồi bị gã giành cơ hội trước, Tề Tiểu Tô đây là muốn lừa gã. Đừng tưởng rằng gã không nhìn ra.

“Tôi định mua khối vừa rồi, phải có phong độ đàn ông chứ, khối này nhường cho cô.” Gã nói xong, quả nhiên thấy bộ dạng Tề Tiểu Tô rất thất vọng.

Theo gã thấy, Tề Tiểu Tô đã đang kiên cường chống đỡ rồi.

“Vậy được rồi, vậy tôi sẽ gọi điện thoại.”

Tề Tiểu Tô bấm số điện thoại của đối phương, sau hai tiếng vang điện thoại liền kết nối.

“Chào anh, tôi là Tề Tiểu Tô, nhìn trúng đá thô anh để ở khu đá tạp, muốn mua lại, xin hỏi anh có giao dịch không?”

“Thật sao? Thật sự muốn mua sao? A, cô Tề, tôi biết cô! Nhưng khối đá thô kia là sáu mươi triệu đó, cô chắc chắn thật sự muốn mua chứ?” Tiếng đối phương nghe như vô cùng kích động.

“Đúng, chắc chắn.”

“Được được, cám ơn cô Tề!”

“Anh ở đâu? Tôi kêu người qua làm thủ tục giao dịch với anh.”

“Tôi đang ở phòng vệ sinh khu A, a, tôi bây giờ lập tức đi ra đây.”

Tề Tiểu Tô thậm chí nghe được tiếng xối nước bên kia, cô sờ sờ mũi, ho khan. Vẫy Tiểu Lý tới, thấp giọng nói mấy câu với anh ta.

Tiểu Lý gật gật đầu vội vã đi.

Minh Thông hừ một tiếng, hắn qua xem khối đá thô trước mặt Tề Tiểu Tô, lớp vỏ màu đen, nhìn giống như cẩm thạch hoàng đế của Miến Điện, cẩm thạch hoàng đế mấy năm trước ngược lại thật sự cho ra rất nhiều ngọc quý, khiến cho người ta bắt đầu có chút mê tín loại cẩm thạch hoàng đế này là đá thô tốt. Nhưng với kinh nghiệm của gã và cha gã mà nhìn, mức độ khai thác cẩm thạch hoàng đế đã quá nghiêm trọng, bây giờ hiếm thấy ngọc tốt rồi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 53: 53: Tôi Sẽ Phải Chịu Trách Nhiệm

“Tám triệu sáu, giá tiền này có thể để cho cô Tề mua quần áo xinh đẹp cả đời rồi. Cô phá của thay Nghiêm lão và Chúc Tường Đông như vậy, thật đúng là quá can đảm.” Lời này của gã chính là thuần túy châm biếm.

Ai cũng không để tâm đến chuyện Tề Tiểu Tô trước đó nói muốn bỏ ra hai trăm triệu, cô lấy đâu ra hai trăm triệu? Ai tin.

Cho nên, tất cả mọi người đều cảm thấy cô bây giờ chính là tiêu tiền của Nghiêm lão và Chúc Tường Đông.

Tề Tiểu Tô không để ý đến gã, tiếp tục đi xem đá thô.

Minh Thông vừa nhìn chằm chằm cô, vừa tiếp tục gọi điện thoại cho chủ nhân của đá thô đó, nhưng lần này đối phương lại báo bận rồi!

Nhìn giá cả của khối đá thô kia trên giấy, Minh Thông cũng không gấp, đá thô sáu mươi triệu, vẫn là đợi cha gã đến giám định một chút, gã vẫn không tự quyết được, quá đắt.

Rất nhanh, Tiểu Lý trở lại, anh ta làm động tác tay OK với Tề Tiểu Tô, Tề Tiểu Tô lập tức cười, quay đầu nhìn Báo: “Anh Báo, khối đá thô kia cũng cầm vải che lại đi.”

“Được.”

Minh Thông nhìn Báo che lại đá thô lập tức kêu lên: “Không phải khối này! Cô Tề mua khối hơn tám triệu ở bên cạnh!”

Tại sao lại che khối sáu mươi triệu mà gã cướp trước đó?

Tề Tiểu Tô đứng thẳng, nhìn gã cười một tiếng: “Xin lỗi, tôi mua chính là khối kia.” Hệ thống Tiểu Nhất nếu có thể nhiễu sóng điện thoại gọi đi của gã, chẳng lẽ còn sợ không có cách nào thay cô gọi điện thoại cho người kia sao? Đùa cái gì thế.

Cho nên, cô đích thực là dùng khối đá thô thứ hai làm lá chắn, trên thực tế cô vừa mới tìm chính là chủ nhân của đá thô cấp AA+++.

“Cái này không thể nào!” Minh Thông không cách nào tin được.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.