Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 428: Sắp hộc máu rồi - Nuốt lời



Lâm Chí tin có người rất may mắn, nhưng ông ta không tin thật sự có thể may mắn được như thế này!

Tề Tiểu Tô tùy tiện chọn năm viên đá thô trong đống đá thô này trước mặt nhiều người như vậy, cả năm viên đều cho ra ngọc quý, vậy chỉ chứng tỏ một điều, xác suất ra ngọc của chỗ đá thô này cực cao!

Trừ những viên đá thô giả kia ra, sáu phần đá thô khác đều là đồ tốt!

Bây giờ ông ta cảm thấy, nhóm người mang đống đá thô kia có phải là biết điểm này cho nên cố ý cho người trộn lẫn đồ giả vào, tránh cho lúc cắt đá mục tiêu sẽ quá lớn hay không?

Ông ta có chút hoang mang, là như vậy sao?

Nhưng có thể xác định một điểm, nếu như không phải là đá tốt, những người đó làm sao lại liều mạng nguy hiểm mà vận chuyển lậu về chứ! Nói không chừng chính là đã chọn qua rồi, là hàng tốt tìm thợ đấu đá chọn từ hầm mỏ ra!

Nếu như vậy thì khoảng một nghìn viên này, trừ đi gần ba trăm mấy chục viên giả kia, còn có mấy trăm viên trong đó đều là ngọc tốt đang đợi ông ta!

Dù là bên trong mấy trăm viên chỉ có một trăm viên ngọc cao cấp, so với tám viên ngọc của Tề Tiểu Tô, cái nào hấp dẫn hơn chứ? Bên nào đáng giá hơn chứ? Điều này căn bản là không cần phải suy nghĩ!

Còn bán cái gì mà bán chứ, trực tiếp cắt hết chỗ đá thô này ra, đổi thành ngọc nguyên thạch, huỷ hết dấu vết của đá thô đi, như vậy chẳng phải là tốt hơn sao!

Vào giờ khắc này, máu nóng đã xông lên tận đầu Lâm Chí rồi.

Đương nhiên ông ta cũng nghĩ đến một điểm, đó chính là chỗ đá thô này không tốt như vậy, tỷ lệ ra ngọc cũng không cao như vậy, là Tề Tiểu Tô cực kỳ may mắn thôi. Nhưng rất nhanh ông ta đã phủ định điểm này. Làm sao có thể chứ? Nào có ai có thể may mắn được đến mức đó.

Còn có một khả năng, đó là khả năng chọn đá thô của Tề Tiểu Tô rất lợi hại, thật sự có thiên phú, có thể chọn ra ngọc quý, là có bản lĩnh thật. Nhưng vừa rồi cô chọn bao lâu chứ?

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Cho dù cô thật sự có bản lĩnh, có thể chọn ra năm viên đều có ngọc quý trong khoảng thời gian ngắn như vậy, vẫn chứng tỏ chỗ đá thô này rất được!

Lui thêm bước nữa, không có nhiều như vậy, trong này cho dù chỉ có hai mươi viên cũng đủ rồi! Chỉ cần hai mươi viên có ngọc quý, đã đủ rồi đúng không?

Lấy xác suất vừa rồi của Tề Tiểu Tô, Lâm Chí cảm thấy hai mươi viên đã là dự tính bảo thủ rồi.

Tề Tiểu Tô nhìn ông ta đảo tròng mắt qua lại, bộ dạng thèm nhỏ dãi nhìn gần nghìn viên đá thô kia đã biết ông ta nhất định đã động tâm rồi. Cô cười lạnh trong lòng, đây chính là lý do tại sao cô lại chọn hết năm viên tốt nhất ra.

Không tận mắt nhìn thấy, nào sẽ có cám dỗ lớn như vậy? Nếu như Lâm Chí không phải người tham lam, cũng sẽ không động tâm, suy cho cùng sẽ có nguy hiểm, hơn nữa cũng đã hứa với cô rồi, người thấy lợi quên nghĩa, lập tức muốn lật lại cam kết, đáng đời ông ta mắc lừa.

Cô sai người ôm năm viên ngọc nguyên thạch kia lên xe trước. Mấy viên này đã có người nhìn thấy, bây giờ cũng không tiện đưa vào trong không gian. Nhưng Tề Tiểu Tô vừa nghĩ đến trong không gian của mình vẫn còn hai viên cực phẩm kia, tâm trạng lại trở nên cực kì tốt.

“Lâm tổng, bây giờ thủ tục thế nào đây? Thật sự cảm ơn Lâm tổng, tôi cảm thấy đống đá thô này rất tốt! Cảm ơn Lâm tổng đã nhường cho.” Cô rất vui vẻ nói với Lâm Chí, cố ý tỏ ra rất muốn nhanh chóng hoàn thành giao dịch.

Lâm Chí nhìn thấy cô như vậy không nín được thầm bĩu môi.

Đúng vậy, đương nhiên là tốt rồi, năm viên kia cứ ôm đi như vậy sao?

Ông ta muốn ngăn cản bọn họ ôm năm viên kia đi, nhưng trước cái nhìn của nhiều người lại không được tiện lắm, lại nói, chuyện này vẫn phải bàn lại, trước cứ bàn xong chuyện này đã rồi nói.

Ông ta lập tức nháy mắt với đàn em.

Tham Khảo Thêm:  Chương 5

Đàn em hiểu ngay, đi ra ngoài, móc điện thoại ra, ấn số cài đặt gọi nhanh, gọi đến điện thoại của Lâm Chí.

Điện thoại của Lâm Chí nhanh chóng vang lên.

Ông ta xin lỗi Tiểu Tô, cầm điện thoại ra ngoài giả vờ như đang nghe điện thoại, nhưng không hề hạ thấp giọng.

“Cái gì? Ông Tổng, như vậy không hay lắm đâu, trước đó không phải đã nói với nhau rồi sao? Tôi đã dẫn khách hàng đến rồi. Cái gì? Vẫn chưa hoàn thành giao dịch, vẫn chưa bàn xong giá cả, đương nhiên cũng chưa trả tiền, nhưng tôi đã đồng ý tặng năm viên đá thô rồi, thế này cũng không dễ nuốt lời đâu. Tặng hai viên để nhận lỗi sao?”

Hệ thống Tiểu Nhất nói với Tề Tiểu Tô: “Cái tên này thật biết giả vờ, rõ ràng không nghe điện thoại mà nói như đúng rồi.”

Tề Tiểu Tô nín cười. Đâu chỉ giả vờ rất giống, những lời đó của Lâm Chí rõ ràng là nói cho cô nghe, chỉ rõ vẫn chưa bàn xong giá cả, cũng chưa trả tiền, còn có năm viên ngọc đã cắt ra đó ông ta cũng muốn thu lại, chỉ tặng cho cô hai viên để nhận lỗi.

Đây chính là giả vờ gọi điện thoại để nói cho cô nghe.

Tề Tiểu Tô nghiêng đầu nói chuyện với Đồng Xán, nhìn giống như cô gái nhỏ thầm thì với bạn trai, đợi Lâm Chí diễn kịch xong đi đến, gọi cô một tiếng, cô mới ồ một tiếng hỏi ngược lại: “Lâm tổng nghe xong điện thoại rồi sao?”

“Nghe xong rồi, ngại quá, tôi nói chuyện điện thoại thường hay nói lớn…”

“Không sao, dù sao tôi cũng không để ý ông nói cái gì, vừa rồi tôi mải nói chuyện với Đồng Xán.” Tiểu Tô mím môi cười, Lâm Chí cứng đờ mặt.

Hóa ra ông ta nói nhiều như vậy, cô đều không nghe thấy gì cả sao?

Mặc kệ, dù sao ông ta cũng không bán chỗ đá thô này. Lâm Chí dứt khoát nói: “Cô Tiểu Tề, ngại quá, thật ra tôi cùng với một người bạn khác bán chỗ đá thô này, chúng tôi chia ra tìm khách hàng, tôi tìm được cô nhưng vừa rồi bạn tôi gọi điện đến nói ông ta đã tìm được khách hàng rồi, hơn nữa khách hàng bên đó rất sảng khoái, đã thanh toán ba phần tiền đặt cọc rồi. Cô xem, hay là…”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1355: Trời cao biển rộng

Tề Tiểu Tô sầm mặt lại.

“Lâm tổng, ông đây là có ý gì? Ông muốn nuốt lời à?”

“Cũng không phải là nuốt lời, chúng ta vẫn chưa bàn xong giá tiền, cũng chưa thanh toán đúng không? Cùng lắm thì thế này, năm viên ngọc vừa rồi, tôi tặng cho cô hai viên, coi như xin lỗi cô, cô thấy thế nào?” Mau mang mấy viên ngọc của ông ta lại đây đi.

Tề Tiểu Tô và Đồng Xán nhìn nhau, Đồng Xán cũng sầm mặt lại: “Ông chủ Lâm, ông nghĩ chúng tôi là trẻ con đấy à? Vừa rồi ông cũng nhìn thấy rồi, chúng tôi vốn dĩ đang tham gia chợ phiên, tám viên ngọc đó nói không chừng đợi một lúc là có thể bán với giá cao, chúng tôi hy sinh thời gian, từ bỏ phiên chợ bên đó theo ông chạy đến đây, còn muốn dùng mấy viên nguyên thạch cao cấp đó đổi lấy đống đá thô chưa biết có ngọc hay không này của ông, ông lại nói vẫn chưa bàn xong giá cả à?”

Cái gì gọi là không biết có ngọc hay không?

Lâm Chí nghe lời này lập tức thấy không vui, vừa rồi không phải các người đã chọn ra năm viên có ngọc quý đó sao? Như vậy còn bảo là không có ngọc à?

Ông ta cũng tức giận, đanh giọng lại: “Biết là khiến cho các người chạy không đến đây một chuyến, không phải là đã tặng hai viên để nhận lỗi với các người rồi sao? Dù sao tiền cũng chưa trả, giao dịch chưa được coi là xong, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, dây dưa nữa sẽ không có lợi gì cho các người đâu!”

Muốn lật mặt rồi chứ gì?

Tề Tiểu Tô nghiến răng giậm chân, giống như không biết làm sao, nói: “Lâm tổng ông muốn nuốt lời, chúng tôi cũng hết cách, ai bảo chúng tôi không quen thuộc nơi này chứ? Nhưng năm viên vừa rồi đại diện cho vận may đấu đá của tôi, đây là vận may đánh cược, vốn dĩ cũng là ông nói muốn tặng tôi, nếu như muốn tôi trả lại, có khác gì ông cướp vận may của tôi chứ?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.