Khúc Ngẫu Hứng Thanh Mai

Chương 59: 59: Em Yêu Anh



Edit: nynuvola
Khi Đường Nhạc đang bận nói chuyện với những thành viên trong dự án nghiên cứu, Giang Vũ ngồi trong nhà hàng bớt chút thời gian gửi tin nhắn cho Ninh Khê.

Ninh Khê gần đây đã bắt đầu tiến hành thí nghiệm, bị ngắt kết nối internet nhiều ngày, cũng không biết tình huống tốt hay xấu, Giang Vũ dặn bạn mình liên hệ ngay nếu có bất cứ vấn đề gì.

Cậu tiện tay đăng nhập Social Talk đã lâu không vào, trạng thái gần nhất vẫn là ngày phát hành ca khúc《season》
Bầu không khí thảo luận ở đây so với mạng xã hội quốc nội tốt hơn nhiều.

Lướt sơ qua những tin nhắn mới, cậu phát hiện phần đông mọi người đều nhắn tin chúc mừng và hâm mộ mình, còn có fans nhắc đến “Thư tình”, “Thư tình của Giáo sư Đường”.

Cậu mới có mấy ngày không lên mạng, sao đọc những lời này lại chẳng hiểu gì cả? Đường Nhạc viết thư tình cho cậu khi nào?
Rất nhanh cậu đã tìm ra nguyên nhân, thứ được gọi là thư tình chính bài tuyên bố do Đường Nhạc đăng lên không biết từ bao giờ.

Mà bài viết kia đã được fan của cậu phiên dịch thành nhiều ngôn ngữ và phiên bản khác nhau, chuyển phát qua Social Talk.

Giang Vũ ngẫu nhiên mở một bức trường đồ văn, thấy được toàn bộ cái gọi là “Thư tình”.

Lúc Đường Nhạc trở về vị trí của mình, Giang Vũ đã cất điện thoại đi, hai người thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến điểm hẹn ngắm sao.

Ngoài bọn họ ra, đoàn ngắm sao hôm nay còn có một cặp đôi khác, người dẫn đoàn là một quan sát viên của đài thiên văn gần đó và một nhiếp ảnh gia khá nổi tiếng.

8 giờ tối, người dẫn đường đưa họ đến một trang trại tư nhân ở ngoại ô, nơi này cách xa trung tâm thành phố, không có đèn, cơ hồ duỗi tay năm ngón cũng không thấy.

Nhưng chính vì cảnh tượng như vậy mới không bị ô nhiễm ánh sáng, có thể nhìn được hết thảy bầu trời đêm.

Dải ngân hà sáng chói treo lơ lửng trên bầu trời, người dẫn đường phối hợp giảng giải về những kiến thức thiên văn, chỉ mọi người dùng mắt thường để phân biệt các chòm sao.

Tham Khảo Thêm:  Chương 3: Cảm ơn anh Tam

Đường Nhạc có thể nhìn thấy chòm sao Sư Tử của anh và Song Tử của Giang Vũ, người hướng dẫn mượn máy ảnh đưa cho hai người, hướng dẫn họ chụp lại hai chòm sao này cùng với dải ngân hà.

Lúc quay chụp thiên thể, mỗi bức ảnh đều cần đợi 10 phút hoặc nhiều hơn thế, Giang Vũ và Đường Nhạc ngồi trên mặt đất dưới dải ngân hà lộng lẫy.

“Em không ngờ dùng mắt thường cũng nhìn rõ dải ngân hà và tinh vân như vậy.” Giang Vũ dựa vào vai Đường Nhạc, khẽ tán thưởng.

“Tiêm vân lộng xảo, phi tinh truyền hận, Ngân Hán điều điều ám độ (*).

Tôi hiện tại đã hoàn toàn hiểu được ý nghĩa nghệ thuật của bài thơ này.

Có lẽ tự cổ chí kim, họ và chúng ta đều cùng nhìn thấy chung dải ngân hà.”
(Ba câu thơ trên trong nằm trong bài thơ Thước kiều tiên, miêu tả tình yêu chân thành, chung tình dựa vào thần thoại buồn của Ngưu Lang và Chức Nữ, nói về cuộc tụ họp và chia ly của hai người)
“Ngưu Lang và Chức Nữ mỗi năm chỉ có thể gặp nhau một lần, may mắn chúng ta không giống thế.” Giang Vũ nghiêng đầu nói đùa, bất chợt nhìn thấy cảnh sắc phía sau lưng Đường Nhạc, cậu lập tức đứng dậy kéo anh đi về hướng khác.

Hóa ra bên cạnh trang trại có một cái ao nhỏ, mặt nước phản chiếu toàn bộ dải ngân hà, cực kỳ rực rỡ.

Dưới bầu trời bao la rộng lớn, họ trông thật nhỏ bé, ở nơi yên tĩnh và xinh đẹp thế này, có thể nghe được tiếng tim đập của đối phương.

Giang Vũ nhìn dáng người cao lớn đĩnh đạc của Alpha mình, không khỏi nhớ đến bức “Thư tình” kia, trong lòng trào dâng một cỗ xúc động không thể kiềm chế mà bộc lộ ra.

Alpha của cậu vì cậu đăng ký phần mềm anh vốn không dùng đến, sử dụng những phương pháp thoạt nhìn có vẻ lỗi thời và vụng về để bảo vệ cậu.

Trái tim Giang Vũ chính là được sự vụng về này bao bọc thật chặt, khó thở nhưng lại vui vẻ chịu đựng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 310

Điều kỳ lạ là cậu cảm thấy không có gì có thể khiến mình nhớ mãi cả đời, vậy mà lúc này đây từng câu từng chữ trong bức “Thư tình” cứ hiện lên rõ ràng sắc nét, không thể nào quên.

Nhớ tài khoản “Người dùng 78819572” đã nói “Xin chào mọi người, tôi là Đường Nhạc”.

Sau đó tuyên bố với tất cả mọi người.

– ——-
“Từ lúc tôi quyết định lựa chọn chuyên ngành văn học cổ điển, tôi vẫn luôn nghiên cứu học thuật không ngừng nghỉ, thạc sĩ rồi đến tiến sĩ, trợ lý giáo sư rồi đến giáo sư, tôi chỉ là một Alpha rất bình thường, vừa không vĩ đại, cũng không có gì đặc biệt, không cần bất kỳ ai vì tôi mà não bổ những chuyện tôi đã trải qua.

Phong Tử Khải từng nói, con người đặt tầng đời sống vật chất lên đầu tiên, thứ hai là đời sống tinh thần và thứ ba là đời sống tâm hồn.

Cảm ơn cha mẹ đã giúp tôi không cần phải đánh đổi hay buông bỏ gì ở tầng đầu tiên, may mắn được chuyển thẳng đến tầng thứ hai.

Phương hướng nghiên cứu của tôi là thời kỳ Ngụy Tấn Nam Bắc triều, xét về góc độ chính trị thì đây là một thời kỳ rối ren, nhưng về phương diện văn học thì lại là khởi nguồn cho văn học cổ điển Trung Hoa, một thời đại rất có sức sống.

Triều đại Ngụy Tấn đối với tôi mà nói, là chủ nghĩa lãng mạn và sống động khác thường, tôi thích khám phá quãng thời gian loạn lạc khó khăn này, cũng tự nhiên phát triển những đặc điểm và giá trị văn học đa dạng.

Còn Giang Vũ đối với tôi mà nói, chính là sự lãng mạn và sống động trong cuộc sống hiện thực, sau khi ở bên em, tôi may mắn nhận ra mình có thể bước đến tầng thứ ba.

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày tôi công khai đời sống tình cảm cá nhân cho thiên hạ, nhưng nếu đó là vì Giang Vũ — Ái nhân của tôi, dường như mọi chuyện bỗng thuận lý thành chương, thậm chí trong lòng tôi còn ẩn chứa một chút mừng thầm.

Tham Khảo Thêm:  Chương 381

Bởi vì tôi biết rõ, Tiểu Vũ là người ưu tú đến nhường nào.

Em ấy không kiêu căng ngạo mạn, có tự trọng và biết kiềm chế, khoan dung lại cứng cỏi, em ấy chỉ làm theo những gì mà trái tim mình mách bảo.

Em ấy tuyệt đối sẽ không đàn có lệ bất cứ một nốt nhạc nào.

Những người trên lưng mang gánh nặng thành tựu thời thơ ấu mệt mỏi hơn những người bình thường rất nhiều, tôi ngưỡng mộ và ủng hộ mọi lựa chọn của em ấy.

Tôi nghiên cứu văn học, không mong đợi được báo đáp.

Nhưng tôi yêu Giang Vũ, khao khát tình cảm em dành cho tôi cũng như tôi dành cho em.

Dù rằng bản thân tôi có chút nhàm chán, không thời thượng.

Cuộc hôn nhân của chúng tôi là song phương quyết định, không liên quan đến việc đánh bóng tên tuổi hay quan hệ lợi ích.

Nhân đây tôi cũng xin tuyên bố, Giang Vũ là vợ của Đường Nhạc tôi, và là người tôi yêu duy nhất từ nay về sau.

Hãy ngừng những vu khống và bịa đặt hãm hại ngay lập tức, ngừng lôi kéo những người không liên quan đến chúng tôi, họ cũng có cuộc sống riêng của họ.

Tôi tuy đức bạc tài sơ, không giỏi ăn nói nhưng sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ tình yêu của mình.”
– ——–
Giang Vũ lấy ra thứ gì đó đã chuẩn bị trước từ trong túi, đưa đến trước mặt Đường Nhạc.

Là một đóa hoa baby màu trắng.

Những bông hoa điểm xuyến chiếu rọi bầu trời đầy sao, hoàng tử bé trước mặt anh như đang nắm giữ cả dải ngân hà.

Đường Nhạc nhướn mi, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.

“Xin lỗi anh, thời gian gấp gáp, em chỉ kịp mua bó hoa này thôi.” Hoàng tử bé mỉm cười dịu dàng mà rung động.

“Đường Nhạc, hình như có một điều em vẫn chưa nói với anh.”
“Em yêu anh.”
Em mang bầu trời đầy sao này tặng cho anh, nhưng vẫn cảm thấy nó không thể sánh bằng người.

– ———–DFY————–
Bức Thư tình này đã tốn kha khá thời gian của tui á quý dị {(>_.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.