Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 107: Thắng Cùng Bại



Chiến ý Chu Hằng xông lên tận trời, tuy rằng Nam Cung Nguyệt Dung cũng không nói gì, nhưng hắn biết đối phương cũng nắm giữ thế!  

Nữ nhân này đúng là thiên tài!  

Mạnh như An Nhược Trần đều đã phá vỡ mà vào Khai Thiên Cảnh, tuy nhiên ngay cả cánh cửa thế cũng không đụng đến. Cái đó và tu vi không quan hệ, thuần túy là ngộ tính, ngộ không được chính là ngộ không được, dù người khác nói như thế nào đi nữa đều vô dụng.  

Chu Hằng không chút suy nghĩ ủy khuất cầu toàn nào, từ lúc hắn động thủ đánh Nam Cung Lân cũng đã chuẩn bị kỹ càng! Chẳng lẽ hắn nghĩ Nam Cung Nguyệt Dung sẽ thủ hạ lưu tình?  

Vì uy nghiêm hoàng thất, Nam Cung Nguyệt Dung nhất định phải biến hắn thành thảm hại hơn, hoặc con đường thứ hai, chính là đầu nhập vào Nam Cung Nguyệt Dung, đáng tiếc, hắn làm sao có thể bị người ước chế!  

Một khi đã như vậy, vậy còn cần sợ đầu sợ đuôi sao? Chiến cho thống khoái!  

Con đường võ đạo của hắn không giống với người khác, có tài nguyên tu luyện cung ứng cố nhiên tốt, tỷ như Phong Linh Quả, hắn không ngại mỗi ngày đều có vài cái! Nhưng loại vật này dù Thiên Tinh Tông cũng không lấy ra bao nhiêu, làm sao có thể cung cấp cho hắn!  

Không có tài nguyên tu luyện, Chu Hằng cũng không sợ, bởi vì có hắc kiếm, hắn có thể trưởng thành rất nhanh ở trong giết chóc! Linh thạch ở trong mắt người khác là tài nguyên tu luyện, nội tình tông môn, nhưng ở trong mắt Chu Hằng lại không có gì khác với vàng bạc, chỉ là dùng để mua bán vật phẩm quý trọng.  

– Bổn cung cho ngươi biết, cái gì là sơn ngoại hữu sơn!  

Nam Cung Nguyệt Dung kêu lạnh một tiếng, chủ động phát công kích, ngón trỏ phát ra một luồng sáng vàng, hai đoạn ngón tay biến thành một thanh tế kiếm màu vàng, chiều dài ba xích!  

Thân kiếm tản ra sát khí vô hình, làm cho người ta cảm giác có một loại sát ý vô cùng mãnh liệt!  

Huyết mạch lực!  

– Nghe nói huyết mạch lực Thủy Nguyệt Công chúa có liên quan với kiếm, có thể tùy ý một bộ phận người thành lợi kiếm!  

– Không phải mũi kiếm thông thường, có thể so với pháp khí, cùng xứng đôi với cảnh giới Thủy Nguyệt Công chúa!  

– Hơn nữa, phẩm bậc ở thất phẩm trở lên!  

– Nói cách khác, ít nhất gia tăng 4 thành chiến lực!  

Mọi người nghị luận ầm ĩ, Thủy Nguyệt Công chúa còn trẻ thành danh, rất nhiều chuyện đã không phải là bí mật.  

Nam Cung Nguyệt Dung không thèm để ý chút nào, bị người biết thì thế nào, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, hết thảy đều là phù vân!  

Kim Kiếm vút qua, vạn ảnh mọc thành bụi, lại diễn hóa thành một.  

Thế Cảnh!  

Chu Hằng cười to, tay phải rung lên, hóa thành một quyền hoàng kim, nghênh đón về phía Kim Kiếm.  

Đinh đinh đang đang!  

Tiếng vang giòn không dứt, Thế Cảnh đối Thế Cảnh, tự nhiên không phân sàn sàn như nhau, mà lực lượng của hai người lại cũng khó phân cao thấp, các mặt đều đánh ngang tay!  

Thình thịch!  

Theo một lần toàn lực oanh kích, hai người đều thối lui ba trượng, lại đối diện mà đứng.  

Tham Khảo Thêm:  Chương 360: - Chương 360

Lại là thế cục ngang tay!  

Làm sao có thể!  

Thiên tài Nam Cung Nguyệt Dung yêu nghiệt như thế, không ngờ chỉ có thể đánh ngang tay cùng Chu Hằng? Nên biết rằng tuy rằng nàng áp lực lượng đến Tụ Linh tam trọng thiên, nhưng thần thức vận dụng võ kỹ lại vẫn là Sơ Phân tam trọng thiên a!  

Nói cách khác, nếu quả thật Nam Cung Nguyệt Dung là Tụ Linh tam trọng thiên, trận chiến đấu này… Nàng thất bại?  

Tê!  

Thủy Nguyệt Công chúa vô địch cùng giai, đây là chuyện mọi người công nhận suốt mười năm, hơn nữa còn tiếp tục, Ích Địa Cảnh Khai Thiên Cảnh, thẳng đến nàng đi ra Hàn Thương Quốc, đi đến bầu trời rộng lớn hơn, mới có thể gặp được kẻ có tư chất xấp xỉ nàng, thậm chí vượt qua nàng.  

Nhưng ngày này, ít nhất cũng phải sau trăm tuổi mới có thể!  

Ai cũng biết Nam Cung Nguyệt Dung yêu nghiệt, nhất định phá Khai Thiên Cảnh, nhưng không có chừng trăm năm tích lũy, lắng đọng lại cũng đừng mơ tưởng hoàn thành!  

Nhưng giang sơn thay đổi có người mới xuất hiện, lúc này mới trôi qua mười năm, đã xuất hiện một tên càng thêm yêu nghiệt, có thể khiêu chiến truyền kỳ Nam Cung Nguyệt Dung vô địch cùng giai!  

– Chu Hằng, Bổn cung hứa hẹn hữu hiệu như cũ, chỉ cần ngươi đầu nhập vào Bổn cung, ngươi có thể nói ra hết thảy điều kiện!  

Nam Cung Nguyệt Dung mờ nhạt nói, ngược lại tâm tình trở nên bình hòa.  

Thế giới này sùng bái cường giả, Chu Hằng dùng thực lực chứng minh giá hắn!  

Trong lòng Chu Hằng khó chịu nhất chính là người khác thu mua hắn, hắn đã nói đủ rõ ràng, đầu óc nữ nhân này có vấn đề sao? Hắn tức giận trong lòng, tự nhiên biểu hiện ra, nói:  

– Muốn ta đầu nhập vào ngươi cũng được, chỉ cần ngươi đáp ứng ta một sự kiện!  

Vừa nghe có của, Nam Cung Nguyệt Dung không khỏi lộ ra sắc mặt vui mừng, nói:  

– Chuyện gì? Ngươi nói, Bổn cung nhất định đáp ứng!  

– Kỳ thật cũng không có gì khó khăn, chính là bên cạnh ta thiếu nha đầu sai sử, xem công chúa điện hạ ngươi cũng rất thông minh, bộ dạng lại không kém, không bằng chỉ ngươi đi!  

Chu Hằng nhìn Nam Cung Nguyệt Dung, tựa cười như không cười.  

Thằng nhãi này thật to gan lớn mật a, đùa giỡn Thủy Nguyệt Công chúa?  

Gương mặt Nam Cung Nguyệt Dung lập tức trở nên một mảnh lạnh như băng, nàng yêu tài, tích tài, bởi vì nàng biết thiên địa sau này của mình cũng không phải địa phương nhỏ như Hàn Thương Quốc, cho nên nàng cần phải có giúp đỡ kiên cố!  

Không nghĩ tới Chu Hằng vô lại như thế, lại nhiều lần cự tuyệt vẻ đẹp của nàng không tính, còn nhiều lần đùa giỡn nàng!  

Không thể nhẫn nhịn!  

– Bổn cung hầu hạ, chỉ sợ ngươi vô phúc tiêu thụ!  

Nam Cung Nguyệt Dung giận dữ, phát tán ra khí tức mạnh mẽ.  

Cảnh giới của nàng vẫn như cũ đặt ở Tụ Linh tam trọng thiên, nhưng lực lượng lại tăng vọt! Nhưng dù như vậy lại không ai có năng lực nói gì, dù sao quái thai ngày nay rất nhiều, chẳng lẽ lại không thể có không gian đan điền gấp 10, 20 lần thường nhân sao?  

Tham Khảo Thêm:  Chương 151

Đương nhiên, cái này cũng có cực hạn, nhiều nhất không thể vượt qua gấp mười, nếu không nhất định phải đột phá đến Sơ Phân Cảnh.  

Cảnh giới càng cao, cực hạn cũng càng lớn.  

Nam Cung Nguyệt Dung thật sự nổi giận, từng kiếm tàn nhẫn, ăn một kiếm, linh lực tấn công, không chết cũng phải vứt bỏ nửa cái mạng!  

Chu Hằng cũng không dám khinh thường, chiến lực đối phương không hề yếu hơn hắn!  

Không hổ là thiên tài Địa linh thể, nếu hắn không có được Tấn Vân Lưu Quang Bộ, thật đúng là từng bước hiểm nguy, bất cứ lúc nào cũng có thể bị sóng lớn huỷ diệt!  

Leng keng leng keng!  

Hai người không ngừng chiến đấu kịch liệt, không lâu lắm đã chiến đến 90 chiêu, cách kỳ hạn Nam Cung Nguyệt Dung nói trăm chiêu chỉ còn mười chiêu.  

Gương mặt Nam Cung Nguyệt Dung xinh đẹp một mảnh lạnh như băng, nàng cũng đã coi trọng Chu Hằng, mới có thể nói ra hạn trăm chiêu, không nghĩ tới vẫn đánh giá thấp Chu Hằng, tiếp tục như vậy đừng nói 100 chiêu, dù 1000 chiêu cũng không bắt được Chu Hằng!  

Nhưng nàng làm sao cam tâm cứ như vậy buông tha Chu Hằng! Trước không nói thù Nam Cung Lân, chỉ nói Chu Hằng vài lần đùa giỡn nàng, nàng cũng không thể nhịn được khẩu khí này, cần phải hung hăng giáo huấn tiểu tử này một trận!  

Thiên Tinh Tông đứng đầu chư tông Hàn Thương Quốc, họ Nam Cung chính là đại biểu, quản lý xã tắc Thần khí, làm chủ nhân thiên hạ!  

Chủ nhân uy nghiêm, thần tử có thể mạo phạm sao?  

Nàng hít một hơi thật sâu, tay trái dương động, một thanh Kim Kiếm tái hiện.  

Hưu!  

Nàng vũ động thân hình, như ngọc phượng chín tầng trời, hai thanh Kim Kiếm đâm ra từ trái phải, uy lực lập tức tăng lên vài lần!  

Huyết mạch lực thật cường đại, không hổ là Địa linh thể!  

Chu Hằng tán thưởng trong lòng, hắn chỉ có thể hóa một quyền đầu kim loại hoặc là hóa tử hỏa, nhiều nhất đạt tới chỗ cổ tay, huyết mạch lực hữu hạn, còn chưa đủ để nắm tay đồng thời vận chuyển một loại huyết mạch lực.  

Mà Nam Cung Nguyệt Dung có thể!  

Kim Kiếm của nàng cũng không chỉ đơn giản cứng rắn sắc bén, nhưng lại có thể tăng lên năm thành lực lượng! Điểm ấy Chu Hằng có thể khẳng định. Mà hai thanh Kim Kiếm nếu uy lực không thể chồng, vậy dùng đến để làm chi, chỉ có thêm phiền.  

Mười chiêu cuối cùng, nàng rốt cục sử tuyệt chiêu!  

Song kiếm quyển vũ, ầm ầm xông ra, giống như hai con rồng phẫn nộ, cuồng phác hướng về Chu Hằng.  

10 thành lực lượng tăng lên! Quả nhiên có thể chồng! Đây mới là uy lực huyết mạch lực chân chính!  

Chiến ý Chu Hằng như nước, ngón trỏ phải bắn ra, với ngón tay là kiếm, tiếp tục vận chuyển Phi Bộc Kiếm Pháp, rõ ràng thành ngón tay hoàng kim, nhưng đánh ra lại là thác nước đen như mực, vô cùng quỷ dị.  

Mà trong tay trái của hắn thì có một đóa hoa sen bốn màu đang thành hình rất nhanh!  

Tham Khảo Thêm:  Chương 50: Phong bì

Trong mấy tháng này, tu vi Chu Hằng cũng không tăng lên bao nhiêu, nhưng lại rốt cục nắm giữ hoa sen bốn màu!  

Hưu!  

Hoa sen bốn màu vũ động ra, nghênh đón hướng về Kim Kiếm.  

Thác nước màu đen, hoa sen bốn màu, 2 đạo hoàng kim kiếm long bỗng nhiên đụng vào nhau!  

Oanh!  

Một tiếng vang lên đáng sợ, võ giả cấp bậc Tụ Linh Cảnh đều tạm thời mất đi thính giác, chỉ có tiếng gầm rú ong ong vang thành một phiến, một đạo cơn lốc thổi qua, toàn bộ quảng trường đã hóa thành phế tích.  

Chu Hằng cùng Nam Cung Nguyệt Dung đều bị đánh lui mười mấy trượng, bộ dáng có chút chật vật.  

– Lực lượng thật là đáng sợ! Võ kỹ thật là đáng sợ!  

– Thủy Nguyệt Công chúa thì quên đi, nàng vốn chính là Sơ Phân tam trọng thiên, nhưng tại sao tiểu tử kia cũng có thực lực đáng sợ như vậy!  

– Chiến lực này tuyệt đối có thể lấy một cái danh ngạch!  

Sau khi bình tĩnh ngắn ngủi, là nhiệt liệt nghị luận, hiện tại người nào còn dám xem nhẹ Chu Hằng! Tuy rằng bây giờ hắn chỉ là Tụ Linh tam trọng thiên, nhưng chiến lực cùng tiềm lực biểu hiện ra ngoài lại vô cùng kinh người.  

Nam Cung Nguyệt Dung rung hai tay lên, nguyên bản hai thanh Kim Kiếm biến mất tái hiện, nàng lạnh lùng nhìn Chu Hằng, nói:  

– Còn có 9 chiêu!  

Chu Hằng cũng không trả lời, chuyện cho tới bây giờ chỉ có chiến một trận!  

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!  

Nam Cung Nguyệt Dung tuyệt đối động thủ thật, tuy rằng vẫn áp lực lượng đặt ở Tụ Linh Cảnh, nhưng tuyệt đối cũng là không gian đan điền lớn nhất từ trước tới nay, đã đạt đến cực hạn, chỉ cần tăng lên một tia lực lượng nữa đã phá vỡ mà vào Sơ Phân Cảnh.  

Chu Hằng vốn chỉ là Tụ Linh tam trọng thiên sơ kỳ, lúc này Không gian đan điền cũng không lớn như Nam Cung Nguyệt Dung, cộng thêm lực lượng hai thanh Kim Kiếm thêm, lực lượng của hắn yếu đi gấp bốn so với Nam Cung Nguyệt Dung!  

Đánh bừa, sẽ chỉ có thua!  

Hắn vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, thường thường đánh ra một đạo hoa sen bốn màu uy hiếp Nam Cung Nguyệt Dung, cũng không chỉ mê muội phòng thủ.  

97 chiêu, 98 chiêu, 99 chiêu!  

Nam Cung Nguyệt Dung khẽ quát một tiếng, chém ra một kiếm cuối cùng.  

Thình thịch!  

Chu Hằng bị đánh lui chừng trăm trượng, dọc theo đường đi không biết phá vỡ bao nhiêu cột đá vách tường, hoàn toàn mất hết bóng người.  

– Chu Hằng  

Lâm Phức Hương cùng An Ngọc Mị đồng thời cả kinh kêu lên một tiếng, phi nước đại tới.  

Nam Cung Nguyệt Dung lạnh lùng, đi trở về trong cung điện.  

– Di, không phải Thủy Nguyệt Công chúa thắng sao, như thế nào ngược lại càng tức giận hơn!  

Có người không hiểu hỏi.  

– Sai lầm rồi, một chiêu cuối cùng, Thủy Nguyệt Công chúa vận dụng lực lượng Sơ Phân Cảnh, cho nên trên thực tế là Thủy Nguyệt Công chúa thua!  

– Cái gì, Thủy Nguyệt Công chúa phải vận dụng lực lượng Sơ Phân Cảnh mới có thể đả bại Chu Hằng?  

– Không nghĩ tới Hàn Thương Quốc lại có thêm một cái yêu nghiệt!  


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.