Cũng không biết là ai ra tay trước, một trận chiến đấu tuyệt đối không cùng cấp bắt đầu như vậy!
Ít nhất 60 Nguyệt Minh Đế đồng thời phát khởi công kích tới Chu Hằng, trong đó còn có 20 vị Nguyệt Minh Đế đỉnh phong, Nguyệt Minh Đế thông thường nhìn thấy đội hình này sẽ sợ tới mức gần chết!
Nhưng Chu Hằng chẳng những không có ý sợ hãi, ngược lại mỗi một lỗ chân lông đều phát ra hưng phấn!
Hắn thích khiêu chiến!
Tuy nhiên, Chu Hằng không tính toán cứng đối cứng với những Nguyệt Minh Đế này chút nào, hắn không sợ hãi, nhưng cũng không ngốc.
Phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hắn vũ động Bách Quỷ Kiếm, từng đạo quỷ vật linh lực trào ra, gào thét đánh về những Nguyệt Minh Đế này.
Nhưng nhất thời, chỉ nhất thời, thời điểm đối chiến với thập đại Nguyệt Minh Đế của Phó gia, Chu Hằng có vẻ thành thạo, sau khi số lượng đạt tới trình độ nhất định sẽ phát ra biến đổi về chất, Nguyệt Minh Đế ở đây thật sự nhiều lắm, quỷ vật linh lực hình thành căn bản không đủ, vừa xuất hiện đã bị Nguyệt Minh Đế đánh nát!
Đây ít nhất chính là hơn 60 Nguyệt Minh Đế a!
Đừng nói Chu Hằng, ngay cả tồn tại Nguyệt Minh Đế đỉnh phong giống Tư Đồ Yếu Phương, hơn nữa chiến lực còn có thể đứng vào tốp 5 cũng phải sợ hãi, đây là một cỗ lực lượng nghiền ép hết thảy Nguyệt Minh Đế.
Nguyệt Minh Đế có được 8 vầng trăng tròn, thậm chí 9, 10 vầng trăng tròn không thể tính ở trong đó, bởi vì số lượng vầng trăng một khi vượt qua 7, vậy thì đã đánh xuyên hàng rào cảnh giới!
Cho dù Nhật Diệu Vương là một đại cảnh giới, nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng đánh xuyên, nhưng Nguyệt Minh Đế bát luân chống lại Nguyệt Minh Đế thất luân tuyệt đối là nghiền ép về chất, lực lượng tuyệt không chỉ là đơn giản như nhiều hơn một vầng trăng sáng.
Hiện tại cũng không có Nguyệt Minh Đế bát luân ở đây, bởi vậy hơn 60 Nguyệt Minh Đế này liên thủ là vô địch!
Chu Hằng chỉ có thể né tránh, hắn triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ di chuyển một cách tự nhiên trong từng đạo chưởng phong quyền lực kiếm khí, phát huy tinh túy của thân pháp này đến cực hạn!
Với ngộ tính đáng sợ của hắn, Tấn Vân Lưu Quang Bộ này thậm chí đã trò học từ thầy mà giỏi hơn thầy. Vượt qua xa những tộc nhân kia của Khổng gia!
Hơn mười đạo Vực mở ra, bao phủ Chu Hằng, nhưng vô dụng, cho dù là thần ý cũng có sơ hở, sau khi Chu Hằng lĩnh ngộ ra nhược điểm công kích, hết thảy công kích trong thế gian ở trước mặt hắn cũng sẽ có dấu vết mà lần theo.
Ở trước mắt Chu Hằng, từng đạo công kích, bao gồm cả Vực, tựu như từng cái mạng nhện, tuy rằng rắc rối phức tạp, nhưng nơi chốn đều là sơ hở, chỉ cần hắn tùy ý chém ra một kiếm cũng có thể mở ra lối đi.
Một màn đủ để tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người cứ như vậy xảy ra, mấy chục Nguyệt Minh Đế liên thủ không ngờ bắt không được một Nguyệt Minh Hoàng cửu luân!
Dư ba chiến đấu phóng ra. Tuy rằng không đủ để hủy hoại Thiên Uy Điện có trận pháp bảo vệ, nhưng trận pháp dùng để truyền hình ảnh lại thì bị phá hủy, hơn một ngàn vạn người trong thành lập tức đồng loạt mắng chửi!
Thời khắc mấu chốt này lại không xem được là sao a?
– 6 luân trở xuống, toàn bộ thối lui!
Một gã Nguyệt Minh Đế thất luân đỉnh phong quát lớn, ánh mắt của hắn rất lợi hại. Bọn họ tuy rằng nhiều người, nhưng có vài người cũng không thể đưa đến tác dụng hiệu quả, ngược lại thì vướng chân vướng tay!
Nguyệt Minh Đế đỉnh phong kia lên tiếng, những người khác không dám không tuân theo, nhao nhao lui xuống, giữa sân lập tức chỉ còn lại có hơn ba mươi người, mà hơn ba mươi người đều là 6 luân, thậm chí là tồn tại Nguyệt Minh Đế thất luân!
Số lượng ít nhưng chiến lực lại là càng thêm tập trung, càng thêm đáng sợ!
Quỷ vật linh lực mà Bách Quỷ Kiếm triệu hoán đi ra bị Nguyệt Minh Đế thất luân chấn động liền hoàn toàn tán loạn, căn bản không có tác dụng gì, nhiều nhất cũng chính là làm cho người ta hơi phân tán lực chú ý một chút.
Đây đối với Chu Hằng mà nói, vậy đã đủ!
Lực công kích của đối phương tuy rằng tăng cường, nhưng bởi vì ít người nên không gian xê dịch của hắn cũng lớn, lưu chuyển tự nhiên ở trong sân, tuy rằng hoàn toàn chỉ có thể bị vây trong trang thai phòng ngự, nhưng cũng không hề là bại tướng!
Điều này làm cho người xem cuộc chiến bốn phía thậm chí nghĩ đến, nếu là một chọi một, Chu Hằng có phải là vô địch hay không!
Một chọi một! Chu Hằng cũng không chiến thắng được Nguyệt Minh Đế thất luân, trừ phi hắn tế xuất ra Lăng Thiên Cửu Thức, hay hoặc là làm cho đối phương xui xẻo làm Cốt phù đại gia trên đỉnh đầu tức giận! Hắn có thể chống được tới hiện tại, một là sự thần kỳ của Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hai là bám vào khí thế của Cốt phù vô tình áp chế mọi người phát huy thực lực.
Cho dù là Vạn Cổ Đại Đế cũng chỉ có thể ảnh hưởng tới tu giả cùng giai, hạng người tâm chí kiên nghị thậm chí không có cách nào dao động. Nhưng Chu Hằng vốn là trò giỏi hơn thầy, hiện tại cộng thêm một tia lực của Cốt phù, thậm chí ngay cả Nguyệt Minh Đế cao hơn một cái cảnh giới hắn cũng có thể ảnh hưởng!
Ánh mắt ánh mắt thủy chung nhìn chằm chằm năm người dám cả gan vu tội bêu xấu thanh danh của Nguyệt Ảnh Thánh Nữ và Dương Lan Hinh, nhưng hiện tại hắn bị hơn ba mươi Nguyệt Minh Đế bậc cao vây công, cho dù là thân pháp của hắn linh động cũng không thể đi giết người dưới tình huống như vậy!
Giết thì có thể giết, nhưng cũng sẽ phải giao cái mạng nhỏ của mình ra ngoài, không đáng giá!
Chu Hằng thu hồi hắc kiếm, một bên triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, một bên bắt đầu luyện hóa lực lượng trong đó.
Nhất tâm nhị dụng, thời điểm ở Phàm giới hắn đã có thể làm xong rồi!
Hắn hoàn toàn dựa vào bản năng mà di chuyển, thần ý đặt toàn bộ ở việc luyện hóa tinh khí sinh mệnh trong hắc kiếm.
Thế gian, đại khái cũng chỉ có Chu Hằng mới dám làm như thế, trắng trợn coi thường hơn ba mươi Nguyệt Minh Đế bậc cao! Nếu là những người này biết, phỏng chừng một búng máu cũng có thể phun ra!
Bọn họ nhìn không thấy biến hóa trong cơ thể Chu Hằng, nhưng có chút biến hóa là Chu Hằng không khống chế được.
Vầng thứ chín của Chu Hằng vốn chính là trang thai hoàn mỹ, đã không cách nào cất chứa linh lực nữa, cực hạn này rất nhanh liền bị đánh vỡ, một đạo trăng lưỡi liềm trống rỗng hình thành!
Quỷ vật linh lực do Bách Quỷ Kiếm triệu hoán đi ra rõ ràng mạnh hơn một bậc!
Làm sao có thể?
Hơn ba mươi Nguyệt Minh Đế bậc cao thân ở trong cuộc, tự nhiên tinh tường cảm thấy biến hóa này!
Chiến đấu lâu như vậy bọn họ khẳng định cũng hiểu chút đỉnh, biết thanh Tiên khí trong tay Chu Hằng chỉ có thể triệu tập ra linh lực thể có cấp độ giống như Chu Hằng. Hiện tại thực lực của linh lực thể này tăng cường… Tuy rằng đối với bọn hắn vẫn là bé nhỏ không đáng kể, nhưng mạnh chính là mạnh, đây là sự thật!
Điều này nói rõ cái gì?
Chu Hằng trở nên mạnh mẽ! Hắn trở nên mạnh mẽ, quỷ vật linh lực triệu hoán đi ra thông qua Bách Quỷ Kiếm mới có thể trở nên mạnh mẽ, hắn mới là căn nguyên!
Nhưng vấn đề là, hắn đang ở trong chiến đấu, làm sao có thể trở nên mạnh mẽ?
Ông!
Phía sau Chu Hằng xuất hiện nửa vầng trăng thứ 10, mặc dù chỉ là một đạo trăng lưỡi liềm, nhưng lại là thay đổi về chất!
10 vầng trăng!
Cực hạn của Tiên giới a!
Yêu nghiệt! Quái vật!
Mọi người đồng thời dâng lên ý kiêng kỵ mãnh liệt. Nếu trước khi bọn họ ra tay đã phát hiện Chu Hằng có được 10 vầng trăng, như vậy bọn họ chắc chắn sẽ không xuất thủ, mà là sẽ nghĩ biện pháp giao hảo cùng Chu Hằng.
Một Nguyệt Minh Hoàng có được 10 vầng trăng, tiền đồ không thể lường!
Nhiều thêm một người bạn sẽ nhiều thêm một con đường, cho dù là không làm được bằng hữu cũng tốt hơn so với là cường địch.
Nhưng bọn hắn bây giờ đã xuất thủ, đã đắc tội Chu Hằng, điều này làm cho bọn họ chỉ có thể đi một đường tới đích!
Bằng không đợi đến khi Chu Hằng đột phá Nguyệt Minh Đế đạt tới 8 vầng trăng thậm chí 9 vầng trăng, giết bọn hắn không phải như giết chó giết gà sao!
Đặt vận mệnh của mình ở trong khống chế của người khác, đây là chuyện những người đương quyền bọn hắn không thể chịu đựng được! Bởi vậy, khai cung không quay đầu mũi tên, chỉ có hủy diệt Chu Hằng mới có thể an tâm!
Tâm thần Chu Hằng lại đặt toàn bộ ở việc tăng thực lực lên, theo hắn không ngừng luyện hóa tinh khí sinh mệnh, đạo trăng lưỡi liềm này đã nhanh chóng trưởng thành, từ trăng lưỡi liềm đến trăng khuyết, lại từ trăng khuyết đến nửa vầng trăng!
Mọi người kinh ngạc trố mắt!
Con bà nó, chẳng lẽ là Tiên Tôn chuyển thế, nhất niệm thông ngộ, lập địa thành Phật?
Chính mắt thấy một đại kỳ tích như vậy, mọi người tại chỗ đều là chấn kinh đến thất điên bát đảo! Trên đời này có lẽ có người trẻ tuổi cảnh giới lại cao hơn Chu Hằng rất nhiều, nhưng nếu nói ở trong chiến đấu kịch liệt còn có thể đột phá, e rằng chỉ có một quái thai như vậy!
– Người này nhất định phải trừ!
Hơn ba mươi Nguyệt Minh Đế bậc cao dùng thần ý liên lạc với nhau, lập tức đạt thành nhận thức chung!
Thế công của bọn họ gấp hơn, vận chuyển từng môn tiên thuật đáng sợ, mỗi người đều là động sát ý lành lạnh.
Chu Hằng vẫn không thay đổi, hắn còn không có hoàn toàn luyện hóa hết tinh khí sinh mệnh của hai gã Nguyệt Minh Đế.
Ông!
Thân hình hắn run lên, lại là tạo thành đạo trăng lưỡi liềm thứ 11!
11 vầng trăng!
Đánh vỡ cực hạn của Tiên giới!
Mọi người ngừng lại ở trong nháy mắt, 11 vầng trăng a, khai sáng tiên hà của Tiên giới, với cấp độ của bọn họ còn chưa đủ tư cách biết thực ra Tiên giới sớm đã có 11 vầng trăng, thậm chí 15 luân!
Kỳ tích bất khả tư nghị diễn ra rõ ràng trước mắt của mình, còn có người nào có tâm tư tái chiến?
Người này, có thể là được thiên địa yêu quý! Đối phó hắn, khả năng chính là đang đối kháng ý chí thiên địa!
Tu giả mặc dù nói là nghịch thiên đoạt mệnh, nhưng lĩnh ngộ đại đạo lại là thuận lòng trời mà đi, ý chí thiên địa là một loại tồn tại không thể nắm lấy, nhưng lại làm cho người ta sợ hãi!
Ai cũng không dám xuất thủ!
Chu Hằng hoàn toàn di chuyển theo bản năng, địch nhân không tấn công, hắn tự nhiên cũng không động, tốc độ luyện hóa tinh khí sinh mệnh tự nhiên tăng nhiều, đạo trăng lưỡi liềm kia nhanh chóng trưởng thành, rất nhanh thì sẽ biến thành trăng khuyết, nhưng ngừng lại.
Tinh khí sinh mệnh luyện hóa xong!
Chu Hằng mạnh mở hai mắt ra, trong khoảnh khắc đó, có ảnh thu nhỏ của vũ trụ hồng hoang nhanh chóng diễn hóa trong đồng tử của hắn, trong nháy mắt tiếp xúc với thiên cổ, làm cho tất cả mọi người thấy một màn như vậy là có loại cảm giác nhỏ bé khó diễn tả được.
Hắn lạnh lùng liếc mắt một cái, nơi ánh mắt hắn quét qua, mọi người ai cũng nhao nhao rút lui, dường như ánh mắt của hắn là Tiên khí bậc cao, ai chạm mặt cũng sẽ không hay ho!
– Không đánh?
Hắn thản nhiên nói.
Ai còn dám ra tay? 11 vầng trăng a! Tồn tại khai sáng tiên hà, ai biết có phải thể hiện cho ý chí thiên địa hay không, hơn nữa 2 vầng trăng này còn sinh ra cổ quái như vậy, bọn họ tuyệt không tin tưởng là sức người!
Chỉ có thể dùng ý chí thiên địa để giải thích!
Mọi người nhao nhao lắc đầu.
– Vậy cút ngay!
Ánh mắt Chu Hằng nhìn chằm chằm năm người bịa đặt kia, sãi bước đi qua.
Bị một Nguyệt Minh Hoàng nói cút ngay, trong lòng mọi người đều không thoải mái, nhưng bọn họ không dám biểu hiện ra ngoài.
Ý chí thiên địa là cái gì? Không có ai biết! Nhưng chính là bởi vì không biết, cho nên mỗi người đều là hết sức lo sợ, không dám chạm vào.
Không biết mới là đáng sợ nhất!
Chu Hằng cầm trường kiếm đi qua, người che ở trước mặt hắn nhao nhao tách ra như sóng nước, nhường ra một con đường cho hắn đi, thẳng đến trước mặt năm người kia.
– Người bịa đặt vu tội, chết!
Chu Hằng xẹt qua một kiếm, phốc phốc phốc, đầu của năm người bay lên, máu tươi phun ra.
Hắn đưa mắt đảo qua, đúng là không người nào dám nhìn thẳng hắn, cho dù là Nguyệt Minh Đế cũng cúi đầu cao quý của bọn họ xuống.