Beta: Wenchyy
Trên Tinh Võng, khi mọi người nhìn thấy chàng trai trẻ tuổi bước ra từ cơ giáp KID – Jukg. Từ bộ đồ bảo trì màu đỏ trắng tới cánh tay máy đặc trưng, những đặc điểm bắt mắt, không lẫn vào đâu được này như đã xác nhận danh tính của người đó.
[ Cơ giáp sư thương pháo Jukg là thợ bảo trì? ]
[ Thợ bảo trì của KID là cơ giáp sư thương pháo? ]
[?????? Ủa mọi người ơi, tự nhiên tôi có chút chóng mặt? ]
[ Thợ bảo trì? Nhỡ đâu người ta có anh em sinh đôi thì sao? ]
[ Bị dở à? Sinh đôi mà đến cả cánh tay phải cũng cosplay luôn à? ]
[ Khoan đã? Vậy người thay thế bổ sung của KID kia chính là thợ bảo trì hả???? ]
Dân mạng đến giờ vẫn nhớ rõ mồn một cảnh tượng Jukg điều khiển thương pháo cơ giáp ở không trung lôi kéo quái vật cấp S. Từ pháo tốc công chuẩn xác, tốc độ bay cực nhanh cho tới thao tác né tránh cực đỉnh của cậu cái nào cũng đều có thể làm thành một tuyển tập những khoảnh khắc đỉnh cao trong trận đấu, chưa kể còn là những thao tác lưu loát ở mức độ cao như vậy. Với trình độ này tuyệt đối không thể nào dừng ở vị trí dự bị được, bọn họ thậm chí còn cho rằng người điều khiển là cơ giáp sư của chiến đội khác hay là viện trợ ở nơi khác được Liên Minh mời đến giải quyết tình huống khẩn cấp nữa cơ.
Ai có ngờ khi cánh cửa được mở ra, lại chính là cậu thợ bảo trì với cánh tay phải có vấn đề kia?
[……? Là thợ bảo trì gầy yếu kia của KID à? ]
[ Yếu cái gì mà yếu? Cậu chưa thấy cảnh cậu ta nâng nguyên cái cây Feiya khổng lồ lên à?? ]
[ Xin lỗi, tôi thừa nhận trước đó là tôi ăn bừa nói bậy. ]
[ Trước đó chỉ thấy cậu ta đội mũ mặc áo khoác…… Hiện giờ tuy vẫn gầy, nhưng nhìn kỹ lại, tuy đang mặc bộ đồ bảo trì nhưng dáng người có vẻ cũng không tồi nha! Gương mặt cũng đẹp quá!! ( đỏ mặt) ]
Chuyện về kỹ thuật viên bảo trì của KID bước ra từ khoang điều khiển KID – Jukg lập tức lan truyền khắp Tinh Võng, rất nhiều dân mạng nghe vậy vội đổ xô đến xem cảnh tượng này, sau khi chuyển góc nhìn liền thấy người thợ bảo trì đang hiện lên trên màn hình livestream, quần áo vô cùng nổi bật, khác hẳn những bộ đồ tác chiến của các cơ giáp sư khác.
Rất nhiều dân mạng vẫn còn ngỡ ngàng, những thao tác của Jukg khi phối hợp với Trace tiêu diệt quái vật cấp S thần thánh đến mức mọi người đều nghĩ KID đã thuê được một cơ giáp sư thương pháo siêu mạnh đến từ tinh vực khác, nhưng không ngờ rằng đó lại chỉ là một thợ bảo trì, lĩnh vực chuyên môn có sự khác biệt quá lớn.
Ai mà có thể tưởng tượng cho được!?
Tại một văn phòng khác của hẻm núi lớn Khâu Tân, do ngại dư luận nên bên phía quan chức không thể trực tiếp ngắt hệ thống livstream thi đấu, vì thế đã cử nhân viên có chuyên môn giám sát liên tục những cuộc thảo luận trên Tinh Võng. Nhận thấy mức độ thảo luận ngày càng nhiều lên, việc bàn luận về các cơ giáp sư đã là quá bình thường, nhưng bọn họ không ngờ rằng dư luận lại đột ngột chuyển hướng sang thợ bảo trì của KID.
Trong khi bên ngoài đang bàn tán sôi nổi thì bầu không khí trong khu ô nhiễm Khâu Tân vẫn đang diễn ra rất căng thẳng.
Ở trạm cơ sở, bốn chiếc cơ giáp dừng ở khu vực đỗ.
Ứng Trầm Lâm từ trên cao đi xuống khó khăn lắm mới có thể đứng vững, ở trong khoang điều khiển đã cảm thấy mệt mỏi rồi, sau khi ra ngoài xong lại còn cảm thấy kiệt sức hơn nữa, đặc biệt là tay phải, nặng đến mức không nâng lên được.
Du Tố đã đi đến, chú ý đến cánh tay phải đang buông thõng.
Cậu ta ngẩng đầu, phát hiện hệ thống theo dõi thi đấu rải rác xung quanh trạm cơ sở, hơi nghiêng người che đi cánh tay phải “Tay sao rồi?”
Ứng Trầm Lâm nói: “Không còn sức nữa, chắc phải mất một thời gian mới hồi phục lại được.”
Anh đã cân nhắc việc sử dụng toàn bộ sức lực có thể sẽ khiến cơ thể không chịu đựng nổi nhưng không nghĩ tới thời gian chiến đấu cực hạn lại ngắn hơn so với dự đoán.
Chênh lệch giữa thể chất cấp S và cấp B quả thật quá lớn, đã không còn được như trước kia nữa.
Du Tố: “Mang theo thuốc không?”
Ứng Trầm Lâm hơi ngẩn ra, sau đó nói: “Có.”
Giọng nói của Hoắc Diễm truyền đến từ bên cạnh.
Nghe thấy tiếng thảo luận ở phía xa, Ứng Trầm Lâm mới hơi hướng về bên đó xem liền có một chiếc áo khoác phủ lên đầu anh.
Trên áo khoác thoang thoảng mùi hương của người khác, giống như mùi sữa tắm thường dùng ở trong căn cứ. Khi Ứng Trầm Lâm phản ứng lại, ngước lên liền nhìn thấy Du Tố.
“Mặc áo khoác vào, trong túi áo có thiết bị cách ly.”
Du Tố vẫn thản nhiên như thường “Đang trong khu ô nhiễm, đừng mạo hiểm.”
Ứng Trầm Lâm cũng có áo khoác, nhưng quần áo của thợ bảo trì khác với của cơ giáp sư. Đồng phục của cơ giáp sư bao gồm cả áo khoác cùng với đồ tác chiến đều được chế tạo tinh xảo bằng vật liệu chống ô nhiễm tiên tiến nhất, vừa nhẹ lại mang lại hiệu quả kháng ô nhiễm tốt hơn nhiều so với quần áo của thợ bảo trì.
Khi anh mặc áo khoác vào mới nhận ra chiếc áo khá rộng, tay áo cũng rất dài.
“Đợi đã!” Ứng Trầm Lâm đột nhiên nói.
Du Tố vừa quay đầu lại thì có một chiếc chìa khóa bay đến.
Ứng Trầm Lâm nói: “Tôi có mang Đề Áo tới.”
Du Tố nói: “Cảm ơn.”
Phía xa, Hoắc Diễm đang đứng cạnh con quái vật cấp S to lớn, tuy đã chết nhưng giá trị ô nhiễm của nó vẫn rất cao. Robot của trạm cơ sở đã chạy đến phun thuốc khử chất ô nhiễm.
“Trầm Lâm, em không sao chứ?” Hoắc Diễm thấy Ứng Trầm Lâm đang đến đây “Đã đeo thiết bị cách ly chưa?”
Ứng Trầm Lâm gật gật đầu: “Em đeo rồi.”
Nhìn thấy cậu đã đeo thiết bị cách ly Hoắc Diễm mới yên tâm nói tiếp: “Vật ô nhiễm này to quá, để đây có hơi chiếm chỗ nên phải mau chóng xử lý nó.”
Ứng Trầm Lâm hơi ngẩng đầu, “Em không mang theo thiết bị lưu trữ chuyên dụng, đành để tạm vào kho dự trữ của cơ giáp thôi.”
Cậu chỉ về phía cơ giáp mình vừa lái “Khoang chứa của em vẫn còn chỗ trống đó.”
Hoắc Diễm xắn tay áo lên: “Ok, để anh xử lý, em cứ nghỉ ngơi đi.”
Kha Lâm: “?”
Trên Tinh Võng, dân mạng khi biết thợ bảo trì của KID là cơ giáp sư đã bàn tán đến rôm rả, nhưng trang chủ của KID như đã chết, @ nhiều thế nào cũng chẳng có phản ứng. Bọn họ đành phải túm tụm lại ở trên kênh livestream, muốn cố phân tích ra được điểm nào đó từ manh mối sót lại trên người thợ bảo trì KID.
[……? Đừng nói với tôi, KID đã bỏ ra 8000 tinh tệ để chiêu mộ được một kẻ bi3n thái như này nhé??? ]
[ Đùa à?? Không phải chứ? Thế KID bây giờ chẳng phải là kiếm lời rồi sao? ]
[ Tôi là cơ giáp sư, rất tò mò muốn hỏi các thợ bảo trì. Mấy người hiện giờ đều có năng lực cạnh tranh mạnh như vậy sao???? ]
Vấn đề ở chỗ gương mặt của Ứng Trầm Lâm hoàn toàn xa lạ với họ, hơn nữa còn trẻ như vậy, năng lực sửa chữa đủ để được đứng trên trạm giám sát thi đấu, kỹ thuật điểu khiển cơ giáp thì đã rõ như ban ngày. Nếu trong Liên Minh tồn tại một nhân tài như vậy, sao lại có thể một chút tin tức nào cũng không có như thế này?
[ Trong số các cơ giáp sư đang hoạt động của Thự Quang cũng không thấy người nào giống vậy. [ Hình ảnh ] ]
[ Năm nào tôi cũng theo dõi thi đấu ở các tinh vực khác, cũng chưa bao giờ thấy cơ giáp sư thương pháo nào có thao tác như vậy cả! ]
[ Đừng nói nữa! Lúc trước, khi KID thuê cậu ta đến làm thợ bảo trì tôi cũng có tìm ra được cái quái gì đâu! ]
[ Khoan đã? Bọn họ đang làm gì thế? Mổ xẻ quái vật cấp S đấy à??? ]
Trong khi mọi người còn đang mải mê thảo luận về người mới của KID thì trong trạm cơ sở, cơ giáp của Hoắc Diễm đã khởi động trở lại, dưới sự “chỉ đạo chuyên nghiệp” của Ứng Trầm Lâm đã cắt con quái vật ra thành mấy phần, sau khi xử lý sơ qua thì cất vào khoang chứa đồ.
Thứ có giá trị nhất chính là Dị Năng Tinh màu trắng đục được lấy ra từ trên người con quái vật. Trước mắt mới chỉ biết dị năng của nó là cường hóa tốc độ cùng sức mạnh, Dị Năng Tinh cũng nên sẽ có hiệu quả tương tự.
Trong phòng điều khiển chính của Khâu Tân, các nhân viên đang theo dõi sợ ngây người trước kỹ năng xử lý tuyệt vời của Hoắc Diễm.
Chuyên gia phân tích vật ô nhiễm hài lòng gật đầu: “Sạch sẽ gọn gàng, không có góc thừa, kỹ thuật cắt không tồi. Cách này có thể lưu trữ nguyên liệu cao cấp tốt nhất, cũng thuận tiện cho chúng ta nếu sau này muốn phân tích vật liệu ô nhiễm.”
Nhân viên bên cạnh im lặng, tự hỏi đám thổ phỉ của KID đã phải cắt qua bao nhiêu nguyên liệu mới có thể luyện ra một thân tài nghệ như vậy.
Bên trong trạm cơ sở, Hoắc Diễm chất tất cả nguyên liệu cấp S vào cơ giáp của KID “Con này vừa to vừa da dày thịt cứng nên mất nhiều thời gian để cắt hơn so với bọ cạp vàng.”
Anh quay đầu nhìn Kha Lâm vẫn đang đứng đó “Đội trưởng Kha, chuyện chia phần ra ngoài rồi bàn bạc sau nhé?”
Kha Lâm đã từng nghe đến chuyện KID ở trên đường băng của Thiên Vực tinh phân chia nguyên liệu, lúc đấy hắn không có ở đó, còn cho rằng đồng đội cơ giáp sư nói quá lên thôi. Hắn im lặng một lúc rồi nói: “Đợi ra ngoài rồi nói tiếp.”
Chuyện vật liệu không phải vội, việc cấp bách bây giờ là giải quyết các vấn đề bên trong khu ô nhiễm Khâu Tân.
Kha Lâm đã kiểm tra sơ qua cơ giáp, dù sao cũng đã trải qua ba ngày chiến đấu, độ hao mòn của cơ giáp sẽ nhiều hơn so với những cơ giáp mới đến hỗ trợ, thời gian có thể chiến đấu liên tục không còn nhiều.
Trong khi đang kiểm tra cơ giáp thì cơ giáp sư của KID và YDS ở khu vực A-14 cũng đã tới đây.
A-26 cách A-14 không xa, đi lại chỉ mất khoảng mười phút. Đám quái vật trong khu ô nhiễm nhiều tới giết mãi không hết, sau khi được đội đơn chiến đến hỗ trợ cắt đuôi, các cơ giáp có độ hao tổn cao hơn tạm thời quay trở lại trạm căn cứ A-26 để phục hồi.
Quý Thanh Phong và Hồ La Bố cùng tới, trong số các cơ giáp, cơ giáp của hai người bọn họ là bị hư hao nghiêm trọng nhất.
Ngay khi đến nơi, kiểm tra nhanh cho thấy cơ giáp đã bị tổn hại tới 55%, không thể tiếp tục chiến đấu trong dài nữa.
Quý Thanh Phong: “Tôi với Củ Cải có độ hao tổn cao nhất nên đành phải trở lại. Nghe đội đơn chiến nói bên phía bắc Khâu Tân BZZL1 vẫn đang chiến đấu. Khu vực đó không có trạm cơ sở để phục hồi, nhân số thì đủ nhưng cơ giáp chắc trụ không nổi nữa rồi.”
Hồ La Bố: “… Đã nói là đừng có gọi Củ Cải, tôi tên La Bố!!”
Ở đây chỉ có Ứng Trầm Lâm là thợ bảo trì, Kha Lâm tóm gọm qua tình trạng cơ giáp một chút “Cơ giáp chúng ta đều có những tổn hại nhất định, những người khác vẫn đang chiến đấu bên ngoài hẳn cũng giống vậy, không thể duy trì thêm được nữa.”
Đây chính là điểm khó khăn nhất, việc sửa chữa cơ giáp nếu muốn quay trở lại trạng thái tốt nhất ít nhất cũng phải mất ba ngày. Cơ giáp sư vẫn có thể tiếp tục nhưng cơ giáp thì không thể duy trì được nữa.
“Tôi có mang theo cơ giáp dự phòng.” Ứng Trầm Lâm đột nhiên nói.
Thấy anh lên tiếng, mọi người đều đồng loạt nhìn lại.
Chỉ thấy thợ bảo trì của KID từ trong túi áo lấy ra một chùm chìa khóa, lúc mang ra phát ra tiếng leng keng.
Hồ La Bố hết cả hồn: “Thợ bảo trì nhà mấy cậu mỗi lần ra ngoài đều mang theo lắm cơ giáp thế hả?”
“Tôi đã cân nhắc tới tình huống này, cho nên đã mang theo tất cả chìa khóa cơ giáp dự phòng của căn cứ đến đây.” Ứng Trầm Lâm liếc nhìn các cơ giáp xung quanh rồi giao chìa khóa cho Hoắc Diễm “Với cả mọi người không cần quá lo lắng, trạm cơ sở Khâu Tân có điểm quá độ tương ứng, trong tình huống bộ phận quan trọng không có thương tổn nào thì cơ giáp sẽ được đưa trở về để sửa chữa.”
“Chỉ là trong thời gian này, mọi người đành phải sử dụng cơ giáp dự phòng, nó có thể sẽ không thoải mái bằng cơ giáp thi đấu.”
Trên Tinh Võng, người đại diện các căn cứ thấy vậy đều im lặng.
Chìa khóa dự phòng tất nhiên là có, nhưng mỗi mùa giải cơ giáp sư chỉ được phép mang theo một chiếc cơ giáp mà thôi, mang theo nhiều cơ giáp dự phòng cũng chẳng giải quyết được gì. Các cơ giáp sư mỗi người đều có một chiếc, khi ra khỏi căn cứ, họ chỉ chuẩn bị thêm một vài chiếc thôi, dù sao cơ giáp dự phòng cũng không được trang bị vũ khí cường độ cao. Ai đâu như KID, thợ bảo trì lại mang hẳn một chùm cơ giáp ở bên mình.
Đại diện YDS không khỏi nhìn về phía Giang Tư Miểu đang đứng bên cạnh: “Cơ giáp sư chúng tôi cũng chỉ có mang theo bốn chiếc đến ứng cứu khẩn cấp. Không ngờ KID mấy người thâm tàng bất lộ như vậy, chỉ một kỹ thuật viên bảo trì mà lại có thể mang theo nhiều thứ như thế.”
Giang Tư Miểu bình tĩnh đứng bên cạnh những đại diện khác, cũng chẳng dám nói những thứ trong tay Ứng Trầm Lâm kia chính là toàn bộ gia sản của KID.
Các nhân viên khác ở Khâu Tân đang chuẩn bị xong những bước tiếp theo, để hỗ trợ một cách toàn diện cho cơ giáp sư, khu quá độ đã sẵn sàng để đưa các cơ giáp đã bị tổn hại về cục quản lý để sửa chữa, tại hiện trường cũng có các thợ bảo trì của các căn cứ, những hỗ trợ ở hậu phương đã được chuẩn bị đầy đủ.
Sửa chữa cơ giáp cũng chỉ là một vấn đề, vấn đề lớn hơn hiện nay chính là sự bùng phát vật ô nhiễm ngày càng nghiêm trọng ở Khâu Tân.
Tin tức từ trụ sở Liên Minh cũng đã được gửi đến, chủ yếu tinh lực của tổng phòng điều khiển Khâu Tân đều đặt lên việc phân tích cái từ trường bất thường kia. Từ trường ban đầu vốn đã ở trạng thái suy yếu, nhưng không rõ vì lý do gì mà sau một thời gian sự suy yếu này lại được ổn định. Vị trí trọng điểm vẫn là khu vực A-14, hiện giờ đang có 41 cơ giáp sư đang trong khu ô nhiễm, khu vực A-14 là 18 người, khu vực chiến đấu phía bắc có 23 người, chưa kể còn có một con vật ô nhiễm cấp S chưa được khống chế.
Muốn điều chỉnh lại quân số là việc không thể.
“Vị trí bùng phát vật ô nhiễm rõ ràng nhất là khu A-14, tình hình ở khu B-22 bên phía bắc thì đỡ nghiêm trọng hơn, khó xử lý nhất chính là vật ô nhiễm cấp S kia.” Nhân viên nhanh chóng nêu rõ: “Chúng tôi đã xác định chính xác vị trí của vật ô nhiễm còn lại, nhưng lại không thể cử người đến xử lý nó. Nếu không điều động thêm nhân lực, chúng tôi đành phải đợi đến khi giải quyết được hai khu vực này xong mới có thể đến đó.”
“Một trận bạo loạn như thế này không thể hoàn toàn chỉ do ảnh hưởng của từ trường được. Tuy từ trường rất kỳ lạ, nhưng tác động của nó lên vật ô nhiễm là có thể dự đoán được.”
Thông tin đổ về ngày càng nhiều còn người phụ trách thì càng ngày đầu càng thêm đau. Các đặc điểm từ trường đã được trích xuất và gửi đến trụ sở Liên Minh, nhưng tình hình bên trong Khâu Tân vẫn chưa được giải quyết hoàn toàn.
Lúc này, có người đưa ra nghi vấn: “Quản lý, nhỡ đâu khu vực A-14 còn có vật ô nhiễm khác nữa thì sao?”
“Làm gì còn có vật ô nhiễm nào ảnh hưỏng lớn hơn vật ô nhiễm cấp S nữa chứ?” Người phụ trách sửng sốt, trong đầu đột nhiên hiện lên điều gì đó “Không phải… Còn có vật ô nhiễm siêu cấp S nữa.”
Phỏng đoán về vật ô nhiễm siêu cấp S vừa được đưa ra, toàn bộ trung tâm điều khiển đều rơi vào im lặng.
Loại vật ô nhiễm này còn hiếm gặp hơn nhiều so với cấp S, lần xuất hiện cuối cùng của vật ô nhiễm siêu cấp S ở trong khu ô nhiễm Tinh Minh đã cách đây 20 năm rồi, lần đó là do nó xuyên thủng hàng phòng ngự ở biên giới để xâm nhập vào.
“Lập tức phân tích vật ô nhiễm vừa mới thêm vào do từ trường, khóa chặt trung tâm điểm phân tích. Có phải chúng ta vừa mới xác định được lõi của từ trường đúng không!?” Giọng nói của người phụ trách khẽ run lên, hắn hy vọng rằng đây chỉ là suy đoán mà thôi.
Tất cả các nhân viên đều khẩn trương tiếp tục công việc.
Bởi vì giải đấu đang diễn ra nêncó một bộ phận nhân viên đang làm việc tại trạm cơ sở.
Cơ giáp đã giao lại cho nhân viên điều phối cơ giáp để xử lý, Ứng Trầm Lâm dưới sự hướng dẫn của nhân viên đi đến phòng điều khiển của trạm cơ sở.
“Quản lý đã giải thích tình hình cho chúng tôi rồi.” Nhân viên nói: “Chúng tôi sẽ hỗ trợ cho cậu, nếu cần gì cứ nói với chúng tôi.”
Thông tin thu thập được cho đến giờ đã có sẵn trong phòng điều khiển, Ứng Trầm Lâm nói cảm ơn, rồi tiếp nhận công việc. Phần dữ liệu này của cục quản lý Khâu Tân rất quan trọng đối với anh, nó có thể giúp anh xâu chuỗi lại những thông tin anh có được ở đời trước.
Anh nhớ lại những mô tả về Hố đen.
Hố đen được đặt tên như vậy vì bản chất của nó là một không gian nhỏ có màu đen.
Điều này đã được xác định sau khi được Liên Minh sử dụng thiết bị điều khiển từ xa ghi lại rồi phân tích nhiều lần. Thời điểm xảy ra vụ nổ, người ta chỉ biết rằng từ trường kì quái đã mang đến một lượng lớn vật ô nhiễm cấp S cấp, từ trường hỗn loạn, không gian bị xáo trộn… cũng có rất nhiều kết luận được đưa ra, nhưng công khai ra bên ngoài quá ít. Ban đầu Ứng Trầm Lâm cho rằng những báo cáo về hố đen của Liên Minh ít như vậy là vì nó xuất hiện không thường xuyên nhưng hiện giờ có vẻ một số thông tin đã không được Liên Minh tiết lộ ra bên ngoài.
Suy cho cùng, trong những năm sau thì sự cố mất tích năm đó cũng bị KID xếp vào loại hồ sơ tuyệt mật.
Ứng Trầm Lâm cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy. Lúc trước hố đen có thể mang rất nhiều vật ô nhiễm cấp S đến khu ô nhiễm FS, hơn nữa còn có một số lượng lớn các cơ giáp sư biến mất không để lại dấu vết, mà việc không ghi nhận báo cáo vật ô nhiễm cấp B nào, tức là nó chỉ mang đến vật ô nhiễm cấp A trở lên… Chứng tỏ những vật đi qua hố đen đều bị giới hạn.
Nhưng tại sao nó lại xuất hiện ở Khâu Tân, liệu có khác với hố đen ở FS đời trước không?
Có hai điểm nghi vấn: Cường độ từ trường và hố đen có liên quan gì đến nhau? Dị năng của hố đen là có khả năng dựng lên một con đường dẫn vật ô nhiễm tới hay là nuốt chửng nó?
Nhân viên bên cạnh nhìn thấy Ứng Trầm Lâm đang quan sát từ trường, thấy cánh tay của chàng trai đang buông thõng liền nhờ một nhân viên khác đi tìm robot y tế rồi nhỏ giọng thảo luận: “Nhắc đến từ trường, tôi đã công tác ở đây bao nhiêu năm rồi, mỗi khi tổ chức thi đấu đều là thời điểm từ trường dao động lớn nhất, nhưng thời gian từ trường phát sinh biến động ở Khâu Tân đều có giới hạn. Năm nay chẳng qua là do thiên thạch đâm phải nên mới dẫn đến mức độ như vậy chứ từ trước tới nay có bao giờ bị thế này đâu.”
Ứng Trầm Lâm hơi nhìn sang, có chút tò mò: “Lúc trước cường độ như thế nào vậy?”
Nhân viên ngay lập tức đưa ra cho anh bản đồ về những thay đổi của từ trường trong những năm trước “Đây này, từ trường có thể ảnh hưởng nhiều như vậy, chủ yếu có liên quan đến mức độ ô nhiễm. Khâu Tân ngày thường cao nhất cũng chỉ đến 5000, cho dù mạnh đến đâu cũng chỉ nằm ở trong khoảng đó.”
Ứng Trầm Lâm liếc nhìn số liệu, đột nhiên nhớ tới trước khi chiến đấu đã yêu cầu phòng điều khiển chính gửi dữ liệu về thiên thạch, nhưng lại để ở trong cơ giáp rồi. Anh vội vàng hỏi: “Mọi người có sơ đồ quỹ đạo của thiên thạch không?”
“Có chứ.” Nhân viên lấy dữ liệu ra “Tất cả đều ở đây.”
Bản đồ quỹ đạo của thiên thạch vô cùng rõ ràng, cho thấy nó đã đi qua những hành tinh nào trong Thự Quang tinh hệ, thậm chí thời gian và phạm vi ảnh hưởng cũng được ghi chú lại rất chi tiết.
Con ngươi của Ứng Trầm Lâm chợt co rút lại khi nhìn thấy quỹ đạo của thiên thạch, tại cuối đường bay xuất hiện khu ô nhiễm FS “Không phải do giá trị ô nhiễm… Là do mức độ ô nhiễm dẫn tới từ trường có cường độ cao. Bản thân nó không phải từ trường, mà nó là đi theo từ trường……”
Đời trước, chỉ ở các khu ô nhiễm có giá trị ô nhiễm từ 6000 đổ lên mới xuất hiện báo cáo về hố đen, đó là vì ở những khu ô nhiễm này thường không ổn định nhất, dẫn đến từ trường cũng có mức hỗn loạn cao nhất.
Các khu ô nhiễm ở Thự Quang tinh hệ đều có giá trị không quá cao, vượt quá 6000 có thể đếm được trên đầu ngón tay. Các khu ô nhiễm đó thường được đưa vào danh sách nguy cơ cao hoặc được dùng làm khu thi đấu, ngày thường có rất ít người được đi vào. Cho nên khi hố đen xuất hiện một thời gian ngắn bên trong, do ảnh hưởng của nó tới từ trường nên rất khó phát hiện ra các vấn đề cấp S.
Dưới tác động của thiên thạch cùng với các trận đấu gây ra, có thể đã làm thay đổi mức độ ô nhiễm, dẫn đến sự thay đổi của từ trường, từ những điều kiện này có thể sẽ khiến cho hố đen xuất hiện. Ở đời trước FS xảy ra dao động lớn như vậy, bởi vì bản thân FS đã là khu ô nhiễm với giá trị ô nhiễm 6000, cộng với ảnh hưởng của thiên thạch dẫn đến từ trường với cường độ cao tồn tại lâu hơn và nhả ra nhiều vật ô nhiễm hơn….
Hố đen có lẽ đã xuất hiện rất nhiều lần, khi cường độ của từ trường đạt đến một mức nào đó sẽ hấp dẫn nó, chỉ là số lần Tinh Minh phát hiện ra nó quá ít.
Lần này, cũng nhờ vào vụ nổ do KID oanh tạc, cùng với sự tăng cường hệ thống giám sát sau sự cố ở Thiên Vực tinh, Khâu Tân mới phát hiện được tung tích của nó.
Nhân viên khó hiểu nhìn về phía anh “Có nghĩa là gì?”
Ứng Trầm Lâm không có thời gian để giải thích, lập tức liên lạc đến phòng điều khiển chính của Khâu Tân: “Hãy so sánh phân tích đặc điểm từ trường của Khâu Tân với các hành tinh khác, đặc biệt là những hành tinh bị ảnh hưởng sau khi thiên thạch đi qua.”
Vừa mới dứt lời, người phụ trách bên kia đã lập tức điều người đi thực hiện, rồi trầm giọng nói: “Có chuyện tôi phải nói với cậu, ở ngọn núi bị KID san phẳng kia chúng tôi phát hiện dấu hiệu của một vật ô nhiễm.”
“Do ngọn núi đã bị phá hủy nên chúng tôi chỉ có thể sử dụng các thiết bị rà quét hình dạng và tái tạo lại hình ảnh.”
Ứng Trầm Lâm sửng sốt, giây tiếp theo anh nhìn thấy những hình ảnh do trung tâm điều khiển gửi đến, là một cái hố nhỏ màu đen.
Xung quanh miệng hố, những tảng đá vụn cùng vật ô nhiễm bị đè ở dưới đang từ từ bị cái hố đen đó nuốt chửng.
“Chúng tôi suy đoán rằng chiếc hố màu đen này là nguyên nhân gây ra mọi việc, tạm vẫn chưa xác định nguồn gốc của nó, nhưng rất có khả năng liên quan đến sự cố lúc trước ở Thiên Vực tinh.” Người phụ trách nói: “Trước mắt phản ứng từ trường của nó vẫn chưa biến mất, ngược lại ổn định ở một phạm vi kỳ lạ, dường như đang phản ứng với các cuộc tấn công từ bên ngoài. Liên Minh hiện đang thảo luận về vấn đề này, nếu xác định nó là vật ô nhiễm, chúng ta không thể để nó rời khỏi đây.”
Nếu vật ô nhiễm nguy hiểm như vậy được thả ra ngoài sẽ là một thảm họa chưa từng có đối với toàn bộ Thự Quang tinh hệ.
Rất nhiều vật ô nhiễm ở A-14 đang lao về phía ngọn núi, nhìn từ xa có thể thấy chúng đang tụ tập ở nơi này. Các cơ giáp sư tách ra cũng đã tập trung lại, cơ giáp đơn chiếc có năng lực tác chiến rất mạnh, nhưng cũng không tránh khỏi khó khăn khi phải đối mắt với nhiều loại vật ô nhiễm đang đến gần như vậy.
Khó khăn không đến từ việc khó xử lý các vật ô nhiễm mà là số lượng quá nhiều, trong tình trạng chiến đấu không ngừng nghỉ sẽ chỉ làm cạn kiệt thể lực của bọn họ.
Trong số năm chiếc cơ giáp đơn chiến có mặt tại đây, có một cơ giáp sư trẻ tuổi đang phụ trách một khu vực, người bạn của cậu ta trong kênh liên lạc đột nhiên hỏi hỏi: “Khương Du, ban đầu rõ ràng khu vực phía bắc dễ xử lý hơn, nơi này quái vật cấp S đã bị tiêu diệt rồi, chúng ta sang bên đó có khi còn lấy được Dị Năng Tinh nữa. Sao lại đến chỗ này làm gì?”
“Bên này dọn dẹp sạch sẽ xong cũng có thể qua bên đó mà.” Khương Du nhìn cơ giáp màu đỏ xung quanh “Cơ giáp màu đỏ là của chiến đội cơ giáp đúng không?”
Đơn chiến và đoàn chiến là hai lĩnh vực khác biệt, chiến đội tham gia đoàn chiến quá nhiều, cơ giáp màu đỏ cũng không phải chỉ có một đội sử dụng.
Người bạn đáp lại: “Trước khi đến đây tôi đã nhìn thấy bọn họ rồi, chắc là chiến đội KID nằm trong top 16 mùa giải này. Cách đâu không lâu còn được lên hẳn hot search của Tinh Võng vì nghèo quá. Cậu nhìn mà xem?”
Khương Du quay đầu nhìn lại thì thấy chiếc cơ giáp màu đỏ cầm trường đao đang giết vật ô nhiễm, giết xong còn không quên tranh thủ lấy luôn Dị Năng Tinh.
Lâm Nghiêu đau lòng mà nhìn những nguyên liệu ở nơi khác, chỉ chọn những thứ có giá trị nhất.
Cơ giáp sư YDS bên cạnh đều đều ngạc nhiên “Dị Năng Tinh cấp B mà cậu cũng muốn lấy à?”
Lâm Nghiêu quẳng vào kho chứa đồ: “Tích tiểu thành đại…… Sao Đại Phong vẫn chưa tới vậy?”
Lộc Khê ngẩng đầu, nhìn thấy cơ giáp từ xa bay tới “Hình như đang đến rồi.”
Lâm Nghiêu: “Kho chứa không chật kín rồi, không biết anh ấy đã dọn sạch chưa?”
Cậu lại giết một con cấp B nữa, bỗng nhiên nhận ra điều gì liền nhìn về phía hai ngọn núi cách đó không xa “Sao cứ thấy là lạ, hình như núi đang rung lên đúng không nhỉ?”
Bầu trời dần dần tối đi, vật ô nhiễm vẫn đang hướng về phía bọn họ.
Khương Du cúi đầu nhìn xuống “Mặt đất đang rung chuyển!”
Người bạn nói: “Có phải là tiếng thương pháo cơ giáp bên đoàn chiến không? Cơ giáp sư khống chế Lộc Khê hình như có vũ khí có thể cường hóa hỏa lực của người khác thì phải, mới nãy đều bị cô ấy rung lên mấy lần.”
Khương Du nói: “Không! Không phải do cơ giáp gây ra.”
Hắn nhìn chằm chằm xuống mặt đất: “Dưới tảng đá có thứ gì đó?”
Vào lúc đó, mặt đất vốn đang yên tĩnh bắt đầu vang lên những tiếng rung động ầm ầm. Ngay khi vừa mới chú ý tới hiện tượng kỳ lạ này, trong khoang điều khiển của mọi người đã vang lên tiếng cảnh báo chói tai!
Tất cả các cơ giáp sư đều kinh ngạc trước tình hình hiện tại. Sau đó, một giọng nói trẻ trung đầy bình tĩnh vang lên bên tai họ.
Giọng nói đó ra lệnh: “Mọi người lập tức rời khỏi A-14!”
– —
Vốn tiếng Việt của tui chạy không theo nổi trình độ của LOT.
Edit xong chương này, não giảm hẳn 2 gram 〒﹏〒