Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 125: Quân khuyển



Gâu Gâu

✦✦✦

Thời Tấc Cẩn ôn lại trong đầu những thông tin chính thức đã tra cứu.

Hành tinh cấp cao thích hợp sinh sống, hải quan kiểm tra cực kỳ nghiêm ngặt, mỗi năm số lương nộp đơn bị hạn chế. Còn điều kiện xin nhập cảnh, điều kiện di cư, điều kiện du lịch và các yêu cầu nhập cảnh khác: Không được công khai.

Trong bốn vùng sao, 90% các hành tinh cấp cao đều thiết lập tuyến đường lỗ đen nối thẳng Liên minh Thủ đô, hành tinh chủ của Toà án ở Tây Tiên Nữ và hành tinh chủ của tổng bộ Quân đoàn 1.

Trái lại ba thế lực lớn muốn đi qua những hành tinh cấp cao thích hợp sinh sống này, chỉ cần nộp đủ điểm cống hiến và kim lư, quét chip nhận dạng là có thể đến nơi ngay lập tức.

Hệ thống bất ngờ lên tiếng: Thời sensei à, yêm xin tặng anh ba hành tinh cấp cao! Hai hành tinh quân sự! Một hành tinh đáng sống!

Nghe như tội phạm lén lút mua nhà ngay trung tâm khu vực tranh chấp của ba thế lực lớn, còn tiện tay cướp luôn hai kho đạn dược của chính phủ.

Thời Tấc Cẩn nghĩ đến đây, hít sâu rồi hỏi hệ thống: “‘Làm được’ của cậu là đánh bom đại sảnh chính thức của cả ba phe à? Hay là hack vào trạm gốc liên kết của hành tinh này, chiếm quyền điều khiển hạm đội xuất bến từ tất cả cảng vũ trụ?”

Hệ thống im lặng, đột nhiên ấp úng: “… Còn, còn có thể cướp hành tinh cấp cao khác như vậy sao? Vậy thì, lần sau yêm…”

Thời Tấc Cẩn mỉm cười: “Không có lần sau. Cậu làm thế nào mà chiếm được ba hành tinh này?”

“Àhhhh!” Cuối cùng hệ thống cũng hiểu được nỗi lo của Thời sensei. Nó vội nói: “Thời sensei yên tâm! Các hành tinh cấp cao yêm lấy được không liên quan gì đến giám sát của ba thế lực!”

Hệ thống giải thích: “Hôm qua yêm điều khiển siêu chiến hạm né tránh truy đuổi của tổng bộ ong vàng, kho bản đồ hành tinh của siêu chiến hạm này có rất nhiều điểm tham chiếu tuyến đường lỗ đen bất hợp pháp. Ong vàng tập kích số 56 không phải cập bến bổ sung năng lượng, kho dự trữ năng lượng nhiên liệu của siêu chiến hạm nhiều lắm! Giống như họ bay từ rất xa đến trung tâm Bắc Cực vậy!”

“Nên yêm đã tìm một tuyến đường lỗ đen xa nhất trong kho bản đồ hành tinh, điều khiển chiến hạm vượt qua, mà khi đến nơi hoá ra đó là chỗ sâu nhất phía Đông của sao Bắc Cực! Ba hành tinh cấp cao mà yêm nói đều được tìm thấy ở đó!”

“Chiến hạm yêm điều khiển mở chế độ lái tự động, ngay khi đến hành tinh đó, nó tự động kết nối với cảng vũ trụ của một trong những hành tinh quân sự. Yêm đã qua một vòng trên mạng! Anh đoán xem yêm đã tìm thấy tin tức gì ghê gớm!”

“Cái gì?” Thời Tấc Cẩn bất lực hùa theo.

“Ba hành tinh cấp cao này là tài sản phi pháp của quân ong vàng! Anh không thể tưởng tượng được đâu! Những hành tinh vốn là nơi sinh sống của các gia tộc ngoài liên minh! Nhưng 20 năm trước, ong vàng đã xâm chiếm nơi đây, tàn sát cư dân bản địa của hành tinh, biến hai hành tinh thành hành tinh quân sự.”

“Để che giấu hành vi phi pháp và tránh bị tố tụng, ong vàng đã giữ lại một hành tinh có thể sinh sống để làm bình phong, còn lập ra hải quan và cơ quan quản lý bù nhìn, kiểm soát số lượng dân cư trên hành tinh này, giả vờ rằng tình hình công dân ở khu vực này vẫn bình thường.”

“Tính đến thời điểm hiện tại, dân số trên hành tinh này vẫn chưa vượt quá một triệu.”

Thời Tấc Cẩn lập tức nhận ra có điều bất thường: “Trên hành tinh cấp cao, trùng khẩu không đến một triệu? Có chắc không?”

“Chắc ạ.” Hệ thống khẳng định: “Ong vàng cẩn thận, chỉ thu nhận những công dân đơn giản. Trên hành tinh này chỉ có các trùng cấp cao di cư từ các khu vực khác đến sinh sống, đa số đều có mối quan hệ tốt đẹp với ong vàng.”

“Tọa độ của hành tinh cấp cao này vô cùng hẻo lánh, 300 năm qua chưa từng xảy ra bầy dị thú trong khu vực lân cận, tài nguyên thiên nhiên trên hành tinh vô cùng phong phú, cộng thêm kiểm soát ngầm của Quân đoàn Ong vàng, mỗi năm hành tinh này đều có giao thương định kỳ với Hội đồng Bảo vệ trùng đực của Tây Tiên Nữ, những thời điểm khác, cơ bản không thiết lập quan hệ ngoại giao với các hành tinh ở trung tâm, hành tinh này nằm xa mọi rắc rối của bốn vùng sao.”

“Đây là tóm tắt về hành tinh đáng sống.”

Hệ thống nói xong, đột nhiên trở nên phấn khích: “Thời sensei! Vấn đề chính không phải điều này!”

“Điểm mấu chốt là hai hành tinh quân sự kia! Sau khi ong vàng chiếm được và cải tạo, họ che giấu tọa độ hành tinh, ngoài tổng bộ ong vàng, hành tinh đáng sống bên cạnh cũng không biết có hai hành tinh quân sự cấp cao ở khu vực lân cận!”

Hệ thống nói: “Theo thông tin nội bộ yêm tra được, ban đầu quân ong vàng nhận đầu tư từ Liên minh Thủ đô, nhưng sau khi có được sức mạnh quân sự hùng mạnh, họ đã âm thầm thực hiện nhiều hành động mờ ám, lén lút chiếm đoạt hơn trăm hành tinh cấp trung cao thuộc các gia tộc ngoài liên minh.”

“Hành tinh quân sự bị Ong vàng xâm chiếm và cướp bóc đều có IP ẩn, thậm chí không thể kết nối với nhau!”

Thời Tấc Cẩn lập tức hiểu ra, nhẹ giọng nói: “Ong vàng không hề muốn làm tay sai cho Liên minh Thủ đô, tất cả các hành tinh quân sự cướp được và cải tạo đều không liên thông lẫn nhau là để đề phòng nội gián của Liên minh Thủ đô, chuẩn bị cho bồi dưỡng trùng cấp cao cho toàn quân?… Cần gì chứ, một khi chủ đầu tư phát hiện ra bí mật này, thì ong vàng có thể sẽ bị đóng đinh vào cột ô nhục trong lịch sử chỉ trong chốc lát.”

Anh không bình luận nhiều, chỉ nói một câu: “Dân cờ bạc không có đầu óc.”

“Uây uây, Thời sensei! Anh nghe yêm nói trước đã!”

Hệ thống: “Khi yêm điều khiển hạm đội đổ bộ, hai hành tinh quân sự này không một bóng trùng, tất cả binh lính ong vàng đều xuất cảng để tham chiếm! Ngay sau khi thu thập thông tin, yêm đã xoá IP của hai hành tinh quân sự này khỏi mạng nội bộ của tổng bộ ong vàng!”

“Thời sensei giờ cả vũ trụ chỉ có yêm biết toạ độ của hai hành tinh quân sự cấp cao đó.”

Trên vòng tay trí não của Thời Tấc Cẩn, hệ thống chiếu ra ba hành tinh. Nhìn từ góc độ vĩ mô, ba hành tinh này nằm rất gần nhau, tạo thành một khu vực tam giác.

“Thời sensei…”

Thời Tấc Cẩn đã sớm nhận ra, hệ thống sau khi hấp thụ nhiều điểm năng lượng, bắt đầu sử dụng phần mềm cảm xúc để trò chuyện, hiện tại nó tỏ ra vô cùng phấn khích.

Anh vẫn giữ nguyên nét mặt, khoanh tay lại đáp: “Ừm?”

“Khi nào lô giáp AI đó đến bến cảng vũ trụ của chúng ta, yêm có thể điều khiển nhà máy quân sự trên hành tinh quân sự để nâng cấp rồi cải tạo chúng, ai dám đe doạ anh, yêm sẽ đuổi ngược lại. Sau đó sau đó!”

“Ong vàng thất bại rồi, hải quan và cục quản lý bù nhìn mà họ điều khiển sẽ tê liệt trong một thời gian, Thời sensei, giờ anh có thể nộp đơn xin nhập cảnh vào hành tinh cấp cao đáng sống kia rồi, yêm sẽ lập tức phê duyệt đơn của anh!”

“Số 56 và Black Shield đều bị ném bom, tò vò đang gấp rút sửa chữa khôi phục dữ liệu công dân trong cơ sở dữ liệu, yêm có thể can thiệp vào để thay đổi hoàn toàn thiết lập thân phận của anh!”

Hệ thống nói bằng giọng điệu đáng yêu lại phấn khích: “Thời sensei khi anh đến hành tinh cấp cao mới, anh muốn thân phận giả gì, yêm sẽ tạo cho anh thân phận đó! Á thư cấp cao! Á thư đặc quyền thế nào? Sẽ không còn hải quan nào dám kiểm tra sức khỏe anh nữa, anh cũng không còn lo bị bại lộ thân phận ở hải quan! Yêm sẽ giải quyết tất cả cho anh!”

“Lần này không có trùng nào biết yêm đã làm gì đâu.” Hệ thống nũng nịu nói: “Yên tâm đi Thời sensei!”

Thời Tấc Cẩn: “…”

Lòng vừa vui mừng, vừa có cảm giác như đứa bé hư đã lớn khôn.

Dù vậy vẫn cần phải cẩn thận.

Thái độ anh bình thản như mọi khi, hỏi hệ thống: “Giờ cậu đã kiểm soát thành công hai hành tinh quân sự, ảnh hưởng gián tiếp đến một hành tinh đáng sống. Tất cả chỉ để tẩy lại thân phận của tôi, củng cố kế hoạch cho đoàn chiến giáp AI?”

“Hả?” Hệ thống ngơ ra: “Ngoài tiện lợi cho anh, những hành tinh đó còn có giá trị gì nữa ạ? Không phải hồi trước anh rất đau đầu vì thẻ thân phận quá tầm thường sao?”

Đó là ba hành tinh cấp cao…

Thời Tấc Cẩn quyết định ngừng suy nghĩ về logic hành động của hệ thống.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1714: Công việc mới (2)

Nhưng định cư ở hành tinh cấp cao là một ý kiến hay, streamer Fate “nên” sống ở hành tinh cấp cao đáng sóng.

Hành tinh cấp cao mới là quân bài mới.

Ngón tay Thời Tấc Cẩn gõ nhẹ cánh tay hai lần, suy nghĩ một lúc rồi hỏi hệ thống: “Khi cậu đăng nhập vào mạng nội bộ của ong vàng xoá toạ độ các hành tinh quân sự, cậu có quét được tọa độ hành tinh khác do ong vàng cải tạo không?”

“Có thì có, nhưng các tọa độ đó rất rải rác, trên đó còn có lính ong vàng canh gác.” Hệ thống thắc mắc nhưng nó ngay lập tức đảm bảo: “Thời sensei! Anh còn muốn tìm thêm hành tinh cấp cao do ong vàng giấu đi không? Không vấn đề! Yêm sẽ lập tức điều động chiến hạm xuyên qua tuyến đường lỗ đen! Xông vào đánh đuổi họ đi!”

“Bỏ suy nghĩ đó đi.” Thời Tấc Cẩn quay lại phòng, tìm một chiếc bàn ngồi xuống, nói với hệ thống: “Hiện tin nhắn xã giao của quân tò vò.”

Hệ thống: “Vâng!”

Tại tổng bộ của Quân đoàn 1, khu vực quản lý của Quân đoàn 10, 10 giờ sáng. Phòng họp Quân đoàn 10.

“Giai đoạn tiếp theo, tập trung tái thiết căn cứ hành tinh và trạm tuyển quân. Không cần quan tâm tới xếp hạng hành tinh không quan trọng, thắp sáng bản đồ hành tinh của tò vò là quan trọng nhất.” Tổng tư lệnh Theodore nói.

“Rõ!” Trong phòng họp, tất cả trùng cùng đồng thanh đáp lại một cách trang trọng.

Lúc này một bí thư quân vụ gõ cửa bước vào thông báo: “Thưa tư lệnh, buổi lễ sẽ diễn ra trong 30 phút nữa. Quân đoàn 1 đã thông báo cho chúng ta tham dự buổi lễ, họ cho ngài 5 phút trò chuyện trước khi hành hình.”

Theodore nói: “Được, chúng ta…”

Reng, reng, reng.

Theodore ra hiệu cho cấp dưới im lặng, ông nhấc điện thoại nội bộ bên cạnh bàn họp.

“Thưa tư lệnh, bộ phận truyền thông quân sự báo cáo, ngài Fate đã gửi thư.” Giọng nói đầu dây bên kia nói.

Theodore ngẩng đầu nói với quân thư khác trong phòng họp: “Tan hợp, các đồng chí ra ngoài chuẩn bị trước.”

Trong vòng một phút, tất cả quân thư đều rời khỏi phòng họp.

Theodore bật chế độ hội nghị trên vòng tay trí não, bộ phận truyền thông quân sự kết nối đường dây bảo mật chuyên dụng, ngay sau đó tài khoản Starnet của Fate đã yêu cầu tham gia phòng họp trực tuyến.

Trước khi nhấn đồng ý, Theodore vươn tay chỉnh lại cà vạt, đồng thời sửa lại hai hàng huy chương danh dự đeo trên ngực phải.

Ông đã lâu không mặc quân phục nghi thức chủ trì hội nghị lớn như hôm nay, bỗng dưng có hơi hồi hộp.

Theodore chỉnh trang gọn gàng, hắng giọng, nhấn nút đồng ý, video hội nghị kết nối thành công.

“Chào ngài, Fate.” Theodore nói bằng giọng trầm và uy nghiêm vào camera của vòng tay trí não.

Bên ngoài phòng họp.

Các cận vệ đi theo chờ đợi bên ngoài, xung quanh không có ai, họ trao đổi nhỏ nhẹ như tiếng muỗi kêu.

Cận vệ trẻ tuổi lo lắng: “Sao tư lệnh lại họp vào lúc này? Còn 28 phút nữa là buổi lễ bắt đầu, không thể đến muộn được! Hôm nay có tổng tư lệnh của 5 quân đoàn cấp cao đến dự!”

Âm thanh lớn tuổi nói: “Bình thường, bình thường. Cậu nghĩ xem tọa độ mà lũ ong vàng kia nộp cho Quân đoàn 1 là thứ rác rưởi gì? Hồi trước chúng nó cướp đi của chúng ta bao nhiêu hành tinh cấp cao giàu có, lần này nộp lại toàn là hàng phế liệu đã khai thác cạn kiệt, quy hoạch thành hành tinh cấp thấp còn khó khăn. Tổng tư lệnh ngày đêm họp hành chỉ để tiếp tục gây áp lực cho ong vàng, họp càng nhiều càng tốt, họp nhiều một buổi có thể khai thác ra một hành tinh tài nguyên mới.”

Họ thầm thì mắng chửi ong vàng đê tiện xảo trá một lúc. Khi chỉ còn 10 phút nữa là đến buổi lễ, tổng tư lệnh tò vò Theodore bước ra khỏi phòng họp.

Tư lệnh khôi ngô gạt bỏ vẻ thâm trầm trang nghiêm trước đó, giữa trán lộ ra vài phần rạng rỡ, rốt cuộc cũng có dáng vẻ cao ngạo mà kẻ chiến thắng trong trận chiến hoán vị nên có.

Các cận vệ nhìn nhau: Cuộc họp vừa rồi chắc chắn rất có giá trị!

Một binh lính thân cận lớn tuổi hơn bèn mạnh dạn hỏi: “Thưa tư lệnh, có tin tốt mới sao?”

Theodore sải bước dài về phía trước, chiếc áo choàng nghi lễ màu nâu sẫm tung bay sau lưng vẽ nên đường cong sắc lẹm, ông cất tiếng sảng khoái: “Tin tốt hơn cả việc bắt sống tổng tư lệnh ong vàng ấy chứ!”

Tin tốt cổ vũ cho các cận vệ, họ hăng hái lên đường, nhanh chóng đến hiện trường buổi lễ.

Hơn một nửa cận vệ của Theodore là tân binh nhập ngũ năm nay, những lính trẻ này lần đầu tiên và có lẽ là duy nhất trong đời, được chứng kiến ​​lễ hoán vị sau trận chiến của quân đoàn cấp cao.

Chủ trì buổi lễ hành hình đương nhiên là tổng bộ Quân đoàn 1.

Tổng bộ của Quân đoàn 1 và Liên minh Thủ đô, giống như Tòa án, luôn đi đầu thời đại. Khắp nơi trong tổng bộ đều có thể thấy ứng dụng công nghệ cao, đây là một hành tinh vũ trang công nghệ cao được cơ giới hoá.

Nhưng giữa lòng thành phố hiện đại này, địa điểm tổ chức lễ hành hình lại là một đấu trường đá cổ hình tròn.

Đấu trường được xây dựng thành từng vòng với các vòm, hình tròn và cổng trụ làm trụ đỡ. Ghế khán đài của đấu trường có tổng cộng 7 bậc thang, phía dưới cùng là một khu vực lát đá hình tròn rộng lớn với hố lõm.

Nền sân và bậc thềm tầng một, hai được lát bằng những viên gạch đá đen tuyền không theo quy tắc như những mảng mực, tạo nên sự đối lập rõ rệt với những viên gạch đá trắng ở tầng ba trở lên.

Trên sân thi đấu các vị tổng tư lệnh phân đoàn, trung tướng và thiếu tướng của ong vàng bại trận mang gông xiềng, quỳ gối thành hàng.

Trên từng bậc thềm, những quân thư cấp cao đến dự lễ hành quyết đều mặc quân phục với sắc màu riêng, đứng im lặng trang nghiêm. Dẫn đầu đội hình là các tổng tư lệnh của từng quân đoàn.

Bầu không khí ngột ngạt và uy nghiêm của trùng cấp cao bao trùm lấy mọi thứ như chất lỏng sền sệt khiến bất cứ tân binh nào cũng khó thở, bắp chân chuột rút.

Tổng tư lệnh tò vò Theodore đến hiện trường buổi lễ.

Quân thư Quân đoàn 1 dẫn đường, đưa tổng tư lệnh tò vò đến trung tâm hội trường.

Các thân vệ tò vò dừng bước ở rìa hội trường, quan sát tổng tư lệnh trao đổi với kẻ chiến bại lần cuối.

Bên ngoài sân.

Một tân binh tò vò nhỏ giọng hỏi trưởng quan bên cạnh: “Sao thành phố công nghệ lại có sân bãi bằng đá? Tôi tưởng sẽ đi đến hành tinh tù binh chứ…”

Trưởng quan tò vò đáp lại nhỏ hơn: “Đây là quy định truyền lại từ thời hệ thống quân đoàn. Nhìn xem, bản vẽ kiến trúc mỏ đá chúng ta đang đứng lấy từ kho tri thức thời kỳ bang giao với con người, hình như gọi là đấu trường hay sân thẩm phán gì đó? Tôi cũng không nhớ rõ nó có ý nghĩa gì đặc biệt về ra phán quyết và chinh phục. Trong các trận chiến cấp quân đoàn như chiến tranh hoán vị, trận chiến tranh giành vùng sao, nếu kẻ chiến bại không chết trên chiến trường đều sẽ bị đưa đến đây để hành quyết.”

Tân binh kinh ngạc một chút: “Nơi này quan trọng vậy sao?” Cậu ngó nghiêng về phía trước, nhíu mày: “Nhưng trung tâm sân và bậc thềm một hai lồi lõm lại đen sì và mục nát, chẳng lẽ Quân đoàn 1 không bao giờ sửa sang sao?”

Trưởng quan tò vò nghe vậy liền liếc mắt sắc lẹm như dao: “Đó là máu đã khô sau khi giết!”

Tân binh rụt cổ rồi nhận ra, suýt hét toáng lên WTF, cậu mở to mắt: “Ngài đang đùa gì thế?”

Trưởng quan tò vò: “Số lượng trùng chiến bại bị hành quyết tại đây trước đây rất đông, lưỡi dao chém liên tục trong 20 ngày, vũng máu thấm đẫm qua gạch lát nền, thậm chí tràn ra cả bậc thềm thứ hai, không có gì phải ngạc nhiên khi địa điểm này trở nên tan hoang như vậy.”

Tân binh nghe vậy im lặng một lúc, rồi nói với vẻ phức tạp: “Diệt tộc à…”

Trưởng quan tò vò không đáp lại nữa, nhìn về hướng Quân đoàn 2, thầm nghĩ: Làm sao được, chẳng phải Quân đoàn 2 giết trở lại đấy sao.

Ngay sau đó, anh ta lại nhìn sang mấy ngàn ong vàng đang quỳ gối trên sân, nghĩ thầm: Nhưng các người lại không may mắn như huyết thống Antony.

Trong sân.

“Trưởng quan, trao đổi chỉ có 5 phút.” Binh sĩ Quân đoàn 1 nói xong cúi chào rồi rời đi.

Theodore lên tiếng chào với tổng tư lệnh ong vàng đang quỳ gối: “Em họ à, đúng là cảnh tượng chỉ có trong mơ mới xuất hiện.”

Tổng tư lệnh ong vàng ngẩng đầu, nhổ nước bọt vào tổng tư lệnh tò vò, vẫn giữ vẻ kiêu ngạo: “Nghĩ đến việc ông phải sống với những hành tinh rác rưởi 50 năm nữa, dù chết tôi cũng vui vẻ nhắm mắt.”

Theodore tiến lên hai bước, cúi người ghé tai tổng tư lệnh ong vàng thì thầm: “Tôi biết ông đang chơi trò gì, em họ à. Chúng ta đã tranh đấu 20 năm, tôi đã sớm đoán được ông sẽ dâng nộp những hành tinh cấp cao đã vắt kiệt tài nguyên. Từ nhỏ ông đã thích làm những trò như vậy, ăn trộm súng của tôi, tháo rời băng đạn lấy cả viên đạn đi.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 457: Trống Lúc Lắc

Tổng tư lệnh ong vàng cười khẩy, rõ ràng rất đắc ý vì sau khi chết vẫn sẽ trở thành gánh nặng cho Theodore, nhưng Theodore không như dự đoán sẽ tức giận nhìn ông ta bằng ánh mắt căm thù.

Tổng tư lệnh ong vàng mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.

Theodore thì thầm bên tai ông ta: “Để tôi nói cho ông biết điều mà ông không ngờ tới.”

“Cho đến tận bây giờ, cái gan của ông vẫn làm tôi kinh ngạc. Ông không nên sinh ra vào thời đại này. Nếu ông sống trước năm 1500, ông sẽ trở thành chỉ huy quân đoàn cấp cao như ông mong muốn, nhưng năm 2000, không thể dung thứ cho loại trùng có tính cách như ông.”

Theodore cười khẩy bên tai tổng tư lệnh ong vàng: “Xâm chiếm lãnh thổ của hàng nghìn gia tộc ngoài liên minh, biến nó thành hành tinh quân sự dự trữ vũ khí khổng lồ, em họ à ông muốn làm gì vậy?”

Tổng tư lệnh ong vàng đột nhiên không cười nữa: “Chúng ta đã chiến đấu 20 năm, lúc này mà ông lừa gạt tôi, chỉ bóp tắt hy vọng duy nhất để tôi nộp lên hành tinh thực sự có giá trị. 20 năm qua, ông vẫn ngu ngốc như vậy.”

“Lừa ông?” Theodore lắc đầu, “Không cần thiết, ông đã hết giá trị rồi.”

Tổng tư lệnh ong vàng nhạy cảm nhận ra điều gì đó, đột ngột thốt ra một từ: “Fate?”

Theodore cười với ông ta, nụ cười rạng rỡ với tám chiếc răng trắng ngần tỏa sáng như lưỡi dao dưới ánh nắng mặt trời chói chang trên quảng trường đá.

Biểu cảm của tổng tư lệnh ong vàng đã có hơi hoảng sợ: “Ông đang nói… cái quái gì vậy?”

“Tôi hiểu vì sao ông vẫn kiêu ngạo đến giờ, ông giấu đi hàng ngàn tài sản được cải tạo thành hành tinh quân sự cấp cao, con cháu ông và họ hàng ong vàng sẽ tiếp tục ẩn náu, thế lực đứng sau ông vẫn chưa từ bỏ ong vàng, họ đã đầu tư quá nhiều vào đó, ông chết không sao, miễn ong vàng còn dùng được.” Theodore nhỏ giọng như tiếng muỗi kêu.

Theodore nói rất nhanh, chỉ có năm phút để trao đổi trước khi hành hình: “Đừng lo lắng em họ à. Tôi sẽ không tàn sát con cháu và họ hàng của ông, tôi không giống ông, nhưng tôi có thể đảm bảo với ông rằng, sau này mỗi khi con cháu và họ hàng của ông gây hấn, cướp bóc, đốt phá, tò vò sẽ luôn là lực lượng tiên phong.”

Theodore ghé vào tai tổng tư lệnh ong vàng nói: “Tôi đảm bảo, trong 50 năm tới tôi sẽ trở thành bóng ma của huyết mạch ong vàng.”

“Không.” Tổng tư lệnh ong vàng đột ngột nói: “Không. Những lời này không thể là do ông nghĩ ra được. Tôi và ông cùng lớn lên, tôi hiểu rõ ông hơn ai hết, ông không thể nào nghĩ ra được những lời như vậy.”

“Ah.” Theodore cảm thán một tiếng: “Đúng vậy, ngài Fate cũng nói thế.”

Theodore nhìn chằm chằm vào tổng tư lệnh ong vàng: “Ngài Fate gửi lời chào hỏi với ông.”

“Không thể nào, tuyệt đối không thể!” Tổng tư lệnh ong vàng trợn tròn mắt, giọng nói cũng lớn hơn: “Không có trùng nào có thể tìm được những hành tinh đó!”

Theodore thì thầm hàng chục tọa độ vào tai tổng tư lệnh ong vàng, toàn bộ biểu cảm trên khuôn mặt ong vàng đều tan biến, kiêu ngạo cuối cùng cũng lùi khỏi khuôn mặt ông ta.

Theodore đứng thẳng người, tổng tư lệnh ong vàng tỉnh táo lại, nghiến răng nói: “Tôi có thù gì với gã? Rốt cuộc tò vò có gì đáng đầu tư? Lũ các người…”

Theodore đặt tay lên vai tổng tư lệnh ong vàng, cúi người xuống nói vào tai ông ta: “Có gia tộc nào ngoài liên minh thực sự đụng chạm đến ông mà bị ông tàn sát?”

Cơ hàm của tổng tư lệnh ong vàng co giật mấy lần, không thể nói nên lời.

Theodore nói: “Còn chuyện đầu tư có đáng hay không…” “Tốt nhất ông nên coi chừng!” Tổng tư lệnh ong vàng oán hận nguyền rủa: “Cả quân đoàn làm chó săn, rồi sẽ có một ngày nào đó ông phải quỳ gối ở đây như tôi, khi Fate và các quân đoàn lớn hơn liên minh, ông sẽ chẳng còn giá trị gì nữa.”

Bíp! Bíp! Đằng xa quân thư Quân đoàn 1 thổi còi về phía Theodore, báo hiệu chỉ còn một phút.

Theodore liếc nhìn sang bên đó, lần này ông và tổng tư lệnh ong vàng kề đầu sát vai, gần đến mức cả hai đều có thể ngửi thấy mùi pheromone buồn nôn từ đối phương.

Theodore nói: “Tôi nói cho ông biết vậy, tôi cũng không muốn ông chết trong oán hận không cam lòng.”

“Ngài Fate rất hài lòng với chiến thắng của quân tò vò, mà quân ong vàng các ông cũng suýt nữa đã giết chết ngài ấy. Lúc lửa đạn của các ông gần ngài ấy nhất, chỉ cách 10 mét.”

Tổng tư lệnh ong vàng nghe vậy như muốn rách cả mí mắt!

“Ngài ấy đã chứng kiến quân ong vàng tàn sát, nhận biết các ông trong làn đạn bom, các ông đã làm tổn thương gia đình bạn bè của ngài ấy, cũng khiến ngài ấy rơi vào nguy hiểm.”

Theodore ngửi thấy mùi mồ hôi toát ra từ tổng tư lệnh ong vàng, đó là mùi vị của sợ hãi. Tốc độ nói của ông ngày càng nhanh: “Em họ à, ông hiểu chứ? Không phải ngài Fate điều tra các ông vì ác ý, mà chính sự ngu xuẩn, bạo lực và tàn nhẫn của các ông đã dẫn đến kết cục bi thảm này.”

Theodore tàn nhẫn nói: “Chính các ông đã tôn Fate thành ác thần.”

“Mà tò vò? Ông muốn hỏi tò vò có đáng giá đầu tư hay không?”

Hôm nay là ngày vui sướng nhất của Theodore trong 20 năm qua, ông nói với tổng tư lệnh ong vàng: “Nội dung thỏa thuận giữa ngài Fate và tò vò đơn giản đến mức khiến tôi cảm thấy tôi và ngài ấy mới là anh em một nhà.”

“Mở 30% số hồ sơ xin nhập cảnh các hành tinh cấp cao bị ong vàng che giấu tọa độ trong vòng một năm, cho phép vô điều kiện các trùng cấp trung và họ hàng cấp thấp của họ xin nhập cư, hạ thấp ngưỡng tuyển sinh của trường Ottowen ở các hành tinh cấp cao, miễn là trùng cấp trung và thấp đạt tiêu chuẩn thể lực sẽ được phép nhập học.”

“Thấp trung cao cùng sống chung thế này, em họ à, hành tinh do tò vò quản lý đã làm việc này từ mười năm trước rồi.”

Theodore bật cười bên tai tổng tư lệnh ong vàng: “Chưa hết đâu, quân đội của chúng tôi còn vinh dự được trao tặng danh hiệu cận vệ, sắp tới sẽ phái binh đến hành tinh do ngài Fate chỉ định để thành lập phân đoàn mới đóng quân.”

“Chủ gia của ông đã lo toan cho ong vàng suốt 20 năm, nhưng chỉ trong một tháng, ngài Fate đã đưa quân tò vò lên đến tầm cao tương tự. Em họ à hãy thừa nhận đi, số phận đã chọn tò vò, mà giờ đây chúng tôi sẽ bảo vệ ngay bên cạnh số phận.”

Theodore nói: “Ong vàng mãi mãi không thể đuổi kịp cái bóng của tò vò.”

Bíp! Bíp! Quân thư Quân đoàn 1 thổi còi tiến về phía họ: “Tổng tư lệnh Quân đoàn 10! Xin hãy lùi lại, hành hình sắp bắt đầu!”

“Không thể nào, không thể nào Theodore! Tôi nói cho ông biết! Hệ thống quân đoàn tuyệt đối không thể hoà hợp với Liên minh Thủ đô!” Tổng tư lệnh ong vàng mất kiểm soát gào lên với Theodore đang lùi lại, không hề bận tâm nội dung trò chuyện bị lộ ra ngoài.

“Tôi chờ ngày ông quỳ gối ở đây!!”

Theodore Leon chỉ mỉm cười, rồi dùng khẩu hình với tổng tư lệnh ong vàng: Gâu, gâu.

Quan hành hình giơ cao lưỡi dao, ánh thép dài lóe lên ánh bạc chói loà dưới ánh mặt trời ban ngày. Ánh bạc loé lên: Rầm!

Đầu của tổng tư lệnh ong vàng lăn xuống, lăn lóc trong vũng máu.

Theodore nhìn cảnh tượng này, nhớ lại ý nghĩa của pháp trường truyền thừa suốt nửa thế kỷ ở đây: Đấu trường, bạo lực nguyên thủy, thần phục, cái chết, tất cả đều diễn ra ở đây và cũng kết thúc ở đây.

Rầm, rầm, rầm.

Đá ngâm máu mới, máu chảy thành sông, hòa vào bóng tối.

Trên bậc thang, tổng tư lệnh Quân đoàn 5 nhìn cảnh tượng này.

Có tổng tư lệnh nói: “Tò vò vùng lên rồi.”

Có tổng tư lệnh nói: “Còn sớm lắm.”

Có tổng tư lệnh nói: “Fate kia có phải thuộc Liên minh Thủ đô không? Chiêu này ghê tởm thật, tuy rằng ảnh hưởng đến chiến tranh hai đoàn nhưng lại không vi phạm luật quân đoàn.”

Các tổng tư lệnh nhỏ giọng thảo luận.

“Tư lệnh Cyndi.”

20 năm qua có hai vị tổng tư lệnh họ Amon, một là tổng tư lệnh Klaes Amon thuộc biệt động, còn lại là Cyndi Amon thuộc Quân đoàn 1.

Bí thư Quân đoàn 1 dám gọi thẳng tên họ của tổng tư lệnh là do tư lệnh Cyndi mỗi khi nghe bốn chữ “tổng tư lệnh Amon” liền bị PTSD vì anh trai ruột.

Tham Khảo Thêm:  Chương 20

“Nói?” Tổng tư lệnh Cyndi có khuôn mặt em bé cũng cúi đầu nhìn vào văn kiện trên màn hình trí não.

Bí thư quân vụ từ khán đài đi lên nói: “Tổng tư lệnh Quân đoàn 2356 muốn gặp ngài để họp.”

“Chủ đề gì”

“… Về việc có nên lập luật quân sự mới để hạn chế những cá nhân không thuộc hệ thống quân đoàn ảnh hưởng đến nội bộ quân đoàn hay không.”

Tổng tư lệnh Cyndi dừng lại một chút, nhìn xuống khán đài, nói thẳng: “Các người bị bệnh à? Muốn luyện? Tôi tát nước trong đầu cho văng ra ngoài!”

Bỗng dưng, các tổng trưởng của các quân đoàn vốn đang rôm rả bàn tán lập tức quay đi.

Tổng tư lệnh Cindy chậc một tiếng, quay lại nói với bí thư quân vụ: “Càng lớn tuổi càng cứng nhắc, trận chiến hoán vị đã kết thúc rồi còn nói những chuyện này làm gì? Fate kia nhấn đầu ong vàng chịu thua hay sao? Bản lĩnh kém cỏi, không chịu nổi áp lực chiến tranh thì đáng đời đi chết.”

“Một đám ngu.”

“Ừm.” Bí thư quân vụ đột nhiên lên tiếng.

Tổng tư lệnh Cyndi nhíu mày: “Lại chuyện gì nữa.”

Bí thư quân vụ cúi đầu: “Ừm. Nguyên nhân chính không phải do chiến tranh hai đoàn mà là do nhiều tổng tư lệnh phân đoàn, trung tướng và thiếu tướng thuộc quân đoàn cấp cao đang lạm dụng quân lực theo đuổi thần tượng. Quân đoàn không có bất cứ quy định nào hạn chế việc ấy. Chẳng hạn như một vài ngày trước, tất cả các biệt động phải nhậm chức… ừm, hiện tại vẫn còn bốn đội chưa đến khu vực được chỉ định.”

“Thiếu tướng Cash mà ngài đặc biệt quan tâm đã đi thẳng đến vùng sao Bắc Cực trong vòng 2 giờ sau khi hạ cánh xuống vùng sao Tây Tiên Nữ.”

“Khi tổng tư lệnh Amon họp, cậu ấy vẫn đang ở trong tuyến đường lỗ đen của vùng sao Tây Tiên Nữ, ngắt kết nối không thể tham gia cuộc họp. Không chỉ cậu ấy mà còn 7 biệt động khác cũng không thể tham gia.”

Tổng tư lệnh Cyndi: “… ?”

“Anouchka đi vùng sao Bắc Cực làm gì?”

Bí thư quân vụ: “Có tin đồn streamer Fate đang ở đó.”

Tổng tư lệnh Cyndi: “…”

Đầu nhói lên từng cơn đau âm ỉ, hình ảnh nắm đấm thép của anh trai như hiện hữu trước mắt.

Ông bình thản tắt trí não: “Phải ban hành biện pháp hạn chế quân thư lạm dụng quân lực theo đuổi thần tượng, thông báo sau khi cuộc hành hình này kết thúc sẽ họp.”

Hành tinh số 56.

Cốc cốc.

Hệ thống nói bên tai Thời Tấc Cẩn: “Là phó quan của A567 đến.”

Thời Tấc Cẩn nhớ lại, hôm qua Anouchka đã để lại phó quan này trước khi đi, để cậu ta phụ trách quản lý mười ngàn biệt động.

Thời Tấc Cẩn có ấn tượng về cái tên “Jack”, Jack từng xuất hiện trong nhật ký của Anouchka nguyên tác, là một trợ thủ quân thư rất giỏi cân bằng giữa công việc quân sự và công việc riêng của trưởng quan.

Sáng sớm nay, phó quan Jack đã mang đến một thùng quần áo, vớ, giày dép dành cho á thư để ở trước cửa.

Nhờ có phó quan Jack, Thời Tấc Cẩn lại được mặc chiếc áo len to dày che đi vóc dáng.

“Heart và tin tức kỳ lạ mà cậu nhắc tới hoãn lại đi. Cậu đi sắp xếp cho Rolley và Raleigh trước. Nếu có bất kỳ thay đổi nào, hãy thông báo cho tôi kịp thời.” Thời Tấc Cẩn nói với hệ thống.

“Dạ.”

Thời Tấc Cẩn kiểm tra lại vòng cổ lần cuối, đội mũ và kính, đưa tay mở cửa.

“Chào buổi sáng, Jack.” Thời Tấc Cẩn nhíu mày khó nhận thấy.

Phó quan Jack trước mặt và bức ảnh thông tin hệ thống cung cấp cho anh có hơi khác biệt.

Mắt trái cậu ta đeo một chiếc bịt mắt.

“Buổi sáng tốt lành, ngài Fate.” Phó quan Jack cúi đầu chào kính cẩn, cậu ta cao hơn Thời Tấc Cẩn một cái đầu, nhưng ánh mắt vô cùng khiêm tốn và cung kính nhìn xuống sàn nhà.

“Là do A567.” Hệ thống nói bên tai Thời Tấc Cẩn: “Tối qua lúc rời đi, cậu ta thấy anh và A567 hôn nhau.”

“Cậu ta rất thông minh, phản ứng nhạy bén, tự móc bỏ một con mắt để đảm bảo sẽ không tiết lộ vụ đồng giới này, A567 mới tha mạng cho cậu ta.”

Tác giả có lời muốn nói:

Xin nghỉ phép xử lý vấn đề sau: Tác giả này, nếu bạn vẫn đang đọc văn của tôi, tôi nói cho bạn biết, tôi đã lưu lại nội dung từng chương của bạn. Hướng phát triển cốt truyện, cách thiết lập khó khăn đầu tiên và cách phát triển cốt truyện livestream đầu tiên, bao gồm cả việc sao chép cách dùng từ, tên nhân vật chính của bạn bị viết sai thành biệt danh nhân vật chính của tôi, chữ cái đầu tiên của Tân và Thời khác nhau, đừng viện cớ rằng do lỗi 26 phím hay 9 phím 5 nét. Tôi đã xem kết quả xử lý lần đầu tiên. Truyện của bạn lần đầu tiên bị tố cáo vào lúc 2:30 sáng ngày 25. Nội dung tố cáo ngắn gọn và thiếu logic. Tôi biết chuyện này trên đường đi tàu điện ngầm vào sáng ngày 25, đến trưa ngày 25 tôi mới có thời gian xử lý chuyện này, thuê người làm bảng màu.

Nhưng giờ bảng màu của tôi vẫn chưa xong, mà bạn đã úp mở trong chương mới nhất rằng mình bị tôi gây rối, rồi khóa truyện lại. Sau đây là phản hồi của tôi về sự việc này và một số bài đăng trên diễn đàn nói rằng tôi mua marketing.

Tôi cam đoan chịu trách nhiệm pháp lý cho từng lời nói sau đây của tôi:

1. Liên quan tới truyện nào đó, trong khoảng thời gian từ khi tôi biết chuyện đến lúc bạn khóa văn, tôi không hề kích động bất cứ độc giả nào tấn công tác phẩm của bạn, cũng không ám chỉ độc giả đi báo cáo tác phẩm của bạn. Sau khi nhận được thông báo từ khu vực bình luận của độc giả, tôi đã lập tức hỏi ý kiến biên tập về cách xử lý vào lúc 7:05 sáng ngày 25. Do thời điểm đó còn quá sớm nên biên tập chưa đi làm. Sau đó, tôi đã an ủi độc giả, để tránh tổn hại tới người vô tội, tôi chọn giải quyết vấn đề qua nền tảng, còn chưa kịp làm rõ mọi chuyện, bạn đã khóa truyện. Hiện tại vụ việc này vẫn còn chưa đâu vào đâu. Tôi đã nói rõ ràng rằng đây là chuyện giữa tôi và bạn, tôi cần thời gian để xử lý. Đừng làm kẻ ác cáo trạng trước, vu khống cho tôi! Tôi còn chưa tố cáo đâu, công nghệ bây giờ rất phát triển, tôi nói tôi không tố cáo là không tố cáo, tra IP, tra mối quan hệ thực tế tôi cũng không sợ! Tôi không cãi nhau với bạn, có bằng chứng thì đưa bằng chứng, không có bằng chứng thì im lặng!

2. Một số bài đăng trên diễn đàn khác nói rằng tôi mua marketing, xin hãy đưa ra bằng chứng tôi mua marketing, đừng nói suông, hãy đưa ra bằng chứng, nếu có bằng chứng, chúng ta gặp nhau trực tiếp, để cảnh sát và pháp luật giải quyết, nếu tôi mua marketing, tôi sẽ xin lỗi và dừng viết, toàn bộ lợi nhuận sẽ được quyên góp, tôi sẽ chịu mọi chi phí; nếu bạn vu khống tôi, bạn phải xin lỗi và chịu mọi trách nhiệm về hậu quả của việc bịa đặt và gây rối, chúng ta không cần phải ẩn danh và tranh cãi, tôi không muốn vướng vào vòng luẩn quẩn tự bào chữa.

Tuyên bố một lần nữa, tôi sẵn sàng chịu mọi trách nhiệm pháp lý về những phát ngôn trên. Tôi nói tôi không làm thì chính là không làm.

Xin lưu ý, không được gán những cái mũ vô căn cứ cho độc giả của tôi! Tôi luôn hoan nghênh mọi người thảo luận, dù bình luận có nói xấu tôi đến đâu tôi cũng không bao giờ nghĩ đến việc đóng bình luận. Chào mừng thảo luận lý trí, nếu có những lời nói xúc phạm nhắm vào các độc giả bình thường khác, vui lòng dừng lại kịp thời. Bạn có thể mắng tôi, tôi không phải là người hoàn hảo, tôi có thiếu sót, bị mắng là chuyện bình thường.

Nhưng mắng chửi những người đọc bình thường là không nên, hãy kiềm chế sự bực tức của bạn, sống tốt cuộc sống thực tế của bản thân, thỉnh thoảng đi kiểm tra sức khỏe tuyến sữa.

Có rất nhiều điều muốn nói, nhưng đến cuối cùng, lại không biết bắt đầu từ đâu, đến giờ tay vẫn đang run khi đánh máy. Cuối tháng lại là hai ngày lễ, công việc ở thế giới thực hơi bận rộn, thời gian nghỉ phép hơi dài, xin lỗi các độc giả của tôi và vô cùng cảm ơn sự động viên và ủng hộ của các bạn đọc đáng yêu, tôi đã đọc hết những lời của các bạn, đừng cãi nhau với những người đó, đừng tức giận, tức giận sẽ tổn hại tài vận.

Lễ vốn nên vui, tôi không biết nói gì thêm về những điều khác nữa. Tôi không giỏi ăn nói, tính cách bình thường khá mềm, cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ tôi. Tôi sẽ đi gõ chữ, tuần này sẽ viết đủ 20.000 chữ, các bạn không cần lo lắng tôi thất hứa. Emmm vậy là xong, xin cảm ơn các bạn một lần nữa.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.