Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 174: Bất ngờ ngoài dự đoán



Song sắt vàng

✦✦✦

“Dừng lại.” Thời Tấc Cẩn thầm bảo hệ thống.

Anh cau mày quan sát xung quanh thầm hỏi hệ thống: “Tôi đang ở đâu? Bây giờ là mấy giờ? Chuyện gì đang xảy ra, Carnival đã xảy ra chuyện gì?”

Xung quanh tối tăm khó nhận biết.

Thời Tấc Cẩn nằm trên chiếc giường bốn cột theo phong cách cổ điển, bốn cột giường được chạm khắc vàng cổ điển và xa hoa.

Các song sắt quanh các cột được chạm khắc tinh xảo với hoa và lá, đầu giường có một bức tường chạm nổi tượng thiên thần cầu nguyện, hai bàn thấp bên đầu giường đặt hai bình hoa đang nở rộ.

Những cánh hoa vẫn còn đọng giọt nước, Thời Tấc Cẩn lập tức nhận ra căn phòng này vẫn có trùng tới hàng ngày, chứ không phải một nơi hoàn toàn kín mít.

Thời Tấc Cẩn cúi đầu quan sát kích thước giường, độ rộng của giường còn lớn hơn cả kingsize mà anh từng thấy, đống gối đầu rất mềm mại.

Thời Tấc Cẩn với tay chạm vào đệm giường, cảm giác như chạm vào mây, chỉ có nhiều tiền mới có thể mua được chất lượng tuyệt hảo như thế này. Trong số mười mấy chiếc gối mềm mại trên đầu giường, có một chiếc gối cứng hoàn toàn không hợp.

Phòng ngủ xa hoa tỏa hương thơm, tất cả đồ trang trí đều được chạm khắc tinh xảo, trong bộ ga gối đệm mềm mại như mây bỗng dưng lại xuất hiện một chiếc gối cứng không hợp lắm? Thời Tấc Cẩn quay đầu nhìn các song sắt vàng xung quanh giường, thầm nhận ra mình đang ở đâu.

Chỉ có Anouchka mới bày trí nội thất lộn xộn thế này.

Lúc này hệ thống nói: “Hiện tại là ngày 9 tháng 10 năm 2000, 2 giờ sáng. IP của thầy ở khu vực cực đông sao Bắc Cực, tại trụ sở của tổng tư lệnh phân đoàn Quân đoàn 1 Anouchka Cash, trụ sở ở hành tinh chủ, phòng ngủ chính trong chủ thành ở thủ đô.”

Thời Tấc Cẩn quay đầu nhìn song sắt vàng bên giường, vươn tay muốn cảm nhận chất liệu, lọn tóc bạc mềm mại như nước như lụa từ vai Thời Tấc Cẩn trượt xuống gáy, rồi buông xõa xuống ngực

Thời Tấc Cẩn dừng lại, cúi đầu nhìn, vài lọn tóc dài lấp lánh ánh bạc lờ mờ trong chiếc giường bốn cột, ánh sáng bạc lờ mờ tạo thành vầng hào quang, mái tóc dài bạc mềm mại như nước lại như cát mịn, không hề có một sợi tóc nào bị rối.

Độ dài này không thể dài ra trong thời gian ngắn! Đồng tử của Thời Tấc Cẩn co rụt lại.

“Hơn 30 ngày đã trôi qua kể từ lễ hội Carnival tại khu vực hải quan Bắc Cực.” Hệ thống tạm thời nói công việc: “Thầy đã ngủ mê trong 30 ngày phát triển lần thứ hai, em sẽ báo cáo từ ngày Carnival nhé?”

Thời Tấc Cẩn hít một hơi thật sâu, trước tiên bỏ qua vấn đề tại sao Anouchka ngủ trên chiếc giường này lại còn cần song sắt vàng, thầm nghĩ: “Cậu báo cáo từ tin tức tồi tệ nhất, thân phận của tôi có bị lộ không? Tôi hiện đang ở khu vực quản lý của Anouchka, vậy có nghĩa là Anouchka và Gabriel đã có xung đột trực diện, Gabriel có chết không? Anouchka có bị truy cứu vì tấn công trưởng lễ nghi Mắt Mèo không?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 163

Hệ thống: “Dạ. Vấn đề đầu tiên, thân phận của thầy không bị lộ, sau khi thầy hôn mê, Joker đã cố gắng đặt thầy vào hộp đặc biệt để mang về Mắt Mèo. Phó quan Jack đã kịp thời tới, cứu thầy rồi thành công đưa thầy đến Tân Thành số 1, tiếp đó A567 từ chiến trường trên không trở về, thành công chặn hộp đặc biệt chứa thầy.”

Hệ thống nói: “A567 đã xảy ra xung đột trực diện với Joker, Joker không chết, ông ta đã lợi dụng thân phận Sariel của thầy giành lấy một cơ hội sống trong sự tra tấn của A567, nhưng A567 đã làm ông ta bị thương nặng và hạ độc ông ta, tuy Joker đã được đội y tế Quân đoàn 4 cứu sống, nhưng tình hình của ông ta không tốt lắm. Suốt tháng qua em đã giám sát mạng ngoại vi của Mắt Mèo, không nhận được tin tức nào từ trưởng lễ nghi Belin, Mắt Mèo đã bảo vệ và giám sát ông ta.”

“Trong lúc đó, khu vực hải quan Bắc Cực bùng phát một cuộc tấn công của dị thú chưa từng có, mười dị thú lãnh chúa tấn công cùng một lúc. A567 bị lệnh quân sự khẩn cấp thúc giục phải quay về tiền tuyến chính, nhưng thầy Thời, thầy có biết không! A567 quá đáng lắm á!” Hệ thống tức giận nói: “Ổng cứu thầy về nhưng không thả thầy về siêu hạm! Mà trực tiếp mang thầy trở lại Chiến Thần Đen! Mang thầy đang ngủ mê lên tiền tuyến chính! Ổng điên rồi!”

Thời Tấc Cẩn nghe mà cau mày: “Chờ đã, cậu nói rõ thời gian giữa Anouchka và Gabriel và thời điểm tấn công của dị thú, dị thú tấn công trước hay sau khi Anouchka hạ độc Gabriel?”

“Hình như là xảy ra cùng lúc.” Hệ thống tiếp tục nói: “A567 đã hạ độc Joker rất nặng, em đã giám sát mạng ngoại vi của Mắt Mèo, Joker đã không tỉnh lại trong một tuần. Lúc đó Mắt Mèo và Tòa án rất tức giận, yêu cầu Quân đoàn 1 truy cứu A567, cách chức ổng.”

Thời Tấc Cẩn hỏi: “Nhưng tôi hiện đang ở khu vực quản lý của tổng tư lệnh Anouchka, thì có nghĩa là em ấy vẫn còn tại chức, sau đó xảy ra chuyện gì?”

Hệ thống nói: “Đó là do dị thú tấn công, cuộc tấn công của mười dị thú lãnh chúa tại khu vực hải quan sao Bắc Cực chỉ là khởi đầu.”

“Một tháng trước, mười quân đoàn và hàng nghìn quân đoàn trung và thấp đã đổ xô tới tham gia chiến đấu, vì dị thú đặc biệt và lạ lẫm, họ phải trả một cái giá khá đắt mới giành được chiến thắng.”

Hệ thống nói: “Thầy Thời, từ đây mọi chuyện bắt đầu sai lầm! Sau cuộc chiến dị thú ở khu vực hải quan Bắc Cực, bốn ngày sau Đông Thiên Cung lại bùng phát một cuộc tấn công lớn của dị thú, rồi bốn ngày sau Nam Thập Tự lại bùng phát, và bốn ngày sau, điểm nhảy hố đen ở khu vực hải quan Bắc Cực lại bị xé rách.”

“Em đã kiểm tra nhật ký của ký chủ thứ ba và mô tả bối cảnh của các chương gốc, trong nguyên tác ghi chép, sau khi VV trưởng thành sáu tháng, ổng mới nghe tới những cuộc chiến lẻ tẻ, nói rằng các khu vực lớn đều bùng phát các cuộc tấn công của dị thú cỡ lớn nhỏ, nhưng mô tả về triều đại dị thú quá ít, chỉ mô tả sơ lược vì VV được hưởng đãi ngộ cấp Thánh.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 144: C144: Chương 144

Thời Tấc Cẩn ngay lập tức hiểu, nghiêm trọng hỏi: “Ý cậu là, cuộc tấn công của dị thú sau ba năm rưỡi đã diễn ra sớm hơn?”

“Đúng vậy! Vì vậy! A567 mới không bị truy cứu trách nhiệm!” Hệ thống nói: “Vì các khu vực lớn đều bùng phát cuộc tấn công của dị thú, ngoại trừ mười quân đoàn có sức mạnh vượt trội, các quân đoàn trung và thấp trong một tháng qua đều đã chết và bị thương rất nhiều trong cuộc chiến dị thú!”

“Trong ngày thứ 18 thầy hôn mê, Mắt Mèo và Tòa án đột nhiên không yêu cầu truy cứu trách nhiệm A567 nữa, lúc đó hành tinh Ring ở Tây Tiên Nữ bùng phát đợt tấn công cỡ trung, khiến Tòa án sợ hãi và rút lại cáo buộc tội danh đối với A567, đồng thời đưa ra yêu cầu mới rằng chỉ cần A567 chuyển trụ sở sang khu Tây, Tòa án sẽ xóa bỏ mọi tội danh.” Hệ thống hừ một tiếng rồi nói: “Trong tháng này, các căn cứ của mười quân đoàn và vô số quân đoàn trung và thấp đã xảy ra các thảm họa dị thú cỡ lớn nhỏ không đều.”

“Tình hình chiến đấu thực tế chưa nghiêm trọng như cuối nguyên tác, nhưng bốn vùng của trùng tộc đã lâu không gặp biển dị thú thế này, nay tình hình chiến đấu đủ khiến họ mất ngủ cả đêm.”

“Ở bên quân đoàn, chỉ có hành tinh của A567 là không bị dị thú hoành hành. Chỉ cần là dị thú bùng phát trong hành tinh của A567, nhanh nhất là nửa ngày, chậm nhất không quá 23 giờ, A567 có thể giải quyết.” Hệ thống nói.

Thời Tấc Cẩn đại khái hiểu được tình hình biến động trong một tháng, từng có một dự đoán xấu dường như đã ứng nghiệm: “Thời gian xảy ra biển dị thú lần đầu tiên tại hải quan Bắc Cực tương đương với thời gian Gabriel bị thương. Trong tháng này, cậu không theo dõi được tin tức về Gabriel, ông ta bị Anouchka đầu độc lại được Mắt Mèo bảo vệ… Trong thời gian này, biển dị thú xảy ra quá thường xuyên…”

Thời Tấc Cẩn im lặng một lúc, tính toán ra một kết quả tồi tệ: Gabriel là tên lửa đẩy HE, trạng thái sinh mệnh của Gabriel rất có thể gắn liền với biển dị thú.

Hệ thống nghe thầy Thời tự nói một nửa rồi đột nhiên im lặng, nó nín thở vài giây, rồi nói ngay: “Thầy Thời! Thầy đang nghĩ gì? Nói cho em, mau nói cho em! Em còn nhiều chuyện lớn chưa kể! Trong thời gian thầy phát triển em đã làm rất nhiều điều phi thường! Các chương nguyên tác cũng đã mở khóa! Có điểm năng lượng mới! Lẽ nào thầy không…” “Két ——”

Đột nhiên, trong phòng ngủ tối tăm và yên tĩnh vang lên tiếng mở cửa.

Thời Tấc Cẩn đang tập trung suy nghĩ về nguyên tác, nghe thấy tiếng mở cửa đột ngột không kìm được tiếng hít khí do giật mình.

Hệ thống cũng đột nhiên im lặng.

Thời Tấc Cẩn nhìn về phía phát ra âm thanh, nhưng vẫn không thấy gì.

Căn phòng này chắc chắn rất lớn, lớn đến mức chỉ cần tắt đèn là không thấy được cánh cửa thực sự.

Tham Khảo Thêm:  Chương 675

“Anouchka?” Thời Tấc Cẩn thử gọi một tiếng về phía bên ngoài giường.

Hiếm khi không nhận được bất cứ phản hồi nào.

Thời Tấc Cẩn hỏi hệ thống trong lòng: “Anouchka bên đó xảy ra chuyện gì? Em ấy cứu tôi trong Carnival thì đây là tin tốt, em ấy đã cứu tôi.”

“… Ặc.” Hệ thống phát ra tiếng như ngỗng bị bóp cổ, lắp bắp: “Không, không nhất định… Trong những chuyện em chưa nói với thầy… A567 thay đổi rất nhiều, rất nhiều… Đến mức em cảm thấy ổng như đã hoàn toàn biến thành một linh hồn khác.”

Thời Tấc Cẩn ngồi thẳng dậy, quỳ lên trước song sắt vàng của giường, chăn mềm như mây chất đống dưới đầu gối, hai tay nắm chặt song sắt vàng, nhìn vào bóng tối không rõ ràng trong phòng mà gọi lần nữa: “Anouchka?”

Phòng ngủ tối tăm và yên tĩnh, gần năm phút trôi qua, Thời Tấc Cẩn không nhận được bất cứ hồi âm nào, anh chỉ nghe thấy tiếng thở của chính mình, tựa như tiếng mở cửa cách đây vài phút trước chỉ là ảo giác.

Thời Tấc Cẩn nhíu mày, không nhìn về phía cuối giường nữa, xoay đầu đảo mắt cố gắng phân biệt ranh giới giữa tối và ánh sáng, dần dần vẻ cảnh giác hiện ra mặt.

Sột soạt. Đúng lúc này, từ bóng tối phía cuối giường, đột nhiên phát ra tiếng sột soạt của giày quân đội cố ý cọ xát lên thảm.

Thời Tấc Cẩn: … ?

Anh lại quay mặt lại.

Chủ nhân của đôi giày quân đội không muốn nói, nhưng lại tạo ra chút âm thanh đáp lại.

Tiếng cọ xát thảm càng ngày càng gần.

Quá bất thường. Thời Tấc Cẩn hỏi hệ thống trong lòng: “Nói chi tiết về Anou…”

Thời Tấc Cẩn ngừng lại.

Trong bóng tối, Anouchka bước vào vùng tối mà Thời Tấc Cẩn có thể nhìn thấy.

Đó là một khuôn mặt không cảm xúc, lạnh lùng như một chiếc mặt nạ.

Anouchka lặng lẽ nhìn chằm chằm Thời Tấc Cẩn, đứng ở ranh giới giữa bóng tối và ánh sáng, như một bức tượng không có sự sống, không có một chút niềm vui khi bạn đời tỉnh lại.

Vài phút trước, Thời Tấc Cẩn còn đang ôn lại nội dung nguyên tác trong đầu, bỗng một đoạn tình tiết trong nguyên tác hiện lên.

[Anouchka Cash giết xuyên qua hàng phòng vệ của Mắt Mèo, máu của vệ sĩ trải dài từ cổng chính của Lộ Cung đến cửa phòng của Valentine.]

[Anouchka Cash bước đi trên thảm máu, nhốt Valentine trong phòng, bóp cổ Valentine hỏi tại sao lại trốn về Mắt Mèo, tại sao từ chối hôn ước.]

[Phòng quá tối, Valentine không thể thấy Anouchka đứng ở đâu, chỉ biết Anouchka đang theo dõi mình trong bóng tối.]

[Valentine suy sụp, gào thét, hét vào Anouchka luôn ẩn mình trong bóng tối theo dõi và quan sát mình.]

[Anh là kỳ tích, nhưng anh chỉ là kỳ tích chiến tranh, đừng bắt chước những thứ liên quan đến tình yêu nữa! Anh rỗng tuếch, chỉ có những nhu cầu kỳ dị và bệnh hoạn, anh chỉ muốn chiến thắng!]

Thời Tấc Cẩn nhìn Anouchka không tiến tới cũng không nói, anh nắm chặt song sắt, lần đầu tiên cảm thấy sự việc nghiêm trọng đến mức bất ngờ không kịp trở tay.

Song sắt vàng cao đến tận đầu giường này không phải làm đẹp? Nghiêm túc đấy à?

Weibo: 再看忠犬s就godie

Weibo: 黄_豆_啾_啾


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.