Luân Hồi Thương Đế

Chương 162: Nhị giai Luyện Đan sư (2)



Sau khi tinh luyện linh dược thì đến bước phối trộn, Đoạn Ngọc dựa theo đan phương tiến hành không có chút sai sót nào đã dung nhập chín đoàn linh dược thành một khối dược thủy. Đến bước này thì Đoạn Ngọc xem như quen thuộc, ba đoàn tinh thần lực hóa thành vòng xoáy chụp về phía đoàn dược thủy kia.

“Vù”. “Vù”. Đoàn dược thủy kia lay động, ba cỗ lực hút sinh ra muốn tách đoàn dược thủy kia thành ba đoàn dược thủy nhỏ hơn nhưng bản thân đoàn dược thủy kia rõ ràng là có sức nặng nhất định, muốn lôi kéo tách ra thì không chỉ cần thời gian lâu hơn mà cũng cần lực hút lớn hơn, Đoạn Ngọc vận chuyển Khí toàn luyện đan pháp cảm giác được bản thân tinh thần lực và nguyên khí vì đó mà không ngừng tiêu giảm.

Lúc này Đoạn Ngọc có tinh thần lực vượt xa đồng giai cùng với nguyên khí hùng hậu mang đến tác dụng rất lớn, nếu như không có điều kiện này thì hắn hiện tại rất có thể đã vì thoát lực mà không thể tiếp tục luyện chế đan dược.

Phải biết là thông thường võ giả đạt đến Nhị giai nguyên thần thì tu vi thấp nhất cũng là Luân Hải cảnh, Nhị giai Luyện Đan sư tu vi hầu như đều có tu vi Luân Hải cảnh hậu kỳ trở lên, bọn hắn vận dụng lực lượng là chân nguyên, Mệnh Tuyền cảnh chỉ có thể vận dụng nguyên khí xen lẫn chân nguyên cơ bản là rất khó chèo chống được cho quá trình luyện chế Nhị giai đan dược.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Đoạn Ngọc cảm nhận được thể nội nguyên khí xen lẫn chân nguyên đã tiêu hao đi phân nửa, tinh thần lực cũng là tiêu hao không nhỏ thì đoàn dược thủy kia mới tác ra thành ba đoàn dược thủy nhỏ, đến đây tinh thần lực vòng xoáy vận chuyển chầm chậm không tiêu hao quá nhiều lực lượng nhưng muốn nhanh chóng tạo hình đan dược là điều không thể.

Thực tế chứng minh đó là trôi qua hai khắc thời gian thì ba đoàn dược thủy kia mới được cô đọng đến cực hạn hóa thành ba viên đan hoàn màu tím, quá trình tạo hình đan dược cũng xem như hoàn thành.

“Ông”. “Ông”. Đoạn Ngọc không biết thời điểm và khoảng thời gian thích hợp truyền linh cho Tăng Nguyên đan nên cứ như vậy thực hiện như thường, sau khi ba viên đan hoàn đình chỉ xoay tròn hắn đã liền hút lấy ba luồng thiên địa nguyên khí đánh vào trong ba viên đan hoàn, do tinh thần lực vẫn còn vây lấy ba viên đan hoàn này nên hắn đã nhạy bén phát hiện ra ba viên đan hoàn này cũng đang chủ động hút lấy thiên địa nguyên khí.

Tham Khảo Thêm:  Chương 138: Chương 111

Quá trình truyền linh này rất nhanh đã kết thúc, ba viên đan dược ổn định lại lơ lửng ở trong đan lô, Đoạn Ngọc thoáng chút dùng lực đã đem ba viên đan dược này nhiếp ra bên ngoài.

Khác biệt với Tăng Huyết đan, Tăng Nguyên đan này tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt, Đoạn Ngọc chỉ là khẽ hút một hơi liền cảm nhận được thể nội nguyên khí di chuyển nhanh hơn một chút, đan dược này tất nhiên là thành phầm!

Lần đầu luyện Nhị giai đan dược đã thành công khiến cho Đoạn Ngọc có chút kinh hỉ ngoài ý muốn, tiêu hao nguyên khí cùng tinh thần lực đều bị hắn gác sang một bên, điều này mang ý nghĩa là hắn đã xem như một vị Chuẩn Nhị giai Luyện Đan sư rồi!

“Ba viên hạ phẩm!”. Đoạn Ngọc kiểm tra phẩm chất của ba viên Tăng Nguyên đan này một lát thì khẽ cười nói. Hắn luyện ra thành phẩm Nhị giai đan dược nhưng phẩm chất không tốt, vận khí tất nhiên là không còn tốt như lúc luyện chế Tăng Huyết đan, thời điểm cũng như khoảng thời gian truyền linh không phù hợp với Tăng Nguyên đan.

Đan dược chỉ có phẩm chất hạ phẩm đều là nhờ ba bước luyện đan trước đó hắn làm rất khá, nếu như ba bước trước đó sai lầm một chút thì lúc này hắn rất có thể đã luyện đan thất bại.

“Ta hẳn là vẫn còn có thể luyện Tăng Nguyên đan một lần nữa”. Đoạn Ngọc kiểm tra một chút nguyên khí còn thừa lại trong thể nội thì mới thầm nói. Trước đó hắn luyện Tăng Huyết đan mấy lần cũng tiêu hao nguyên khí nhưng cộng lại đều không bằng một lần hắn luyện Tăng Nguyên đan.

Rất rõ ràng, luyện chế Nhị giai đan dược không chỉ có độ khó lớn hơn Nhất giai đan dược rất nhiều mà cần đến thời gian cũng như tiêu hao lực lượng cũng sẽ lớn hơn không ít. Đương nhiên, bỏ ra càng nhiều thì khả năng thu lợi sẽ càng lớn, giá trị của Nhị giai đan dược cơ bản đều là gấp mười lần Nhất giai đan dược trở lên!

Đoạn Ngọc không trì hoãn quá lâu đã bắt tay vào lần thứ hai luyện chế Tăng Nguyên đan, tinh luyện linh dược cùng phối trộn linh dược thành một đoàn dược thủy không có vấn đề, Đoạn Ngọc cảm thấy chất lượng linh dược thông qua hắn tinh luyện vẫn là rất tốt, dưới tinh thần lực cảm ứng hắn có thể nhìn ra được tạp chất lẫn trong linh dược, đem loại bỏ không khó.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Ông”. “Ông”. Thời gian thoáng chốc trôi qua nửa canh giờ, Đoạn Ngọc có chút mệt mỏi vung tay lên đem ba viên đan dược từ bên trong đan lô lấy ra, trải qua lần thứ hai luyện chế Tăng Nguyên đan này thì hắn cảm nhận được thể nội nguyên khí xen lẫn chân nguyên đã không còn bao nhiêu.

“Lấy Mệnh Tuyền cảnh luyện chế Nhị giai đan dược vẫn là có chút miễn cưỡng”. Đoạn Ngọc khẽ nhíu mày thầm nói. Đây là dưới điều kiện hắn có nội tình vượt xa những Mệnh Tuyền cảnh võ giả khác, hắn cảm giác bản thân nếu như chỉ có nguyên khí xen lẫn chân nguyên giống như gia tộc thiên tài Đoạn Bách Sơn thì hắn sợ là một lần luyện chế Tăng Nguyên đan cũng không làm được.

Gạt qua mệt mỏi Đoạn Ngọc ánh mắt mang theo tinh quang nhìn xem ba viên Tăng Nguyên đan mà hắn vừa mới luyện xong, từ ba viên đan dược này tỏa ra mùi thơm so với ba viên hắn luyện ra trước đó nồng hơn không ít, phẩm chất hẳn là còn cao hơn.

“Một viên miễn cưỡng đạt đến trung phẩm, hai viên còn lại đều là hạ phẩm nhưng chất lượng so với lần đầu tiên vẫn tốt hơn không ít”. Kiểm tra phẩm chất của ba viên đan dược này một chút thì Đoạn Ngọc mới có phán đoán.

Phẩm chất này theo như Đoạn Ngọc thấy thì đã rất tốt, điều này cũng chứng minh cho suy đoán trước đó của hắn, hắn muốn nâng cao phẩm chất của Tăng Nguyên đan thì cần phải xác định được thời điểm cũng như thời gian cần thiết để thực hiện truyền linh của riêng Tăng Nguyên đan. Muốn làm được điều này thì hắn chỉ có thể không ngừng thử nghiệm.

“Hai lần luyện thành Nhị giai đan dược, ta hiện tại nên được tính là Nhị giai Luyện Đan sư rồi!”. Tuy rằng có chút mệt mỏi nhưng Đoạn Ngọc vẫn là nhoẻn miệng cười nói. Cho dù là hắn trước mắt cũng chỉ luyện được duy nhất một loại Nhị giai đan dược thì cũng đã xác định cấp bậc Luyện Đan sư của hắn rồi, rất nhiều Luyện Đan sư ở một cái cấp bậc đều chỉ luyện chế một vài loại đan dược mà thôi, không có mấy cái cùng lúc nghiên cứu luyện chế nhiều loại đan dược khác nhau.

“Ừm?”. Chợt Đoạn Ngọc cảm thấy có chút khó chịu, bên trong thân thể không hiểu sinh ra một chút cảm giác nóng bức, điều này khiến hắn có phần cả kinh ngay lập tức điều động tinh thần lực quét qua thân thể.

Sâu trong thân thể của hắn dĩ nhiên là xuất hiện từng kia hắc khí nhỏ bé, những hắc khí này có là ẩn nấp trong nhụ thân, có lại là ẩn núp trong mệnh tuyền, bọn nó chính là nguyên nhân dẫn đến cảm giác khó chịu mà Đoạn Ngọc đang cảm nhận được.

Tham Khảo Thêm:  Chương 48: Kết Quả Xử Trí

“Đây là độc hỏa?”. Đoạn Ngọc chưa từng nhận biết hắc khí này nhưng từ đặc điểm của nó thì hắn rất nhanh đã phán đoán ra nó là vật gì, tại Thiên Lang thành lúc tham gia đấu giá hắn cũng đã nghe qua hai vị Tứ giai đại sư nhắc đến.

Độc hỏa là hỏa khí tích tụ trong cơ thể Luyện Đan sư, Luyện Khí sư do quá trình luyện đan, luyện khí ảnh hưởng, ban đầu chỉ với một lượng nhỏ cơ bản là không thể gây nên tác động xấu cho Luyện Đan sư, bản thân Luyện Đan sư nguyên khí, chân nguyên… có thể đem trấn áp, thế nhưng nếu như để mặc cho độc hỏa này không ngừng tích lũy xuống thì bản thân Luyện Đan sư cũng sẽ gặp phiền phức không nhỏ.

Nếu là không thể khống chế hay xử lý được độc hỏa thì đây không khác gì một khối bom hẹn giờ được đặt trong thể nội!

“Ta mới chỉ luyện chế đan dược mấy lần, tích tụ độc hỏa cơ bản là không thể khiến ta cảm thấy khó chịu, thế nhưng bản thân ta đã gần như dốc sạch chân nguyên và nguyên khí để luyện đan, không có lực lượng này trấn áp nên độc hỏa mới có thể phát tác khiến ta khó chịu”. Đoạn Ngọc hai mắt linh quang lóe lên thầm nói.

“Khó trách Luyện Đan sư, Luyện Khí sư đều rất khi cùng người khác đấu pháp, bọn hắn thể nội tồn tại độc hỏa chính là một khối u ác tính, bọn hắn nếu là tiêu hao lực lượng đến độ không thể áp chế độc hỏa thì chính bản thân mình cũng không giữ được!”. Tự mình trải nghiệm cảm giác bị độc hỏa quấn thân Đoạn Ngọc liền rút ra một cái kết luận.

Nghĩ đến đây Đoạn Ngọc có chút nhíu mày. Bản thân hắn không có ý định ỷ vào luyện đan, luyện khí kiếm sống, hắn hướng đến là võ đạo đỉnh cao, như vậy thì nếu như hắn vẫn còn muốn lợi dụng luyện đan, luyện khí vào các mục đích khác nhau thì cần phải nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề độc hỏa này.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com

Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.