Luân Hồi Thương Đế

Chương 170: Bách Niên Lôi Tâm



Đoạn Ngọc không có vấn đề khác cần hỏi về chuyện luyện đan nên đã lắc đầu, sau đó không phải Đoạn Trường Vân Nguyệt mà do Đoạn Thiên Tinh mang Đoạn Ngọc trở lại Thánh Nguyên cung.

“Lão tổ, đã quyết định Đan đạo chỉ là phụ trợ vì sao ngươi còn cho Ngọc nhi hi vọng viễn vông kia?”. Nhìn Đoạn Ngọc rời khỏi nơi này một vị Đoạn gia trưởng bối không hiểu hỏi Đoạn Trường Vân Nguyệt.

Trên lý thuyết thì sau khi dẫn một tia thiên địa chi lực dung nhập vào đan dược sẽ có thể biến thượng phẩm đan dược thành cực phẩm đan dược, thế nhưng bao nhiêu năm nay, không biết đã có bao nhiêu Luyện Đan sư tiến thành thí nghiệm nhưng đều thất bại, Đoạn Trường Vân Nguyệt nói cho Đoạn Ngọc biết điều này không lẽ là cũng muốn Đoạn Ngọc đi thí nghiệm?

Nếu là như vậy thì sẽ khiến Đoạn Ngọc tiêu tốn rất nhiều thời gian vô ích, điều này hoàn toàn trái ngược với ý định để Đoạn Ngọc phụ tu Đan đạo.

“Tiên thiên tử phủ, Thiên phẩm tử hải, lại có thiên phú luyện đan khủng bố như vậy thì ngươi cảm thấy Đoạn Ngọc sẽ cam chịu chỉ luyện ra được thượng phẩm dan được thôi sao?”. Đoạn Trường Vân Nguyệt nhìn lại người hỏi kia nói. “Cho dù ta không nói thì Đoạn Ngọc trong thời gian tới cũng sẽ nhìn ra điểm này, nếu như hắn chấp nhất với việc luyện đan như vậy chúng ta cũng khó mà ngăn cản”.

“Ai…”. Người kia thở dài. “Nếu như Đoạn Ngọc có nguyên thần Hỏa thuộc tính thì tốt biết bao!”.

“Trên đời không có chuyện thập toàn thập mỹ, Đoạn Ngọc thiên sinh vẫn là võ đạo thiên tài, Đan đạo chỉ là phụ trợ thêm”. Đoạn Trường Vân Nguyệt nói. “Như vậy cũng tốt, Đoạn Ngọc sẽ chuyên chú vào võ đạo mà không phải là song tu đan võ, sẽ không trì hoãn thời gian trưởng thành của hắn!”.

“Chỉ hi vọng là như lời lão tổ nói…”. Người kia cười khổ nói.

Đoạn Trường Vân Nguyệt ánh mắt nhìn hướng bóng lưng Đoạn Ngọc đã hoàn toàn biến mất lộ vẻ trầm tư. Những người ở đây chỉ nhìn đến thiên phú luyện đan của Đoạn Ngọc cùng những thắc mắc của hắn mà không để ý đến trên người Đoạn Ngọc hiện đang có đồ vật không bình thường, nàng lúc kia nhìn thấy thủ pháp luyện đan của Đoạn Ngọc đã thực sự kinh ngạc. Đó không phải là thủ pháp luyện đan thông thường!

Đoạn Ngọc được Đoạn Thiên Tinh trực tiếp đưa trở lại Thánh Nguyên cung, sau khi đến đây Đoạn Thiên Tinh cũng không có lập tức rời đi mà nhìn hướng Đoạn Ngọc lộ vẻ trầm tư.

Tham Khảo Thêm:  Chương 64

“Thái gia gia đang suy nghĩ cái gì?”. Đoạn Ngọc im lặng một lát thì vẫn không nhịn được hỏi.

“Ừm, ta đang suy nghĩ xem nên để ngươi tu luyện môn Luyện thể công pháp nào”. Đoạn Thiên Tinh hơi chút vuốt râu đáp. “Ngươi có nguyên thần Lôi thuộc tính, Luyện thể công pháp nếu là có liên quan đến Lôi chi lực thì sẽ có lợi vô cùng, lúc tu luyện cũng là làm ít công to”.

“Thế nhưng Đoạn gia ta cấy giữ công pháp luyện thể liên quan đến Lôi chi lực không nhiều, cấp bậc cũng không quá cao, để ngươi tu luyện cũng là phí thời gian”. Hơi chút dừng lại y mới có chút bất đắc dĩ nói.

“Thái gia gia, ta đã bắt đầu tu luyện Lôi Luyện thuật!”. Đoạn Ngọc có chút buồn cười nói. Hắn còn tưởng là có chuyện gì mà lại khiến vị Phong Hoàng cảnh này suy tư lâu như vậy, nếu chỉ là vì vấn đề Luyện thể công pháp thì hắn từ trước đã có lựa chọn.

“Lôi Luyện thuật mà ngươi lựa chọn rất tốt, mấy chục vạn năm trước đó là một trong những Luyện thể công pháp đứng đầu, tu luyện đến đỉnh cao thậm chí là có thể bằng vào nhục thân lực lượng sánh được với Đế Quân, thế nhưng Lôi Luyện thuật hiện tại chỉ còn tàn bản, luyện đến tiểu thành Âm Dương cảnh đã là cực hạn”. Đoạn Thiên Tinh khẽ lắc đầu nói.

Tin tức liên quan đến công pháp mà Đoạn Ngọc tu luyện Đoạn Thiên Tinh đã từ mấy người Thiên Tam hiểu rõ, nơi Đoạn Ngọc mua công pháp kia thực ra chính là sản nghiệp trong tối của Đoạn gia, Đoạn Thiên Tinh tự nhiên là hiểu rõ về bản Lôi Luyện thuật kia.

“Thái gia gia, luyện đến tiểu thành Âm Dương cảnh không phải là đã rất tốt rồi hay sao?”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì kinh ngạc hỏi. “Trước mắt ta còn lâu lắm mới có thể đạt đến Lục giai Luyện Đan sư, Âm Dương cảnh nhục thân xem như là đủ rồi”.

Đoạn Thiên Tinh lại khẽ lắc đầu. “Luyện thể để khắc chế độc đan chỉ là một phương diện, con chuyên tu võ đạo, nhục thân càng mạnh thì tất nhiên là càng tốt, lấy thiên tư của con thì chỉ Âm Dương cảnh nhục thân là không đủ! Tàn bản Lôi Luyện thuật sẽ chỉ hạn chế tương lai của con”.

Đoạn Ngọc nghe vậy thì có chút cảm động, Đoạn Thiên Tinh đây là đang suy nghĩ cho tương lai của hắn, cũng không phải cố ý ép buộc.

“Thái gia gia, ta cảm thấy Lôi Luyện thuật cùng ta có duyên, hiện tại tàn bản chỉ có thể tu luyện đến Âm Dương cảnh nhưng còn không biết đến lúc nào mới có thể tu luyện đến cực hạn, sau đó ta vẫn còn có rất nhiều thời gian, nói không chừng là lúc nào đó ta có thể tìm được nguyên bản Lôi Luyện thuật”. Đoạn Ngọc hơi cười nói. “Trước mắt dù dù sao cũng không thể tìm được Luyện thể công pháp thích hợp, Thái gia gia cứ để ta tiếp tục tu luyện Lôi Luyện thuật đi”.

Tham Khảo Thêm:  Chương 63: Cây cơm nguội răng

Đoạn Thiên Tinh nghe vậy thì thoáng nhíu mày, im lặng một chút thì khẽ thở dài gật đầu. “Được rồi, như vậy thì ngươi tiếp tục tu luyện Lôi Luyện thuật đi, ta sẽ nghe ngóng tin tức của Luyện thể công pháp liên quan đến Lôi chi lực, nếu là tìm được sẽ để ngươi thay thế Lôi Luyện thuật”.

“Vâng! Ngọc nhi cảm ơn Thái gia gia!”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì lập tức cúi đầu cảm tạ.

“Không cần! Đây là việc mà trưởng bối nên làm, hôm nay ta nâng đỡ ngươi cũng giống như ngày sau khi ngươi trưởng thành nâng đỡ Đoạn gia hậu bối, chỉ có dạng này thì Đoạn gia ta mới có thể trường tồn!”. Đoạn Thiên Tinh phất tay thản nhiên nói.

“Đúng rồi, ngươi tu luyện Lôi Luyện thuật đến cảnh giới nào rồi? Đã bắt đầu luyện hóa Lôi chi bảo vật hay chưa?”. Hơi chút dừng lại Đoạn Thiên Tinh hỏi.

“Hiện tại đã xem như đạt đến cực hạn Luyện Thể, muốn đột phá Chân Cương cảnh thì cần luyện hóa Lôi chi bảo vật, ta cũng chuẩn bị hỏi thăm một chút”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì hai mắt hơi chút sáng lên nói. Từ chỗ Đoạn Trường Vân Nguyệt biết được biện pháp giải trừ độc hỏa thì Đoạn Ngọc đã có ý nghĩ này, dĩ nhiên là chuẩn bị trở về hỏi Đoạn Thế Mục.

Hiện tại Đoạn Thiên Tinh đã chủ động hỏi thì Đoạn Ngọc tất nhiên là không khách khí.

“Luyện thể đến Chân Cương cảnh thì nhiều nhất cũng chỉ có thể luyện hóa bảo vật trăm năm…”. Đoạn Thiên Tinh hơi chút lẩm bẩm, sau đó hai mắt đột nhiên tỏa sáng. “Ngươi đợi ở đây một lát, ta rất nhanh sẽ trở lại!”. Dứt lời xong Đoạn Thiên Tinh đã lập tức biến mất.

Đoạn Ngọc thấy vậy thì âm thầm cười khổ, đám Phong Hoàng cảnh này làm sao lại cứ thích quỷ quỷ túy túy như vậy, lúc đến lúc đi cơ hồ là không để lại chút dấu vết nào, hắn một chút cảm giác cũng không có.

Cùng với đó thì Đoạn Ngọc nội tâm cũng có chút vui mừng, nhìn biểu hiện của Đoạn Thiên Tinh thì có thể thấy được Lôi chi bảo vật mà hắn muốn tất nhiên là đã có, miễn cho hắn phải mất công chờ đợi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“U”. Đoạn Thiên Tinh rời đi cũng nhanh mà trở lại cũng nhanh, gần như là không đến trăm hơi thở thì trước mặt Đoạn Ngọc dị quang xuất hiện, Đoạn Thiên Tinh đã mang theo một khối dị vật hình bầu dục như ngọc gỗ như ngọc đứng trước mặt hắn.

“Đây là Bách Niên Lôi Tâm, trong Lôi chi bảo vật niên hạn trăm năm thì nó cũng xem như hàng đầu nhất, vô cùng thích hợp để ngươi luyện hóa ngưng luyện chân cương”. Đoạn Thiên Tinh đưa dị vật kia cho Đoạn Ngọc nói.

“Cảm ơn Thái gia gia!”. Đoạn Ngọc nhận lấy Bách Niên Lôi Tâm chân thành nói lời cảm tạ. Bách Niên Lôi Tâm này giá trị không thấp, còn là đồ vật cực hiếm thấy, Đoạn Thiên Tinh không chút suy nghĩ liền đưa cho hắn tất nhiên là thực sự đối đãi chân thành với hắn.

Cầm lấy Bách Niên Lôi Tâm trong tay thì Đoạn Ngọc hơi có cảm giác tê dại, bên trong nó phảng phất như tồn tại vô số lôi đình nhưng đều ở trong trạng thái ngủ đông, một khi kích động nó thì sẽ lập tức phát ra uy năng đáng sợ.

“Bách Niên Lôi Tâm này được đào ra từ một gốc đại thụ bị lôi đình cứ qua mấy ngày lại oanh kích một lần trong thời gian trăm năm, bên trong đó lưu lại lôi chi lực xem như là Lôi chi tinh hoa, đều ở trong trạng thái ngủ đông, ngươi đem luyện hóa thì hẳn là có thể luyện ra Lôi chân cương, lực công kích cực mạnh”. Đoạn Thiên Tinh nói.

Sau đó y dĩ nhiên là còn dặn dò thêm. “Trong lúc luyện hóa không được vội vàng, Lôi chi tinh hoa tồn tại trong viên Bách Niên Lôi Tâm này tuy rằng ngủ say nhưng nó bản chất vẫn là Lôi chi lực, nếu là cuồng bạo lên đủ để oanh sát Luân Hải cảnh đỉnh phong, làm từng bước là được”.

“Vâng!”. Đoạn Ngọc tất nhiên là nhu thuật gật đầu đáp ứng.

“Được rồi! Ta chỉ có thể bồi ngươi đến hiện tại, cố gắng tu luyện, Đoạn gia tương lai sẽ cần có ngươi ra sức”. Đoạn Thiên Tinh cười vỗ vai Đoạn Ngọc hiền lành nói, sau đó cũng liền lắc người biến mất.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com

Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.