Đoạn Ngọc ngồi trong Thiên địa nguyên trì tu luyện dẫn đến tu vi lấy tốc độ điên cuồng đề thăng thì ở một bên khác của Dược điền Cơ Tử Nguyệt vẫn đang thu lấy đủ loại linh dược, nàng không có Tam giai nguyên thần như Đoạn Ngọc nhưng cũng là có thủ đoạn đặc thù để phát hiện linh dược, số lượng linh dược mà nàng thu được trước mắt so với Đoạn Ngọc tìm thấy thậm chí còn nhiều hơn một chút.
“Bằng vào những linh dược này ta hoàn toàn có thể cao tốc tu luyện đến Phong Hoàng cảnh!”. Cơ Tử Nguyệt đáy mắt lập lòe tử quang thầm nói. Trong tay nàng hiện tại có hai loại Thánh dược cùng, hơn mười loại Thất giai linh dược cùng với rất nhiều Ngũ giai, Lục giai linh dược, bằng vào thủ đoạn của mình nàng dám tự tin bản thân thu được linh dược so với Đoạn Ngọc nhiều hơn.
“Ầm”. “Ầm”. Chợt phương xa vang lên tiếng nổ lớn khiến nàng khẽ nhíu mày.
“Bọn hắn nhanh như vậy đã khiến trận pháp bao quanh Dược điền không chịu nổi rồi?”. Cơ Tử Nguyệt hơi có ngoài ý muốn thầm nói. Không giống với Đoạn Ngọc, nàng đối với trận pháp bao quanh Dược điền uy năng vẫn là hiểu được, dựa theo suy tính của nàng thì cho dù là đám thế lực lớn bên ngoài kia dốc toàn bộ lực lượng cũng không thể nhanh chóng như vậy đánh phá trận pháp.
“Ồ? Thì ra là vậy”. Hơi chút suy tính một lát thì nàng như nghĩ đến cái gì, đáy mắt lộ ra vẻ trào phúng.
“Thả Tà thú tiến đến đúng là một biện pháp tốt, thế nhưng từ đó các ngươi vốn đã mất tiên cơ sẽ càng thêm thiệt thòi, linh dược trong Dược điền này đến trong tay các ngươi sẽ càng ít”. Cơ Tử Nguyệt hơi chút cười gật đầu xong lại lắc đầu thầm nói.
“Có lẽ cũng nên nhắc nhở Lục công tử một chút, đám người kia xem ra là chuẩn bị bắt chết chúng ta”. Chợt Cơ Tử Nguyệt ánh mắt lộ ra hàn mang thầm nói. Nàng thấy đám võ giả đứng đầu trong các thế lực lớn kia tất nhiên là không có khả năng buông tha cho những linh dược trong Dược điền dễ dàng như vậy, bọn hắn hoàn toàn có thể cướp lấy linh dược trong tay nàng và Đoạn Ngọc.
Chợt Cơ Tử Nguyệt bàn tay khẽ lật, trên tay nàng xuất hiện một cái thạch bàn, thạch bàn hiện lên quang trạch thần dị, chốc lát sau mặt bàn đã hóa thành một mặt hư không có không ít tinh thần lấp lánh, quan sát chốc lát sau nàng khóe miệng phía sau mặt nạ hơi chút cong lên.
“Lục công tử quả nhiên là kẻ có đại khí vận, không có Tầm Linh bàn như ta vẫn có thể thu được đại lượng linh dược”. Cơ Tử Nguyệt cười cười nói. “Kể từ đó ta cùng Lục công tử đã xem như thu được sáu thành linh dược trong Dược điền, còn có một cây Thánh dược và những linh dược khác liền lưu lại cho những thế lực lớn kia đi, còn có thể kéo dài một chút thời gian”.
“Thôi được rồi, trước cùng Lục công tử hội hợp đi!”. Hơi chút suy tính Cơ Tử Nguyệt mới đem trên tay thạch bàn cất đi, thoáng cảm nhận một chút rồi lập tức di chuyển, phương hướng nàng hướng đến đúng là chỗ Đoạn Ngọc đang tu luyện.
Càng đến gần chỗ kia Cơ Tử Nguyệt càng phát hiện ra không thích hợp, thiên địa nguyên lực hội tụ đến đây càng lúc càng dày đặc, chỗ kia không phải xuất hiện dị bảo thì cũng là linh dược cấp bậc cực cao.
“Cổ quái, Tầm Linh bàn lại không hề báo hiệu…”. Cơ Tử Nguyệt đem thạch bàn một lần nữa lấy ra nhìn một chút khẽ nói, khả năng xuất hiện dị bảo hay linh dược tự nhiên là không phải.
“Không lẽ là…”. Cơ Tử Nguyệt im lặng suy tính một chút thì ánh mắt lộ ra thần quang kinh người, sau đó nàng dĩ nhiên là đề thăng tốc độ nhanh hơn chạy đến chỗ kia.
“Quả nhiên là Thiên địa nguyên trì!”. Đợi Cơ Tử Nguyệt chạy đến chỗ Đoạn Ngọc đang tu luyện thì hô hấp đều có chút dồn dập lẩm bẩm, khác với Đoạn Ngọc muốn mượn lực lượng trong Thiên địa nguyên trì tu luyện đề thăng tu vi, nàng là coi trọng lực lượng thần dị có thể củng cố đề thăng căn cơ trong đó.
“…”. Đoạn Ngọc trong lúc tu luyện vẫn chú ý đến tình cảnh xung quanh, Cơ Tử Nguyệt xuất hiện tại đây không hề che giấu thân hình, hắn tự nhiên là phát hiện ra.
“Phốc”. Còn không đợi hắn mở miệng thì Cơ Tử Nguyệt đã không chút chậm trễ trực tiếp nhảy xuống Thiên địa nguyên trì, sau khi đem đại bộ phận y phục cởi ra chỉ để lại một bộ y phục mỏng manh che đậy thân thể thì nàng đã lập tức chìm vào trạng thái tu luyện, đại lượng thiên địa nguyên lực trong Thiên địa nguyên trì tràn vào thể nội của nàng.
Đoạn Ngọc thấy vậy thì có chút im lặng, Cơ Tử Nguyệt hành động để hắn có loại cảm giác nàng giống như một cái lưu manh, hoàn toàn không có nữ nhi tư thái, phóng khoáng đến có chút tùy tiện.
“Lục công tử, thay bằng chú ý đến ta thì không bằng tranh thủ tu luyện đi, Thiên địa nguyên trì khó gặp, mà lại thời gian cho chúng ta thoải mái cũng không còn nhiều”. Đúng lúc này Cơ Tử Nguyệt truyền âm cho Đoạn Ngọc.
Đoạn Ngọc nghe vậy thì hơi chút giật mình, nội tâm thoáng chút xấu hổ liền không tiếp tục để ý đến nàng. So với hắn thì Cơ Tử Nguyệt rõ ràng là tu luyện Tinh Thần Luân Hải pháp đến cấp bậc càng cao, khả năng hút lấy thiên địa nguyên khí nhanh hơn rất nhiều.
Đoạn Ngọc chuyên chú vào tu luyện thì cũng chú ý đến tự thân biến hóa, luân hải cơ sở của hắn vốn đạt đến phạm vi mười dặm, theo hắn đột phá đến Luân Hải cảnh tầng ba thì luân hải đã mở rộng đến phạm vi ba mươi dặm, số lượng chân nguyên hắn cần đổ vào để lấp đầy luân hải so với lúc ở Luân Hải cảnh tầng hai nhiều hơn gấp bội.
Luân hải mở rộng, tổng lượng chân nguyên tăng lên cũng đang dần phản hồi lại cho nhục thân, điều này dẫn đến cho dù hắn không tiếp tục tu luyện Lôi Luyện thuật thì nhục thân cấp bậc cũng đang chậm rãi mạnh hơn.
Biến hóa lớn nhất chính là nguyên thần, hắn liên tiếp đột phá hai tiểu giới tuy rằng chỉ khiến nguyên thần cao lớn thêm một chút đạt đến một trượng sáu nhưng xung quanh nguyên thần song trọng lĩnh vực đã mở rộng hơn không ít, hắn cảm nhận được nguyên thần liên kết với thiên địa Lôi chi lực và Tịch diệt chi lực tăng lên, hắn nếu là câu thông thiên địa chi lực đánh ra công kích tất nhiên là mạnh hơn.
“Xem ra song trọng lĩnh vực quanh nguyên thần này không đơn giản chỉ là lĩnh vực giống như Phong Hầu cảnh lĩnh vực, sau khi ra khỏi di chỉ này ta cần phải hướng lão tổ hỏi thăm một chút mới được”. Đoạn Ngọc cảm thấy song trọng lĩnh vực xuất hiện quanh nguyên thần không giống như với suy đoán của hắn lúc trước, nó diệu dụng xa xa không phải chỉ là mở ra lĩnh vực giống như Phong Hầu cảnh.
Song trọng lĩnh vực này để hắn liên tưởng đến một chuyện kinh người nhưng lại cảm thấy khó mà tưởng tượng, tạm thời hắn còn không thể xác định nên chỉ có thể âm thầm lưu tâm lại, chờ lúc ra khỏi di tích hỏi thăm Đoạn Trường Sinh. Đoạn Trường Sinh không chỉ là Tôn Giả mà nguyên thần cảnh giới đã đuổi sát Thất giai, lý giải về nguyên thần xa vượt qua hắn.
Cơ Tử Nguyệt cùng đi vào Thiên địa nguyên trì cũng không ảnh hưởng đến tốc độ hút lấy thiên địa nguyên lực của hắn, theo Tinh Thần Luân Hải pháp đạt đến Tiểu thành chi cảnh thì tốc độ hút lấy thiên địa nguyên lực của hắn thậm chí là còn mạnh hơn trước, tốc độ chuyển hóa ra tân sinh chân nguyên nhanh.
“Chiếu theo tốc độ này không quá hai canh giờ ta có thể đạt đến Luân Hải cảnh tầng ba đỉnh phong!”. Đoạn Ngọc nội tâm hơi có ước tính. Theo tu vi tăng lên hắn rõ ràng cảm nhận được tự thân thực lực tăng trưởng, hiện tại hắn cho dù chỉ băng vào nhục thân và tu vi chân nguyên cũng đã có thể áp chế bình thường Luân Hải cảnh đỉnh phong rồi.
Cơ Tử Nguyệt ngồi ở trong Thiên địa nguyên trì tu luyện cách Đoạn Ngọc không xa, tu vi của nàng không rõ có đề thăng hay không nhưng ở trong di chỉ này mạnh nhất cũng là Luân Hải cảnh đỉnh phong mà thôi, nàng có đột phá thì tu vi cũng chỉ có như vậy.
Đáng nói đến đó là trên người nàng khí tức càng lúc càng lộ ra thâm thúy, tu vi đúng thực là không tăng lên nhưng thực lực rõ ràng là đang chậm chạp tăng lên, đây chính là chỗ tốt của việc củng cố căn cơ.
Hai canh giờ thoáng chốc trôi qua, Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt tuy rằng cùng ngồi ở trong không gian chật hẹp Thiên địa nguyên trì nhưng không ảnh hưởng đến nhau, ‘nước’ ở trong đó cơ bản là đã bị hai người hút đi chín thành, nhìn qua giống như hai người đang ngồi trong một vũng nước nhỏ, ‘nước’ lúc này chỉ vừa vặn ngập qua phần đùi của hai người mà thôi.
Đoạn Ngọc tu vi lúc này đã đạt đến Luân Hải cảnh tầng ba cực hạn, rõ ràng là bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá đến Luân Hải cảnh tầng thứ tư.
“Nhanh đột phá!”. Đoạn Ngọc nội tâm thầm nói. Trạng thái của hắn lúc này giống như với lúc trước khi tiến vào Thiên địa nguyên trì tu luyện, luân hải vùng biên đã có dấu hiệu muốn mở ra, chỉ cần trùng kích một thoáng là có thể trực tiếp mở ra.
“Ầm”. “Rống”. Chính ở lúc này thì phương xa truyền đến tiếng nổ lớn, thanh âm vang vọng thiên địa lại xen lẫn với tiếng thú hống tràn ngập hưng phấn. Trận pháp bao phủ Dược điền tất nhiên là đã bị phá vỡ.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com
Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc