Luân Hồi Thương Đế

Chương 90: 90: Tìm Hắn



“Yêu tộc quá mạnh?”.

Nguyệt lão hơi nghiêng đầu trầm tư, sau đó thì chợt thở dài.

“Như vậy thì bọn hắn chỉ có thể cầu phúc, hi vọng Tinh Thần môn cường giả nhanh chóng đuổi tới”.
Phượng phu nhân cùng Linh Nguyệt nghe vậy thì đều trầm mặc.

Yêu tộc công kích vô cùng hung mãnh, một khi tập kích thì sẽ để lại thương vong vô cùng lớn, như có cứu viện đuổi tới thì trước đó cũng đã có thiệt hại nặng nề.

Nguyệt lão ý tứ chính là lần này chặn lại Yêu tộc thì chủ yếu vẫn phải xem Thánh Nguyên Đế quốc thực lực.
Trong lúc ba người nói chuyện thì bên kia Thiên Tam đã đạp không đi đến bên cạnh chỗ kia kim quang lồng giam, lôi đình lập lòe co rút lại thì bên trong đó thân ảnh cũng hiện ra.

Người này là một cái trung niên nhân để râu dê, tướng mạo đoan chính cho thấy ngày thường nên là một cái tiên phong đạo cốt trung niên nhân, hắn hiện tại nhưng biểu hiện ra vô cùng hoảng loạn, điên cuồng giãy giụa nhưng giống như có một cỗ lực lượng vô hình đem hắn cầm cố, mặc cho hắn làm sao vùng vẫy cũng không thể tránh thoát.
“Đừng cố gắng vô ích nữa, bị lĩnh vực của ta giam cầm thì cho dù là Vô địch Phong Hầu cũng chỉ có thể nuốt hận, bằng người Phong Hầu cảnh năm tầng không có cơ hội”.

Thiên Tam hờ hững nói.
“Ngươi là Đoạn gia Thiên bộ?”.

Trung niên nhân kia lúc này cũng mới có chút vô lực thở ra một hơi hỏi.
“Ừm?”.

Thiên Tam trong mắt đồng tử hơi chút co lại, còn chưa nói thì trung niên nhân kia lại cười tiếp tục.

“Yêu Vương đại nhân vốn là có một chút manh mối về Thánh Nguyên Đế quốc Đoạn gia tồn tại một tổ chức gọi là Thiên Địa Huyền Hoàng bốn bộ, hắc y mang chữ tam, lại là chuyên cho chiến đấu nhất bộ, ngươi hẳn nên là Thiên Tam đi?”.
“Yêu tộc xem ra cũng đã thẩm thấu đến Đế quốc cao tầng, một lần này xem như hốt gọn sạch sẽ”.

Thiên Tam lúc này lại chợt gật đầu khẽ cười nói.
Trung niên nhân nghe vậy thì lập tức biến sắc, hắn vốn là muốn kéo dài một chút thời gian, lợi dung điểm yếu của Đoạn gia cùng Thiên Tam trao đổi một chút, nếu như có thể đạt thành hiệp định với Thiên Tam thì Đoạn gia sau đó rất có thể cũng sẽ có liên hệ với Yêu tộc, hắn cũng theo đó lập được công lớn.

Thế nhưng nghe được Thiên Tam nói thì hắn mộng tưởng toàn bộ không còn, Đoạn gia bên kia lại có khả năng nhỏ cỏ tất gốc Yêu tộc cắm vào Thánh Nguyên Đế quốc?
“Không thể! Yêu tộc lần này ngoài sáng đến một vị Yêu Vương nhưng chân thực là có bốn vị Yêu Vương cùng một vị Yêu Hoàng, Đoạn gia dám động thủ? Đó chính là diệt tộc”.

Nghĩ như vậy hắn liền vội nói.

Hắn cảm nhận được trên người Thiên Tam sát ý, lúc này hắn như không có hữu dụng thì tất sẽ bị Thiên Tam tại chỗ trảm sát.

Tham Khảo Thêm:  Chương 2171

“Một vị Yêu Hoàng, bốn vị Yêu Vương?”.

Thiên Tam kinh ngạc có chút ngoài ý muốn nhìn trung niên nhân kia.
“Đúng! Đúng thế!”.

Trung niên nhân lắp bắp.

“Có tin tình báo trong Thánh Nguyên Đế quốc xuất hiện tuyệt thế yêu nghiệt, ẩn trốn trong Nhân tộc thế giới Yêu tộc quyết định xuất động không ít cường giả âm thầm đi vào Thánh Nguyên Đế quốc, nhất định phải tra ra được vị yêu nghiệt kia rồi đem nó trảm sát”.
“Rất tốt! Một vị Yêu Hoàng, bốn vị Yêu Vương sao? Hắc hắc, Yêu tộc lần này e là muốn xuất huyết nhiều”.

Thiên Tam lại cười nói, trong lúc nói thì trong tay xuất hiện một cái mộc điểu, Thiên Tam nguyên thần chấn động, một đạo tin tức truyền vào mộc điểu thì nó cũng hóa thành một đạo tàn ảnh bay hướng Thánh Nguyên Đế đô.
Trung niên thần sắc biến đổi, Thiên Tam rõ ràng là đang cười cười nhưng lại lộ ra sát khí um tùm, điều này để cho hắn không rét mà run.

Thiên Tam nói Yêu tộc muốn xuất huyết nhiều, kia há không phải nói là Thánh Nguyên Đế quốc, hoặc nói là Đoạn gia có khả năng nuốt xuống một cỗ thế lực khủng bố này?
“Ngươi đưa tin tình báo xem như có ích, xem ở cái này phân thượng, đợi khi bọn ta tra được gia tộc, thân nhân của ngươi, nếu như phát giác bọn hắn không cùng Yêu tộc cấu kết thì ta sẽ không giết bọn hắn, để bọn hắn đi Cổ Yêu chiến trường là được rồi”.

Thiên Tam đưa đi mộc điểu thì quay đầu nhìn trung niên nhân cười nhạt nói.
“Không…! Không thể! Ngươi không thể giết ta! Đầu phục Yêu tộc Phong Hầu cảnh không nhiều, ngươi như giết ta, Yêu Vương, không, Yêu Hoàng đại nhân sẽ không tha thứ cho ngươi”.

Trung niên nhân cảm nhận được ở thể nội lực lượng bạo động, Thiên Tam lĩnh vực nhưng đang không ngừng hủy diệt sinh cơ của hắn, hoảng sợ lên liền kinh hô.
“Yên tâm, Yêu Vương hay là Yêu Hoàng thì cũng thế, bọn hắn lần này dám đi vào Thánh Nguyên Đế quốc làm càn thì một cái cũng đừng mong rời khỏi”.

Thiên Tam cười lạnh nói.
“Không…!Bụp…”.

Trung niên nhân kinh hoảng hô lên, đang ở giữa chừng thì im bặt, thân thể bạo liệt thành huyết vụ.
“Một vị Yêu Hoàng cùng bốn vị Yêu Vương, e là không tránh được một trận đại chiến”.

Đẩy ra huyết vụ, Thiên Tam hơi chút lẩm bẩm.

“Mà thôi, tin tức đã truyền về, Gia chủ hẳn là sẽ có đối sách tương ứng, ta quản cũng không được”.
Thiên Tam thân hình hơi chuyển đã đi đến Thiên Lang phòng đấu gia không trung.
“Đạo huynh! (Ra mắt tiền bối)”.

Nguyệt lão, Phượng phu nhân cùng Linh Nguyệt cô nương đồng loạt hành lễ, đối diện với một vị phất tay có thể khống chế cùng chém giết Phong Hầu cảnh năm tầng cường giả, cho dù là ba người thân phận bất phàm cũng không dám ngỗ nghịch.
“Các ngươi là đấu giá hội người chủ trì, tình báo phương diện hẳn là không sai đi?”.

Tham Khảo Thêm:  Chương 59

Thiên Tam khẽ gật đầu hỏi.
Nguyệt lão hơi chút hồ nghi, quay đầu nhìn sang Phượng phu nhân, người sau hiểu ý thi lễ nói.

“Không biết tiền bối muốn tìm hiểu tình báo gì?”.

Nàng hiện tại mới xem như Thiên Lang phòng đầu giá người quản lý, hầu hết thông tin đều là nàng nắm trong tay, Nguyệt lão chỉ là lâm thời đuổi đến đây.
“Thiên Vận thương đội!”.

Thiên Tam nói.

“Ta muốn biết về Thiên Vận thương đội tình báo, bọn hắn đi vào Thiên Lang sơn mạch lúc nào? Còn có phương hướng cụ thể”.
“Thiên Vận thương đội đi vào Thiên Lang sơn mạch lúc sáng nay, đi theo hướng tây bắc, nếu như không có gì bất ngờ thì hiện tại đang ở cách Thiên Lang thành một ngàn dặm”.

Phượng phu nhân hơi chút suy nghĩ thì nói.
“Không có gì bất ngờ?”.

Thiên Tam nhíu mày.

“Nếu như có Hung thú công kích thì không biết được rồi”.

Dừng lại một lát thì lại hỏi.

“Thiên Vận thương đội lần này do kẻ nào dẫn đầu? Thực lực thế nào?”.
“Là Kim Phong trưởng lão, Động Thiên cảnh sáu tầng”.

Phượng phu nhân cung kính đáp.
“Phế vật!”.

Thiên Tam trầm giọng quát.

Nguyệt lão cùng Phượng phu nhân âm thầm cười khổ, bình thường dẫn thương đội cần Động Thiên cảnh cường giả là đã rất đủ rồi, ai biết được là có Yêu tộc kích phát Hung thú đâu?
Linh Nguyệt cô nương không biết bị động dây thần kinh nào lại chợt hỏi.

“Tiền bối, ngài đang tìm người nào sao?”.
“Tiểu thư”.

Phượng phu nhân cùng Nguyệt lão giật mình, đều nhìn về phía nàng khẽ quát.

Nàng cho dù thân phận bất phàm nhưng đây cũng là bí mật, nếu như không cẩn thận chọc giận vị cường giả bí ẩn này thì sợ là có kết quả không tốt.
Hai người muốn nói thêm thì Thiên Tam đã vươn tay cản lại, ánh mắt có chút hứng thú nhìn Linh Nguyệt cô nương hỏi.

“Tiểu cô nương vì sao hỏi như thế?”.
“Đoán!”.

Linh Nguyệt cô nương thấy Thiên Tam hứng thú hỏi đến thì mỉm cười đáp.

“Mà lại tiểu nữ đúng là đụng phải một cái quỷ quái chi nhân”.
Thiên Tâm kinh ngạc, sau đó nhưng là nghĩ đến cái gì nói.

“Tiểu cô nương nói là người này?”.

Trong lúc nói thì lực lượng chấn động, một cái bóng mờ thân ảnh hiện lên.

Đoạn Ngọc nếu như ở đây sẽ rất kinh ngạc, thân ảnh mờ ảo này không phải là hắn chân diện mục sao?
“Đúng là hắn! Tiền bối ngươi đang tìm hắn?”.

Linh Nguyệt cô nương kinh ngạc một chút thì cũng liền gật đầu nói.

Nàng vốn là có chỗ nghi ngờ viễn vông mà thôi, thật không nghĩ đến đúng là cái kia kỳ quái gia hỏa.
Mà lại người kia quả thực là có thân phận không đơn giản, ba vị Phong Hầu cảnh đi tìm hắn là có chuyện gì đây?
“Người này…!dịch dung?”.

Phượng phu nhân cùng Nguyệt lão cũng kinh ngạc, quay đầu nhìn sang Linh Nguyệt cô nương hỏi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 176: C176: cả tám ca khúc đều đột phá 10 triệu lượt

Lúc trước bọn họ biết đến nhưng là người khác ah, từ khuôn mặt, tuổi tác cũng không giống.
Một cái mười bảy mười tám tuổi thiếu niên, một cái khác nhưng chỉ nhiều nhất là mười lăm tuổi non nớt, hoàn toàn khác nhau.
“Hắn đúng là dịch dung”.

Linh Nguyệt cô nương gật đầu, bàn tay hơi lật thì đưa ra hai tấm chân dung.

Đoạn Ngọc như ở đây thì chắc chắn là sẽ càng thêm kinh dị, hai bức chân dung này một bức là chân dung của hắn, một bức thì là chân dung sau khi dịch dung, Linh Nguyệt phác họa đều giống như đúc, liền đạo vận cũng vẽ ra được một chút.
Thiên Tam nhìn ra Linh Nguyệt có nhẫn trữ vật thì âm thầm kinh ngạc, nhìn đến trên tay nàng hai bức họa thì lập tức bắt lấy.

Bọn hắn ba người chính là muốn đi tìm tung tích của Đoạn Ngọc ah, không nghĩ tới tìm hiểu một chút liền đụng phải người biết rõ chân tướng nhất.
“Chúng ta đang tìm đúng là người này”.

Thiên Tam gật đầu nói.

“Xem như xác nhận, chúng ta tìm kiếm sẽ bớt chút thời gian”.
“Tinh!”.

Đúng lúc này thì bên ngoài Thiên Lang thành xuất hiện một đợt kiếm minh, một đạo tử mang phóng lên tận trời, theo đó một cái Tứ giai Yêu tộc cuối cùng cũng chôn vùi sinh mệnh.
“Ừm? Kim nguyên kiếm? Tinh Thần môn Động Thiên cảnh?”.

Thiên Tam kinh ngạc ngẩng đầu nhìn chỗ xa lẩm bẩm.
“Lão Tam, là Tinh Thần môn võ giả”.

Thiên Thất cùng Thiên Cửu lúc này cũng đuổi đến bên cạnh Thiên Tam nói.
“Mặc kệ nàng, chúng ta tiếp tục”.

Thiên Tam hơi chút nhíu mày, sau đó cũng là lạnh nhạt nói.

Quay đầu lại nhìn Linh Nguyệt cô nương khẽ cười.

“Đa ta tiểu cô nương, ngày sau như có cơ hội ta sẽ cảm tạ, bây giờ cáo từ”.

Dứt lời hắn cùng Thiên Thất, Thiên Cửu đồng loạt biến mất, nếu như không phải ba người Nguyệt lão, Phượng phu nhân cùng Linh Nguyệt cô nương mới cùng bọn hắn nói một chút chuyện thì cũng không biết ba người này đã đến.
“Thiếu niên kia thân phận không đơn giản”.

Nguyệt lão trầm ngâm nói.

“Ba vị Phong Hầu cảnh tìm kiếm, không hề có sát niệm, kia là muốn bảo hộ hắn”.

Dừng lại chốc lát hắn lại nói thêm.

“Tự nhiên nhô ra ba vị Phong Hầu cảnh, chuyện này cũng không tầm thường, rất có thể là một cái tổ chức thần bí”.
“Thực ra cũng đã không còn thần bí”.

Phượng phu nhân chợt mỉm cười lắc đầu.

“Chúng ta biết thiếu niên kia chân diện mục, chỉ cần thoáng chút điều tra thì có thể biết được tổ chức kia một chút manh mối, không biết chừng là một cái quái vật khổng lồ”.
“Chúng ta nhất mạch biết là được rồi, không cần thiết để lộ ra”.

Nguyệt lão trầm ngâm một chút thì gật đầu nói.
Linh Nguyệt cô nương ở một bên không nói gì nhưng tròng mắt xoay động, cũng không biết là đang có âm mưu quỷ kế gì..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.