– Ài, ra tay mạnh quá rồi!
Ninh Tiểu Xuyên vốn định bắt sống Thiên Thư Tà Quân đoạt ký ức của hắn để chuẩn bị cho việc vào Quy Khư.
Nhưng không ngờ Thiên Thư Tà Quân lại có Thứ Thần đại trận, bất đắc dĩ hắn đành phải dùng tới thứ thần khí.
Uy lực của thứ thần khí đúng là rất mạnh, thần lực trước kia Ninh Tiểu Xuyên điều động được rất ít, căn bản không thể phát huy được uy năng thật sự của thứ thần khí.
Tiếp tục hấp thụ thần hồn của Thập Nhị Dực Đông Hoàng Tà Thần, thần lực mà Ninh Tiểu Xuyên điều động được có thể sánh ngang với sinh linh Tạo Hoá Cảnh tầng thứ chín hậu kỳ. Khi dùng lại thứ thần khí đương nhiên có thể phát huy được uy lực khác.
Vì thế, không cẩn thận Ninh Tiểu Xuyên ra tay quá mạnh, chỉ một đao mà đã chém chết Thiên Thư Tà Quân rồi.
– Đã chết rồi thì chết đi!
Ninh Tiểu Xuyên cất Thiên Đế Nhẫn, giơ tay lên rồi vung xuống, thần văn của Thứ Thần đại trận rơi hết vào tay hắn.
Mười tám vạn thần văn đỏ rực, mỗi đạo nặng tới van cân, cũng chỉ khi tu vi đạt tới mức của Ninh Tiểu Xuyên mới có thể thu được thần văn đi dễ dàng.
– Thần văn của Thứ Thần đại trận đúng là đồ tốt! Nếu bốn tu sĩ Tạo Hoá Cảnh cùng khởi động Thứ Thần đại trận thì có thể kháng cự được một vị Thánh Quân.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu.
Thứ Thần đại trận với Ninh Tiểu Xuyên mà nói cũng là thứ vũ khí lợi hại. Khi phát huy được hoàn toàn năng lượng của Thứ Thần đại trận thì trừ phi đối phương có thứ thần khí, nếu không đừng hòng phá vỡ được trận pháp.
Sau đó Ninh Tiểu Xuyên nhặt được một viên huyết châu, một quyển ngọc thư, một cái thanh đồng thiết quyển từ nơi Thiên Thư Tà Quân chết.
Viên huyết châu này có chút khác biệt với huyết châu của Địa Ngục Sứ Giả, màu sắc và tà khí đều đậm hơn.
– Huyết châu ngoài ghi chép Đông Hoàng Kinh, dùng để liên lạc nữa rốt cuộc còn có tác dụng gì nữa?
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày, cứ cảm thấy huyết châu là một món bảo vật, vì công kích của thứ thần khí mà không huỷ được nó.
Không nghĩ được câu trả lời, Ninh Tiểu Xuyên liền cất huyết châu đi.
Đến giờ hắn đã thu thập được mười một viên huyết châu.
Ninh Tiểu Xuyên lại nhìn cuốn ngọc thư, mở ra thì bên trong chẳng có lấy một chữ.
– Lẽ nào là Vô Tự Thiên Thư?
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày.
Đúng lúc đó thần văn của Thứ Thần đại trận Ninh Tiểu Xuyên đang cầm bay lên, biến thành văn ấn đỏ rực rơi xuống ngọc thư.
Ninh Tiểu Xuyên cười:
– Thú vị thật! Xem ra cuốn Vô Tự Thiên Thư này chính là dùng để ghi chép thần văn của Thứ Thần đại trận.
Ninh Tiểu Xuyên đóng cuốn ngọc thư lại, cất đi rồi cầm thiết quyển trong tay.
Hắn không tuỳ tiện trải rộng thiết quyển ra vì hắn cảm nhận được khí tức của Thập Nhị Dực Đông Hoàng Tà Thần trên đó.
Hắn trầm tư một lúc, tách ra một đạo ý niệm để nó mở thiết quyển ra.
Đạo ý niệm này cũng tương đương là phân thân của Ninh Tiểu Xuyên, có một phần mười thực lực của hắn, chiến lực trên Tạo Hoá Cảnh.
Thiết quyển vừa được mở ra liền toả ra một luồng thần uy khủng khiếp, đánh vỡ tan đạo ý niệm thể thành khói xanh.
Ý niệm thể tử vong, Ninh Tiểu Xuyên hự một tiếng, thân thể lảo đảo, bị thương thế một chút.
– Thứ gì vậy?
Ninh Tiểu Xuyên thầm thấy may mắn, may mà hắn cẩn thận để ý niệm thể mở thiết quyển, nếu không thì giờ chắc chắn hắn đã toi đời rồi.
Sức mạnh của thiết quyển không duy trì lâu, ánh sáng toả ra dần tối lại.
Ninh Tiểu Xuyên chầm chậm bay lại gần, đứng cách nó mười dặm, tay trái tung Diệt Thế Ma Hoả, tay phải tung Thần Tức Long Hoả, bắt đầu luyện hoá thiết quyển.
Khoảng một canh giờ sau cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng luyện hoá được hoàn toàn thiết quyển, tiến lại nhặt nó lên.
– Chiến Thi Lục.
Ninh Tiểu Xuyên đọc.
Bên trên thiết quyển ghi chép cách tế luyện và khống chế Tà Thần Chiến Thi.
Đây là thứ tốt!
Ninh Tiểu Xuyên có phần xúc động, nếu nắm trong tay một cỗ Tà Thần Chiến Thi thực lực của hắn sẽ cường đại tới mức nào?
– Thiên Thư Tà Quân đào lão tổ tông Dưỡng Quỷ Thế Gia lên luyện chế thành Tà Thần Chiến Thi nhưng lại làm lợi cho ta rồi.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu cười.
Trên thiết quyển đúng là có mang thần uy của Thập Nhị Dực Đông Hoàng Tà Thần.
Nếu Ninh Tiểu Xuyên đoán không nhầm thì Thiên Thư Tà Quân chính là dùng thiết quyển để tránh thần phạt của Vong Linh Thứ Thần.
Vong Linh Thứ Thần tuy rất mạnh nhưng không thể hơn được Thập Nhị Dực Đông Hoàng Tà Thần. Trước sự trấn áp của Thập Nhị Dực Đông Hoàng Tà Thần, thần uy của Vong Linh Thứ Thần cũng không thể phát huy được.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn huyết trì, cỗ Tà Thần Chiến Thi kia vốn đã rữa nát nhưng giờ lại mọc ra máu thịt. Thần lực trong không gian đang không ngừng tụ về phía nó.
– Tu luyện Chiến Thi Lục trước đã.
Ninh Tiểu Xuyên ngồi bên huyết trì, đặt thiết quyển trên đất, bắt đầu tham ngộ.
Nửa canh giờ sau, trên mặt biển cách huyết trì không xa xuất hiện một khe hở không gian.
Thiên Mộng Yêu Hoàng từ trong đó bước ra, đứng trên mặt biển, hàng ngàn vạn cánh hoa bay quanh tạo thành biển hoa.
Khi Thiên Mộng Yêu Hoàng xuất hiện, Ninh Tiểu Xuyên liền mở mắt.
– Thiên Mộng Yêu Hoàng, ngươi đến muộn quá đấy.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
– Ngươi chê ta tới quá muộn?
Thiên Mộng Yêu Hoàng lạnh lùng nói:
– Xem ra ngươi tự tin đánh bại ta?
Thiên Mộng Yêu Hoàng là Thứ Thần chi thể, mỗi tấc da đều óng ánh toả hương hải đường, tiên nhan thanh lệ, thân thể hoàn mỹ, thật giống như một vị thần nữ.
Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy:
– Nếu tu vi của ngươi hồi phục tới Thứ Thần Cảnh thì chắc chắn ta sẽ bỏ chạy ngay. Nhưng ngươi chưa hồi phục thì tại sao ta không thể liều xem sao?
Thiên Mộng Yêu Hoàng khẽ nhướn môi, cười nói:
– Dựa vào cỗ Thần Chiến Thi sau lưng ngươi thôi sao?
Khi tới Thiên Mộng Yêu Hoàng đã nhìn thấy Tà Thần Chiến Thi trong huyết trì.
Nhưng nàng ta không hề sợ hãi. Tuy chưa hoàn toàn hồi phục cảnh giới Thứ Thần nhưng Thứ Thần vẫn là Thứ Thần, căn bản sinh linh Tạo Hoá Cảnh tầng thứ chín không thể tưởng tượng được.
– Ninh Tiểu Xuyên, ngươi lại gửi hy vọng vào một Thứ Thần đã chết chiến thắng một Thứ Thần đang sống sờ sờ. Đây chính là sai lầm lớn nhất ngươi phạm phải.
Mi tâm Thiên Mộng Yêu Hoàng hiện lên một hạt nhuỵ hoa đỏ tươi, thần lực toả ra khiến nàng ta thêm mỹ lệ.
Thần huy hùng hồn toả ra, biến thành một cái đại thủ vô hình đè xuống Ninh Tiểu Xuyên.
Vù!
Ninh Tiểu Xuyên gọi Diệt Thế Ma Kiếm ra, hai tay cầm chuôi kiếm cắm xuống mặt đất.
Thần uy của Thiên Mộng Yêu Hoàng gặp Diệt Thế Ma Kiếm lập tức quay lại về sau tựa thuỷ triều, căn bản không dám chạm tới Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên đứng hiên ngang, nói lớn:
– Nếu Thần Chiến Thi cầm Diệt Thế Ma Kiếm thì Thiên Mộng Yêu Hoàng ngươi có chặn được không?