Tuế Hàn Vũ sắc mặt đại biến, đứng bật dậy, nhưng nàng quên mất thân thể mình đang hư nhược không bằng cả người bình thường. Vận động mạnh bất ngờ như vậy, Tuế Hàn Vũ lập tức cảm thấy toàn thân lạnh toát, đầu óc choáng váng sắp ngã.
Ninh Tiểu Xuyên vội giang tay đỡ Tuế Hàn Vũ ngồi lại.
Tuế Hàn Vũ lúc này do quá kích động nên huyết mạch bị chấn động. Ninh Tiểu Xuyên giúp điều hòa kinh mạch xong thì Tuế Hàn Vũ cũng dần tỉnh lại.
Thấy Tuế Hàn Vũ tỉnh, Ninh Tiểu Xuyên cười khổ:
– Với trạng thái hiện giờ, sư phụ tốt nhất nên giữ tâm trạng ổn định, nếu không e là tình trạng sẽ càng ngày càng nghiêm trọng.
– Điều này ta biết.
Tuế Hàn Vũ gật đầu, thấy mình đang được Ninh Tiểu Xuyên ôm, toàn thân nằm trong chân Ninh Tiểu Xuyên, Tuế Hàn Vũ sắc mặt cổ quái, vội ngồi dậy.
Dường như để giảm bớt sự bối rối, Ninh Tiểu Xuyên vừa đứng dậy đã hỏi luôn:
– Ngươi chắc chắn đã gặp tổ sư Diệt Thế Đạo chứ? Ngươi tả lại tổ sư cho ta.
Ninh Tiểu Xuyên nhớ lại rồi khẽ vung tay trên không trung, hình ảnh một nữ tử yểu điệu liền xuất hiện.
Nhìn thân ảnh đó Tuế Hàn Vũ đầy vẻ không dám tin, lẩm bẩm:
– Tổ sư, đúng là tổ sư. Nhưng không thể nào, sao tổ sư có thể xuất hiện ở đây được?
Nhìn Tuế Hàn Vũ, Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu:
– Sư phụ, không phải trước đây sư phụ đã nói sư tổ và Chân Lý Đại Đế đều đã tu luyện tới mức thoát khỏi thời không, gần như bất tử. Nếu đã không chết thì sư tổ xuất hiện ở Chân Lý Thiên Quốc cũng có gì lạ đâu.
– Ngươi không hiểu. Cho dù tu luyện tới trình độ của tổ sư và Chân Lý Đại Đế thì cũng có những điều rngf buộc nhất định, không thể tùy tiện xuất hiện được.
Tuế Hàn Vũ xua tay, rõ ràng là không muốn tiếp tục nói về vấn đề này, hỏi tiếp:
– Sau đó thì sao? Sau khi tổ sư xuất hiện thì chuyện gì xảy ra?
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu nói tiếp:
– Sau đó thì tổ sư giáo huấn đám người Chân Lý Thiên Quốc. Cuối cùng hủy diệt Chân Lý Thiên Quốc. Sự hỗn loạn bên ngoài kia chính là ảnh hưởng của Chân Lý Thiên Quốc sau khi bị hủy diệt.
– Cái gì? Chân Lý Thiên Quốc bị tổ sư hủy diệt rồi?
Tuế Hàn Vũ sững sờ như nghe thấy việc không thể nào xảy ra.
Có phần bất lực ngồi xuống, tay chống trên bàn đá, Tuế Hàn Vũ lắc đầu nói:
– Chân Lý Thiên Quốc là tâm huyết của Chân Lý Đại Đế, tổ sư không thể vô duyên cớ hủy diệt nó được. Huống hồ quan hệ giữa tổ sư đời thứ hai và Chân Lý Đại Đế còn mật thiết hơn.
Trầm tư một lúc Tuế Hàn Vũ đột nhiên ngẩng lên nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Bị Tuế Hàn Vũ nhìn đến mất tự nhiên, rồi Tuế Hàn Vũ hỏi:
– Khi tổ sư gặp ngươi có nói gì khác không?
– Tổ sư chỉ nói đợi ta tu luyện thành công ba nghìn đạo Diệt Thế Đạo thì tới gặp sư tổ. Rồi không nói gì khác nữa.
Ninh Tiểu Xuyên đáp.
Tuy tổ sư Diệt Thế Đạo tính cách lạnh lùng nhưng Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm nhận được sự quan tâm của đối phương đối với hắn.
– Tổ sư nói vậy?
Tuế Hàn Vũ càng thêm kinh ngạc.
– Tuy ngươi tu luyện Diệt Thế Đạo nhưng ngay ta cũng nhận ra Diệt Thế Đạo của ngươi không còn thuần túy. Với nhãn quang của tổ sư sao có thể không nhận ra. Với tính cách của tổ sư, kẻ tu luyện Diệt Thế Đạo tạp nham như ngươi sẽ không được sư tổ thừa nhận là truyền nhân Diệt Thế Đạo…. Vì thế lần này tổ sư xuất hiện giải vây cho ngươi e là sự việc không đơn giản.
– Ý sư phụ là tổ sư xuất hiện lần này là có mục đích khác? Không thể nào chỉ để hủy diệt Chân Lý Thiên Quốc chứ?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Tuế Hàn Vũ gật đầu:
– Cái này cũng có thể. Chân Lý Thiên Quốc giờ bị bát vương gì đó thống trị. Đến hậu nhân của Chân Lý Đại Đế cũng bị chúng đẩy sang một bên, trong tình hình này nếu chúng thật sự chọc giận tổ sư thì tổ sư căn bản không cần do dự mà hủy diệt chúng. Ngươi đừng quên chúng ta tu luyện Diệt Thế Đạo. Là tổ sư của Diệt Thế Đạo, số lượng thế giới mà tổ sư đã hủy diệt thật không đếm xuể. Năm đó nếu không phải có Chân Lý Đại Đế thì có lẽ Chân Lý Thiên Quốc cũng bị tổ sư hủy diệt rồi.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu không biết nói gì mới được. Tuy hắn tu luyện Diệt Thế Đạo nhưng không hề có ý định tùy tiện hủy diệt thế giới khác.
Tuế Hàn Vũ chau mày một lúc, cuối cùng day day trán:
– Thôi vậy, chúng ta không cần phải đoán ý tổ sư nữa. Vừa rồi ngươi nói vì Chân Lý Thiên Quốc bị hủy diệt nên bên ngoài xảy ra hỗn loạn, tất cả tiểu thế giới đều dồn lại, tình hình này đối với ngươi lại vô cùng có lợi.
– Có lợi cho ta?
Ninh Tiểu Xuyên tò mò nhìn Tuế Hàn Vũ. Những ngày gần đây hắn vẫn đau đầu về sự an toàn của Đại Diêm, chưa thấy ai nói là có lợi cho hắn.
– Đương nhiên là có lợi cho ngươi.
Tuế Hàn Vũ gật đầu nói tiếp:
– Giờ ngươi là lãnh tụ Đại Diêm, thân là lãnh tụ, ngươi có trách nhiệm phải biến Đại Diêm ngày càng trở nên hùng mạnh. Nhưng thứ để một thế giới hùng mạnh bao gồm đất đai, tài nguyên, nhân khẩy. Giờ thì cái gì cũng có, chỉ cần ngươi đủ mạnh thì có thể cướp được những thứ này từ các tiểu thế giới khác. Thậm chí ngay bản nguyên thế giới của tiểu thế giới khác ngươi cũng có thể đoạt lấy tnăg cường bản nguyên cho Đại Diêm. Cơ hội như vậy đương nhiên có lợi cho ngươi nhất rồi.
Lời của Tuế Hàn Vũ khiến Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu.
Thật ra hắn biết rõ tình trạng vô số tiểu thế giới dồn lại như hiện nay rất nhanh sẽ xảy ra hiện tượng cá lớn nuốt cá bé. Thế giới lớn sẽ thôn tính thế giới nhỏ để mạnh hơn, cuối cùng hình thành một thế giới mới.
Đây cũng coi như sự tự điều chỉnh sau khi thế giới bị hủy diệt.
Nhưng với thực lực hiện nay của Đại Diêm, muốn quật khởi được giữa vô vàn thế giới đúng là khó như lên trời.
– Có điều cho dù khó nhưng không phải không có cơ hội.
Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng, rồi nhìn Tuế Hàn Vũ:
– Sư phụ, lần này ta tới gặp người, ngoài việc cho sư phụ biết tình hình hiện nay thì còn muốn hỏi, tu vi của tổ sư rốt cuộc là cảnh giới nào?
Ninh Tiểu Xuyên thần sắc ngưng trọng nhìn Tuế Hàn Vũ.
Quả thực hắn rất tò mò về tu vi của tổ sư Diệt Thế Đạo.
Ninh Tiểu Xuyên cũng coi như đã từng gặp Thiếu Chủ Thần, nhưng họ có lẽ đến bát vương Chân Lý Thiên Quốc cũng không bằng. Nhưng bát vương trong tay tổ sư Diệt Thế Đạo thì quá yếu ớt.
Điều này khiến Ninh Tiểu Xuyên không khỏi nghi ngờ, có phải trên Chủ Thân còn có cấp bậc mạnh hơn không?
– Tu vi tổ sư có lẽ vượt qua Chủ Thần, còn cụ thể là cảnh giới nào thì sau này ngươi tự tìm hiểu đi. Đợi khi thực lực của ngươi mạnh tới mức đó thì tự nhiên ngươi sẽ biết về sự tồn tại của nó.
Tuế Hàn Vũ gật đầu nói.
Nhận câu trả lời như không trả lời như vậy, mép Ninh Tiểu Xuyên giật giật rồi đứng dậy.
– Sư phụ nghỉ ngơi đi. Ta còn đi làm một số việc, xong xuôi ta lại tới thăm người.
Ninh Tiểu Xuyên rời đến chỗ mấy người lão hầu gia.
Để tránh cho lão hầu gia bọn họ hoảng loạn, Ninh Tiểu Xuyên không cho họ biết nguyên nhân thế giới hỗn loạn mà chỉ bịa bừa một lý do cho qua.
Chỉ gặp mấy người lão hầu gia một lúc Ninh Tiểu Xuyên liền rời khỏi Kiếm Các Vương Phủ, lên phía trên Kiếm Các Vương Thành.
Lần này Chân Lý Thiên Quốc bị hủy diệt, cơn bão thời không cuốn phăng tất cả, đã phá hỏng hết kế hoạch của Ninh Tiểu Xuyên trước kia.
Trước kia, để đối phó với sự uy hiếp từ Nguyên Quang Thánh Địa Ninh Tiểu Xuyên mới tới Chân Lý Thiên Quốc. Nhưng giờ Nguyên Quang Thánh Địa không biết đã bị thổi tới nơi nào, và xung quanh Đại Diêm lại xuất hiện vô số mối uy hiếp mới.
Cơn bão thời không ngoài kia vẫn chưa lặng hẳn, tạm thời Ninh Tiểu Xuyên không cần phải lo cao thủ các thế giới khác tấn công Đại Diêm.
Nhưng hắn lo lắng không biết Ngự Tây Tây và Tử Kim Hoàng Chủ bọn họ ở văn minh Thần Hà hiện ra sao. Với vị trí của văn minh Thần Hà, bọn họ bị bão thời không đánh chúng chắc chắn sẽ không chết được nhưng nếu vận khí không tốt, bị cuốn tới nơi nào đó nguy hiểm thì rất đáng ngại.
Ngẩng lên nhìn Nhân Thần Chi Môn trên đỉnh đầu. Nó được bảo vệ khá tốt, vô cùng ổn định. Chỉ là lúc này Ninh Tiểu Xuyên không thể chắc chắn Tử Kim Hoàng Chủ không biết có còn ở đầu bên kia của Nhân Thần Chi Môn không.
Nhìn Nhân Thần Chi Môn một lúc Ninh Tiểu Xuyên mới bước vào trong.
Nhân Thần Chi Môn vốn chỉ là một không gian thông đạo, nhưng giờ cơn bão thời không đã cuốn đi mọi thứ, dường như cả thời gian không gian trong Nhân Thần Chi Môn cũng bị biến dạng.
Lấy ví dụ, Nhất Thần Chi Môn vốn là một đường ống nối liền hai đầu của ống. Nhưng giờ cái ống này bị bóp méo không thành hình thù gì, rất nhiều nơi bị vỡ toác.
Nhưng với thực lực hiện tại Ninh Tiểu Xuyên có thể miễn cưỡng di chuyển trong Nhân Thần Chi Môn.
Sau khi di chuyển qua vô số không gian biến dạng, phía trước Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng xuất hiện đường ra.
Ninh Tiểu Xuyên đang căng thẳng, sau khi bước ra khỏi Nhân Thần Chi Môn thì thần sắc càng thêm tím tái lại.
Đúng như hắn dự đoán, đại điện gữ Nhân Thần Chi Môn bên kia đã biến mất. Nơi Ninh Tiểu Xuyên bước ra chỉ là một cái trận pháp đơn độc.
Tử Kim Hoàng Chủ trước kia bảo vệ ở đây đã không thấy đâu nữa.
– Ủa đây là?
Ninh Tiểu Xuyên vừa bước ra khỏi quang trận thì thần sắc liền kinh gạc.
Xung quanh Ninh Tiểu Xuyên lúc này không có ánh sáng, giống như Địa Ngục ở Đại Diêm, nhưng khác ở chỗ linh khí ở đây đậm đặc tới mức gần như ngưng kết lại.
Ngoài ra dường như ở đây còn tồn tại vô số pháp tắc vỡ vụn. Nếu những thần linh đang lĩnh ngộ pháp tắc tới đây, thấy số pháp tắc vụn này thì chắc chắn đều lĩnh ngộ ngay lập tức để đột phá cảnh giới.
– Lẽ nào đây là..
Trong bóng tối Ninh Tiểu Xuyên tiến lên trước hai bước, đột nhiên mắt trợn tròn.