– Chỉ vung tay một cái mà đã có thể giải quyết một Võ giả Nhị Bộ Thiên Thê.
– Đây là… Đây là lực lượng chỉ có Thiên Nhân cảnh mới có thể làm được… Nếu chưa đạt tới Thiên Nhân cảnh thì làm sao có thể mạnh mẽ đến như vậy?
Tất cả mọi người đều không dám tin vào hai mắt của mình nữa, bởi vì chiến lực của Tứ hoàng tử Thánh Ngư tộc quả thật đáng sợ, dưới Thiên Nhân cảnh, e rằng đã là vô địch rồi.
– Ồ? Trong hồ xuất hiện một hòn đảo nhỏ?
Ninh Tiểu Xuyên đứng bên bờ Nguyệt Nha hồ, nhìn chằm chằm vào trong hồ.
Trong hồ quả thật xuất hiện một hòn đảo nhỏ phạm vi vài dặm.
Chẳng qua, hòn đảo này và hồ nước màu đen có màu tương tự nhau. Hơn nữa lại cách bờ quá xa. Cho nên, lúc trước cũng không có người nào phát hiện ra.
Nghe thấy Ninh Tiểu Xuyên nói vậy, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía trung tâm Nguyệt Nha hồ, liền nhìn thấy một hòn đảo nhỏ.
– Lúc trước ta căn bản không nhìn thấy hòn đảo nhỏ đó, nhất định là vì mực nước hạ thấp cho nên hòn đảo nhỏ này mới hiện ra.
Trong mắt Đát Nguyệt công chúa liền lộ ra vẻ mừng rỡ.
– Trong truyền thuyết, bên trong sinh mệnh chi thủy có một mảnh dược điền, bên trong trồng rất nhiều thông linh kỳ dược, chẳng lẽ mảnh dược điền đó ở trên hòn đảo nhỏ này?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ở Trọ Cùng Nhà
2. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
3. Ma Thần Trời Sinh
4. Mùa Xuân Của Tiểu Đào
=====================================
Ngư Tịnh Thư cũng rất kích động, nếu như có thể tìm được một gốc thông linh kỳ dược, như vậy thì càng nắm chắc trùng kích đến Thiên Nhân cảnh rồi.
Ninh Tiểu Xuyên gọi ra Ma kiếm, sau đó giẫm lên Ma kiếm, dùng tốc độ cực nhanh phóng về phía hòn đảo nhỏ màu đen.
– Đáng giận, chỉ là một nhân loại mà cũng dám tranh đoạt thông linh kỳ dược, thật đúng là muốn chết.
Trong lòng bàn tay của Ngư Tịnh Thư xuất hiện một cái đại thủ ấn màu vàng, đánh thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên xoay người, đánh ra Đan Luân Tinh Thần Cầu, hóa thành một khối tinh cầu màu bạc, đánh nát đại thủ ấn màu vàng.
Một luồng lực lượng khổng lồ trùng kích lên người Ninh Tiểu Xuyên, mượn luồng lực lượng này, Ninh Tiểu Xuyên lại tiến xa thêm mấy trăm mét, càng tiếp cận hòn đảo nhỏ màu đen kia hơn.
– Ồ? Không ngờ lại có Huyền Khí cửu phẩm, quả thật đã xem thường ngươi rồi.
Ngư Tịnh Thư hóa thành một đạo lưu quang màu vàng, liên tiếp xuất hiện tàn ảnh, thoáng cái đã phóng về phía hòn đảo màu đen.
Đát Nguyệt công chúa còn nhanh hơn Ngư Tịnh Thư một bước, liền thi triển “Thiên Hồ Truy Vân bộ”, muốn đuổi kịp Ninh Tiểu Xuyên, sau đó dùng thế sét đánh lôi đình để giết chết hắn.
Thế nhưng, nằm ngoài dự liệu của Đát Nguyệt công chúa chính là tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề chậm hơn nàng bao nhiêu, chỉ trong giây lát đã nhảy lên hòn đảo màu đen.
Ninh Tiểu Xuyên xoay người, nhìn chằm chằm Đát Nguyệt công chúa và Ngư Tịnh Thư đuổi theo sau lưng, miệng thốt ra một chữ:
– Lên!
Vụt…
Huyền Thạch Nhân Ngẫu biến thành một bộ khô lâu cao 12 mét, đứng sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, trong đôi mắt đen lộ ra hai luồng hỏa diễm màu trắng, tản mát một luồng khí tức tử vong.
Ninh Tiểu Xuyên cao giọng nói:
– Hòn đảo nhỏ này từ nay thuộc về ta, phàm là kẻ dám xông vào đảo. Giết không tha!
– Khẩu khí thật lớn, đừng tưởng rằng có một kiện Huyền Khí cửu phẩm là có thể vô địch, nếu bổn hoàng tử muốn giết ngươi thì một bàn tay cũng đủ đè chết ngươi mười lần.
Ngư Tịnh Thư tu luyện ra “Thiên Tuệ Nhãn”, cho nên chỉ liếc nhìn cũng nhìn ra được hư thực của Ninh Tiểu Xuyên, tu vi Võ Đạo của đối phương thậm chí còn chưa bước vào Địa Tôn cảnh tầng thứ chín.
Trong mắt hắn, Ninh Tiểu Xuyên chẳng qua chỉ nhờ vào Huyền Khí cửu phẩm cho nên mới ngăn cản được một kích vừa rồi của hắn mà thôi.
Nếu như Ninh Tiểu Xuyên không có Huyền Khí cửu phẩm, vậy thì chỉ có thể xem là con sâu cái kiến, căn bản không đáng cho hắn tự mình ra tay.
– Tứ hoàng tử, đối phó với tên nhân loại đê tiện này, không cần ngài tự mình ra tay, ta nguyện ý thay ngài xuất chiến.
Một tên bạch y thư sinh lướt sóng mà đến, trong tay hắn cầm một chiếc quạt trắng, gương mặt thanh tú, trên mặt mọc ra bốn cái vảy cá màu trắng.
Bạch y thư sinh này chính là thư thị (*) của Ngư Tịnh Thư, là Huyền thú cửu phẩm cao cấp, chiến lực có thể so với Võ giả Tam Bộ Thiên Thê.
(*) tùy tùng
Hắn là cường giả đệ nhất dưới trướng của Ngư Tịnh Thư, Ngư Tịnh Thư tất nhiên thập phần yên tâm đối với hắn, liền khẽ gật đầu, nói:
– Với tu vi của ngươi, muốn giết hắn thì cũng dư sức rồi, chẳng qua, hắn nắm giữ một kiện Huyền Khí cửu phẩm, ngươi cũng nên cẩn thận.
Bạch y thư sinh cười nói:
– Nô tài nhất định đoạt đi Huyền Khí cửu phẩm trong tay hắn, sau đó giao cho Tứ hoàng tử.
Bạch y thư sinh tất nhiên rất e ngại Huyền Khí cửu phẩm, thế nhưng, lúc này lại không giống lúc ở dưới chân núi.
Lúc ở dưới chân núi, Ninh Tiểu Xuyên liên hợp với Tư Đồ Cảnh và Thiền Thừ, thi triển ra một nửa lực lượng của Huyền Khí cửu phẩm, cho nên hắn chỉ có thể bại lui mà thôi.
Thế nhưng, bây giờ chỉ có một mình Ninh Tiểu Xuyên, cho dù thiêu đốt thọ nguyên thì liệu hắn có thể thi triển được bao nhiêu phần lực lượng Huyền Khí cửu phẩm chứ?
Vì vậy, hắn có lòng tin tuyệt đối có thể đánh chết Ninh Tiểu Xuyên, cướp đi Huyền Khí cửu phẩm của đối phương.
Thế nhưng, hắn lại không biết rằng Ninh Tiểu Xuyên đã tu luyện thành Thiên võ nguyên khí, thúc giục Huyền Khí cửu phẩm căn bản không cần thiêu đốt thọ nguyên, mà vẫn có thể thi triển lực lượng Huyền Khí cửu phẩm đến mức tối đa.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Đợi một chút, ta là người dưới trướng Thanh Tước Vương, các ngươi đối phó với ta, e rằng không hợp quy củ a.
Trong mắt bạch y thư sinh, Ninh Tiểu Xuyên chính là đang khiếp sợ, hắn cười nói:
– Tứ hoàng tử chính là thân tử của Thánh Ngư Vương, tương lai sẽ là người thừa kế Thánh Ngư Vương. Ngươi chẳng qua chỉ là một thuộc hạ của Thanh Tước Vương, cho dù giết ngươi thì chẳng lẽ Thanh Tước Vương lại vì một hạ nhân như ngươi mà trở mặt với Thánh Ngư Vương?
– Nói hay lắm, quả thật có vài phần đạo lý, vốn dĩ ta còn muốn hóa can qua thành ngọc lụa, bây giờ xem ra nhất định phải giết chóc một phen rồi.
Ninh Tiểu Xuyên thở dài một tiếng.
Bên bờ hồ, rất nhiều tu sĩ nhân loại đều nhân cơ hồi này mà đào tẩu, không dám nán lại nơi này.
Chỉ còn không đến mười vị tu sĩ nhân loại là không rời đi.
Những người này đều là cường giả tu vi đỉnh cao, yếu nhất cũng là cảnh giới Tam Bộ Thiên Thê, trong đó thậm chí còn có hai người là cảnh giới Ngũ Bộ Thiên Thê.
Bọn họ đều có lòng tin đối với tu vi của mình, nếu như vận khí tốt, nói không chừng còn có thể thu hoạch được một gốc thông linh kỳ dược.
Tử Hàm Yên nhìn chằm chằm hòn đảo nhỏ phía xa, nói:
– Nhị gia gia, có thể cứu hắn được không… Lúc trước hắn đã giúp ta.
Một vị lão giả tu vi đạt tới Tứ Bộ Thiên Thê của Tử tộc lắc đầu, nói:
– Nha đầu, ngươi ngàn vạn lần đừng kích động, Tứ hoàng tử của Thánh Ngư tộc và Đát Nguyệt công chúa của Thương Hồ tộc đều là bá chủ Huyền thú, tu vi mặc dù còn chưa đạt tới Thiên Nhân cảnh, thế nhưng lại có năng lực có thể đào thoát trong tay Võ giả Thiên Nhân cảnh. Nếu chúng ta đắc tội với loại nhân vật này, chỉ trong nháy mắt sẽ bị bọn chúng giết ngay.
Cẩm Thủy tiên tử của Huyền Thanh Quan thở dài một tiếng, nói:
– Ở trước mặt Tứ hoàng tử của Thánh Ngư tộc và Đát Nguyệt công chúa của Thương Hồ tộc mà còn dám chiếm một hòn đảo, người trẻ tuổi luôn làm việc theo cảm tính, xem ra Huyền Khí cửu phẩm trong tay hắn cũng sắp trở thành chiến lợi phẩm cho Tứ hoàng tử của Thánh Ngư tộc rồi.
Tại trung tâm Nguyệt Nha hồ, chiến đấu đã bộc phát.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không có ý định sử dụng lực lượng của Huyền Thạch Nhân Ngẫu, mà chỉ muốn chiến đấu với bạch y thư sinh một hồi.
Có thể đấu với cường giả Huyền thú Tam Bộ Thiên Thê, tuyệt đối là một việc rất có tính khiêu chiến, đánh với hắn một trận, nói không chừng còn có thể kích phát ra tiềm lực của bản thân, trùng kích đến Địa Tôn cảnh tầng thứ chín.
Trong thời gian gần đây,Ninh Tiểu Xuyên vẫn một mực luyện hóa cốt tủy của Huyền thú cửu phẩm, tu vi đã tăng tới bình cảnh, chỉ còn cách Địa Tôn cảnh tầng thứ chín một chút nữa mà thôi.
Vụt…
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một bình Huyết Mạch Chi Linh của Huyền thú bát phẩm nuốt vào, đồng thời lại nuốt thêm một bình cốt tủy của Huyền thú cửu phẩm.
Hai loại lực lượng linh dịch này đồng thời tràn vào trong người Ninh Tiểu Xuyên, tràn ngập khắp mỗi tế bào của Ninh Tiểu Xuyên.
Trong cơ thể của hắn giống như thai nghén một đoàn hỏa diễm, có lực lượng dùng không bao giờ hết.
Bạch y thư sinh tất nhiên cũng nhìn ra được mục đích của Ninh Tiểu Xuyên, liền cười khinh thường:
– Cho dù trùng kích đến Địa Tôn cảnh tầng thứ chín cũng vô dụng, chênh lệch giữa chúng ta quả thật quá lớn, thắng bại đã sớm được quyết định rồi.
Bạch y thư sinh chậm rãi nâng tay lên, trong hồ phóng lên một cột nước cao hơn 50 trượng.
Trên đỉnh cột nước ngưng tụ thành hình dạng một cái đầu rồng, bên dưới là hai cái long trảo sắc bén. Cột nước giống như có được tính mệnh, liền hóa thành hai con rồng nước phẫn nộ, giết tới Ninh Tiểu Xuyên.
– Đưa vào chỗ chết sau đó tân sinh.
Mặc dù đối mặt với cường giả Tam Bộ Thiên Thê, nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không nhíu mày chút nào, chiến ý trên người cuộn trào. Ở giữa trái tim phóng xuất ra một luồng Diệt Thế Kiếm Ý, ngưng tụ nước trong hồ thành mấy ngàn đạo kiếm khí, đồng thời cũng ngưng tụ thành hai đạo Kiếm Long.
Hai bên đều dùng “nước” mà đấu pháp, uy lực thập phần cường đại, mỗi một kích đều có lực lượng bài sơn đảo hải.
– Ta chính là Huyền thú Thủy tộc, không ngờ ngươi lại dám dùng nước để đấu pháp với ta, quả thật là vô tri tới cực điểm.
Ngón trỏ và ngón giữa của bạch y thư sinh bắt quyết, điểm xuống mặt nước chín cái.
Chín cái vòng xoáy cực lớn xuất hiện, cuốn nước trong hồ lên, hóa thành chín cái tường nước cao trăm mét, che trời lấp đất ập xuống.
Phành…
Ninh Tiểu Xuyên vừa mới đánh nát một cái tường nước, liền cảm thấy không ổn.
Quả nhiên, tường nước sau khi bị đánh nát lại không trở về trong hồ nước, ngược lại hóa thành một sợi xích nước, quấn quanh người Ninh Tiểu Xuyên.
Nước là tính “nhu”.
Xích do “nước” biến thành, cũng là sợi xích mềm nhất, nhưng cho dù ngươi có lực lượng bạt sơn thì cũng không thể giật đứt được sợi xích nước này.
– Ha ha, ngươi có thể chết được rồi!
Bạch y thư sinh bước đi trên mặt nước, thân hình liên tục hóa thành tàn ảnh, một chưởng đánh về phía trái tim của Ninh Tiểu Xuyên.
Phành…
Ngay lúc chưởng ấn của bạch y thư sinh đánh xuống, đột nhiên hắn nhìn thấy trong tay của Ninh Tiểu Xuyên có một cái cổ đăng thanh đồng, một đoàn hỏa diễm chói mắt lập tức phóng ra.
Bạch y thư sinh thoáng kinh hãi, lập tức nhắm mắt, thân thể bạo lui về phía sau.
Hắn không phải là Thiên Ma Hùng, hơn nữa còn là Huyền thú Thủy tộc, cho nên e ngại lực lượng hỏa diễm nhất.
Mặc dù bạch y thư sinh thối lui rất nhanh, nhưng vẫn bị ngọn lửa thiêu đốt cánh tay.
– Hỏa diễm thật đáng sợ, cổ đăng trong tay ngươi là cái gì?
Bạch y thư sinh quát.
Cổ đăng thanh đồng chính là đèn chiếu sáng mà Thiên Đế từng dùng, bên trong tim đèn đã sản sinh ra Hư thế giới, có tiềm lực phát triển thành Tiên Thiên Huyền Khí cửu phẩm.
Ninh Tiểu Xuyên để cổ đăng thanh đồng lơ lửng trong hư không, chiếu sáng cả Nguyệt Nha hồ, từng hạt quang điểm từ trong tim đen phát ra, hóa thành ngàn vạn đốm lửa lơ lửng trên trời.
Cổ đăng thanh đồng tạo thành một không gian hỏa vực, ngay cả nhiệt độ không khí cũng nóng như lửa.
Nếu là người bình thường xông vào, thân thể sẽ bị thiêu cháy, không đến một phút đã bị đốt thành tro bụi.
Loại nhiệt độ cấp bậc này, tất nhiên không thể đốt cháy bạch y thư sinh, thế nhưng, lại có thể áp chế lực lượng của đối phương tại một trình độ nhất định.
Hắn có chiến lực Tam Bộ Thiên Thê, thế nhưng, bây giờ chỉ có thể phát huy được sức chiến đấu sánh ngang Nhị Bộ Thiên Thê.
– Trên người hắn có thật nhiều bảo vật. Lai lịch của cổ đăng thanh đồng này tuyệt đối không nhỏ, bên trên có nhiễm Thần tính, nói không chừng là một dụng cụ mà Thứ Thần đã từng sử dụng, có thể luyện thành một kiện Tiên Thiên Huyền Khí cửu phẩm.
Trong đôi mắt đẹp của Đát Nguyệt công chúa lộ vẻ mừng rỡ vô cùng.