Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2679: Nguyền Rủa Lực Lượng (3)



“Tôi nhìn ra được, bọn họ đều thực lực bất phàm, Diệp chưởng giáo trẻ tuổi như vậy, làm được như vậy, thật sự khó có, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, Diệp chưởng giáo có điều gì muốn biết, xin cứ việc hỏi.”

“Tôi nghe nói, ông là phong thuỷ sư?” Diệp Thiếu Dương bắt đầu hỏi thăm từ thân thể hắn trước.

“Phong thuỷ bí thuật chỉ là nghiệp dư kiêm tu, tôi là dân gian tán tu, chủ tu tổ chú pháp thuật, sự phụ tôi là một vị pháp sư tiếng tăm lừng lẫy Đông Nam Á, cũng là người Hoa, nhưng chưa từng tới đại lục, Diệp chưởng giáo khả năng chưa nghe nói đến y, nhưng tôi có một sự thúc, ở phương diện pháp thuật tạo nghệ rất cao, rất nổi danh trong các môn phái hệ pháp thuật ở miền nước quốc nội, Diệp chưởng giáo có lẽ cũng từng nghe danh xưng “Nhất cốc”.

“Nhất Cốc đại sự là sự thú công!” Diệp Thiếu Dương kinh ngạc, cằm thiếu chút nữa rơi xuống.

Vương Tỉnh Lộ gật gật đầu.”Là thân sư huynh đệ với sự phụ tôi, Diệp chưởng giáo cũng từng nghe qua tên của sự thúc.”

“Đâu chỉ nghe qua.” Diệp Thiếu Dương cười khổ, hướng hắn chắp tay, “Tôi phải gọi ông một tiếng su huynh.”

“Su huynh…”

Vương Tỉnh Lộ giật mình đánh giá hắn, lẩm bẩm nói: “Anh không phải Mao Sơn chưởng giáo sao, như thế nào…”

“Nhất Cốc đại sư Có một nữ đồ đệ ông có biết hay không?”

“Lãnh Ngọc sao?” Vương Tỉnh Lộ nói ra cái tên:“Nhất Cốc đại sư thường xuyên đi Nam Dương, chúng ta hai nhà qua lại gần gũi, ông ấy có hai đồ đệ, một nam một nữ, năm đó cũng tầm bảy tuổi. Tiểu cô nương không thích nói chuyện, nhưng mà thiên phú cực cao, người cũng thực thông minh.”

Diệp Thiếu Dương trong lòng một phen cảm khái, nói: “Tôi là vị hôn phu của cô, Nhất Cốc đại sự cũng coi một nửa sư phụ tôi, gọi ông một tiếng sư huynh cũng không sai.”

Vương Tỉnh Lộ sửng sốt.

Lưu Kỳ cùng bác sỹở bên cạnh nghe được vừa hoang mang lại vừa cảm thấy khiếp sợ.

“Chuyện này thật đúng là rất trùng hợp, không ngờ người cứu tỉnh tôi lại là chồng củaLãnh Ngọc…” Vương Tỉnh Lộ thì thào tự nói, trong lòng cảm khái vô hạn.

Tham Khảo Thêm:  Chương 264

Sau đó liền hỏi tình hình gần đây của Nhất Cốc đại sự cùng Nhuế Lãnh Ngọc, Diệp Thiếu Dương không muốn nhắc tới nhiều, chỉ nói Nhất Cốc đại sư đã qua đời không lâu, Vương Tỉnh Lộ thổn thức không thôi.

“Vương sư huynh, việc nhà chúng ta sau này hãy nói, hiện nay tôi đang điều tra một vụ án, liên quan tới tòa cổ mộ đó, có thể nói cho tôi bit thay không, các ông năm đó rốt cục đã trải qua chuyện gì, vì sao tất cả đều đã chết, chỉ còn một mình ông còn sống?”

“Cổ mộ…”

Vương Tỉnh Lộ nâng ánh mắt lên, nhìn ngoài cửa sổ, trong ánh mắt lộ ra nỗi sợ hãi sâu kín.

Một lát, hắn phục hồi tinh thần lại, nhìn Lưu Kỳ, bác sỹ còn có mấy y tá nữa, nói: “Đạo pháp không truyền sáu tại, việc này, các vị không tiện nghe, nếu không đối với các ngươi mà nói cũng không phải là chuyện tốt gì, mời đi ra ngoài được không…”

Lâu lắm chưa nói câu dài đầy đủ, năng lực ngôn ngữ hắn có chút thoái hóa, một đoạn ngắn như vậy mà nói ngắt quãng.

Lưu Kỳ vì thế mời bác sỹ cùng mấy y tá đi ra ngoài.

Vương Tỉnh Lộ nhìn Lưu Kỳ, “Cô…”

“Tôi là cảnh sát, đang điều tra án tử mày, hôm nay các vị gặp mặt, chính là do tồi an bài.” Lưu Kỳ nói xong nhìn Diệp Thiếu Dương liếc mắt một cái, ánh mắt mười phần phức tạp, cô đến bây giờ cũng không có thể làm rõ ràng, Diệp Thiếu Dương là như thế nào khiến Vương Tỉnh Lộ đã bị bệnh mười năm lập tức tỉnh táo lại, khẳng định không phải chi đơn giản là châm cứu như vậy, cô mơ hồ cảm thấy, nơi này có lẽ có cái gì khoa học không giải thích được, nhưng lại không muốn thừa nhận.

Diệp Thiếu Dương cũng gật gật đầu yới Vương Tĩnh Lộ.

“Có thuốc lá không?” Vương Tỉnh Lộ hỏi.

Diệp Thiếu Dương lắc đầu, hắn bình thường không hút thuốc lá, trên người tất nhiên không có.

Lưu Kỳ lại lấy ra một gói thuốc lá, cho hắn một điếu, mình cũng đốt một điếu.

Tham Khảo Thêm:  Chương 657

Vương Tỉnh Lộ hút mấy hơi thật sâu rút, say mê một hồi, lúc này mới bắt đầu kể chuyện:

“… Năm đó, tôi mới từ Nam Dương học thành trở về, du lịch ở đại lục, cũng là một bằng hữu trên đường kết giao tìm tôi đến, nói là ở Thừa Đức phát hiện một tòa cổ mộbồi táng, có thể là hoàng tộc Mãn Thanh xây, tôi vừa nghe đã thấy hứng thú, liền gia nhập tiến vào… Những thứ bên trong không Có gì đáng nói, Cơ quan cùng trần thiết trong mộ cũng giống như các đại mộ khác.

Khác nhau lớn nhất là hình dạng cổ mộ này tựa như một chữ thập, ở giữa có hành lang xuyên qua, CÓ bốn cửa chắn gió, ở cuối bốn hành lang, có bốn cái quan tài, bên trong có cương thi, là bốn cung nữ, dùng chì thủy ngân bọc nhục thân lại, thành quỷ thi, oán khí thật lớn…”

“Chờ một chút, ông nói cương thi, là ông tận mắt nhìn thấy sao? Là loại cương thi trong điện ảnh?” Lưu Kỳ nhịn không được hỏi.

Vương Tỉnh Lộ quay đầu bình tĩnh nhìn cô, cũng không giải thích.

Đây là thái độ thường gặp của giới pháp thuật đối với chất vấn của người thường, một người đủ tư cách pháp sẽ không cùng người thường giải thích những chuyện về phương diện thần quái thứ nhất là khinh thường, thứ hai là căn bản giải thích không rõ r

Diệp Thiếu Dương nói với Lưu Kỳ: “Cô nghe là tốt rồi, trước tiên cô nghe cho hết, đến lúc đó tôi lại chậm rãi nói cho cô biết, không được cắt lời.”

Lưu Kỳ nhún vai.

Vương Tỉnh Lộ tiếp tục kể chuyện.

“Diệp sư đệ, đồng tử đồng nữ bị chì thủy ngân quán thân, chế tạo thành thủ mộ, chuyện này khẳng định anh cũng nghe nói qua, xem như pháp thuật truyền thống của cổ đại mộ táng.”

“Tôi đã thấy.” Diệp Thiếu Dương nhớ lại khi mình vừa xuống núi lần đầu tiên thăm mộ, đã gặp loại này đồng tử đồng nữ, là một loại thủ đoạn thủ mộ phi thường cao, phi thường tàn nhẫn, cũng phi thương hiệu quả.

Tham Khảo Thêm:  Chương 699: Lên kế hoạch thoát khốn (1) 

Đối với hoàng gia mà nói, căn bản là không có phí tổn gì đáng nói.

Vương Tỉnh Lộ tiếp tục giảng: “Nhưng mà, đôi đồng tử này căn bản không phải dùng để thủ mộ, bọn họ bị phong ấn trong kim quan ngân quách, ngâm trong ở thủy ngân, hồn phách cùng nhục thân cũng không năng động, sẽ không ngừng sinh ra oán khí, bị một tòa lư hương đặc chế trên quan tài hấp thu, sau đó… thông qua pháp trận nào đó bị đưa vào đến chỗ sâu trong cổ mộ…”

Diệp Thiếu Dương nghe đến đó, trong lòng cũng là chậc chậc lấy làm hiếu kỳ, nghĩ tới nhiều loại khả năng, nhưng không có xen ngang vào.

“Lúc ấy chúng tôi phá trận, sau đó đi vào giữa cổ mộ, có bậc thang tuần hoàn, cũng chính là thang huyền hồn, chúng ta mất rất nhiều lực khí mới phá đi, sau đó đến tầng tiếp theo của cổ mộ, vốn nghĩ phía dưới có đại thanh tài bảo, kết quả…” Vương Tỉnh Lộ ôm chặt song chưởng, khóe miệng hiện lên một chút cười thảm, “Hiện tại hồi tưởng lại, tôi vẫn đang còn sợ nổi da gà, không, không phải khủng bố, mà là quỷ dị!

Tầng dưới cổ mộ, chỉ có một thứ gì đó giống như tế đàn, tổng cộng bốn pho tượng, đều là hung thú không biết tên… Mấy pháp sư chúng tôi đều không nhận ra được lai lịch, hình như là hung thần nào đó trong tín ngưỡng Tát Mãn giáo phương Bắc.”

Tát Mãn giáo…

Diệp Thiếu Dương trong lòng vừa động, nghĩ tới Y Đặc giáo trong truyền thuyết có thể khống chế niệm lực hương khói, nhưng mà không có cắt ngang, để cho hắn tiếp tục nói.

“Tượng thần này, đều làm bằng đá, ở giữa là một cái tế đàn, hơi giống hình bát giác, ở giữa có rất nhiều máu, còn có vô số thi cốt của người dẫn động vật… Bọn tôi nhìn thấy liền hết hồn, quan trọng nhất là, ở trong này, bọn tôi có thể cảm nhận được toàn bộ cổ mộ tà khí đều tụ lại tại giữa tế đàn trung gian… Toàn bộ pháp khí, tại nơi đó đều không nhạy, thật giống như… giống nhau tới hạn.”

Tới hạn…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.