Ninh Cẩn đã nhịn rất lâu rồi, khi nhận được sự cho phép của cô, cậu chẳng hề do dự nâng hai chân cô lên, gác nó lên bả vai
mình, lỗ huyệt non mềm hường phấn đang hé miệng với gậy th*t của mình, cậu đẩy eo về phía trước, dương v*t to tướng cứng ngắc
cắm phụt vào trong lối đi ướt đẫm ấy.
Phần lưng của Thi Thanh dựa lên vách tường, hai tay chống lên trên đất, tư thế ngửa đầu lên của cô tỏ vẻ lúc này cảm giác của
cô cũng không tệ, điều này cũng khiến Ninh Cẩn to gan hơn, cậu không còn do dự nữa, lập tức bắt đầu hùng hục dập gậy th*t vào, gậy th*t cắm cắm rút rút bên trong lối đi, không chỉ không yếu xìu đi mà ngược lại càng ngày càng cứng rắn, từng cú dập kích thích đến Thi Thanh.
Cô vốn cho rằng mình ổn rồi, nhưng không ngờ mới
bị thích thích vài phát, khoái cảm quen thuộc kia lại ập tới, cả người cô đều mềm oặt xuống, cô bắt đầu rên rỉ hừ hừ, nửa thân
dưới không chịu nổi khống chế bắt đầu đong đưa, run rẩy. “Ư…Ưm…A….~”
Tiếng rên rỉ của Thi Thanh không còn kìm nén nữa, mà ngược lại đã thêm vài phần phóng túng, cô bắt lấy bả vai của
Ninh Cẩn, ưỡn về phía cậu, cả người hệt như con tôm cuộn chặt lại, Ninh Cẩn cảm thán cơ thể cô mềm mại, một giây sau đã bị căn
smột phát vào vai, lúc cậu bị đau không khống chế sức lực, gậy th*t hung hăng cắm phập vào trong, khiến cho cả người Thi Thanh rung
lên, nhả miệng ra, hơi thở của cô vang vọng bên tay cậu, khiến
cậu nhanh chóng mất đi lý trí, chỉ còn lại từng trận phang phập không ngừng nghỉ, tiếng rên rỉ kia càng mạnh mẽ, cậu càng ra sức hơn.
“Ư, ư, ư….Chậm thôi…” Thi Thanh không chịu nổi nữa xin tha, trong tiếng rên rỉ còn mang theo chút nức nở.
Điều này khiến Ninh Cẩn tỉnh táo lại, đồng thời cậu cũng sắp bắn rồi, ậu chậm rãi rút gậy th*t ta, giây phút gậy th*t rút ra vừa vặn bắn
lên vùng âm đạ* của cô, chất lỏng màu trắng nhễu xuống chảy dọc bên cánh môi của cô.
Sức lực cả người Thi Thanh như thoát hết, cô nằm rạp luôn trên
mặt thảm, trong giọng nói mang theo tiếng khàn dịu dàng, rất nhẹ nhàng nói: “Tôi buồn ngủ rồi.”
“Đi tắm trước đã được không nào?” Giọng nói của Ninh Cẩn càng trầm hơn, nhưng cậu nói rất nhẹ, giọng điệu này hệt như đang dỗ trẻ con.
“Không muốn.” Thi Thanh bắt đầu ăn vạ, cũng chỉ trong chuyện ngủ nghê này cô sẽ tùy hứng hơn chút.
Ninh Cẩn dứt khoát bế bổng cô dậy, đưa cô vào trong phòng tắm cọ rửa qua loa một lát, mỗi chuyện này còn chưa khiến cô tỉnh táo
lại được, tắm xong lại lau sạch nước đọng trên người cô, lúc này mới đưa cô lên giường ngủ.
Sau khi xử lý xong cho cô, lúc này Ninh Cẩn mới đi tắm, trong lúc tắm táp đầu cậu toàn là dáng vẻ của Thi Thanh, vẻ hít thở mạnh của
cô, vẻ rên rỉ của cô, gương mặt đỏ phừng như sắp nổ của cô, vẻ tắm rửa của cô….
Rõ ràng cô còn trần truồng nằm ngủ ngay trong phòng ngủ cách đó không xa mà.
Cảm giác như thế này cậu rất quen thuộc, có một chuyện cậu tuyệt đối không bao giờ nói với Thi Thanh, trong thời
kỳ trưởng thành của cậu, nhất định có lúc muốn giải phóng nhu cầu và khi đó cậu luôn mơ tưởng đến
dáng vẻ của Thi Thanh để thủ d*m, chỉ là Thi Thanh chân thực còn tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của cậu.
Chỉ cần nghĩ đến thôi tay cậu đã ngứa điên lên được, rấy muốn vuốt ve sờ mó làn da của cô.
Thế nên cậu nhanh chóng tắm rửa xong sau đó chui vào trong ổ chăn của Thi Thanh, trong lúc cô nửa tỉnh nửa mơ, dường như cảm giác được cậu nằm bên cạnh mình, hơi nâng cánh tay xoay lại đặt trên lồng ngực
cậu, Ninh Cảnh cảm thấy vùng cơ thể được cô dán vào đã chìm sâu trong một loại cạm bẫy mềm mại nào đó, chỉ còn lại mềm nhũn xương.
Nhất là vị trí của cánh tay bị bầu v* của cô đè lên, d*m đãng không nói lên lời.
Cậu vốn nghĩ muốn sờ cô rồi đi ngủ, nhưng lúc này nghe thấy tiếng hô hấp dần chậm lại, dần có tiết tấu của cô, bỗng nhiên trong lòng cậu chẳng có chút tạp niệm vẩn đục nào nữa mà chỉ muốn ngoan ngoãn đi ngủ, nhưng cậu chẳng thể ngủ nổi, mà lại nằm nghe tiếng hô hấp rất lâu, tiếng thở khi ngủ của cô quả thực rất mỏng, khiến cậu không khỏi cố ý chú ý tới nó.
Cậu chẳng nhớ mình chìm vào giấc ngủ từ khi nào, chỉ nhớ khi thức dậy, trên người đang có bàn tay mềm mại khua khoắng khắp
nơi, đó là sự vuốt ve rất nhẹ nhàng.
Cậu từ từ mở mắt ra, nhìn thấy Thi Thanh vẫn duy
trì tư thế nằm nghiêng, cậu có thể cảm giác được đối phương đang dán sát vào cơ thể mình, mang tới xúc cảm mềm mại ấm nóng.
“Lạ thật, rõ ràng là lần đầu tiên ngủ ở nơi này, nhưng tôi ngủ rất
ngon, lẽ nào là bởi vì hôm qua cày mệt quá sao?” Thi Thanh nói với cậu. Có một khoảnh khắc nào đó cô đã muốn ở mãi nơi này.
Người bị cơn mất ngủ giày vò mới hiểu được, có được một giấc ngủ ngon là một việc hạnh phúc cỡ nào.
“Hoặc có lẽ bầu không khí ở đây làm nền cho chị.” Ninh Cẩn cười nói, bàn tay vẫn không chịu thành thật, đưa lên sờ soạng trên eo cô.
Thi Thanh mặc cho cậu vuốt ve trên eo, lưng, sau gáy, lại di chuyển đến bả vai, dưới nách, vùng ngực, sau đó là dừng trước hai bầu v* của
cô, chỉ là xoa bóp chơi đùa nó, nhưng trong lúc hai chân
cô tùy ý di động đã chạm vào thứ đồ giữa háng cậu….Lại cứng rồi.
“Tôi không làm nữa đâu đấy….” Thi Thanh cảnh giác lùi về sau một chút, bàn tay cậu cũng đưa ra theo, cứ bắt lấy bầu v* cô không
buông, người này dường như rất thích v* của cô, chẳng có việc gì lại đưa tay ra sờ mó.
Tiếp sau đó là cơ thể của cậu, cậu đè thẳng lên người cô nói: “Buổi sáng đánh nhanh thắng nhanh.”
“Năm phút?” Thi Thanh hỏi.
“Thế thì chắc chắn không được…” Ninh Cẩn hơi bất lực.
Thi Thanh quả quyết bắt lấy cây chày thịt của cậu bắt đầu tuốt lên xuống.
“Ư…” Cậu nhanh chóng che miệng lại, ánh mắt cũng bắt đầu hơi mông lung, mang theo cảm giác kìm nén nào đó, bàn tay bóp lấy v* của
cô siết chặt thêm một chút.
Trông Thi Thanh có vẻ rất nghiêm chỉnh, nhưng động tác
rất không nghiêm túc dán sát lại cậu, hôn lên vành tai cậu nói: “Muốn kêu thì kêu ra đi nha.”
Bỗng gương mặt Ninh Cẩn đỏ phừng lên, nói một câu “Ngậm miệng”, sau đó ngậm chặt lấy bờ môi cô gặm cắn, Thi Thanh bị cậu hôn không thở nổi, tay của cậu cũng di chuyển xuống dưới, hai ngón tay khép lại cắm vào môi nhỏ của cô, kẹp lấy â.m đến, day nghiền xoa nắn.
“Ư, hừ~” Lúc Thi Thanh hít thở không nhịn được khẽ hừ một tiếng.
Hai người dính chặt vào nhau, hôn hít, đùa nghịch vùng riêng
tư của đối phương, bàn tay to lớn kia dùng sức rất mạnh rất có cảm giác tồn tại, sau khi xoa bóp vần vò â.m đế và âm môi của cô một trận, ngón giữa cắm vào lỗ huyệt của cô thọc vào rút ra, sau khi nới rộng được một chút lại cắm thêm một ngón nữa vào.
“Ư, ư, a…..” Tần suất rên rỉ của Thi Thanh cao hơn nữa. Mấy phút sau, hai người đồng loạt bại trận.
Sau khi phát tiết dục vọng sáng sớm xong, hai người đứng dậy đi
làm vệ sinh cá nhân và thay quần áo, Ninh Cẩn đi mua bữa sáng, trong lúc Thi Thanh đợi cậu về thì cảm thấy cơ thể của mình không thoải mái lắm, chính là cảm giác đau đớn hôm qua không phát hiện ra, đến hôm nay đã hoàn toàn trồi lên rồi.
Thân dưới đau đớn nhất, chính là cảm giác cơ thịt đau cứng
do vận động quá độ mà thành, kèm theo cảm giác nứt vỡ từng chút
một, tuy không mãnh liệt, nhưng lại ảnh hưởng đến tư thế đi đường của cô.
Điều này khiến Thi Thanh khó xử rồi, cô làm nhân viên bán hàng xa
xỉ, tuy lúc học chẳng có liên quan gì đến ngành này, nhưng không biết tại sao lại bước vào ngành này nữa, sau này cô làm cũng không tồi nên tiếp tục làm.
Đương lúc cô khó xử, trưởng phòng gửi tin nhắn tới, bảo
cô ở nhà nghỉ ngơi một ngày, thu dọn đồ đạc, ngày mai tới tổng bộ báo cáo.
Cho dù chủ nhà không bán nhà, không cho cô chuyển đi cô cũng phải chuyển, vì cô bị điều đi rồi.
Vì doanh số của cô tốt nên bị đào đi. Ngày mai ư…
Cũng tức là có thể chơi với Ninh Cẩn thêm một ngày nữa.
Thi Thanh dứt khoát nằm trên sô pha nghỉ ngơi, cô tự nhủ cảm
giác đau đớn cứng ngắc này ngày mai sẽ tốt lên, miễn cho việc vừa tới nơi mới đã đủ các loại không hợp nước.
Ăn xong bữa sáng, Ninh Cẩn đi học, buổi trưa cậu sẽ quay về, vì chiều không có tiết.
Nhân lúc Ninh Cẩn không ở nhà, Thi Thanh chuyển đồ của mình tới trạm chuyển phát nhanh trước, gửi đồ đạc của mình qua đó bằng đường bưu điện trước, tổng bộ ở ngay thành phố kế bên, cũng không xa, ngày mai tới đó cũng vẫn kịp.
Ninh Cẩn còn không biết hành động này của Thi Thanh, vừa tan
học đã chạy như bay ra khỏi cổng trường, có bạn học hóng hớt với cậu rằng lại có đàn em nào đó thích cậu nhưng
cậu chẳng để ý, chạy nhanh như làn khói.
Để lại bàn học mang vẻ mặt hoang mang khó hiểu.
Cậu vừa về nhà đã nhìn thấy Thi Thanh đang chơi trò chơi, trần trụi cả người ngồi đó chơi.
Cậu vội chạy tới che đi camera trên mát tính, nói: “Chị không biết có một số người sẽ chụp trộm sao?”
“Chẳng phải lúc ở chỗ tôi cậu cũng giã tôi ngay trước máy
tình à?” Thi Thanh nhìn cậu một cái, tiếp tục chém nhau với đối thủ.
“Lúc ấy máy tính đang gập lại đó.” Ninh Cẩn biện minh.
“Được rồi, coi như tôi lơ là.” Thi Thanh lập tức nhận sai, sau đó tiếp tục cắm đầu vào trò chơi.
Ninh Cẩn tiếp tục duy trì một tư thế che kín camera của máy
tính lại, mãi cho đến khi cô chơi xong, thoát ra khỏi trò chơi, lúc này mới gập máy tính lại.
Thực ra trong lúc che camera cậu cũng không hoàn toàn nhàn rỗi, cậu luôn ngắm nhìn cơ thể của Thi Thanh, mỗi một bộ phận đều rất đẹp, nhìn mãi không chán, chỉ đơn giản thưởng thức như thế này cũng đủ khiến
cơ thể lẫn trái tim người ta vui vẻ.
Cuối cùng lúc này cô cũng rảnh, cậu nào có thể nhịn được nữa, quỳ một gối banh hai chân cô ra, nhưng lại ngẩng đầu lên nói với cô: “Tôi muốn.”
Thi Thanh cười nhạt: “Cậu muốn thế nào?”
Ninh Cẩn dùng hành động thay cho câu trả lời, cậu vùi mặt vào giữa hai chân cô, ngậm lấy cánh môi mềm mại đó, đầu lưỡi khuất đảo hai cánh môi, liếp láp trượt lên trượt xuống, đầu lưỡi ấm
nóng ướt át, kích thích lên từng tầng tê dại, một dây sau â.m đế đã bị hàm răng của cậu cắn lấy, cậu không dùng sức quá mạnh nhưng cũng không bứt ra được, cảm giác tê ngứa mãnh liệt ấp tới, Thi Thanh bắt
lấy thành ghế ưỡn thẳng eo lên.
Sau đó là cú mút thật mạnh, cậu mút mát gặm cắn như sắp ăn mất lỗ huyệt của cô.
“Ư…..Ưm…”
Thi Thanh cất lên tiếng rên rỉ hưởng thụ, cô đưa tay vuốt ve đỉnh đầu của cậu, ngón tay đưa sâu vào ma sát lấy mái tóc mềm mại của
cậu, hành động này khiến cậu bú mút càng mạnh hơn, hai chân
cô không chịu khống chế siết chặt lại, cơ thể cũng theo đó mà run rẩy.
Ăn xong lỗ huyệt của cô rồi, lúc này cậu mới thuận thế liếm dần lên eo cô, đầu lưỡi trượt qua vùng bụng, sương
xườn, khe v*, sau đó dừng ở xương quai xanh, gặm cắn xương quai xanh của cô từng chút một, lại để lại một vết dâu tây thật sâu.