Giống như việc cô không thể chấp nhận hành vi của Liễu Tuyết, cô cũng không thể chấp nhận người chồng tương lai của mình lại bị Liễu Tuyết chơi đùa.
Ngoài ra, cô cũng không tìm thấy bất kỳ ai có thể có mối khả năng có quan hệ với Bạch Mẫn Mẫn.
Vậy tại sao Bạch Mẫn Mẫn lại nhắm vào cô và Liễu Tuyết?
Đối với loại chuyện này, hỏi trực tiếp sẽ chỉ đánh rắn động cỏ?
Sư Huyên Huyên bây giờ không muốn quản đến việc của Bạch Mẫn Mẫn.
Cô ấy gạt nước mắt, gào khóc lớn: “Tôi không muốn lấy chồng nữa, tại sao họ lại là người như thế này?”.
Thấy vậy, Thiển Hạ lập tức bước tới an ủi: “Không khóc, không khóc, không lấy chồng cũng tốt, trên đời có rất nhiều điều thú vị, cô sẽ gặp được nhiều người hơn, và trong số họ sẽ có những người tốt, đúng người cần tìm.”
Sư Huyên Huyên hai mắt mờ đi vì nước mắt: “Nhưng tôi không lấy chồng thì có thể làm gì khác đây?” Tất cả những giáo dục mà cô nhận được từ thời còn bé nói với cô rằng về sau phải kết hôn với một người tốt, nếu không cuộc sống của cô sẽ trở nên vô nghĩa.
Thiển Hạ: “Hãy đến tinh cầu của chúng tôi trồng trọt và bán khoai lang! Tinh cầu của chúng tôi không giống nơi bình thường, phương hướng phát triển trong tương lai bao gồm cả xxx…”
Vân Ca chân kinh khi thấy Sư Huyên Huyên thực sự bị thuyết phục bởi lời của Thiển Hạ!
Sư Huyên Huyên gọi điện gia đình cô khóc rồi khóc sướt mướt nói: “Cha, mẹ, con muốn đến TU787 làm ruộng và bán khoai lang.”
Cha mẹ của Sư Huyên Huyên: “Hả?”
…
Đương nhiên, cha mẹ của Sư Huyên Huyên sẽ không đồng ý cho con gái mình đi bán khoai lang, sau khi hỏi nguyên nhân, hai người rơi vào im lặng hồi lâu.
Cha mẹ của Sư Huyên Huyên rất giàu có, nhưng vì xuất thân nên không thể vào tầng lớp cao hơn, đám người tầng lớp cao hơn chỉ coi “người giàu mới nổi” như họ là dựa vào may mắn mới nổi. Bọn họ chỉ nhìn thấy mặt hào nhoáng của đối phương, nhưng lại không thể nghĩ đến dưới dáng vẻ nhân mô cẩu dạng đó lại là sự bẩn thỉu như vậy.
Hoặc có thể nói bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, giống như Sư Huyên Huyên, cha mẹ cùng người thân Sư Huyên Huyên đều có chút ngốc nghếch… Người ngây ngô có phúc khí của ngây ngô, cả nhà đều rất may mắn, vì vậy họ mới có thể thuận lợi sống sót đến bây giờ, doanh nghiệp gia đình cũng không bị nuốt chửng.
Cha mẹ Sư Huyên Huyên suy nghĩ một lúc lâu, rồi do dự nói: “Nếu con thực sự muốn đi, thì cứ đi đi…”
Sư Huyên Huyên khóc sướt mướt, hỏi Vân Ca khi nào cô có thể làm thủ tục nhập cảnh, cô muốn rời khỏi nơi đau lòng này.
Vân Ca cùng những người khác đều sửng sốt, con gái đã không đáng tin cậy như vậy, không nghĩ tới cha mẹ cũng không đáng tin cậy như thế!
Trước đây Sư Huyên Huyên đầu tư vào Kinh Viết cũng như thế, cô cũng không quan tâm đến triển vọng phát triển của Kinh Viết, chỉ bị Thiển Hạ nói một hai câu, cô ấy lập tức hạ quyết tâm.
Lần này cũng như vậy.
Thiển Hạ không ngờ rằng mọi chuyện lại dễ dàng như vậy, Sư Huyên Huyên còn dễ lừa do hơn cả hải tặc Ghost Hand, nếu cô sớm biết như vậy, cô đã lừa đối phương đến TU787 sớm hơn!
Trong số tất cả mọi người, Liễu Tuyết là người trầm mặc nhất.
Cô vẫn luôn coi Sư Huyên Huyên là đối thủ, cô gái này bề ngoài thông minh lanh lợi, nhưng hôm nay xem ra đầu óc không được tốt lắm.
Liễu Tuyết mở miệng nhắc nhở: “Cô dự định trực tiếp rời khỏi cuộc thi, bỏ học sao? Đừng chỉ vì nhất thời nóng nảy mà ra quyết định, sau này hối hận thì sao?”
Lời nói của Liễu Tuyết lại khiến Sư Huyên Huyên do dự, chuyện này cho thấy cô dễ mềm lòng đến mức nào.
Thấy vậy, Thiển Hạ lập tức nói: “Chẳng phải cô rất coi trọng cuộc thi sắc đẹp sao? Cuộc thi kéo dài lâu như vậy, cô có thể từ từ suy nghĩ lại… Cô không cần phải vội vàng nhập cư, sau khi cuộc thi đấu kết thúc có ngày nghỉ, cô cứ đến TU787 trải nghiệm tinh cầu của chúng ta thử, sau đó rồi hẳn đưa ra quyết định.”
Sư Huyên Huyên lập tức òa khóc: “Thiển Hạ, cô đối xử với tôi thật tốt!”
Hai mắt Thiển Hạ cười cong thành hình lưỡi liềm, tùy ý để Sư Huyên Huyên ôm lấy, vui vẻ di chuyển xung quanh.
Phượng Hoàng: Thật là một NPC ngây thơ.